Xám y nhân gằn giọng nói :
bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Minh Chỉ thần châu đang ở đâu? Ngoài Minh chì Thần châu ra, Tuấn Luận còn phải giao cho bổn tọa cả bức mật đồ của Lão công công Chu Tần.
Tuấn Luận miễn cưỡng lên tiếng :
- Tôn giá là ai?
- Trong tình huống này thì ngươi không được quyền biết chân diện của bổn tọa.
Lâm Tứ nhìn Xám y nhân, khi chạm vào ánh mắt của Xám y nhân, bất giác gã phải thối bộ về sau, đứng bên Tuấn Luận. Y nhỏ giọng nói :
- Hạ đại ca... Đừng sợ... Sẽ có người đến hỗ trợ cho chúng ta.
Tuấn Luận không màng đến lời của Lâm Tứ. mà chậm rãi dấn đến hai bước. Chàng đối mặt với Xám y nhân :
- Tôn giá hẳn không phải là kẻ vô danh tiểu tốt cũng không phải là kẻ tiểu nhân bỉ ổi để lợi dụng thời cơ tại hạ bị trúng Tàn Hồn hương của Diệp Tình.
Xám y nhân rùng mình.
- Ngươi bị trúng Tàn Hồn hương của Hương cung?
Băng Lệ bất ngờ xuất hiện. Đôi thần nhãn của Xám y nhân thoát hiện nét ngầu đục khi thấy khuôn mặt của nàng.
Băng Lệ nói :
- Chủ nhân...
Xám y nhân khoát tay :
- Đừng gọi bổn tọa là chủ nhân nữa.
Xám y nhẫn nhìn lại Tuấn Luận.
- Lần trước, ngươi đã đoạt phạn công của bổn tọa tại Kim Tiền bang, giờ bổn tọa muốn lấy lại phạn công đó. Đó mới là sự công bằng.
Tuấn Luận nhạt nhẽo đáp lời Xám y nhân :
- Nếu tại hạ không trao mật đồ Kim lăng cho tôn giá thì sao?
- Một khi bổn tọa ra tay thì bất kể hậu quả như thế nào.
- Tôn giá sẽ dùng Long trảo đối phó với tại hạ?
- Trong tình trạng của ngươi bổn tọa không cần dùng đến Long trảo công.
Buông một tiếng thở dài, Tuấn Luận nói :
- Chỉ cần tôn giá cho tại hạ biết một điều, tại hạ sẽ trao lại bức mật đồ Kim lăng cho tôn giá.
- Ngươi hỏi đi.
Tuấn Luận nghiêm giọng nói :
- Tôn giá hẳn phải có mối quan hệ với ân sư nên biết tuyệt học Long trảo.
Xám y nhân ngửa mặt cười khanh khách. Lão cắt ngang tràng tiếu ngạo, lạnh lùng nói :
- Không sai... Thượng Quan Nghi và bổn tọa đều xuất thần từ "Vô Vi phái". Giờ thì ngươi đã biết rồi chứ? Và ngươi chỉ được hỏi một câu thôi.
- Tại hạ cũng chì cần biết có bấy nhiêu đó thôi.
Tuấn Luận nhìn lại Băng Lệ.
Nàng hiểu ngay cái nhìn của chàng liền lấy bức mật đồ đặt vào tay Tuấn Luận.
Cầm bức họa đố, Tuấn Luận tiến thẳng đến Xám y nhân. Chàng chìa bức họa đồ đến trước mặt hắn :
- Tại hạ và tôn giá sẽ gặp nhau tại Kim lăng.
- Bổn tọa cũng rất muốn điều đó.
Song Tà Dạ Điệp thấy Tuấn Luận trao đồ cho Xám y nhân, đồng thanh lên tiếng :
- Vật đó của Song Tà Dạ Điệp.
Hai người vừa nói vừa toan lướt đến tập kích nhưng Xám y nhân quay lại định nhãn nhìn họ :
- Trong Binh Khí phổ của Vạn Sự Thông và ngay cả Bách Điển tàng thư không có tên Song Tà Dạ Điệp. Hãy nhớ lấy điều đó.
Xám y nhát trừng mắt khi thốt dứt câu.
Song Tà Dạ Điệp vừa toan hợp sức tập kích, nghe Xám y nhân nói bất giác phải dừng bộ. Hai người nhìn lại xác của Khâu Mục tự biết lời nói của Xám y nhân chẳng ngoa chút nào. Họ miễn cưỡng nhìn Xám y nhân quan sát xem độc công có xâm nhập vào nội thể của y được không. Nhưng cả hai phải thất vọng khi kiểm chứng vì thấy thần sắc của lẫn uy quang của Xám y nhân chẳng hề có biểu hiện gì là trúng độc.
Xám y nhân khẽ vung tay một cái. Ánh chớp vàng nghệ thoát ra từ tay Xám y nhân cắt một đường cầu vòng. Ánh chớp kia lướt sạt qua đầu Song Tà Dạ Điệp rồi nhanh chóng rút ngay vào ống tay áo trường bào xám xịt.
Song Tà Dạ Điệp buột miệng nói :
- Vô địch song hoàn.
Cả hai vừa nói vừa thối bộ, rồi quay lưng thi triển khinh công thoát đi.
Tuấn Luận nhìn Xám y nhân :
- Thì ra là túc hạ.
Nhìn lại Tuấn Luận, Xám y nhân trầm trọng nói :
- Bổn tọa và ngươi còn có cơ hội gặp lại.
Lão vừa nói vừa cho miếng da dê vào áo ngực :
- Thần châu hợp nhất... Chẳng biết lúc đó ngươi sẽ như thế nào. Thượng Quan Nghi sẽ chẳng bao giờ ngăn cản được ta cho dù y có dày công đào luyện ra ngươi.
Xám y nhân nói xong quay lưng thi triển khinh công bỏ đi.
Tuấn Luận nhìn theo Xám y nhân khẽ lắc đầu. Lòng chàng nặng trĩu khi nghĩ đến thời khắc Thần châu hợp nhất.
Lâm Tứ giãy nảy :
- Cái lão hòa thượng đó...
Gã chưa nói lết câu thì Tuệ Tỉnh đại sư xuất hiện, cùng với tiếng Phật hiệu.
- A di đà Phật...
Lâm Tứ nhảy đỏng lên nói :
- Đại sư... Sao ông lại đến trễ vậy?
- A di đà Phật... Bần tăng đã đến cùng với Vô Địch Song Hoàn.
Lâm Tứ tròn mắt :
- Đại sư đến cùng với lão ma đó sao không xuất hiện lại để cho lão ma kia lấy được Họa đồ Kim Lăng của Hạ đại ca.
- A di đà Phật... Bần tăng có điều khó nói, nhưng tựu chung không muốn cổ tự Thiếu Lâm rơi vào kiếp họa trùng trùng sau này.
Lâm Tứ lườm Tuệ Tỉnh đại sư :
- A... Hóa ra lão vị chùa hơn là vị người.
- A di đà Phật. Dù sao Hạ thí chủ cũng đã biết đối thủ của người là ai. Còn bần tăng thì đã là kẻ xuất gia... Không còn là Nhất Điếu nữa.
Tuệ Tỉnh đại sư nhìn lại Tuấn Luận
- Hạ thí chủ... Mong rằng thí chủ sẽ theo bước Thượng Quan tiên sinh vị nhân hơn vị mình.
Băng Lệ nói :
- Đại sư! Hạ huynh của tiện nữ đã bị trúng độc Tàn Hồn hương của Cung chủ Hương cung.. Nhất thời chẳng làm gì được. Bây giờ đại sư có cách chi để trục Tàn Hồn hương ra khỏi nội thể của người.
- A di đà Phật.. Bần tăng vì nghe tin Hạ thí chủ trúng Tàn Hồn hương của Hương cung chủ mà phải rời cổ tự Thiếu Lâm.
Lâm Tứ phấn kích nói :
- Vậy là đại sư có cách trục Tàn Hồn hương ra khỏi nội thể của Hạ đại ca.
Tuệ Tinh đại sư nhìn lại Tuấn Luận, tay lần xâu chuỗi bồ đề, từ tốn nói :
- Hạ thí chủ cho phép bần tăng chứ? Hạ thí chủ đừng nghĩ bần tăng là Nhứt Điếu. Mà hãy nghĩ bần tăng là Tuệ Tỉnh hòa thượng là được rồi.
Tuấn Luận ôm quyền :
- Đa tạ đại sư ân...
- A di đà Phật...
Tuệ Tỉnh đại sư rảo bước tiến về ghềnh đá. Theo lão tăng Thiếu Lâm là Hạ Tuấn Luận. Chàng ngồi kiết đà hướng mắt nhìn ra ngoài dòng Dương tử. Lão tăng Thiếu Lâm khép hờ hai mí mắt, vận chuyển công phu rồi áp đôi bản thủ vào hai đại huyệt sinh tử huyền quan của Hạ Tuấn Luận.
Đại sư từ từ vận công chuyền qua chàng. Một làn khói đen bốc lên từ đỉnh đầu Hạ Tuấn Luận trong khi thể pháp của Tuệ Tỉnh đại sư thì tuôn mồ hôi dầm dề.
Một khắc... hai khắc, rồi ba khắc. Khi lão tăng rút bản thủ lại thì sắc diện tái nhợt, tái nhạt.
Tuấn Luận thở phào một tiếng. Chàng quay lại nhận ra sắc diện của vị cao tăng Thiếu Lâm, hốt hoảng hỏi :
- Đại sư có sao không?
- A di đà Phật. Chân ngươn của bần tăng đã truyền tất cả qua thí chủ rồi.
Tuấn Luận sửng sốt :
- Đại sư.
Tuệ Tỉnh đại sư nhìn Tuấn Luận từ tốn nói :
- Bần tăng đã quyết định bế môn tham thiền nhập định, không cần đến nội lực nguyên ngươn mà một thời phiêu bạc với cái danh Nhứt Điếu. Sau này, nếu Thiếu Lâm có gặp kiếp họa mong Hạ thí chủ để mắt đến.
Tuấn Luận xúc động gật đầu :
Chương trước | Chương sau