pacman, rainbows, and roller s
Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 69 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 23 - Chư Thần Đảo nổi dậy

↓↓

Nam Cung Bình kinh hãi, tiện tay chộp lấy một tử thi người thú vung lên chống đỡ. "Ầm" một tiếng, đá vụn văng vào tử thi, máu của tử thi ấy chưa đông đặc, bị va chạm mạnh lập tức máu tươi văng tung tóe, dính đầy mặt gã người thú lông vàng.

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Mùi máu tanh bỗng khơi dậy tính hung tàn của gã người thú, chỉ thấy gã gầm vang, chộp lấy tử thi nọ, hai tay kéo mạnh, tử thi lập tức bị tách đôi ra, chộp lấy tim gan bỏ ngay vào miệng nhai ngấu nghiến.


Chư Thần đảo chủ không thể mọp trên lưng gã người thú được nữa, vội quát lớn :


- Bỏ xuống, bỏ xuống...


Nào ngờ gã người thú đã không còn vâng lời lão nữa, Chư Thần đảo chủ buông tiếng thở lẩm bẩm :


- Dã thú chung qui vẫn là dã thú.


Gậy trúc vung lên, điểm vào huyệt đạo của người thú, đoạn tung người xuống đất, song hai chân lão dường như đã hoàn toàn bại liệt, dùng gậy trúc chống xuống đất.


Chư Thần đảo chủ vừa giữ vững người, Nam Cung Bình đã lao bổ tới, hai cây gậy trúc trên tay lão luân lưu chống đất, thân hình tung vọt, trao đổi được hai chiêu, đột nhiên vận lực quét ra một gậy. Nam Cung Bình vội lách tránh, Chư Thần đảo chủ thừa cơ phóng vào trong thạch thất.


Nam Cung Bình bật lên một tiếng kinh hãi vội vàng đuổi theo vào, đã thấy Chư Thần đảo chủ ngồi trên giường đá, chĩa đầu gậy vào yết hầu Long Bố Thi, lạnh lùng nói :


- Ngươi còn muốn sư phụ ngươi sống không ?


Nam Cung Bình rúng động cõi lòng, đứng thừ ra tại chỗ, không dám tiến thêm bước nào.


Chư Thần đảo chủ chậm rãi nói tiếp :


- Y đã bị lão phu điểm huyệt ngủ, giờ chỉ cần cất tay là giết chết ngay, trừ phị..


Nam Cung Bình lớn liếng :


- Trừ phi thế nào ?


- Trừ phi ngươi ngoan ngoãn làm theo mệnh lệnh của lão phu.


Nam Cung Bình tức giận :


- Thật không ngờ thân phận như lão mà lại làm điều bỉ ổi thế này !


Chư Thần đảo chủ cười to :


- Lão phu đã già thành tinh rồi, không bao giờ trúng kế khích tướng của ngươi đâu.


Nếu ngươi không nghe lời thì tùy ngươi, nhưng mạng của sư phụ ngươi thì...


Nam Cung Bình đành thở dài :


- Lão muốn sao ?


Chư Thần đảo chủ nghiêm mặt :


- Ngươi đã giết hết kẻ hầu của lão phu, dĩ nhiên ngươi phải thay chúng lao dịch, hạn ngươi trong vòng một giờ phải mang chiếc ghe này ra ngoài, rồi chuyển hết những đồ vật trong động này lên ghe, nếu ngươi chậm trễ một khắc hoặc vọng tưởng báo tin, hừ hừ, hậu quả ra sao không cần lão phu phải nói ra thì ngươi cũng hiểu rồi.


Nam Cung Bình kinh hãi :


- Lão muốn rời khỏi đây ?


- Không sai, hòn đảo này đã trở thành hoang phế, chả lẽ lão phu ở lại đây như là dã nhân hay sao ? Chỉ tiếc là kế hoạch của lão phu chưa hoàn thành toàn bộ, nhưng...


Bỗng ngửa mặt cười vang :


- Những người kia mặc dù chưa chết, nhưng những ngày sống còn cũng đủ cho chúng thấm thía rồi !


Nam Cung Bình vừa kinh hãi lại vừa tức giận đứng thừ ra, Chư Thần đảo chủ lại nói :


- Nhưng ngươi hãy yên tâm, lão phu chẳng những đưa cả hai sư đồ ngươi theo, có thể còn truyền thụ cho ngươi y thuật mà lão phu đã nghiên cứu suốt mấy mươi năm qua, ngươi thử nhắm mắt nghĩ xem, nếu ngươi có thể nắm giữ sinh mạng của kẻ khác, tùy ý chuyển dịch các bộ phận trên cơ thể của kẻ khác, vậy thì thú vị biết dường nào ?


Nam Cung Bình tức giận hét :


- Ai thèm...


Chư Thần đảo chủ khẽ nhích gậy tới, gằn giọng :


- Mau làm ngay !


Nam Cung Bình thầm buông tiếng thở dài, chàng thà nhận chịu khuất phục to lớn đến mấy chứ không muốn tính mệnh của sư phụ bị nguy hại.


Chiếc ghe rất to lớn và nặng nề, Nam Cung Bình phải vất vả lắm mới chuyển được hết tất cả đồ vật ra ngoài cửa động, ngoài đó chính là bờ biển, thì ra nơi đây có một đường hầm dẫn thẳng ra biển.


Mọi việc xong xuôi thì chàng đã mệt nhừ, mồ hôi nhễ nhại.


Chư Thần đảo chủ cười u ám :


- Khá lắm, giờ thì ngươi hãy ngoan ngoãn ra ngoài cửa dộng, không được vọng động đấy !


Nam Cung Bình đành ra chờ ngoài cửa động, lát sau chỉ thấy Chư Thần đảo chủ vác Long Bố Thi trên vai, chỏi gậy xuống đất phóng tới, đồng thời miệng quát :


- Ngươi cũng lên đây !


Nam Cung Bình thấy sư phụ đã ở trên ghe đành cắn răng phóng lên, Chư Thần đảo chủ vung gậy điểm nhẹ, chiếc ghe liền dạt ra xa. Lão động gậy nhẹ nhàng chèo mấy cái, ghe đã cách bờ rất xa, sóng biển dạt dào, ghe thuyền lắc lư. Chư Thần đảo chủ bỗng ra chiều hết sức buồn bã, trầm giọng nói :


- Hãy cầm lấy mái dầm chèo mạnh, lão phu ở đây cầm lái cho.


Nam Cung Bình đưa mắt nhìn vào mặt lão chậm rãi nói :


- Kẻ này vốn không muốn ở lại trên đảo, nhưng lão đã tốn mấy mươi năm tâm huyết, nay đành lòng rời bỏ ư ?


Chư Thần đảo chủ lạnh lùng :


- Không !


Nam Cung Bình mừng rỡ buột miệng :


- Vậy thì quay lại đi !


Chư Thần đảo chủ nghiêm giọng :


- Dù không đành lòng cũng phải ra đi !


Nam Cung Bình lẽ nào lại không muốn rời khỏi hòn đảo ấy, chẳng qua chàng chỉ bận tâm cho những người vẫn còn lại trên đảo đó thôi, nghe thế là chàng đành thầm buông tiếng thở dài, cầm mái dầm lên chèo, chỉ thấy Chư Thần đảo nhỏ dần, sau cùng chỉ còn là một cái chấm đen rồi biến mất hẳn.


Gậy trúc của Chư Thần đảo chủ vẫn không rời yết hầu Long Bố Thi, song mắt lại nhắm nghiền, dường như đã ngủ mất.


Nam Cung Bình thấy vậy, bèn rón rén đưa mái dầm lên, đánh mạnh xuống đầu Chư Thần đảo chủ.


Nào ngờ chàng vừa động dậy, Chư Thần đảo chủ vụt mở bừng mắt, Nam Cung Bình đành ném mái dầm xuống, giận dữ nói :


- Thật ra lão định làm gì hai sư đồ ta ?


Chư Thần đảo chủ cười lạnh lùng :


- Lão phu muốn ngươi trong một năm phải học thành y thuật của lão phu rồi sau đó áp dụng để chữa trị đôi chân tàn phế cho lão phu.


Nam Cung Bình xẳng giọng :


- Ai mà thèm học y thuật điên cuồng của lão ?


Chư Thần đảo chủ nghiêm giọng :


- Không thèm cũng phải học, đây không phải là thỉnh cầu mà là mệnh lệnh, nếu ngươi không học, hừ hừ... đôi chân của sư phụ ngươi cũng sẽ trọn đời giống như lão phu.


Nam Cung Bình kinh hãi :


- Sao ? Chả lẽ lão...


- Không sai, lão phu đã dùng thủ pháp cực nặng điểm tàn phế đôi chân của y, nếu ngươi muốn chữa lành, phải học thành y thuật của lão và chữa lành đôi chân cho lão phu trước.


Nam Cung Bình điên tiết quát :


- Ta liều mạng với lão...


Vừa định đứng lên, chỉ thấy gậy trúc trong tay Chư Thần đảo chủ nhúc nhích tới, lạnh lùng nói :


- Ngươi dám vọng động ư ?


Nam Cung Bình thở dài ảo não, cúi đầu ngồi trở xuống nói :


- Lão... vì sao lại phải làm như vậy ?


- Vì lão phu tuy có khả năng di hình hoàn thế, nhưng lại không thể tự chữa trị cho mình được.


- Trên đảo có hàng trăm người, sao lão lại chọn tôi ?


Chư Thần đảo chủ mỉm cười :


- Bên trong hẳn là có nguyên nhân, nhưng hiện tại chưa thể cho ngươi biết được.


Nam Cung Bình thấy nụ cười trên mặt lão rất quái lạ như ẩn chứa điều bí mật chi đó, bèn cảm thấy hết sức thắc mắc, cầm lấy hai mái dầm ra sức chèo.


Chẳng rõ đã chèo đi được bao xa, chàng cảm thấy lòng bàn tay nóng ran, cõi lòng bình lặng dần, bèn suy nghĩ tìm cách thoát thân.


Chư Thần đảo chủ ngước mặt nhìn sao để phân biệt phương hướng, lúc này vẻ điên cuồng trong mắt lão đã dần trở nên nặng nề và u uất, dường như trong lòng cũng chất chứa rất nhiều tâm sự.


Đột nhiên, cuồng phong nổi lên, đưa đến một cụm mây đen, che khuất mười mấy vì sao nơi phía chân trời.


Chư Thần đảo chủ tái mặt, buột miệng kêu lên :


- Nguy rồi !


- Sao vậy ?


Nam Cung Bình thật không còn muốn nghe đến hai tiếng "nguy rồi" nữa. Chư Thần đảo chủ trầm giọng :


- Sắp nổi giông bão rồi !


Vừa dứt lời thì đám mây đen đã to lên hơn gấp mấy trăm lần, thoáng chốc đã che phủ cả bầu trời.


Gió biển càng mạnh hơn, mưa bắt đầu rơi, biển cuồn cuộn dâng cao, nếu là ghe tầm thường thì đã bị đắm chìm rồi.


Chư Thần đảo chủ thoáng tần ngần, đoạn đưa tay giải huyệt cho Long Bố Thi, đỡ ông ngồi dậy. Long Bố Thi thở hắt ra một hơi dài.


Nam Cung Bình liền cất tiếng gọi :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Tóc ngắn, vai gầy

Tóc ngắn, vai gầy

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay mình bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Hóa đơn

Hóa đơn

Ngày kia Peter nghĩ : mình cũng viết một hóa đơn gửi cho mẹ, trong đó viết rõ những

01-07-2016
Tha thứ cho em

Tha thứ cho em

Tôi nhớ anh, nhớ, rất nhớ, nhớ đến quay quắt. *** Bảo Ngọc về quê thăm bà ngoại

25-06-2016
Sinh nhật cuối cùng

Sinh nhật cuối cùng

"Anh có yêu em không?" Cô liếc đôi mắt đẹp nhìn anh cười, hỏi một cách tinh nghịch.

30-06-2016
Tờ giấy tìm người

Tờ giấy tìm người

Hắn lục lại tờ giấy tìm người. Trong ánh sáng vàng nhạt của chiếc bóng đèn dây

24-06-2016