Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 137 đánh giá )

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh - Hồi 34 - Gió lay cành rũ

↓↓

- A di đà Phật...

bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Trước mặt là nhị vị cao tăng Thiếu Lâm, hai trong những đại cao thủ của Phật gia. Phía sau Diệp Tình là quần hùng võ lâm. Tất cả đều lăm lăm binh khí, chỉ chực chờ cơ hội là tước lấy Tuấn Luận trong tay nàng.


Bang chủ Cái bang Khâu Mục lớn tiếng nói :


- Hạ công tử... Nếu bổn Bang chủ cứu ngươi thì ngươi có đồng ý trao Thập nhị thần châu cho Khâu mỗ không?


Tuấn Luận biết Mộng Diệp Tình là ai nên nghe Khâu Mục nói ra câu này chỉ biết lắc đầu. Chàng đâu muốn thấy người chết thêm bởi kiếm pháp tối thượng của vị Cung chủ Hương cung.


Tuệ Giác đại sư ôm quyền lần chuỗi hạt, từ tốn nói :


- A di đà Phật... Bần tăng thừa lịnh Tuệ Tỉnh phương trượng đến đây thỉnh mời Hạ công tử. Mong Cung chủ vị nể Thiếu Lâm cổ tự mà cho bần tăng được rước Hạ công tử về chùa.


Hai cánh môi xinh xắn của Diệp Tình nhẹ điểm một nụ cười. Nàng ôn nhu nói :


- Nể lời Thiếu Lâm cổ tự, bổn cung xin nhượng Hạ công tử lại cho nhị vị cao tăng.. Cùng với lời nói đó, nàng nhẹ đặt tay vào đốc kiếm mà thân thì che mắt Tuệ Giác và Tuệ Minh đại sư. Hành động của Diệp Tình không qua được mắt của Tuấn Luận. Khi tay nàng vừa chạm vào đốc kiếm, Tuấn Luận thét lên :


- Nhị vị đại sư...


Tiếng thét của Tuấn Luận cất lên cũng là lúc ảnh kiếm vũ liệt cắt đến Tuệ Giác và Tuệ Minh trong khi hai vị hòa thượng vẫn ôn nhu ôm quyền chực xá nàng.


Lưỡi kiếm nhanh không thể tưởng. Chỉ trong một chiêu mà cắt đứt một lúc yết hầu của hai vị cao tăng Thiếu Lâm tự, trong khi hai vị cao tăng vẫn còn kịp buông hết câu Phật hiệu :


- A di đà Phật...


Mạc Thiên Vân quá đổi sững sờ bởi chiêu kiếm tàn khốc của Mộng Diệp Tình. Vị Trang chủ Tụ Hiền trang tròn mắt buột miệng thốt :


- Tàn Kiếm...


Diệp Tình chùi lưỡi kiếm sắc vào tăng bào của hai vị cao tăng. rồi lại tra vào vỏ, trịnh trọng đặt lên giá kiếm. Chiêu kiếm của nàng vừa rồi dùng để hạ sát tử Tuệ giác và Tuệ Minh đại sư khiến cho toàn quần hùng hồn siêu phách lạc. Từ trước đến nay họ chỉ được nghe đến Tàn Kiếm, nhưng không biết Tàn Kiếm là ai.


Nay được chứng nghiệm kiếm pháp tối thượng của Diệp Tình mới nhận ra phía sau nhan sắc tuyệt trần kia là một kiếm thủ vô tình.


Diệp Tinh mỉm cười từ tốn nói :


- Bổn cung đi được chứ?


Nàng mỉm cười như để muốn trao tặng nụ cười như hoa tươi nở đón tiết xuân cho mọi người, rồi lắc vai thi triển khinh công lướt đi. Ngay lập tức Hà Cẩm Tú quẳng luôn một lúc bốn chiếc hỏa pháo về phía quần hùng.


Ầm... Ầm...


Những chiếc hỏa pháo nổ vang trời làm rung chuyển cả một vùng không gian non mươi trượng vuông. Cùng với dư chấn phát từ những chiếc hỏa pháo là khói độc lan tỏa mù mịt. Quần hùng thế là biến thành một bầy ong vỡ tổ mạnh ai nấy bỏ chạy để tránh làn khối độc đa. Khi khói độc tan biến, thì Tuấn Luận và Băng Lệ đã được bốn ả cung nữ Hương cung dẫn đi rồi.


Khi làn khói độc đã tan rồi thì người còn lại duy nhất tại cục trường là Sử Thứ Dân. Hắn đập đầu xuống đất rên rỉ :


- Ta đáng chết lắm... Ta đáng chết lắm... Tại sao nàng lại hất hủi Thứ Dân này chứ... Nàng lừa trình của ta... Ta hận nàng... Ta hận nàng.


Y vừa gào thét mặc nhiên với làn khói độc đang tan dần. Khi y khản tiếng thì cũng phủ phục, nằm gọn xuống đất. Nội thể của gã nóng ran từng cơn một như thể có muôn ngàn những mũi kim vô hình chi chít xẻ dọc xẻ ngang lục phủ ngũ tạng của Thứ Dân.


Y thều thào nói :


- Ta chết... Ta chết mất...


Gã ôm lấy Đan Điền lăn lộn trên mặt đất với cái đau xuất hạn mồ hôi. Thứ Dân chỉ muốn rống lên một tiếng thật lớn để khỏa lấp cái đau khủng khiếp đang hành hạ gã.


Gã lịm phần với những tiếng lên ư ử phát ra từ cuống họng, nhưng gã càng rên thì càng nhận được cảm giác đau đớn tột cùng. Và cuối cùng gã chỉ quên đi cái đau khi nhận thức không còn biết gì nữa.


Đầu nặng như búa bổ, khi Thứ Dân mở được hai mí mắt nặng trĩu. Y những tưởng mình sẽ đối diện với Diêm chúa nơi cõi A tỳ, nhưng hắn không thể nào ngờ được đập vào mắt hắn là khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của Diệp Hoàn.


Thứ Dân gần như không tin vào mắt mình nữa. Hắn thều thảo nói :


- Ta chết rồi ư?... Đây là đâu? Phải chăng đây là chốn Diêm cung?


Y toan chỏi tay ngồi lên, nhưng Diệp Hoàn đã ấn vai y nằm xuống. Nàng từ tốn nói :


- Huynh chưa được khỏe đâu.


Thứ Dân nhìn Diệp Hoàn gần như không chớp mắt. Tất cả những nét ngạc nhiên lẫn sự nghi ngờ đều hiện lên trong ánh mắt của gã. Lấy một luồng chân ngươn căng phồng ngực, Thứ Dân không còn cảm thấy đau đớn trong nội thể. Y ngập ngừng


- Nàng đó ư?


Diệp Hoàn khẽ gật đầu :


- Muội của huynh đấy.


- Nàng đó ư?


- Huynh không nhận ra muội nữa à?


Vẻ từ tốn của Diệp Hoàn khác hẳn với những gì trước đây Thứ Dân đã thấy nơi nàng. Y đảo mắt thìn quanh. Đó là một gian thảo xá rất tươm tất sạch sẽ.


Thứ Dân hỏi :


- Diệp Hoàn nàng đó ư?


Diệp Hoàn gật đầu. Nàng ngồi xuống tràng kỷ :


- Muội đến trễ, thấy huynh bị trúng độc Tàn Hồn hương, nằm bất động trước tửu điếm, đưa huynh về đây. Bây giờ mọi nguy hiểm đã qua rồi.


Thứ Dân lắc đầu, xua những cảm giác nặng trĩu trong đầu mình. Y miễn cưỡng nói :


- Nàng đưa ta về gian thảo xá này à?


- Chính muội đưa huynh về đây. Nếu muội đến trễ một chút thì huynh đã chết bởi Tàn Hồn hương rồi.


Thứ Dân nắm tay Diệp Hoàn. Y nắm bàn tay nhỏ nhắn của nàng, ngập ngừng nói :


- Sao nàng lại tàn nhẫn với huynh như vậy. Huynh yêu nàng mà.


Diệp Hoàn lắc đầu :


- Muội không hiểu huynh định nói gì... Muội nào có tàn nhẫn với huynh. Muội yêu huynh mà.


Thứ Dân mím môi nhìn Diệp :


- Nàng lừa tình ta... Ta biết nàng không yêu ta.


Thứ Dân dằn tay Diệp Hoàn :


- Nàng không bao giờ yêu kẻ hàn sinh tội nghiệp này cả. Những người mà nàng để tình là gã đại đạo hái hoa Lâm Qui.


Hắn chồm lên bóp lấy hai bờ vai Diệp Hoàn :


- Diệp Hoàn. Ta biết nàng đang lừa tình yêu của ta.


Diệp Hoàn sững sờ trước hành động của Thứ Dân. Nàng cau mày đanh mặt gằn giọng nói :


- Muội không hiểu huynh nói gì cả... Muội lừa huynh ư? Huynh nói gì thế?


Thứ Dân lắc đầu :


- Nàng đừng giả vờ để làm ta đau khổ hơn nữa...


Hắn lắc vai Diệp Hoàn :


- Hết gã Lâm Qui Đại Đạo Hái hoa đã từng muốn cưỡng hiếp nàng tát tai ta rồi đến nàng. Nàng tàn nhẫn đánh ta trước mặt bao nhiêu người trong khi ta vì nàng mà hạ độc Bách Thủ thư sinh Hạ Tuấn Luận.


Diệp hoàn ngớ người nhìn Thứ Dân :


- Phải huynh?... Phải huynh đã gặp một người giống muội như hai giọt nước?


Đôi chân mày của Thứ Dân chau lại :


- Nàng nói gì nghe lạ vậy... Thế nào là hai giọt nước?


Diệp Hoàn nghiêm mặt :


- Muội hiểu ra rồi... Nhứt định huynh đã gặp tỷ tỷ của muội. Mộng Diệp Tình Cung chủ Hương cung.


Thứ Dân sững sờ nhìn nàng. Y lắc đầu :


- Cái gì? Nàng nói gì vậy?... Nàng chính là Cung chủ Hương cung mà.


Diệp Hoàn lắc đầu :


- Nếu là Hương chủ Hương cung thì muội đâu có phải sống trung gian thảo xá này. Muội không phải là Cung chủ Hương cung đâu. mà muội chỉ là muội muội của Cung chủ Hương cung mà thôi.


Thứ Dân lắc đầu :


- Ta không tin... Diệp Hoàn... Nàng đang dự tính lợi dụng ta gì nữa? Hãy nói đi.


Y ghì vai Diệp Hoàn.


Nàng cau mày hất tay Thứ Dân ra gắt gỏng nói :


- Huynh làm muội đau.


Thứ Dân buông hai bờ vai của Diệp Hoàn. Hắn nhìn thẳng vào mắt nàng, lắc đầu nhỏ giọng nói :


- Diệp Hoàn ta không tin.


- Sự thật vẫn là sự thật chẳng có gì mà phải giấu huynh cả. Diệp Tình tỷ tỷ và muội hoàn toàn khác nhau mặc dù giữa tỷ và muội lại có ngoại hình giống nhau như hai giọt nước.


- Trên đời này lại có chuyện người giống người như hai giọt nước sao? Làm sao có chuyện đó được.


- Nếu huynh không tên thì muội chẳng còn gì để giải thích với huynh cả. Trước đây muội đã định nói với huynh rồi.


- Nàng muốn nói với huynh điều gì?


Diệp Hoàn ngần ngừ một lát rồi nói :


- Muội muốn cảnh bảo huynh phải tránh xa con người đó... Con người đó chính là tỷ tỷ của muội. Tỷ tỷ của muội không giống muội chút nào cả.


Diệp Hoàn nhìn Thứ Dân. Đôi lưỡng quyền của nàng ửng hồng, ngượng ngùng. Buông một tiếng thở dài, Diệp Hoàn mới nói được :


- Tỷ ấy là một dâm nữ... Tỷ ấy là kẻ băng giá lạnh lùng... và hơn thế nữa còn là một kiếm thủ vô địch, tàn nhẫn và vì bản thân mình.


Thứ Dân nhíu mày. Y cười khẩy một tiếng bâng quơ nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Luôn ở bên cạnh

Luôn ở bên cạnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Gói mì tôm cho con

Gói mì tôm cho con

Bữa trưa hôm đó, sau giờ tan làm thì nó thấy một gói mì tôm để góc giường của anh

24-06-2016
Nỗi buồn sau hàng mi

Nỗi buồn sau hàng mi

Nó khéo léo giấu nỗi buồn và niềm trống trải bên dưới hàng mi dài và đẹp, nó

30-06-2016