Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 90 đánh giá )

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh - Hồi 44 - Chân diện cố nhân

↓↓

- Không phải như vậy đâu... Tiểu Thuận Cửu Thiên Tuế thì chỉ giữ mười một viên thần châu. Còn Minh Chỉ thần châu thì Tuấn Luận buộc phải trao cho Diệp Tình Hương cung chủ rồi

bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Vậy là Thần châu chưa hợp nhất.


Tuấn Luận gật đầu :


- Hiện tại thì chưa hợp nhất, nhưng chuyện hợp nhất Thập nhị thần châu cùng chỉ trong nay mai thôi. Thế lão huynh đến đây vì chuyện đó à?


Ngự thần y lắc đầu :


- Lão đệ đã nói rồi... Lão huynh tìm lão đệ không phải vì chuyện Thập nhị thần châu đâu, mà vì chuyện khác.


Lão chỉ Tuyết Nhi và Đình Khang :


- Chính Tuyết Nhi và Đình Khang buộc lão huynh phải đi tìm lão đệ đó.


Đôi chân mày của Tuấn Luận nhướng lên. Chàng cười khẩy một tiếng rồi nói :


- Chưa một ai có thể dời bước Ngự thần y khỏi Ngũ Đài sơn, thế mà hai đứa trẻ chưa đến tuổi trưởng thành lại có thể dời được lão huynh sao? Chuyện này quả là lạ lắm đó.


- Tất nhiên là lạ rồi, nhưng nếu Tuyết Nhi và Đình Khang không đến thì Ngự thần y chẳng bao giờ rời Ngũ Đài sơn cả.


Lão nói xong bưng chén rượu vừa được Băng Lệ chuốc đầy nói.


- Lão đệ uống cạn chén rượu này đi, lão huynh sẽ nói.


- Mời Ngự lão huynh.


Lâm Tứ cũng chen vào :


- Mời Ngự lão huynh và Hạ đại ca.


Ba người dốc chén rượu trút vào miệng. Lâm Tứ phùng má trợn mắt vội vã quay ngang ho sặc một tiếng. Rượu trong miệng gã phún ra tung tóe.


Ngự thần y nhìn gã nói :


- Uống không được thì đừng bắt chước lão phu và Hạ Tuấn Luận. Nếu ngươi muốn uống rượu như Hạ Tuấn Luận và Ngự thần y thì phải... ra công diện bích hai mươi năm mời được đó.


Ngự thần y nhìn lại Tuấn Luận nói :


- Lần này lão huynh tìm đến Hạ lão đệ vì chất độc hạ vào nội thể của Tuyết Nhi và Đình Khang.


- Chuyện đó có gì liên quan đến huynh mà huynh phải thân hành tìm đến Tuấn Luận.


- Tất nhiên không liên quan đến ta rồi, nhưng có liên quan đến vận mệnh võ lâm.


Mặt Tuấn Luận đanh lại :


- Lão huynh nói cho Tuấn Luận biết được không?


- Tất nhiên lão huynh tìm lão đệ để nói đây.


Ngự thần y vuốt chòm râu bạc phếch rồi chậm rãi nói :


- Võ lâm trước đây đã từng biến động với Can Tâm Thảo Vô Ảnh Chi Độc. Bất cứ ai trúng phải Can Tâm Thảo Vô Ảnh Chi Độc xem như là người tàn phế, nếu không nghe theo chỉ dụ của Địa Linh Tôn Giả. Ngay cả lão huynh là một Ngự thần y cũng phải bó tay. Chỉ vì Can Tâm Thảo Vô Ảnh Chi Độc mà lão huynh đến Ngũ Đài sơn quyết tâm bào chế giải dược đó.


Tuấn Luận hỏi :


- Vậy Can Tâm Thảo Vô Ảnh Chi Độc có liên quan gì đến võ lâm?


- Ờ... Thì lão huynh đang kể đây... Can Tâm Thảo Vô Ảnh Chi Độc có công năng rất lạ lùng. Phàm những ai đã trúng phải nó rồi thì đến đúng ngày trăng khuyết. Nếu không có giải được, đầu đau như búa bổ, có thể nói sống không được, chết cũng không xong. Nên kẻ trúng độc nhất nhất phải nghe theo chỉ huấn của người hạ độc là Địa Linh Tôn Giả. Mà hồi đó Địa Linh Tôn Giả lại có chủ đích độc bá võ lâm. Y chỉ thất bại sau khi gặp Thượng Quan Nghi, sư phụ của lão đệ.


Ngự thần y nghiêm giọng nói :


- Tuyết Nhi và Đình Khang đã bị người ta hạ Can Tâm Thảo Vô Ảnh Chi Độc. Chính vì lẽ đó mà lúc nào hai đứa bé này cũng cần đến thuốc giải.


Tuấn Luận nhìn sang Băng Lệ :


- Tô muội... Vậy hẳn Tô muội biết Địa Linh Tôn giả là ai. Tụ Hiền trang chủ Mạc Thiên Vân, đúng không?


- Muội cũng không biết... Vì mỗi khi giao nhiệm vụ cho muội, người trao giải dược đều vận trường y, che mặt bằng chiếc mặt nạ dát vàng.


Tuấn Luận nhìn lại Ngự thần y :


- Lão huynh nghi ngờ, tất cả mọi cao thủ của võ lâm, kể cả những vị Chưởng môn hẳn đều đã trúng phải Can Tâm Thảo Vô Ảnh Chi Độc.


Ngự thần y gật đầu :


- Lão huynh nghĩ như vậy đó. Lão đệ suy ra thì tự khắc biết ngay thôi. Nếu Địa Linh Tôn Giả là Tụ Hiền trang chủ Mạc Thiên Vân thì với tòa Dịch quán của Tụ Hiền trang, hẳn y đã âm thầm hạ Can Tâm thảo vào nội thể của mọi người rồi.


- Đệ quả là ngạc nhiên đó... Mạc Thiên Vân có tham vọng lớn như vậy ư? Quả là khó tin.


Ngự thần y nheo mày hỏi :


- Chuyện sờ sờ ra như thế sao lão đệ lại không tin nhỉ?


- Đệ biết con người của Tụ Hiền trang chủ. Mặc dù y có tâm cơ hợp nhất Thập nhị thần châu, nhưng sâu độc thì y chẳng có đâu.


Lâm Tứ chớp mắt, nhăn mặt nhìn Tuấn Luận :


- Đệ hiểu rồi... Huynh không cho Mạc Thiên Vân là người có tâm địa sâu độc, chỉ vì...


Tuấn Luận đanh mặt, cướp lời Lâm Tứ :


- Đệ đừng nói càn. Thật ra huynh biết Mạc Thiên Vân... Y cũng là một người hào phóng.


Lâm Tứ khoác tay :


- Đệ nghĩ khác Hạ đại ca. Chúng ta thử suy xét thì sẽ thấy ngay Mạc Thiên Vân như thế nào nhé. Mạc trang chủ bề ngoài giả vờ hào phóng lập Dịch quán tại Tụ Hiền trang. Lập Dịch quán tất y muốn quần hùng võ lâm phải đến Dịch quán chứ. Một khi anh hùng hào biết đến Dịch quán thì y mới dễ bề kéo lưới mà chẳng chút khó khăn mệt nhọc gì. Nhưng để tạo được sự chú ý của quần hùng thì...


Lâm Tứ nhìn qua Băng Lệ :


- Họ Mạc phải cần đến Tô tỷ tỷ... Có đúng vậy không? Muốn bắt Tô tỷ tỷ làm theo ý của mình thì Mạc Thiên Vân phải hạ độc vào Tuyết Nhi và Đình Khang.


Tuấn Luận nhìn sang Băng Lệ :


- Muội, muội Hãy cho huynh biết một điều.


Băng Lệ gật đầu.


Tuấn Luận hỏi :


- Ai đã dạy cho muội tấu khúc "Đoạn trường ly biệt".


- Cát Bội Hương tỷ tỷ... Sau khi Cát Bội Hương tỷ tỷ truyền cho muội khúc Đoạn trường ly biệt thì người chẳng bao giờ còn gặp muội nữa.


Lâm Tứ vỗ trán nói :


- Vậy đích thị là Mạc Thiên Vân đang có ý đồ làm chủ võ lâm rồi. Y nhờ Cát Bội Hương...


Tuấn Luận lắc đầu :


- Không đâu. Nhất định Bội Hương không phải là người đó. Nếu như Bội Hương truyền thụ khúc Đoạn trường ly biệt thì hẳn có mục đích.


Lâm Tứ nhún vai :


- Làm sao biết được Cát tỷ tỷ có mục đích gì? Hay lại nghe theo lời của Mạc Thiên Vân?


Ngự thần y chen vào :


- Lão đệ... dù muốn hay không muốn thì lão đệ cùng phải bắt Mạc Thiên Vân nói ra sự thật. Nếu đúng như Lâm tiểu tử đây nói thì hắn phải trao giải dược cho mọi người.


Ngự thần y lấy trong thắt lưng ra một lọ tịnh bình. Lão đặt tịnh bình lên bàn :


- Lão đệ... Trong tịnh binh này là giải dược Can Tâm Thảo Vô Ảnh Chi Độc. Chỉ cần một hoàn pha với nước đủ dùng cho trăm người. Với bấy nhiều giải dược này, lão huynh nghĩ có thể hóa giải độc Can Tâm.


Tuấn Luận gật đầu. Chàng lấy tịnh bình cho vào áo ngực :


- Tuấn Luận sẽ đi tìm Mạc Thiên Vân. Còn Ngự lão huynh và mọi người hay quay về Ngũ Đài sơn. Trên Ngũ Đài sơn hẳn chẳng có một ai có thể tìm được nơi ngụ của mọi người.


Băng Lệ nhìn Tuấn Luận :


- Muội có thể đi cùng huynh chứ?


Nhìn nàng một lúc, Tuấn Luận rồi lắc đầu :


- Muội không nên đi theo huynh...


- Đại ca...


- Rồi huynh sẽ đến Ngũ Đài sơn.


Chàng vừa nói dứt câu thì cửa phòng bật tung ra, một giọng nói ồm ồm cất lên :


- Ngươi đâu còn cơ hội đến Ngũ Đài sơn nữa.


Lời đó vừa dứt thì lưỡi đao chụp đến Tuấn Luận, nhưng Tuấn Luận còn nhanh hơn lưỡi đao nọ. Đao chưa biến thành chiêu thì đã nằm gọn trong tay chàng.


Tuấn Luận nhìn thẳng người đó.


Ngự thần y reo lên :


- Ỷ Thiên Rèn Đao Nam Hiệp Vũ Tịnh, Nam Hiệp nhận ra lão phu chứ?


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Chờ để yêu

Chờ để yêu

Giờ thì tôi cũng đã tự cảm thấy cuộc sống rất có giá trị, cuộc sống còn rất

23-06-2016
Khoá tâm

Khoá tâm

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Sinh viên bây giờ

Sinh viên bây giờ

Sinh viên bây giờ ai chả nói tiếng Anh thành thạo... *** Tình cờ trên chuyến bay từ

24-06-2016
Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng đỏ là loại hoa cô thích nhất, tên cô cũng là Rose, nghĩa là hoa hồng. Mỗi năm

30-06-2016

Old school Easter eggs.