XtGem Forum catalog
Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 75 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 2 - Kim Long mật lệnh

↓↓

Thạch Trầm lại nói:

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Di mệnh của sư phụ, tứ muội đâu thể không đọc.


Thạch Trầm nhìn thẳng mảnh giấy, Vương Tố Tố lại càng thêm e thẹn, song lại ra chiều thất vọng mà Thạch Trầm không nhận thấy.


Vương Tố Tố len lén đưa lưng bàn tay lau nước mắt, ngẩng lên đọc tiếp:


- Kim Long mật lệnh là vật chí bảo của bổn môn, từ nay giao cho Trầm nhi ...


Trầm nhi và Tố Tố cùng chấp chưởng, với lòng chính trực của Trầm nhi và lòng nhân hậu của Tố Tố, hẳn sẽ không bao giờ lạm dụng lệnh này, và với võ công phối hợp của Long Môn Song Kiếm cũng sẽ không đến đỗi làm mất uy tín mật lệnh này. Mọi đại sự trong trang đều đã được sắp bày ổn thỏa, Bình nhi không phải nhọc tâm, khi về trang chỉ cần thu xếp qua loa là xong, ba tháng sau có thể gặp gỡ với Diệp Mạn Thanh cô nương tại chân núi Hoa Sơn, cùng nhau hoàn thành ba điều tâm nguyện của ta, song vẫn không được rời xa Thần Quan, hãy khắc ghi.


Vương Tố Tố càng đọc càng nhanh, một hơi đọc đến đây vẻ thất vọng trên mặt càng thêm sâu đậm.


Lúc này tiếng khóc của Quách Ngọc Hà đã lịm dần, khẽ buông tiếng thở dài, kề tai Long Phi nói:


- Sư phụ lão nhân gia việc gì cũng biết, chỉ không biết tâm ý của tứ muội.


Long Phi ngẩn người:


- Tâm ý gì kia ?


- Tứ muội thà cùng ngũ đệ phiêu bạc giang hồ chứ không muốn cùng tam đệ chấp chưởng mật lệnh.


Long Phi chợt hiểu:


- À, Hà muội việc gì cũng biết cả.


Quách Ngọc Hà chợt xịu mặt, cúi đầu thở dài:


- Tiểu muội việc gì cũng biết cả ư ?


Những nghe Vương Tố Tố đọc tiếp:


- Cả đời ta trên không hổ với trời, dưới không thẹn với người, bằng hữu hiểu lòng, đệ tử thành tài, ta dẫu chết xuống cửu tuyền cũng ngậm cười nhắm mắt.


Đọc đến đây giọng nói nàng bất giác nghẹn ngào, khẽ xếp mảnh giấy lại, những thấy Diệp Mạn Thanh đã trao ngọn "Kim Long trủy thủ" vào tay nàng, thấp giọng nói:


- Hãy giữ gìn cẩn thận.


Vương Tố Tố chớp chớp mắt:


- Đa tạ cô nương.


Diệp Mạn Thanh mím miệng cười, Vương Tố Tố bỗng lùi lại khẽ nói:


- Mong rằng mai sau cô nương cũng sẽ chăm lo tử tế cho chàng.


Mắt chợt đỏ hoe bỏ đi. Diệp Mạn Thanh ngớ người một hồi, đoạn đi đến trước mặt Nam Cung Bình, lẳng lặng cắm thanh kiếm Diệp Thượng Thu Lộ xuống đất, lạnh lùng nói:


- Trên chuôi kiếm còn có một bức mật thư, các hạ tự lấy mà xem.


Đoạn quay người bỏ đi.


Khi Vương Tố Tố chưa đọc xong "Di ngôn" của Bất Tử Thần Long thì Nam Cung Bình đã cúi đầu đắm chìm trong suy tư, chàng đưa tay rút thanh kiếm dưới đất lên, đôi mày kiếm khẽ chau lại, vẫn miên man suy nghĩ. Mãi đến khi Diệp Mạn Thanh đã đi xa, chàng bỗng buông tiếng gọi:


- Diệp cô nương khoan đi đã.


Đồng thời đã nhún mình lao đến sau lưng Diệp Mạn Thanh.


Diệp Mạn Thanh ngoái lại lạnh lùng nói:


- Việc gì ? Chả lẽ các hạ còn muốn giết tôi để trả thù cho lệnh sư hay sao ?


Gương mặt bình thản của Nam Cung Bình bỗng thoáng lộ vẻ khích động, trầm giọng nói:


- Phải chăng gia sư chưa chết ? Lão nhân gia ấy hiện ở đâu ?


Diệp Mạn Thanh như thoáng giật mình, song ngay tức khắc trở lại bình tĩnh, chậm rãi nói:


- Nếu Bất Tử Thần Long mà chưa chết tại sao không quay về đây ?


Nam Cung Bình lạnh lùng:


- Điều ấy thì phải hỏi cô nương thôi.


Diệp Mạn Thanh với giọng càng lạnh lùng hơn:


- Các hạ nên tự hỏi mình trước mới phải.


Đoạn đi thẳng đến trước mặt bốn người đàn bà áo xanh nói:


- Đi thôi.


Năm bóng người cùng cất lên, nhanh như chớp lướt xuống núi.


Long Phi, Quách Ngọc Hà, Thạch Trầm và Vương Tố Tố cùng đi đến bên cạnh Nam Cung Bình, đồng thanh nói:


- Ngũ đệ sao lại ...


Ba người bỗng im bặt, Quách Ngọc Hà nói:


- Sao ngũ đệ lại cho rằng sư phụ chưa chết ?


Nam Cung Bình chau mày, chậm rãi nói:


- Nếu như sư phụ đã chết thì tại sao trong thư lại có câu "nếu ta bại chết" và "dẫu chết đi", vả lại ... nếu sư phụ quả thực chiến bại mà chết, với cá tính khích liệt của lão nhân gia ấy thì làm sao còn đủ bình tĩnh để viết lại di ngôn tỉ mỉ và chu toàn đến thế ?


Vương Tố Tố đứng xa nhất bỗng xen lời:


- Và nét chữ cũng rất là ngay ngắn giống như lúc bình thường lão nhân gia ấy tập viết chậm nhất vậy.


Nam Cung Bình mắt rực sáng:


- Đúng rồi, trong tình huống ấy dù sư phụ không bị thọ thương tại chỗ thì cũng chẳng thể nào viết lại di ngôn một cách ung dung như vậy được, bên trong hẳn là có uẩn khúc ...


Ánh mắt chàng bỗng lại tối sầm, thở dài nói tiếp:


- Thế nhưng ... nếu lão nhân gia ấy chưa chết thì tại sao lại không trở về đây nhỉ ?


Mọi người cùng lẳng lặng đưa mắt nhìn nhau, ngay cả hai đại hán khiêng quan tài cũng ngưng thần lắng nghe.


Đạo sĩ mảnh khảnh đứng cạnh ngọn cổ tùng lúc thì lẩm bẩm một mình, bỗng buông tiếng cười khẩy, lúc này trong lòng mọi người đang rối rắm nên không ai chú ý đến lão ta.


Khi Nam Cung Bình vừa rời xa cỗ quan tài, lão đạo sĩ liền chầm chậm di chuyển đến gần, bỗng một cơn gió thổi mạnh, chiếc đạo bào của lão tung bay, rồi thì thân hình mảnh khảnh của lão theo gió cất lên, nhanh như chớp lướt đến trước mặt hai đại hán nọ, hai tay cùng vung ra nhắm sau ót họ bổ xuống.


Hai đại hán khiêng quan tài chỉ cảm thấy mắt hoa lên, chưa kịp nhìn rõ bóng dáng đối phương thì sau ót đã bị trúng chưởng, "phịch" một tiếng ngã xuống đất và không bao giờ đứng lên được nữa.


Đạo sĩ mảnh khảnh lập tức lẹ làng hai tay nâng cỗ quan tài lên, xoay tay đưa lên đỉnh đầu, nhanh nhẹn phi thân xuống núi.


Nam Cung Bình đang cúi đầu suy ngẫm, chợt nghe hai tiếng "phịch phịch", tiếp theo là tiếng Vương Tố Tố kinh hãi la lên:


- Đạo trưởng ... làm gì vậy ?


Nàng vốn tính nhân hậu và hay thẹn thùng, không có khả năng ứng biến nhanh nhạy, hơn nữa nàng không bao giờ ngờ tới lại có người mạo hiểm cướp một cỗ quan tài, nên càng sửng sốt đến thừ ra tại chỗ.


Song cũng nhờ tiếng kêu của nàng đã cắt đứt dòng suy tư của Nam Cung Bình, chàng quay phắt lại, chỉ còn thoáng thấy bóng dáng lờ mờ của Đạo sĩ mảnh khảnh.


Nam Cung Bình hoảng kinh, buông tiếng quát vang và tung mình phi thân đuổi theo, thoáng cái đã vọt đi ba trượng, "bốp" một tiếng, thanh trường kiếm treo bên lưng chạm vào đầu gối chàng, chàng đưa tay trái rút trường kiếm ra, tay phải tháo bao kiếm, mũi chân điểm nhẹ, người như một làn khói nhẹ đuổi theo đạo sĩ mảnh khảnh.


Vương Tố Tố mặt hoa thất sắc cất tiếng gọi:


- Đại ca, tam ca ...


Long Phi quát lớn:


- Đuổi theo mau !


Quách Ngọc Hà trố mắt:


- Đuổi theo ư ?


Long Phi nhíu mày bực tức:


- Tất nhiên phải đuổi theo rồi.


- Một cỗ quan tài đành rằng làm bằng gỗ tía, nhưng đáng là bao chứ ?


Long Phi tức giận:


- Nhưng chúng ta đâu thể phó mặc tính mạng của ngũ đệ ?


Quách Ngọc Hà cười khẩy:


- Nhưng còn sư phụ, chẳng lẽ chúng ta bỏ mặc sư phụ ?


Long Phi vừa cất người lên, vụt quay lại trầm giọng nói:


- Nàng nói sao ?


Quách Ngọc Hà khẽ thở dài:


- Những lời vừa rồi của ngũ đệ, tiểu muội nghĩ đi nghĩ lại thấy rất là có lý, bất kể sư phụ hiện đã chết hay chưa chúng ta cũng phải theo hướng đi của lão nhân gia ấy mà tìm kiếm. Nếu lão nhân gia ấy đúng là chưa chết thì thật là may mắn.


Long Phi chau mày:


- Nhưng còn ngũ đệ ?


Quách Ngọc Hà nhướng mày:


- Phi ca thấy thế "Long xuyên vân" do ngũ đệ đã thi triển khi nãy, so với Phi ca thế nào ?


Long Phi ngẩn người:


- Cái đó ...


Quách Ngọc Hà mỉm cười:


- Bằng vào công lực của ngũ đệ thế đó nào khó thủ thắng, còn như giữ mình chẳng dễ dàng lắm ư ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Nhân duyên

Nhân duyên

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Có thể nhân

24-06-2016
Tiêu Dao

Tiêu Dao

Cuộc đời có những khúc mắc, những khúc quanh mà chắc chắn ai cũng phải vượt qua, vui

22-07-2016 12 chương
Vợ xấu

Vợ xấu

Vậy là Sanh lấy vợ. Không ngờ anh lại có vợ sớm như thế, mới hai hai tuổi đầu

29-06-2016
Kẹo Kéo

Kẹo Kéo

- Tôi giống kẹo kéo hả? - ... - Vì sao? - Giản dị, nhưng ngọt và dính! *** Cửa hàng

29-06-2016