Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 92 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 25 - Nữ thần trong rừng hoang

↓↓

Mai Ngâm Tuyết lạnh lùng:

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Không sai, tiểu muội đã từng thủy chung một lòng với y, nhưng bây giờ thì lại vô cùng căm hận, khi ở trên Chư Thần đảo, tiểu muội đã cầu xin y mở mắt ra nhìn tiểu muội dù chỉ một lần mà y cũng không chịu, vậy thì giờ đây vì lẽ gì mà tiểu muội cần gặp y, vì lẽ gì chứ ?


Giọng nói nàng mỗi lúc càng cao, dường như lòng ngập đầy khích phẫn.


Đắc Ý phu nhân mặt biến sắc dữ dội, giọng hơ hải:


- Hẳn là y có rất nhiều nỗi khổ tâm nên không muốn gặp hiền muội, nhưng y quả thực là một người đàn ông hòa nhã đa tình và thật lòng thủy chung với hiền muội, hiền muội tuyệt đối không nên làm như vậy.


Y thị vốn tưởng hẳn có thể dùng Nam Cung Bình để uy hiếp Mai Ngâm Tuyết, khiến Mai Ngâm Tuyết phải vâng lệnh y thị, y thị đến đây với lòng đầy đắc ý và hy vọng, nào ngờ Mai Ngâm Tuyết lại không hề quan tâm đến Nam Cung Bình. Thế là niềm hy vọng của y thị đã trở thành thất vọng, đắc ý trở thành sợ hãi, vội hết lời biện hộ cho Nam Cung Bình.


Mai Ngâm Tuyết cười khảy:


- Nếu tỷ tỷ cho y là một người đàn ông hòa nhã đa tình, vậy thì cứ bảo y bầu bạn với tỷ tỷ. Hứ ! Có một người đàn ông lý tưởng như vậy bầu bạn với tỷ tỷ, tiểu muội cũng có thể yên tâm ra đi.


Chưa dứt lời, quay người bỏ đi vào rừng.


Đắc Ý phu nhân hoảng hốt quát:


- Hãy khoan !


Mai Ngâm Tuyết không quay đầu lại, lạnh lùng nói:


- Tiểu muội đã nhường cả chồng cho tỷ tỷ, tỷ tỷ còn chưa hài lòng ư ? Còn muốn nói gì nữa ?


Đắc Ý phu nhân mặt tiu nghĩu, hoàn toàn mất hẳn vẻ đắc ý, giọng run run nói:


- Tỷ tỷ già nua xấu xí thế này, làm sao xứng đáng với y. Còn hai người nam tài nữ mạo, là một đôi giai ngẫu ...


Mai Ngâm Tuyết lạnh lùng ngắt lời:


- Đó chính là điều tỷ tỷ muốn nói phải không ?


Đoạn cất bước đi, Đắc Ý phu nhân lớn tiếng:


- Khoan đã, người ta đã cực khổ tìm kiếm hiền muội, dù thế nào hiền muội cũng phải gặp y một lần chứ !


Mai Ngâm Tuyết chững bước:


- Gặp hay không thì cũng vậy, thôi thì gặp một lần nữa cũng chẳng sao !


- Chờ một chút, tỷ tỷ lập tức đưa y đến ngay.


Đắc Ý phu nhân phóng đi như bay, thị vốn muốn để cho Mai Ngâm Tuyết hết lời cầu khẩn rồi mới đưa Nam Cung Bình ra, ngờ đâu tình thế lại đảo ngược, chính thị phải cầu khẩn Mai Ngâm Tuyết, thật là đáng nực cười.


Nam Cung Bình lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người lòng ngổn ngang biết bao cảm xúc, lúc đau xót lúc lại vui mừng, lúc thất vọng lúc lại phẫn khích.


Chàng thầm nhủ:


- Ngay như Đắc Ý phu nhân mà còn hiểu mình hẳn có nỗi khổ tâm riêng, vậy mà Mai Ngâm Tuyết lại chẳng có chút thông cảm với mình.


Nghĩ đến đây lòng không khỏi sục sôi máu nóng, bỗng lại thay đổi ý nghĩ:


- Tâm kế của nàng rất sâu sắc, hay chẳng qua nàng đã hiểu thấu dụng ý của Đắc Ý phu nhân nên mới giả vờ như vậy ...


Nam Cung Bình đang phân vân thì Đắc Ý phu nhân đã lướt nhanh đến, cúi xuống sửa lại y phục và mái tóc cho chàng, gằn giọng nói:


- Hãy cố gắng van cầu y thị, nhất định phải làm cho y thị động lòng mà lượng thứ cho ngươi, hiểu chưa ? Bằng không ... hừ hừ, ngươi hiểu rất rõ, lão nương việc gì cũng có thể làm được cả.


Nam Cung Bình cắn chặt răng lặng thinh.


Đắc Ý phu nhân bồng chàng lên bước ra khỏi tảng đá.


Nam Cung Bình đưa mắt nhìn, chỉ thấy một bóng người mảnh mai đứng quay lưng về phía này, lập tức nghe lòng đau nhói, cất tiếng gọi:


- Ngâm Tuyết ...


Người Mai Ngâm Tuyết tựa hồ thoáng rung động, song vẫn không quay đầu lại.


Đắc Ý phu nhân gượng cười nói:


- Hiền muội xem này, tỷ tỷ chẳng đã mang người đến cho hiền muội là gì ? Vì nhớ nhung hiền muội mà chàng ta đã tiều tụy đến thế này, ngay tỷ tỷ trông thấy cũng phải xót xa.


Một hồi rất lâu Mai Ngâm Tuyết mới chầm chậm quay lại song mặt vẫn ra vẻ hết sức lạnh lùng.


Đắc Ý phu nhân vội nói:


- Hiền muội hãy xem, hai người đã trải qua biết bao biến cố, giờ đây đã được trùng phùng. Ô ! Thật là một điều rất đáng mừng, tỷ tỷ mừng quá ...


Y thị miệng nói mừng mà mặt thì tiu nghĩu, ánh mắt ngập vẻ căm thù, chẳng có chút vẻ vui mừng nào cả.


Nam Cung Bình thấy Mai Ngâm Tuyết lạnh nhạt với mình như vậy, ngàn vạn lời chất chứa trong lòng định nói ra đều bị nghẽn nơi cổ họng, biến thành một tảng đá ngàn cân đè nặng lên tim.


Đắc Ý phu nhân giật tay áo Nam Cung Bình nói:


- Nói đi, chả lẽ không vui mừng được gặp lại nàng hay sao ? Có điều gì cứ việc nói ra, chả lẽ còn mắc cỡ hay sao ?


Mai Ngâm Tuyết sầm mặt gắt:


- Có gì để nói nữa, không gặp y thì còn đỡ, gặp mặt y tiểu muội thấy căm hận quá, mau mang y đi khỏi đây ngay.


Đắc Ý phu nhân lớn tiếng:


- Hiền muội đã đoạn tuyệt ân nghĩa với y thật ư ?


Mai Ngâm Tuyết giọng căm hờn:


- Đúng vậy !


Đắc Ý phu nhân bỗng cười nham hiểm:


- Vậy thì để tỷ tỷ dùng thủ pháp ngũ âm điểm cho y tàn phế kỳ kinh bát mạch để cho sự đau đớn khủng khiếp hành hạ rồi miệng hộc máu đen mà chết, để xem ngươi thật sự có đau lòng hay không ?


Quả nhiên vung tay điểm vào tàn huyệt của Nam Cung Bình, đồng thời liếc mắt lén nhìn Mai Ngâm Tuyết, chỉ mong nàng ra tay giải cứu.


Nào ngờ, Mai Ngâm Tuyết lại cười khảy nói:


- Xin cứ tự tiện, chỉ mong tỷ tỷ động thủ ngay tại đây để cho tiểu muội được chứng tận mắt cảnh y bị hành hạ, đồng thời cũng để cho tỷ tỷ thấy Mai Ngâm Tuyết này có động lòng hay không !


Đắc Ý phu nhân ngớ người chững tay lại, nhảy dựng lên, giậm chân toét miệng mắng:


- Rõ là tiện nhân vô tình bạc nghĩa, lại đành tâm mưu sát thân phu, thảo nào giới giang hồ đã gọi ngươi là lãnh huyết, máu của ngươi quả còn lạnh hơn rắn độc, lòng dạ ngươi cũng ác độc hơn loài rắn rết.


Mai Ngân Tuyết ngửa mặt cười vang:


- Đa tạ đã quá khen, nếu máu của Mai Ngâm Tuyết này mà không lạnh thì đã chết lâu rồi.


Bỗng ngưng nói, từ trong lòng lấy ra một đôi chuông vàng rất nhỏ, tiện tay ném ra "keng" một tiếng rơi xuống bên chân Nam Cung Bình.


Nam Cung Bình rúng động cõi lòng, chỉ nghe nàng trầm giọng nói:


- Đó là tín vật ngươi đã tặng cho ta vào hôm thành hôn, giờ hoàn trả cho ngươi, kể từ nay giữa hai ta chẳng còn dính dáng với nhau, ngươi đừng bao giờ quấy rầy ta nữa.


Nam Cung Bình nghe như một lưỡi dao nhọn đâm thẳng vào lòng, hai tai lùng bùng cổ họng uất nghẹn.


Đắc Ý phu nhân giận dữ:


- Rõ là tiện nhân vô sĩ, người ta thôi vợ mà ngươi lại đi thôi chồng, từ xưa đến nay tuy có rất nhiều người đàn bà vô sĩ độc ác, nhưng không một ai sánh bằng với ngươi.


Mai Ngâm Tuyết cười khảy:


- Thật ư ? Vậy mà ta cữ ngỡ đàn bà vô sỉ độc ác là ngươi đấy chứ !


Đắc Ý phu nhân điên tiết giậm chân:


- Nam Cung Bình, sao ngươi không chịu lên tiếng hả ? Ngươi ... ngươi ...


Nam Cung Bình đau lòng, đến đây thần kinh cơ hồ tê liệt, thờ thẫn nói:


- Ngâm Tuyết, tôi thật có lỗi với nàng, không dám trách nàng đã đối xử với tôi như vậy. Nàng còn trẻ, cuộc đời còn dài, chỉ mong mai sau nàng tìm được một người chính đáng sống một cách đường hoàng, chứ đừng ...


Mai Ngâm Tuyết lạnh lùng:


- Không cần ngươi phải nhọc tâm, trên đời thiếu gì đàn ông ...


Bỗng quay phắt đi, cười rộ nói tiếp:


- Thuyền đã sửa xong rồi, ta đi đây !


Trong tiếng cười vang, nàng phi thân vào rừng. Sau đó tiếng cười của nàng lập tức thay bằng tiếng khóc, người chao đảo hai lượt, nghẹn ngào khẽ nói:


- Tiểu Bình, hãy lượng thứ cho thiếp, nếu không như vậy thì chẳng thể nào qua mắt được Đắc Ý phu nhân ...


Chưa nói dứt lời đã há miệng phún ra một ngụm máu tươi, nàng gắng gượng đi thêm vài bước, tìm một nơi kín đáo chầm chậm ngồi xuống. Nàng hiểu rất rõ Đắc Ý phu nhân hung tàn độc ác, nên đã giả vờ đoạn tuyệt nghĩa ân với Nam Cung Bình hầu làm cho Đắc Ý phu nhân thất vọng.


Song nàng đã phải trả giá quá nặng, đã khiến cho Nam Cung Bình thương tâm, và lòng nàng cũng vô vàn đau đớn. Những lời lẽ sau cùng của Nam Cung Bình càng khiến lòng nàng tan nát, bởi niềm đau vượt quá sức chịu đựng của con tim, nên đà trở thành máu tươi phún ra miệng.


Nàng đưa tay nhẹ lau vết máu nơi khóe miệng, nụ cười bỗng thoáng hiện trên môi, bởi nàng biết màn kịch vừa qua của mình đã hết sức thành công. Đắc Ý phu nhân dù gian xảo đến mấy củng vẫn bị nàng phỉnh gạt, nàng khẽ lẩm bẩm:


- Đắc Ý phu nhân, mụ hãy đến đây, trong khu rừng này có biết bao bẫy rập đang chờ đợi mụ đấy. Mụ tưởng ta đã ra đi rồi, lẽ nào mụ lại không đến ?


Một cảnh tượng tựa hồ hiện ra trước mắt nàng.


Đắc Ý phu nhân bị treo ngược trên cây quằn quại rồi chết. Sau đó, nàng có thể ngã vào lòng Nam Cung Bình, bấy giờ dĩ nhiên Nam Cung Bình đã thấu hiểu nỗi khổ tâm của nàng, lúc ấy hai người sẽ khóc lóc kể lể về nỗi nhớ nhung và đau khổ của mình, rồi thì cùng nhau lên thuyền ra khơi ... rồi thì cùng nhau sống trong những tháng ngày hạnh phúc vui vầy, rồi thì.. Sau khi phún ra một ngụm máu tươi, toàn thân nàng rã rời bải hoải, giờ đây vừa nhắm mắt liền đắm chìm trong mộng đẹp ngập tràn hạnh phúc ...


Nam Cung Bình dõi mắt theo đến khi Mai Ngâm Tuyết khuất dạng, lòng khích động dữ dội bỗng cảm thấy cổ họng nong nóng, rồi thì không nén được, há miệng phún ra một ngụm máu tươi.


Đắc Ý phu nhân giậm chân lia lịa, không ngớt mắng chửi, đi tới đi lui bên cạnh Nam Cung Bình. Đột nhiên y thị chững bước, vung tay vỗ vào huyệt đạo Nam Cung Bình, lớn tiếng nói:


- Đàn ông gì mà vô dụng quá, hãy mau đuổi theo trói người đàn bà vô sỉ ấy vào cây cho một trận đòn roi ...


Nam Cung Bình ngồi dưới đất không nhúc nhích, lẩm bẩm:


- Để nàng ta đi thôi ... để nàng ta đi thôi ...


Đắc Ý phu nhân tức giận:


- Để ả ta đi ư ? Hắc, ngươi còn là một nam nhân đại trượng phu nữa không ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Gam chồng

Gam chồng

Anh thường bảo em: - Mẹ nó chẳng thích cái màu gì cho nó ra hồn cả.  - Mẹ nó thích

30-06-2016
Chỉ cần được yêu

Chỉ cần được yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Hacker bí ẩn

Hacker bí ẩn

Hân à, tại sao em lại... chép một bài hát vào trong bảng tự thuật của mình

27-06-2016
Khi người ta trẻ

Khi người ta trẻ

Khi chết, hẳn cô đã tưởng tượng ra mọi người khóc lóc, Vỹ hoảng sợ, hối hận,

01-07-2016
Vị ngọt đôi môi

Vị ngọt đôi môi

Rầm ... chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì nó đã bị lão ấn ngay vào góc phòng. *** Lão

24-06-2016
Số phận

Số phận

(khotruyenhay.gq) Tôi nấu xong và đã thu xếp mang ra bàn ngồi chờ anh về... Nhưng sao anh đi

01-07-2016
Pháo hoa

Pháo hoa

Tuổi trẻ của chúng ta, nếu không phải là tình yêu sâu đậm thì hẳn sẽ phải là một

24-06-2016