80s toys - Atari. I still have
Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 149 đánh giá )

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh - Hồi 26 - Tàn kiếm

↓↓

- Hóa ra Bang chủ cũng biết Kinh Vô Thường. Đúng Kinh Vô Thường chính là quái nhân phò trợ tại hạ đó. Tại hạ không bao giờ muốn nhúng tay vào máu của đồng loại nhưng với Kinh Vô Thường thì khác. Không biết những tuyệt chiêu Đả Cẩu bổng của Khấu bang chủ có nhanh bằng ngọn khoái đao vô ảnh của Kinh huynh không?

bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tuấn Luận quay sang Cẩm Tú :


- Hà cô nương! Chúng ta đi tiếp thôi.


Tuấn Luận dợm bước thì Khấu Mục và năm vị trưởng lão đồng loạt giáng gậy chặn ngang đường. Khấu Mục toan lên tiếng thì nghe tiếng tằng hắng khô khốc sau lưng mình.


Tiếng tằng hắng đó buộc lão phải quay đầu nhìn lại. Tất nhiên Khấu Mục nhận ra ngay bộ mặt băng giá của Kinh Vô Thường.


Họ Khấu ra tay hiệu cho các vị trưởng lão đồng loạt thu hồi Đả Cẩu bổng. Y nhìn Kinh Vô Thường như thể một tên thuộc hạ đang đợi lịnh của chủ nhân.


Vô Thường nói :


- Không một ai dược đụng đến Hạ Tuấn Luận một khi chưa bước qua ngọn khoái đao hay xác chết của Kinh Vớ Thường.


Khấu Mục ngơ ngác trước câu nói khẳng khái của Kinh Vô Thường. Y buột miệng hỏi :


- Kinh tôn giá sao lại binh vực cho Hạ Tuấn Luận. Gã đâu có quan hệ gì với tôn giá. Hiện tại y lại đang giữ báu vật Thiên Ma cổ bảo.


- Kinh mỗ không cần biết gì cả... Tuấn Luận là của Kinh mỗ. Ta chỉ biết có bấy nhiêu thôi. Khấu bang chủ muốn giết Tuấn Luận phải bước qua xác Kinh Vô Thường.


Khấu Mục sa sầm mặt nhưng chẳng thốt được lời nào.


Tuấn Luận ôm quyền xá Kinh Vô Thường :


- Đa tạ Kinh huynh.


- Ngươi chẳng cần phải đa tạ Kinh mỗ. Bởi ta hiện tại là cái bóng phía sau ngươi nhưng một ngày nào đó chiếc bóng Kinh Vô Thường sẽ trùm lên đầu Hạ Tuấn Luận.


- Tại hạ mong đến ngày đó.


Tuấn Luận nói dứt câu tiếp tục rảo bước đi. Khi chàng đi ngang qua Khấu Mục Bang chủ và năm vị trưởng lão Cái bang, những người đó cứ như đã biến thành phỗng chẳng có phản ứng gì mặc dù mới đây họ còn hăm hở đòi lấy mạng chàng để đoạt vật báu Thiên Ma cổ bảo.


Cẩm Tú nhìn qua Tuấn Luận hỏi :


- Kinh Vô Thường là một đao thủ có máu lạnh, một khi y xuất thủ đao pháp tối thượng thì chưa một ai thoát chết khỏi đao pháp của y cả. Y lại chưa từng giúp ai.


Tuấn Luận cướp lời nàng :


- Hà cô nương nghĩ và thắc mắc sao Kinh Vô Thường lại phò trợ tại hạ. Đúng không?


Cẩm Tú gật đầu :


- Điều đó quá là chuyện lạ trên võ lâm. Chuyện này nếu lan ra ngoài hẳn không một người nào tin được.


- Nhưng rồi chẳng bao lâu nữa thiên hạ sẽ biết tin này thôi. Cái bang sẽ phao tin này ra khắp bốn phương tám hướng.


- Hẳn có lẽ Kinh Vô Thường đội ân công tử nên mới âm thầm phò trợ.


Nhìn sang Cẩm Tú, Tuấn Luận lắc đầu :


- Tại hạ và Kinh Vô Thường chẳng có ân nghĩa gì cả.


- Thế sao y lại chẳng lẽ...


Tuấn Luận cướp lời nàng :


- Đừng nghĩ Kinh Vô Thường cũng giống như cô nương. Trên đời chẳng có người nào giống người nào đâu. Có thể sau này tại hạ sẽ là vật tế thần cho ngọn khoái đao của Kinh Vô Thường.


Nói xong Tuấn Luận lại im lặng lầm lủi đi. Hai người đến tòa Bách Hoa lầu thì từ trong có hai ả cung nữ hối hả bước ra nghinh tiếp. Tuấn Luận cau mày nói với họ :


- Hai cô nương không cần phải nghinh đón trọng lễ. Hãy đưa tại hạ đến gặp Cung chủ của nhị vị.


Hai ả cung nữ nhìn Cẩm Tú.


Cẩm Tú khẽ gật đầu.


Nàng quay lại nói với Tuấn Luận :


- Hạ công tử. Phàm Bách Hoa lâu không bao giờ vắng lặng như thế này. Nhưng hôm này để nghinh tiếp Hạ công tử, Cung chủ đã lịnh cho Bách Hoa lâu đóng cửa để nghinh tiếp người. Hạ công tử sẽ được thết đãi như một bậc công hầu tại Bách Hoa lâu.


- Hà cô nương không nói ra thì tại hạ cũng biết. Cung chủ Mộng Diệp Tinh sẽ tiếp đãi trọng hậu tại hạ. Nhưng rất tiếc, sở thích của tại hạ lại không phải là Bách Hoa lâu.


Chàng nhìn lại hai nàng cung nữ :


- Mau đưa tại hạ đến tham kiến Cung chủ của nhị vị cô nương.


Cẩm Tú nhìn hai người đó khẽ gật đầu.


Hai ả cung nữ nhún nhường nói :


- Mời công tử theo chúng tôi.


Tuấn Luận nhìn lại Cẩm Tú :


- Hẳn Cung chủ của cô nương sẽ đón tại hạ tại Hương cung chứ không phải trong Bách Hoa lâu.


- Cung chủ sẽ đón công tử tại Hương cung.


Tuấn Luận rảo bước theo hai nàng cung nữ. Họ đưa Tuấn Luận vào Bách Hoa lâu.


Tuấn Luận có cảm tưởng như mình lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh với những bầy tiên nữ trong những bộ cách trắng toát phơi hai bờ vai nõn nà như muốn khoe trước mắt chàng. Tuấn Luận chấp tay sau lưng, chẳng màng đến khung cảnh bồng lai đó. Vẻ mặt phẳng thật lạnh lùng và trơ ra như trét sáp. Chính bộ mặt lạnh lùng như trét sáp của Tuấn Luận bất giác khiến các nàng cung nữ của Bách Hoa lâu phải ngượng nghịu. Họ không ngượng sao được khi muốn phơi bày vẻ đẹp mà tạo hóa đã ban tặng nhưng chỉ nhận được sự thờ ơ. Họ bất giác ngượng ngùng khi Tuấn Luận bước ngang qua mặt họ.


Hai ả cung nữ đưa chàng đến gian biệt lầu nằm giữa khu hoa viên, rồi dừng bước, nói :


- Cung chủ đang chờ công tử trong biệt lầu.


Tuấn Luận khẽ gật đầu :


- Tại hạ sẽ vào tham kiến Cung chủ, đa tạ nhị vị cô nương đã dẫn đường.


Tuấn Luận vừa đẩy cửa thì mùi xạ hương thơm ngào ngạt từ trong biệt lầu phả ra xông vào mũi chàng. Mùi xạ hương thơm nồng nặc nhưng đối với nam nhân đỏ là thứ mùi thơm quyến rũ, gợi tình mà bất cứ ai bắt gặp cũng khó giữ được tâm mình trong sạch. Đứng tần ngần một lúc ngay ngưỡng cửa biệt lâu, như thể để quen với mùi thơm ngào ngạt của biệt lầu, Tuấn Luận mới chậm rãi tiến vào.


Trong biệt lầu vắng lạnh chỉ có những chân đèn bằng đồng vô tri vô giác đứng dọc hai bên hành lang.


Tiếng của Mộng Diệp Tình thỏ thẻ cất lên từ phía dãy rèm lụa trắng xõa xuống như một chiếc lều :


- Diệp Tình chỉ sợ Hạ huynh không đến.


Tuấn Luận đứng lại nhìn vế phía lều lụa. Chàng từ tốn đáp lời Diệp Tình :


- Tại hạ đến theo ý của Cung chủ.


- Theo ý của Diệp Tình chứ tuyệt nhiên huynh không có ý đến sao?


Lắc đầu Tuấn Luận buông một câu thật lạnh lùng :


- Không.


Sau câu trả lời của Tuấn Luận không gian biệt lầu những tưởng như bị cô đặc lại bởi sự im lặng.


Mãi một lúc sau, Diệp Tình mới nói :


- Huynh đúng là một nam nhân kỳ lạ.


- Tại hạ không lạ như Cung chủ nghĩ đâu.


- Không lạ ư.


- Với Cung chủ tại hạ là kẻ kỳ lạ nhưng với người khác tại hạ là kẻ rất bình thường.


Tuấn Luận thả bước tiến thẳng đến lều lụa. Chàng chỉ dừng bước khi thấy bóng người trong lều lụa. Tất nhiên bóng người đó thính là Cung chủ Hương cung Mộng Diệp Tình. Tuấn Luận đã biết Diệp Tình nhưng phải dừng bước bởi vì nhận ra nàng nằm duỗi dài trong lều lụa mà trên người không có lấy một mảnh vải che thân. Mặc dù đã có những mành lụa mỏng phủ xuống, nhưng dưới ánh sáng của những chân đèn vẫn có thể nhìn thấy thân thể nàng. Đúng ra, chiếc bóng của nàng hiện qua làn lụa mỏng là một cách gọi mời bất cứ ai chiêm ngưỡng nó, cho dù đã từng chiếm hữu được nó rồi. Làm sao người nào lại có thể dằn được dục tình khi thấy những đường nét lúc ẩn, lúc hiện vừa sinh động vừa bí ẩn. Sự sinh động và bí ẩn khiến người ta phải tò mò và một khi tò mò thì phải chiếm hữu nó chứ đừng nói đến bản chất của nam nhân là sự chiếm đoạt nữ nhân.


Tuấn Luận vẫn đứng chấp tay sau lưng trong khi trong lều lụa. Diệp Tình chỏi tay hơi ngồi lên trong tư thế nửa nằm nửa ngồi, bộ dáng của nàng càng khiêu khích hơn.


Nàng chậm rãi nói :


- Hạ công tử có biết vì sao Diệp Tình cho huynh là người kỳ lạ không?


Tuấn Luận thản nhiên đáp lời nàng :


- Mỗi người có một ý mà tại hạ thì không phải là kẻ đi lùng những ý niệm thầm kín trong đầu người khác.


Nàng bật ra tiếng cười thật trong rồi nói :


- Đúng! Huynh nói rất đúng, nhưng phải tự biết nhìn thấy nơi bản thân mình chứ. Cũng như Diệp Tình biết nhìn thấy nơi mình có những gì đó.


- Tại hạ thì khác nàng.


- Tất nhiên huynh khác Diệp Tình rất nhiều.


- Hẳn nàng thấy Tuấn Luận kỳ lạ không giống như những gã nam nhân khác đã từng được chiêm ngưỡng vẻ đẹp kiêu sa đài các của nàng.


- Huynh cứ như đọc được ý của Diệp Tình vậy. Theo huynh thì Mộng Diệp Tình có đẹp không? Đẹp như Tô Băng Lệ hay hơn Tô Băng Lệ hoặc kém nàng ta.


Tuấn Luận nhếch môi cười mỉm :


- Cung chủ và Tô Băng Lệ đều là những trang giai nhân tuyệt sắc của Trung thổ, nhưng mỗi người đều có vẻ đẹp riêng. Nếu hai người đẹp như nhau thì e rằng không thể có chuyện đó được. Hoặc chỉ có tiếng giấc mơ hoang đường mà thôi.Tại hạ không dám mạo phạm so sánh vẻ đẹp của hai người.


- Nhưng trong mỗi người phải có cái đẹp riêng chứ. Đối với giai nhân thì Diệp Tình đẹp hơn Tô Băng Lệ hay Tô Băng Lệ đẹp hơn Diệp Tình.


Tuấn Luận mỉm cười :


- Theo ý của tại hạ, đối với nam nhân có lẽ nàng có sức quyến rũ hơn Tô Băng Lệ đó. Nếu không có sức quyến rũ thì hẳn Dương Tùng và Nghị Bất Vọng không bán mạng cho nàng vì chữ tình. Và Tuần phủ Dương châu Mạc Dương Can cũng không bán vương pháp cho sắc đẹp kiêu sa đài các.


Lời còn đọng trên miệng Tuấn Luận thì Diệp Tình cất tràng cười khanh khách. Tiếng cười của nàng nghe thật thanh tao khiến người khác phải nghỉ đến tiếng cười của mỹ nhân "Bao Tự" chỉ cười để ban tặng cho đấng quân vương.


Nghe nàng cất lên tiếng cười đó, Tuấn Luận phải cau mày.


Tuấn Luận buột miệng hỏi :


- Tại hạ nói sai sao Cung chủ cười.


Nàng nghe chàng hỏi câu này lại cười tiếp sau khi vừa cất dứt tràng tiếu ngạo thứ nhất.


Tuấn Luận buông tiếng thở ra lắc đầu :


- Nếu Cung chủ thấy Tuấn Luận đáng cười như vậy, thì tại hạ mạn phép cáo từ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Tỉnh dậy

Tỉnh dậy

Cô bước như lết trên đường từ bệnh viện về nhà. Mọi thứ trong đầu về một

01-07-2016
Gió bay ngang trời

Gió bay ngang trời

Tôi một mình lên sân thượng. Nguyên đi rồi, sân thượng trống rỗng. Không có Nguyên

01-07-2016
Sài Gòn trong tôi

Sài Gòn trong tôi

Thời gian vội vã trôi, con người tấp nập với trăm công ngàn việc. Đó là

23-06-2016
Bản Châng mùa gió lạ

Bản Châng mùa gió lạ

Cả bản Châng mấy ngày hôm nay cứ ồn ào như ong vỡ tổ, cái tin cô Hẩn con gái nhà

24-06-2016
Điều ước cuối đông

Điều ước cuối đông

(khotruyenhay.gq) Có lẽ nó cũng cần trở về tổ ấm thực sự của mình, cái tổ ấm mà

28-06-2016
Cậu bạn Xiên Que

Cậu bạn Xiên Que

Dành tặng cho những ai đã từng là học sinh cuối cấp, vật vã với điểm số và các

24-06-2016
Vệt phấn trôi

Vệt phấn trôi

Anh ngoài 30, giám đốc chi nhánh nột nhãn hàng lớn tại Hà nội. Một vợ và 2 đứa con.

24-06-2016
Yêu đơn phương

Yêu đơn phương

Chú mày biết không, anh đã từng yêu đơn phương 1 cô gái trong 10 năm. Đến tận mấy

23-06-2016