Nhưng đến sáng ngày thứ tư, đúng ngày tết Đoan Ngọ, tai họa đã đột khởi. Tiểu hài tử Sở Vinh ? Bào đệ của Thúy Vi, người nối dõi tông mạch Võ Thánh đã mất tích.
Thúy Vi bận bịu con thơ nên ban ngày chị em quấn quít, đêm đến Sở Vinh về với đám tiểu đồng trong một phòng to lớn. Hai mươi đứa cô nhi của dòng họ Sở được chăm sóc chu đáo, quây quần bên nhau. Chúng xem phu thê Vô Hối như cha mẹ của mình.
Sau khi lục soát toàn bộ vùng núi Thương Sơn mà không thấy, Vô Hối cho kiểm tra lại số quan khách. Quả nhiên phát hiện thiếu mất hai người.
Bàng Quý Dân và Thạch Đại Hổ phụ trách việc phòng vệ quỳ xuống nhận tội.
bạn đang xem “Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Lãnh Tâm Đao bi phẫn nói :
- Thuộc hạ không chu toàn chức trách, xin Môn chủ chiếu môn quy trừng trị.
Thạch Đại Hổ cũng dập đầu :
- Thuộc hạ chịu trách nhiệm vòng trong, để địch nhân vào tận hậu sảnh bắt cóc Sở Vinh công tử, không còn mặt mũi nào mà sống nữa.
Vô Hối xua tay nghiêm nghị :
- Ân oán giang hồ bám theo người hiệp khách cho đến lúc nhắm mắt xuôi tay còn chưa dứt. Mấy năm qua, Đao môn liên tiếp diệt trừ cường địch, lẽ nào không có cừu nhân. Chúng ta nhất thời sơ suất nên mới để xảy ra sự cố. Ngay bản thân ta cũng có lỗi chứ không riêng gì nhị vị. Việc cần làm là phải xác định cho được lai lịch của hai kẻ vắng mặt kia.
Chung Đạo Viễn ngắt lời chàng :
- Nghĩa phụ tin chắc rằng chỉ vài ngày sau đối phương sẽ gởi tối hậu thư đến.
Sở Thúy Vi bật khóc nức nở :
- Tội nghiệp cho Vinh đệ. Y đã mất cả song thân mà còn bị rơi vào cảnh ngộ này.
Liễu Không đại sư an ủi :
- Phu nhân yên tâm! Đối phương bắt cóc lệnh đệ là muốn đặt điều kiện với Đao môn, chắc không nỡ hành hạ một tiểu hài nhi vô tội đâu.
Bốn vị thiếu phu nhân kia cũng xúm lại vỗ về Thúy Vi, đưa nàng vào hậu viện nghỉ ngơi.
Bạch Tú Hồng kiểm tra sổ ghi danh tính quan khách, phát giác ra hung thủ là hai phụ nhân tuổi độ tứ tuần. Tên của họ chắc chắn là giả. May mắn mà Tú Hồng nhớ được rằng họ có khẩu âm vùng Tứ Xuyên.
Huyết Ảnh Thần Ma lẩm bẩm :
- Chẳng lẽ Đường môn đã biết nhị công tử Đường Phi Khanh chết dưới tay bọn ta?
Thiên Cầm Tôn Giả Ninh Tường tán thành :
- Phải lắm! Hiện nay chỉ mình Đường môn là có lý do đối đầu với Vô Hối.
Tam Tuyệt Thiên Tôn cười nhạt :
- Có lẽ Đường lão thái đã qua đời và vợ của Phi Khanh lên thay. Người ta muốn báo phục cho chồng nên bày ra trò bắt cóc.
Vô Hối vòng tay nói cùng quan khách :
- Việc này Đao môn có thể tự giải quyết được, xin các đồng đạo cứ yên lòng hồi giá. Hung thủ có phải Đường môn hay không còn chưa rõ thực hư, mong các vị giữ kín giùm cho. Tại hạ xin phiền Cố bang chủ cho Phân đà Cái bang ở Tứ Xuyên giám sát giùm Đường gia trang.
Hồ Lô Cái Cố Kim Luân nghiêm mặt hứa :
- Cái bang nguyện sẽ sát cánh với Đao môn truy tìm tung tích Sở Vinh công tử.
Quần hào lục tục cáo từ, cảnh vắng vẻ khiến Công Tôn sơn trang thêm nặng nề u ám.
Tiếng khóc của Thúy Vi như những nhát dao cắt nát lòng Vô Hối. Chàng trầm ngâm ngồi với bốn vị trưởng bối, chờ tin tức.
Bàng Quý Dân và Thạch Đại Hổ hối hận, đốc thúc anh em ngày đêm tuần tra canh gác. Họ hầu như không dám bước chân vào hậu viện vì sợ phải nghe Tam phu nhân Sở Thúy Vi nức nở.
Tam Thủ Miêu Côn Linh thống lĩnh năm trăm đao thủ, cải trang điều tra hạ lạc Sở Vinh. Địa bàn hoạt động của họ là hai phủ Thiểm Tây, Tứ Xuyên. Vô Hối hy vọng rằng khi hung thủ đưa con tin về Đường gia trang sẽ bị thuộc hạ chàng chận bắt.
Bốn ngày sau, chim câu của Cái bang báo về:
- Đường lão thái đã qua đời và người thay thế bà chính là Thạch Hà Hương ? Vợ của nhị công tử Đường Khi Phanh. Đại công tử Đường Trung Hậu không có con trai nên Đại thiếu phu nhân mất quyền kế vị. Tin thứ hai chính là việc Đường môn đã cấu kết với Tây Khương Yêu Vương Tinh Xích. Họ Tinh cùng năm trăm thủ hạ hiện đang có mặt ở Đường gia trang.
Tam Tuyệt Thiên Tôn biến sắc bảo :
- Yêu Vương tuổi chỉ độ thất tuần nhưng nhờ duyên kỳ ngộ nên công lực còn cao hơn cả lão phu. Họ Tinh lại nổi tiếng là người có thần lực thiên sanh. Lão cao lớn như Khấp Huyết Lang Nhân, thanh thiết côn trong tay nặng đến sáu mươi cân, chiêu xuất như lôi. Nghe nói, hai mươi năm trước, lão tìm được bí kíp Huyết Ấn thần chưởng, có lẽ nay đã luyện thành nên mới dám vào Trung Nguyên.
Chung Đạo Viễn từ ngày lên làm Minh chủ võ lâm đã bỏ danh hiệu Đoạt Hồn Kiếm, đổi thành Lôi Thiên đại hiệp. Lão tự tin vào pho Lôi Hỏa Chấn Thiên thần chưởng của mình nên cao ngạo nói :
- Để lão phu thử xem Huyết Ấn chưởng lợi hại đến đâu?
Huyết Ảnh Thần Ma nghiêm giọng :
- So về mức độ ảo diệu, lợi hại thì Huyết Ấn chưởng không sánh bằng tuyệt học của Lôi Thiên lão quái. Nhưng Tinh Xích có đến cả trăm năm công lực, ta e rằng Chung lão đệ sẽ chịu thiệt thòi đấy.
Chung minh chủ giật mình :
- Chẳng lẽ công lực họ Tinh lại cao thâm đến thế hay sao?
Thiên Cầm Tôn Giả góp lời :
- Đúng vậy! Hiện nay trong thiên hạ chỉ có mình Tả Trúc đạo trưởng là có thể đánh với Yêu Vương mà thôi.
Vô Hối lại quan tâm đến việc khác :
- Sư phụ! Còn bọn thuộc hạ của lão ta thì thế nào?
Thiên tôn thở dài :
- Người Tây Khương thuộc dòng Rợ Nhung nên thân thể cao lớn, sức mạnh hơn người. Bọn chúng lại được trang bị Đằng Giáp nên không sợ cung tên, giáo mác. Trận chiến này xem ra sẽ vô cùng khốc liệt.
Vô Hối gật gù, bảo Tú Hồng vào gọi Bạch Thủy Tiên lên. Lát sau, không ngờ cả năm mỹ nhân đều có mặt. Thúy Vi có vẻ đã bình tâm trở lại, nàng không khóc nữa nhưng đôi mắt sưng húp. Nàng dịu dàng nói:
- Chư vị trưởng bối và tướng công cứ phóng tâm bàn bạc lương sách. Tiểu nữ đã thức ngộ rằng nước mắt chẳng giúp được gì.
Vô Hối bảo các nàng ngồi xuống rồi hỏi Thủy Tiên :
- Bạch nương! Người Tây khương có sợ độc trùng, độc vật hay không?
Thủy Tiên ngỡ ngàng hỏi lại :
- Xin tướng công cho thiếp biết rõ lai lịch đối phương?
Vô Hối hững hờ buông gọn :
- Tây Khương Yêu Vương Tinh Xích!
Thủy Tiên biến sắc :
- Nguy rồi. Lão yêu này trồng được một loại ngải có thể chống lại mọi độc vật của người Miêu.
Độc mỹ nhân Lãnh Như Sương ứng tiếng :
- Còn độc dược thì sao?
Thủy Tiên buồn rầu đáp :
- Tiểu muội e rằng cũng vậy thôi!
Hứa Bích Vân thắc mắc :
- Chẳng lẽ bọn Tây Khương mặc bảo y hay sao mà tướng công phải dùng đến độc?
Vô Hối gật đầu :
- Nương tử đoán không sai, chúng được bảo vệ bằng giáp mây nên không sợ đao thương.
Nàng mỉm cười :
- Thiếp từng được nghe Mã nghĩa phụ kể lại cố sự thời Tam Quốc, rằng Vũ Hầu Gia Cát Lượng đã từng dùng hỏa công đốt quân Đằng Giáp của Mạnh Hoạch, sao chàng không học theo kế ấy?
Quỷ Địch Tú Sĩ là người văn võ toàn tài, thông kim bác cổ nên mới biết việc này.
Thời ấy, tác phẩm Tam Quốc Chí chưa được viết ra.
Tam Tuyệt Thiên Tôn cao hứng vỗ bàn khen :
- Hay lắm! Vân nhi không nhắc thì ta cũng quên mất.
Vô Hối là người mặt lạnh lòng nóng, chàng yêu thương thuộc hạ hơn cả bản thân mình. Nay đã có kế khắc địch, chàng phấn khởi gọi các đường chủ vào truyền lệnh :
- Chư vị tuyển ngay ba trăm anh em biết nghề cung tiễn, ngày đêm ôn luyện để chuẩn bị đối phó với cường địch.
Năm vị đường chủ dạ vang, tức tốc phụng ý thi hành.
Chàng lại bảo Như Sương :
- Nàng hãy cùng Thủy Tiên nghiên cứu cách đối phó với các chất độc, tung ám khí của Đường môn.
Độc mỹ nhân vui vẻ hứa :
- Tướng công yên tâm! Bọn thiếp sẽ không phụ lòng kỳ vọng của chàng.
* * * * *
Mấy ngày sau vẫn chưa thấy đối phương có động tĩnh gì. Nhưng Tam Thủ Miêu Côn Linh đã nhờ đường dây phi cáp của Cái bang báo về rằng :
- Ngoài Tây Khương Yêu Vương, Đường gia trang mới xuất hiện thêm một nhân vật lạ mặt. Người này mặt sáng như trăng rằm, râu năm chòm trông rất tiên phong đạo cốt. Lão tuổi độ lục tuần, mình mặc đạo bào, đầu đội mũ Khổng Minh, tay luôn phe phẩy quạt lông y như Vũ Hầu ngày trước. Lão còn có một nốt ruồi son to bằng hạt đậu trên gò má trái.
Tam Tuyệt Thiên Tôn Hách Âu Kỳ ở đất Thục mấy chục năm nên biết rõ mọi kỳ nhân dị sĩ vùng này. Ông biến sắc bảo :
- Lão ấy chính là Tái Thế Vũ Hầu Tra Quần Thiên, cơ trí siêu phàm, tinh thông binh pháp. Chúng ta chẳng thể coi thường được.
Vô Hối giật mình :
- Họ Tra đã dám tự xưng là Vũ Hầu, lẽ nào lại không biết cố sự hỏa thiêu quân Đằng Giáp? Chúng ta phải xem lại kế hoạch của mình mới được.
Độc mỹ nhân rụt rè nói :
- Tướng công! Thiếp đã bàn bạc với Thủy Tiên. Bọn thiếp đi đến kết luận rằng loại ngải kia không chống lại được chất Mê Thần Xuân Dược.
Nói xong, nàng đỏ mặt nhớ lại cảnh ngộ mình năm nào. Cũng chính vì loại xuân dược này mà nàng suýt thất tiết dưới tay Hình Thiết Hán.
Vô Hối mừng rỡ :
Chương trước | Chương sau