Ring ring
Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 100 đánh giá )

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh - Hồi 44 - Chân diện cố nhân

↓↓

- Gã đại đạo Lâm tặc đó giờ đã là thiếu gia của phủ Thiên Tuế. Nghĩ cũng lạ thật. Trước đây gã theo chân Long Cơ bà bà hết gây chuyện quái ác này đến chuyện quái ác khác, nay lại được làm nghĩa tử của Cửu Thiên Tuế thì hắn còn khuấy động như thế nào nữa. Ông trời thật là bất công.

bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Y nhìn lên mặt Tuấn Luận :


- Hạ huynh không trừ khử tên Lâm tặc nọ thì có ngày hắn còn gieo họa nữa.


Mặt Tuấn Luận sa sầm xuống :


- Huynh tự biết. Nhưng huynh có điều khó xử đối với Lâm thiếu gia. Hay nhất là từ nay Lâm đệ nên tránh xa gã họ Lâm đó.


Lâm Tứ nheo mày.


- Lâm tặc có gì mà khiến huynh khó xử?


- Ờ... thì khó là khó xử.


Lâm Tứ chợt kéo Tuấn Luận vào một tửu điếm. Hắn đi thẳng đến quầy tiểu nhị gọi luôn vô rượu năm cân cùng những thức ăn ngon nhất, rồi lấy trong ống tay áo ra chiếc túi gấm thêu một ngọn sơn phủ đầy băng tuyết, lấy trong đó một nén vàng trả cho gã tiểu nhị.


Y ôm gói thức ăn và bầu rượu quay trở ra. Tuấn Luận nhìn Lâm Tứ :


- Đệ lại trổ nghề thần thâu.


- Hây... Đệ đâu có muốn nhưng tại cái lão Chưởng môn Tuyết Sơn phái buộc tay đệ ngứa ngáy, lấy hầu bao của lão để bỏ ghét thôi mà.


- Nhưng huynh không muốn đệ tiếp tục trổ nghề thần thâu của mình nữa.


Lâm Tứ giả lả cười :


- Lần nầy thôi... Lần nầy thôi.


Lâm Tứ vừa nói vừa bẽn lẽn nhìn nơi khác.


Tuấn Luận hỏi :


- Lâm đệ đến đây làm gì?


Lâm Tứ miễn cưỡng nhìn lại Tuấn Luận. Y e dè nói :


- Đến Hàm Dương lần này không phải ý của đệ đâu.


Vẻ mặt Tuấn Luận lộ rõ những nét cáu gắt :


- Không phải ý của đệ thì hẳn là ý của Tô Băng Lệ.


- Thì chính Tô tỷ tỷ đưa ra ý này.


Lâm Tứ dừng bước nhăn nhó nói :


- Tô tỷ tỷ đến Hàm Dương chủ đích muốn gặp lại Hạ đại ca.


Y tạo một nụ cười giả lả rồi nói tiếp :


- Hạ đại ca... Xem ra lần này Tô tỷ tỷ đã yêu đại ca thật rồi đó.


Lâm Tứ quan sát dung diện của Tuấn Luận xem có sự thay đổi gì không khi nghe gã thốt ra câu nói này. Đập vào mắt y là vẻ mặt không một chút biểu cảm, cứ như Tuấn Luận chẳng hề nghe gã nói gì.


Lâm Tứ lí nhí nói tiếp :


- Huynh nghĩ sao?


- Nghĩ gì?


Buông một tiếng thở dài :


- Huynh không yêu Tô tỷ tỷ à?


- Đệ hỏi điều đó để làm gì?


Lâm Tứ im lặng. Y tiếp tục bước, nhưng rồi lại dừng bước quay sang Tuấn Luận :


- Hạ huynh... Đệ thấy Tô tỷ tỷ tội nghiệp lắm.


- Nếu huynh tội nghiệp Tô Băng Lệ thì đó chỉ là lòng thương hại mà thôi.


- Nhưng Tô tỷ tỷ không còn như ngày xưa nữa.


- Huynh biết. Ngay từ lúc Băng Lệ còn là một trang giai nhân thì Tuấn Luận vẫn là Tuấn Luận. Hiện tại, huynh cũng có nghĩ đến Tô Băng Lệ, nhưng đó không phải là tình yêu.


- Phải chăng chỉ vì Tô tỷ tỷ không còn nhan sắc thanh xuân như hôm nào nữa.


- Huynh không phải là người trọng nhan sắc. Đừng nói đến chuyện đó nữa. Băng Lệ đang ở đâu?


- Đệ đưa dẫn huynh đến với tỷ tỷ đây.


Tuấn Luận nhìn Lâm Tứ :


- Nếu huynh muốn mọi người mau rời khỏi Hàm Dương...


Lâm Tứ lúng túng :


- Đệ thì lúc nào cũng nghe lời huynh, nhưng còn Tô tỷ tỷ...


- Huynh muốn đệ cùng đi với Tô Băng Lệ. Đất Hàm Dương bây giờ không tiện cho hai người lưu ngụ đâu.


Lâm Tứ dừng chân trước một gian khách điếm. Y nói :


- Băng Lệ và... Tuyết Nhi, Đình Khang lẫn Ngự thần y ở trong đó đó.


Mặt Tuấn Luận cau có với những nét căng thẳng :


- Huynh không ngờ Băng Lệ và đệ lại dẫn cả Tuyết Nhi, Đình Khang đến Hàm Dương. Sao lại có thể hồ đồ như vậy chứ? Tiểu Thuận Cửu Thiên Tuế và ta lúc này như thế não hẳn đệ và Băng Lệ phải hiểu ra chứ. Hai người thôi đã là chuyện khó xử cho huynh rồi, giờ lại thêm cả Tuyết Nhi, Đình Khang thì nếu như Tiểu Thuận Cửu Thiên Tuế phát hiện được, chuyện sẽ như thế nào không?


- Ngự thần y muốn gặp huynh. Mà Ngự thần y đi thì không lẽ để Tuyết Nhi, Đình Khang một mình tại Ngũ Đài sơn.


Buông một tràng thở dài, Tuấn Luận nói :


- Thôi được rồi... Huynh sẽ vào gặp Ngự thần y, rồi tất cả mọi người mau rời Hàm Dương. Huynh cũng không lưu lại đây đâu. Huynh sẽ đến nơi huynh đến.


Lâm Tứ buột miệng hỏi :


- Huynh đi đâu nữa...


- Huynh không thể nói bây giờ với Lâm đệ được.


Lâm Tứ miễn cưỡng không hỏi Tuấn Luận nữa Hai người vào khách điếm, đi thẳng đến phòng trọ của Băng Lệ, Tuyết Nhi, Đình Khang và Ngự thần y.


Vừa thấy Tuấn Luận, Ngự thần y đã hối hả bước ra đón :


- Hạ lão đệ.


Tuấn Luận ôm quyền :


- Ngự huynh...


Ngự thần y phấn khích nói :


- Lão huynh phải cất công đến đây tìm Hạ lão đệ đấy. Nhất định lão đệ phải thết đãi hảo tửu cho lão huynh mới được.


Lâm Tứ nhanh miệng nói :


- Có sẵn rượu và thức ăn đây... Lâm Tứ này sao giỏi quá, lúc nào cũng có sự chuẩn bị chu toàn.


Y vừa nói vừa bày thức ăn ra bàn. Tuấn Luận nhìn về phía Băng Lệ. Nàng vẫn đứng nép góc phòng, mặt che vuông lụa trắng với Tuyết Nhi và Đình Khang.


Chàng bước đến trước mặt Băng Lệ :


- Muội...


Băng Lệ cúi mặt nhìn xuống :


- Huynh...


Tuấn Luận mỉm cười nói :


- Gặp lại muội huynh rất mừng.


Nghe Tuấn Luận nói câu này, bất giác nước mắt trào ra khoé, Băng Lệ khẽ lắc đầu như thể muốn chối bỏ lời nói của Tuấn Luận.


Ngự thần y bước đến bên Tuấn Luận :


- Nào... Chúng ta lại đối ẩm với nhau thôi.


Tuấn Luận mỉm cười với Tuyết Nhi và Đình Khang rồi quay lại bàn thức ăn đã được Lâm tứ bày ra sẵn. Lâm Tứ chọn chỗ ngồi cạnh Ngự thần y.


Y nói với Băng Lệ và hai đứa trẻ :


- Nào... Mọi người đến đây đi... Chẳng lẽ đợi Lâm Tứ thỉnh Tuyết Nhi và Đình Khang ả? Những thứ này, Lâm đại ca suýt phải trả bằng cái mạng của mình đó.


Chờ cho mọi người ngồi vào bàn, Lâm Tứ mới chuốc rượu vào bốn chiếc chén. Y vừa chuốc rượu vừa nói :


- Tô tỷ tỷ hôm nay hẳn phải uống một chén rượu để mừng ngày sum hợp đó.


Y bưng chén :


- Mời tất cả mọi người.


Tất cả cùng nâng chén, uống cạn số rượu Lâm Tứ chuốc ra chén. Tuấn Luận mới nhìn Ngự thần y hỏi :


- Ngự lão huynh rời Ngũ Đài sơn tìm Tuấn Luận hẳn để đòi nợ đã gởi Tuyết Nhi và Đình Khang.


- Hê... Lão đệ nói sai rồi. Lão huynh có một chuyện hệ trọng muốn nói với lão đệ đây.


Tuấn Luận nghiêm mặt hỏi :


- Lão huynh định nói chuyện gì? Xin đừng nói cho Tuấn Luận về những truyền thuyết của mười hai hạt thần châu mà hiện tại Tuấn Luận chẳng giữ một hạt nào cả.


- Chuyện đó thì lão huynh đây biết... Mười hai hạt thần châu hiện đã ở trong tay Tiểu Thuận Cửu Thiên Tuế rồi.


Tuấn Luận lắc đầu :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Miền kí ức

Miền kí ức

"Đừng nghĩ tuổi thơ có thể được mua bằng tiền, không có tuổi thơ thì tâm hồn đã

26-06-2016
Hoa của gió

Hoa của gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Phải

25-06-2016
Vì ta yêu nhau

Vì ta yêu nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Me hài ola ngày 25-06-2016

Me hài ola ngày 25-06-2016

Trước đây bạn có những điều tuyệt vời không chỉ me hài ola mà còn nhiều thứ khác

25-06-2016
Nữ tỳ và dê đực

Nữ tỳ và dê đực

Tỳ nữ này quả thật chưa từng trộm một hạt đậu mạch của chủ nhân, vì thế cô

28-06-2016
Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế? là tác phẩm truyện teen hài hước kể về nó - Phạm Băng Du,

21-07-2016 21 chương