XtGem Forum catalog
Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 60 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 13 - U Linh quần cái

↓↓

"Cùng Hồng" Y Phong mắt không rời bước chân của chàng, bỗng lại buông tiếng cười khảy nói:

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Trông cũng giống một công tử nhà giàu, nhưng rất tiếc trên mình không có được mười lạng bạc.


Nam Cung Bình thầm kinh hãi:


- "Nghe đồn trong chốn giang hồ người có ánh mắt sắc bén có thể qua bước chân và vết xe mà đoán ra được số lượng tiền tài châu báu bên trong, thật không ngờ ánh mắt của "Cùng Hồn" Y Phong lại sắc bén đến vậy." Diệp Mạn Thanh lại nói:


- Chả lẽ trên mình của lão nhân này có vàng bạc ?


"Cùng Hồn" Y Phong nghiêm giọng:


- Tuy không có vàng bạc, nhưng ngân phiếu thì có rất nhiều, nhưng cái ta cần lấy cũng không phải là ngân phiếu, mà là ...


Vừa nói đến đó, lão nhân đầu trọc bỗng quay người bỏ chạy.


"Cùng Hồn" Y Phong cười khảy:


- Lão Lão Tây, ngươi chạy thoát được ư ?


Vừa dứt lời, lão nhân đầu trọc quả nhiên đã đi lui trở về, thì ra có mấy con rắn xanh cản đường lão.


"Cùng Hồn" Y Phong lớn tiếng nói:


- Đại cô nương bất tất lắm lời, trừ phi là công tử của Nam Cung thế gia, trong chốn giang hồ không còn ai giàu hơn Lão Lão Tây này nữa, hai người không dưng can thiệp vào việc này làm gì ? Hôm nay may mà gặp ta, nếu như gặp Tống Ác Quỷ thì hai người tận số rồi.


Diệp Mạn Thanh cười khảy:


- Công tử hãy ...


Nam Cung Bình trầm giọng ngắt lời:


- Tại hạ chính là Nam Cung Bình !


"Cùng Hồn" Y Phong ngớ người, lùi sau ba bước, bỗng vung tay một chưởng đánh vào ngực Nam Cung Bình.


Đòn tấn công hết sức bất ngờ, lại nhanh như chớp, chỉ thấy cánh tay áo rộng thùng thình của Y Phong phất lên, bàn tay đã chạm vào áo trước ngực Nam Cung Bình.


Nam Cung Bình quát khẽ, không tránh né mà còn sấn tới, tay trái hộ ngực, tay phải vung cao nhanh nhẹn điểm vào huyệt Khúc Trì nơi khủy tay Y Phong.


Chiêu này lấy công làm thủ, chính là một tuyệt chiêu trong Tiềm Long Tứ Thức của sư môn, nào ngờ chiêu thức của chàng chưa đến nơi thì Y Phong đã lui ra ba bước, thở dài nói:


- Quả nhiên là môn hạ của Thần Long, Nam Cung tử đệ, thôi được ... Lão Lão Tây, hôm nay may cho lão đấy.


Đoạn khoát tay một cái, tiếng huýt gió lại nổi lên bốn phía, những con rắn xanh ở ngoài vòng lớp cát vàng thấp thó lưỡi đỏ, rồi thì phóng vút vào trong tay áo của U Linh Quần Cái.


Nam Cung Bình bỗng nói:


- Y Bang chủ khoan đi đã !


Y Phong nghiêm giọng:


- Đã đánh cuộc thua tất nhiên là phải bỏ đi, Ngạ Quỷ Bang tuy cường sinh ngang đoạt nhưng không bao giờ nói không giữ lời, ngay cả con rắn bị lão già kia làm chết, hôm nay ta cũng không bắt lão bồi thường.


Hành động của U Linh Quần Cái quả là phiêu hốt hệt như u linh, chớp mắt đã hoàn toàn mất dạng, chỉ "Cùng Hồn" Y Phong trước khi đi đã phất nhẹ tay áo, hất lớp cát vàng dưới đất tung bay mù mịt.


Diệp Mạn Thanh nhoẻn cười:


- Những người này tuy giả thần lộng quỷ, nhưng cũng chẳng xấu lắm.


Nam Cung Bình thầm nhủ:


- "U Linh Quần Cái hẳn có mối quan hệ mật thiết với sư phụ, bằng không làm sao chỉ một chiêu đã khẳng định được lai lịch sư môn của mình ?" Vạn Đạt trầm ngâm nói:


- Ngạ Quỷ Bang hành sự tuy thiện ác bất định, nhưng đối tượng được lựa chọn nhất định là hạng người giàu có bất nhân.


Đoạn nhìn thẳng vào mặt lão nhân đầu trọc. Lão nhân đầu trọc thờ thẫn nhìn Nam Cung Bình, vẻ mặt ra chiều hâm mộ, lại như ganh ghét, và cũng hết sức khâm phục. Bỗng nhiên lão chắp tay xá Nam Cung Bình ba cái, nách cắp chiếc bao bố, đầu cơ hồ chạm đất.


Nam Cung Bình thoáng nghiêng người đáp lại ba xá, đoạn nói:


- Việc nhỏ mọn, tại hạ cũng chưa tận lực, lão trượng đâu cần đại lễ như vậy ?


Lão nhân đầu trọc gật gù:


- Phải lắm, phải lắm ! Việc nhỏ mọn, lão vốn đâu cần đại lễ như vậy, chỉ cần một tiểu lễ là đủ rồi.


Nam Cung Bình và Diệp Mạn Thanh đều sửng sốt, lão lại nói tiếp:


- Nhưng công tử đã cứu tài vật của lão chứ không phải là cứu tính mạng của lão nên lễ thứ nhất của lão nhất định là phải hết sức cung kính.


Nam Cung Bình và Diệp Mạn Thanh ngớ ngẩn cùng đưa mắt nhìn nhau, lão nhân đầu trọc lại nói tiếp:


- Nam Cung thế gia giàu trùm thiên hạ, công tử là con hẳn giàu hơn lão nhiều, nên lão đâu thể không một lễ với công tử nữa, vì vậy lễ thứ nhì của lão phu nhất định cũng phải hết sức cung kính.


Diệp Mạn Thanh thừ ra một hồi, đoạn nói:


- Vậy là lễ thứ nhì của lão trượng là vì kim tiền ?


Lão nhân đầu trọc gật đầu.


- Đúng thế !


Diệp Mạn Thanh vừa bực vừa nực cười, không nén được hỏi:


- Vậy thì lễ thứ ba là vì gì nào ?


- Lễ thứ ba của lão là chúc mừng có một người cha giàu có đến vậy, ngoài Hoàng Đế ra, phụ thân y có thể nói là đứng đầu thiên hạ, điều đáng mừng như vậy, nếu lão không hành một lễ thật cung kính, há chẳng là quá không biết phải trái ư ?


Nam Cung Bình sững sờ đứng thừ tại chỗ, chàng thật chẳng thể nào ngờ trong nhân gian lại có thứ ngôn luận "hay ho" như vậy.


Diệp Mạn Thanh nghe xong những lời lẽ khôi hài như vậy phì cười nói:


- Vậy ra nếu người khác cứu mạng lão trượng, cũng chưa chắc lão trượng đã cảm kích và tôn kính đến vậy ?


- Lẽ tất nhiên !


- Kim tiền quan trọng đến vậy sao ?


Lão nhân đầu trọc nghiêm túc:


- Trên cõi đời chẳng có gì là quý trọng hơn kim tiền, cái đáng quý nhất trên cõi đời là một nén bạc, đáng quý hơn một nén là hai nén, quý hơn hai nén là ba nén ...


Nghe đến đây Diệp MạnThanh đã không còn dằn được bật cười khúc khích.


Nam Cung Bình hắng giọng rồi nói:


- Vậy là ...


Chưa nói dứt cũng không dằn được cười phá lên.


Lão nhân đầu trọc thấy vậy rất lấy làm lạ, ngơ ngác hỏi:


- Chả lẽ lão đã nói sai ư ?


Diệp Mạn Thanh cười nói:


- Rất đúng, rất đúng, quý hơn hai nén bạc là ba nén, quý hơn ba nén bạc là ...


Bỗng ngã vào mình Nam Cung Bình cười sặc sụa.


Vạn Đạt cũng cười nói:


- Vậy lão trượng hẳn là rất giàu có, U Linh Quần Cái quả đã không lầm !


Lão nhân đầu trọc bỗng biến sắc mặt, hai tay càng ôm chặt chiếc bao bố hơn, hơ hải nói:


- Đâu có, lão đâu có giàu ...


Nam Cung Bình nén cười nói:


- Lão trượng biết thương tiếc kim tiền, tại hạ thật hết sức khâm phục !


Diệp Mạn Thanh ngắt lời:


- Giờ thì những kẻ đòi tiền đã đi khỏi, lão trượng cũng có thể tự tiện ...


Nàng sực nhớ đến bản thân, nụ cười liền tắt lịm, khẽ nói:


- Tôi cũng phải đi đây !


Vạn Đạt hắng giọng:


- Hôm nay được gặp và biết công tử cũng khỏe, tại hạ thật hết sức vui mừng, nhưng xong việc ở đây, tại hạ phải ra Quan Ngoại một chuyến, chẳng hay công tử sẽ đi về đâu ?


- Tại hạ ...


Nam Cung Bình bỗng nghe nỗi cô đơn tràn ngập cõi lòng, bất giác buông tiếng thở dài rồi nói:


- Tại hạ định về nhà một chuyến, rồi sau đó ... Ôi ...


Diệp Mạn Thanh cúi mặt:


- Vậy thì ... vậy thì ...


Nam Cung Bình thở dài:


- Diệp cô nương định đến đâu ?


Diệp Mạn Thanh ngẩng lên:


- Công tử ... công tử ...


Trong tay nàng vẫn nắm chặt lá thư của Bất Tử Thần Long, ánh mắt nàng ngập đầy u oán lẫn khát khao, chỉ mong Nam Cung Bình nói với nàng một lời, nàng sẽ đi theo chàng trọn đời.


Nam Cung Bình nghe lòng đau nhói:


- Tại hạ ... tại hạ ...


Chàng ấp úng chẳng nói nên lời, Vạn Đạt thầm thở dài nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Viên sỏi

Viên sỏi

Nhớ Cụ, mà chưa về được để thắp cho cụ một nén nhang, vì cuộc đời cứ kéo tôi

29-06-2016
Mặt trời điểm 10

Mặt trời điểm 10

Mùa hè năm đó, tôi và Vinh chia tay. Và suốt mùa hè đó, gã bên tôi. Giữa họ, có một

29-06-2016
Nó là em con

Nó là em con

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi còn

25-06-2016
Tí bụi

Tí bụi

Hồi mới đến ở, nhà tôi cứ tì tì mất dép. Đôi xăng- đan con mới xỏ chân ngày

29-06-2016