Old school Easter eggs.
Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 99 đánh giá )

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh - Hồi 25 - Kiếm gãy đao rơi

↓↓

Tiếng cười của gã nghe thật kiêu hùng, ngay lập tức ảnh đao của Dương Tùng phát ra nhanh không thể tưởng, cất một đường vòng cung. Nhưng vòng cung ảnh đao của Dương Tùng chưa đến được cổ của Kinh Vô Thường thì vụt tắt mà tiếng cười kiêu ngạo của họ Kinh vẫn không ngừng phát ra.

bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tiếng cười của Kinh Vô Thường như tiếng cười của những kẻ cuồng tâm loạn trí. Tất cả cục trường nghẹt thở bởi tiếng cười của Kinh Vô Thường, trong khi tay đao của Dương Tùng đã lìa ra khỏi bờ vai hắn.


Mặt Dương Tùng đã dị dạng trông thật nực cười giờ nhăn nhó càng nực cười hơn. Chính bộ mặt của họ Dương khiến cho bọn nha sai không thể nín được cười mà đồng loạt cất tiếng cười khằn khặc. Đến ngay cả Nghị Bất Vọng, bằng hữu tri kỷ của gã cũng phì cười bởi nét nhăn nhó đau đớn của Dương Tùng.


Máu tiếp tục trào ra từ bờ vai phải, nhưng Dương Tùng vẫn đứng bất động. Y có cảm giác như đang phải hứng chịu muôn vàn mũi kiếm, mũi đao vô tình chém xả vào tim gã. Những mũi kiếm mũi đao vô tình đó chính là những tràng cười ồn ào của bọn nha sai.


Dương Tùng lắc đầu thều thào nói :


- Ta không chết vì đao của Kinh Vô Thường mà chết vì sự nhẫn tâm của các ngươi.


Dương Tùng nói dứt câu hộc máu đổ sập tới trước. Máu tiếp tục trào ra từ vết thương bên bờ vai phải của gã nhưng tim thì đã vỡ nát rồi.


Khi Dương Tùng chết bọn nha sai mới không cười được nữa. Sự im lặng nhanh chóng bao trùm lên không khí quanh tòa công đường. Sự im lặng nặng nề đó buộc mọi người phải chú nhãn đến Kinh Vô Thường. Khi chú nhân đến họ Kinh bọn nha sai Tuần phủ mới giật mình vì đập vào mắt họ là hai luồng hung quang rừng rực với sắc mặt thần chết.


Chẳng người nào bảo người nào, tất cả tự tháo lui vào trong công đường để tránh ngọn đao của thần chết.


Nghị Bất Vọng nhìn Kinh Vô Thường :


- Ngươi đã giết Dương Tùng.


- Kinh mỗ chỉ chặt tay đao của hắn... Ngươi đã nghe hắn nói rồi chứ.


- Nghị mỗ đã mất đi một đối thủ tranh tình. Người sẽ thế vào chỗ của hắn chứ?


Kinh Vô Thường lắc đầu :


- Chỗ của họ Dương không đáng để cho ta thế vào.


- Vậy sao này Nghị mỗ sẽ tranh tình với ai?


- Ngươi chẳng có gì để tranh cả.


Nghị Bất Vọng mím môi :


- Ta chẳng còn gì để tranh ư?


Kinh Vô Thường gật đầu :


- Đúng...


- Ta không tranh tình với Dương Tình thì chẳng còn thiết gì với thế gian này.


Nghị Bất Vọng chỉ Kinh Vô Thường :


- Ngươi phải thế vào chỗ của Dương Tùng để tranh với ta. Đao Dương Tùng mất thì đao của ngươi phải thế vào chỗ của gã thôi.


Kinh Vô Thường cau mày gằn giọng nói :


- Đao của Kinh mỗ không phải để tranh tình như đao của họ Dương.


Bất Vọng ngơ ngẩn hỏi Vô Thường :


- Thế đao của ngươi để làm gì?


- Đao của ta để xếp hạng trong tàng thư Bách Điển của Hạ Tuấn Luận.


- Nếu vậy thì ngươi phải bẻ kiếm của Nghị Bất Vọng.


- Kiếm phải đi cùng với đao. Đao và kiếm tranh tình với nhau, đao đã không còn kiếm thật là vô dụng. Kinh mỗ sẽ tiễn kiếm của ngươi theo với đao xuất thủ đi.


- Nghị mỗ không khách sáo.


Tử Kiếm Nghị Bất Vọng liền phóng chiêu đâm thẳng đến vùng chấn tâm của Kinh Vô Thường.


Vốn là một đao thủ được Vạn Sự Thông xếp vào Binh Khí phổ của mình thì Kinh Vô Thường đâu cần phải tránh né chiêu kiếm của họ Nghị. Y chờ cho kiếm đến mới xuất đao. Ngọn khoái đao của Kinh Vô Thường tợ một lưỡi tầm sét khủng bố nện thẳng vào sáng kiếm của Nghị Bất Vọng.


Choang...


Trường kiếm của Nghị Bất Vọng gãy đôi, đốc kiếm tuột luôn khỏi tay gã nhưng lưỡi đao của Kinh Vô Thường vẫn không dừng lại. Nó cắt tiếp một dường dài chẻ dọc thể pháp của Nghị Bất Vọng làm hai mảnh.


Cái chết khủng bố của Tử Kiếm Nghị Bất Vọng khiến cho bọn nha sai như bầy ong vỡ tổ túa chạy vào trong cổng nha môn đóng sập lại. Cục trường ồn ào giờ chỉ còn có hai người. Hai người đó chính là Hạ Tuấn Luận và Kinh Vô Thường.


Vô Thường bước đến Hạ Tuấn Luận :


- Đao chết, kiếm phải theo để cùng nhau tranh tình dưới Âm phủ. Kinh mỗ xử như vậy được chứ?


- Tại hạ cũng không biết tôn giá xử như vậy có đúng không. Nhưng họ là bóng với hình. Có như vậy họ sẽ an ủi hơn vì không phải lo sợ mình sẽ là bóng ma thất tình vô vọng.


Vô Thường nói :


- Thế các hạ có biết vì sao Kinh mỗ giết họ không?


Nhìn thẳng vào mắt Kinh Vô Thường, Tuấn Luận ôn nhu nói :


- Vì sự xếp hạng trong Bách điển tân thư.


Kinh Vô Thường gật đầu :


- Đúng! Sau khi đao của Kinh mỗ cảm thấy có thể vượt qua vô ảnh thủ của túc hạ sẽ tái đầu để lập lại thứ tự trong Bách Điển tàng thư.


Tuấn Luận buông tiếng thở dài. Chàng nghĩ thầm:


"Tôn giá được gì với sự xếp hạng đó".


Ý nghĩ kia còn đọng trong đầu Tuấn Luận thì Kinh Vô Thường nói :


- Ta biết túc hạ đang nghĩ gì.


Y quay bước vừa đi vừa nói :


- Kinh mỗ chẳng có lợi gì trong sự xếp hạng đó cả, nhưng Kinh mỗ muốn đao của mình đứng trên tất cả. Cũng như túc hạ đã cải biên Binh Khí phổ của Vạn Sự Thông. Từ đây đến lúc đó Kinh mỗ sẽ là cái bóng của Hạ Tuấn Luận.


Gã nói dứt câu thì đã đi xa được mười trượng nhưng âm vực vẫn còn đọng trong thính nhĩ của Tuấn Luận. Hai cánh môi Tuấn Luận bặm lại. Chàng đã ngấm ngầm nhận ra lưỡi hái tử thần đâu đó quanh quẩn chung quanh mình.


Nhìn lại xác của Dương Tùng và Nghị Bất Vọng Tuấn Luận thở dài rồi nhẩm nói :


- Hai người có thể là tri kỷ dưới A tỳ, còn Tuấn Luận chẳng biết có tìm được bằng hữu trên cõi đời này không.


Chàng lắc đầu rồi chậm rãi bỏ đi.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Chị mèo nhận họ

Chị mèo nhận họ

Nghe người ta nói Hổ và Báo cũng thuộc họ nhà Mèo, chị Mèo hí hửng lắm: – Ồ!

24-06-2016
Bạc hà nhỏ

Bạc hà nhỏ

Nó đã nghĩ rằng sẽ chẳng có ai bước vào cuộc sống của nó và làm đảo lộn cuộc

24-06-2016
Mùa chim bẫy

Mùa chim bẫy

Nhìn anh tôi lại nhớ mùa chim bẫy về cùng mùa lúa chín với hương cốm thơm lừng thuở

24-06-2016
Gió lạnh gò hoang

Gió lạnh gò hoang

Đã lâu rồi chưa xảy ra chuyện ghê gớm đến vậy. Và câu chuyện còn được

24-06-2016
Tiệc Báo Thù

Tiệc Báo Thù

Nếu bạn đã từng đọc Kỳ Án Ánh Trăng của tác giả Quý Cổ Nữ thì sẽ biết tác

19-07-2016 40 chương
Về nhà, là có mẹ

Về nhà, là có mẹ

(khotruyenhay.gq) Gửi "Chị Linh" của con Xin cho con được gọi Mẹ bằng cái cách gọi thân

27-06-2016