- Các người thà chết không chịu nhận tội ư?
bạn đang xem “Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Vẫn không có tiếng trả lời, trong phòng khách im lặng như tờ!
Nhạc Hạc hừ một tiếng :
- Đại trượng phu dám làm dám chịu, năm xưa các ngươi đồng mưu sát hại ta, bây giờ lại không chịu nhận tội, chẳng lẽ các ngươi nghĩ rằng không nhận tội thì có thể thoát khỏi cái chết sao?
Ngũ lão vẫn không trả lời.
Nhạc Hạc cười lạnh lùng :
- Được, ta nhắc nhở cho các ngươi biết một việc, năm xưa lúc các ngươi sát hại ta, có một nữ quỷ ở trong bảo này đã mục kích tất cả... Mâu chưởng môn chính mắt ngươi đã nhìn thấy kia mà!
Tam Xích Phán Mâu Thiết Sơn vẫn không trả lời. Nhạc Hạc :
- Nữ quỷ kia hiện nay vẫn còn ở trong bảo, ta đã mời đến đây để nói chuyện với các ngươi.
Nói đến đây hắn ra hiệu cho người phụ nữ tóc dài, gọi nàng nói chuyện với Ngũ lão.
Người phụ nữ tóc dài hướng về cái lỗ tròn phát ra giọng nói rùng rợn :
- Năm vị chưởng môn, năm xưa các ngươi giết hại Kiếm Quân Tử Nhạc Nhất Thực tại đây, nô gia nhìn rõ từ đầu chí cuối, giết người đền mạng, thiếu nợ trả tiền, hôm nay Nhạc đại hiệp đến đòi mạng các ngươi đây, ha ha ha...
Tiếng cười của nàng còn thê lương rùng rợn hơn của Nhạc Hạc, cả Nhạc Hạc nghe thấy cũng rợn tóc gáy!
Nhưng trong phòng khách, ngũ lão vẫn không một chút phản ứng, vẫn im lặng như tờ!
Người phụ nữ tóc dài cười :
- Mâu chưởng môn, ngươi có nghe được lời nói của ta không? Ha ha ha các ngươi sắp chết rồi, sau này ở Quỷ bảo chắc đông vui lắm!
Nhạc Hạc không nghe thấy Ngũ lão trả lời, lòng cảm thấy kỳ lạ, lẩm bẩm :
- Quái lạ, tại sao họ không lên tiếng?
Người phụ nữ tóc dài lắc đầu, kéo hắn sang một bên, nói khẽ :
- Ta cảm thấy hơi kỳ lạ...
Nhạc Hạc :
- À?
Người phụ nữ tóc dài :
- Ta nghe không được tiếng thở của họ!
Nhạc Hạc :
- Phòng khách lớn như vậy, chắc họ trốn ở một góc nào đó, nên ta không nghe thấy.
Người phụ nữ tóc dài lắc đầu :
- Chỉ sợ không phải như vậy.
Nhạc Hạc :
- Nếu không, thì theo tỷ tỷ là nguyên nhân nào?
Người phụ nữ tóc dài :
- Ta không biết, nhưng... Ngươi có dám mạo hiểm một lần không?
Nhạc Hạc lắc đầu :
- Không được, nếu để họ trốn khỏi phòng khách, muốn khống chế lại họ không phải là việc dễ dàng.
Người phụ nữ tóc dài :
- Thế thì chỉ còn một cách, chúng ta đốt một ngọn đèn dầu, dùng một sợi dây cột lại, thả xuống phòng khách, thì có thể nhìn rõ họ đang làm gì.
Nhạc Hạc :
- Nếu làm như vậy thì họ sẽ không tin rằng ta là ma nữa.
Người phụ nữ tóc dài :
- Ngươi đã giả làm quỷ hơn nửa ngày, họ vẫn không chịu nhận tội, có thể sau khi ngươi nói rõ thân phận, họ lại chịu nói ra tất cả sao?
Nhạc Hạc suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng gật đầu :
- Thôi được, để ta nói rõ thân phận với họ rồi bàn tiếp!
Người phụ nữ tóc dài :
- Ngươi chờ một chút, ta đi kiếm một sợi dây.
Nói xong nàng bước ra ngoài.
Nhạc Hạc đã đến gần cái lỗ tròn, áp sát lỗ tai vào, cố gắng lắng nghe, nhưng một hồi lâu vẫn không thấy tiếng động nào hắn lẩm bẩm :
- Không lẽ họ đã phát sợ đến chết? Hay là đã trốn khỏi phòng khách? Không, không, phòng khách tường đồng vách sắt, họ không thể nào trốn được. Ta nghĩ chắc họ cố tình không lên tiếng, hòng dụ ta mở cửa phòng khách. Hừ! Các ngươi đừng nằm mơ, vì muốn trả thù cho cha, ta đã chuẩn bị rất nhiều năm, đâu có thể để các ngươi dễ dàng trốn thoát!
Suy nghĩ một lát, người phụ nữ tóc dài đã mang đến một sợi dây, hắn liền đứng dậy, khẽ hỏi :
- Đèn dầu đâu?
Người phụ nữ tóc dài đưa tay lấy một ngọn đèn dầu được treo trên vách, đốt đèn lên rồi dùng dây cột lại. Cột xong, nàng thả ngọn đèn dầu vào trong lỗ tròn, từ từ thả xuống phòng khách.
Tầm nhìn của hai người, theo ánh sáng của ngọn đèn đã nhìn rõ ngũ lão trong phòng khách. Chỉ thấy ngũ lão, người nằm ngửa, người nằm nghiêng, xiêu vẹo ngã trên mặt đất, những cặp mắt mở trâng tráo, cả hai người đều chưng hửng.
Tại sao ngũ lão đột nhiên chết hết?
Nhạc Hạc mở to đôi mắt ngạc nhiên :
- Tại sao họ lại chết?
Người phụ nữ tóc dài cũng ngạc nhiên :
- Thật là kỳ lạ, tại sao họ chết vô cớ như vậy? Chẳng lẽ họ tự sát?
Nhạc Hạc :
- Tự sát? Tại sao họ lại tự sát?
Người phụ nữ tóc dài ngước mặt lắng nhìn hắn :
- Nhạc Hạc, nếu ngươi đã giết họ, chắc ngươi không giấu diếm ta chứ?
Nhạc Hạc gật đầu :
- Đương nhiên!
Người phụ nữ tóc dài :
- Như vậy, ta đoán chắc họ giả chết!
Nhạc Hạc lại nhìn vào lỗ tròn :
- Hình như không phải, bọn họ đã chết thật sự rồi mà!
Người phụ nữ tóc dài rút ra một thanh đoản kiếm :
- Ngươi để ta thử xem.
Nhạc Hạc biết nàng muốn phóng thanh đoản kiếm qua lỗ tròn nhắm vào một trong năm người để thử xem họ chết thiệt hay chết giả, liền né sang một bên :
- Đừng đánh vào chỗ yếu, đánh vào đùi cũng có thể biết được rồi.
Người phụ nữ tóc dài gật đầu, đưa thanh đoản kiếm lên nhắm ngay lỗ tròn, dùng sức phóng thanh đoản kiếm đi.
Một tiếng động nhẹ, thanh đoản kiếm trúng ngay vào mông của Bạch Đầu Ông Đồng Thiên Cầu! Hắn không hề nhúc nhích, chỉ có người thật sự đã chết, mới không hề nhúc nhích khi bị đánh trúng một kiếm.
Người phụ nữ tóc dài kinh ngạc :
- Không sai, họ đã thực sự chết!
Nhạc Hạc nhảy lên :
- Mau đi xem!
Quay mình chạy ra khỏi phòng.
Người phụ nữ tóc dài kéo ngọn đèn lên, tháo sợi dây ra cầm ngọn đèn đi theo, xuống hết cầu thang, đến trước cửa phòng khách, chỉ thấy Nhạc Hạc đã nhấn nút cơ quan, cánh cửa sắt đang từ từ được kéo lên, nàng liền nói :
- Cẩn thận, đừng bước vào ngay Nhạc Hạc liền lui về vài bước. Cánh cửa sắt đang "đùng đùng" kéo lên tận nóc.
Người phụ nữ tóc dài cẩn thận bước đến trước cửa đưa đèn rọi vào, chỉ thấy tư thế nằm của ngũ lão không hề thay đổi, đã chết thật sự. Nàng liền nhè nhẹ bước vào, đưa đèn rọi khắp xung quanh, không thấy có điều gì lạ mới quay sang Nhạc Hạc :
- Nhạc Hạc, người có thể bước vào.
Nhạc Hạc bước vào phòng khách, đến gần xác của ngũ lão lật qua lật lại từng xác một, thấy họ không có phản ứng gì.
- Xảy ra chuyện gì đây? Xảy ra chuyện gì đây?
Người phụ nữ tóc dài để ngọn đèn dưới đất, cũng đến gần xác của ngũ lão xem xét.
Nàng mở mi mắt của Cửu Hoa thần ni ra xem, biến sắc :
- Ủa, họ bị trúng độc.
Nhạc Hạc ngạc nhiên :
- Bị trúng độc?
Người phụ nữ tóc dài lại mở con mắt của bốn xác còn lại để xem xét, gật đầu :
- Cũng thế!
Chương trước | Chương sau