Thủ pháp của Xám y nhân quả là ngoài tưởng tượng của Chu Thành Văn. Có thể nói trảo công của gã chớp nhoáng nhanh ngoài tầm mắt của họ Chu, chỉ nhoáng cái đã bóp chặt lấy yết hầu. Chu Thành Văn há hốc miệng như thể cá bị mắc cạn cố đớp lấy chút không khí.
bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Gã cất tiếng khèn khẹt gượng nói :
- Ngươi giết ta thì cha ta không để yên cho ngơi đâu.
Xám y nhân gằn giọng nói.
- Chu công tử đem Kim Tiền bang ra hù dọa ta đó à.
Xám y nhãn vừa nói vừa vận công vào trảo thủ. Mắt Chu Thành Văn dựng ngược, mở to hết cỡ, tưởng chừng hai con ngươi sắp rớt ra ngoài. Miệng gã khò khè kho khét, thậm chí tiểu cả ra quần. Y cố lắm mới nói được :
- Tha... Tha mạng... Tha...
Trảo thủ của Xám y nhân nới lỏng ra.
Đến lúc đó lời nói của họ Chu mới nghe được rõ hơn.
- Tôn giá tha mạng.
Xám y nhân nhìn thẳng vào mắt Chu Thành Văn :
- Giết công tử cũng chẳng lợi lộc gì cho ta, thậm chí bẩn tay ta mà thôi.
Như thể bắt được sinh lộ để giữ mạng thoát khỏi lưỡi hái thần chết, Thành Văn hối hả nói :
- Tôn giá nói đúng... Tôi giá nói đúng. Giết Thành Văn chỉ bẩn tay tôn giá mà thôi.
Xám y nhân hơi đẩy tay đến trước cứ như sợ cả hơi thở của Thành Văn có thể lây nhiễm khí độc qua y.
- Ta chẳng muốn giết ngươi đâu, nhưng ngươi muốn sống thì kể từ bây giờ phải tuân phục theo ý của ta.
- Dạ... Tiểu nhân sẽ nghe theo chỉ dụ của tôn giá.
Xám y nhân bóp chặt lấy yết hầu của Thành Văn. Miệng y há hốc như thể con chim con đói mồi đòi ăn. Ngay lập tức, Xám y nhân bỏ vào miệng gã một hoàn dược thảo. Khi y rút tay lại thì hoàn dược đã lọt thỏm vào bụng họ Chu.
Sắc diện của gã Thiếu công tử Kim Tiền bang xanh nhợt. Y lắp bắp hỏi :
- Tôn giá cho tiểu nhân uống thứ gì vậy?
- Một thứ độc dược có một không hai trên cõi đời này. Nếu như ngươi sai lời thì ta sẽ không cho ngươi giải dược. Đến lúc đó những con Kim Trùng sẽ sinh sôi nẩy nở, ăn sạch lục phủ ngũ tạng của ngươi. Ngươi sẽ chịu sự đau đớn, chết còn sướng hơn là sống, mà chết cũng không được.
Thành Văn nghe Xám y nhân nói câu liền quỳ mọp xuống :
- Tôn giá ơi... Xin Tôn giá tha cho tiểu nhân... Tiểu nhân đến đây tuyệt nhiên không có ý gì mà chỉ muốn chiêm ngưỡng Tô cô nương mà thôi.
Xám y nhân hừ nhạt rồi nói :
- Ngươi không cần nói ra, ta cũng biết.
Y rút trong tay áo ra một chiếc lịnh bài màu vàng đưa đến trước mặt Chu Thành Văn :
- Khi thấy tấm lịnh bài này xem như ngươi đã thấy ta. Ngươi nhất nhất phải tuân theo lịnh của người giữ lịnh bài.
Thành Văn dập đầu xuống sàn gạch :
- Tiểu nhân sẽ nghe... Tiểu nhân sẽ nghe.
Xám y nhân chắp tay sau lưng nhìn Thành Văn nói :
- Nếu ngươi ngoan ngoãn thì sau này sẽ được ta ban thưởng trọng hậu. Có thể thay thế cha ngươi để đảm đương chức vị Bang chủ Kim Tiền bang.
- Tiểu nhân sẽ không bao giờ dám cải ý tôn giá.
- Tốt lắm. Đi đi.
Thành Văn khúm núm nói :
- Tôn giá... Xin tôn giá cho Thành Văn thuốc giải độc.
Xám y nhân cười khẩy một tiếng rồi nói
- Cứ đến ngày rằm, ta sẽ xét công trạng mà quyết định cho ngươi thuốc giải độc gì.
Y khoác tay :
- Đi đi.
Thành Văn miễn cưỡng khom người lê bước rời khỏi thư sảnh. Xám y nhân nhìn theo gá hừ nhạt một tiếng. Xám y nhân nhìn lại Tô Băng Lệ. Y đặt tấm lịnh bài vào tay nàng, nghiêm giọng nói :
- Nàng hãy giữ tấm lịnh bài này. Gã Chu công tử đó hẳn sẽ giúp cho nàng ít nhiều.
Nhận lấy tấm lịnh bài, Băng Lệ nói :
- Đa tạ chủ nhân.
- Không cần khách sáo.
Tô Băng Lệ khoát lại ngoại y của mình.
Chờ cho nàng vận xong y phục, Xám y nhân mới nói tiếp :
- Ông trời đã ban cho nàng một vẻ đẹp bất phàm thoát tục, ta nghĩ nàng nên biết tận dụng nhan sắc đó.
- Đa tạ chủ nhân đã chỉ giáo. Xin hỏi tới dây Băng Lệ sẽ làm gì?
Đôi thần nhãn đầy uy quang của Xám y nhân vụt sáng hẳn lên. Y gằn giọng nói :
- Điều ta muốn nàng làm trước tiên là hãy quên gã Sử Thứ Dân thư sinh bất tài vô dụng. Hãy dứt khoát với những gì có quan hệ với hắn.
- Chủ nhân...
Xám y nhân khoác tay không cho Băng Lệ thốt hết câu :
- Nàng tuân lịnh ta hay muốn phản lại ý muốn của ta?
- Chủ nhân... nhưng...
Y lắc đầu :
- Chỉ ước giao hôn xem như không có. Nếu như nàng nghĩ đến tờ chỉ ước giao hôn thì ta sẽ giúp cho nàng.
Băng Lệ như ngầm hiểu ẩn ý sau câu nói của Xám y nhân. Nàng vội dập đầu khẩn thiết nói :
- Xin chủ nhân cho Sử công tử một cái mạng.
- Mạng của hắn tồn tại hay không do quyết định của nàng. Nhớ lời ta căn dặn. Nàng và Hạ Tuấn Luận sẽ đi thẳng đến Thiên Ma cổ bảo để lấy bản danh sách Thập nhị thần châu.
Y nhìn Băng Lệ một lần nữa bằng ánh mắt đầy quyền uy rồi mới quay bước bỏ đi về phía cửa.
Băng Lệ chồm tới nói với theo Xám y nhân :
- Chủ nhân. Băng Lệ xin người cho Băng Lệ gặp Sử Thứ Dân :
Xám y nhân dừng bước gằn giọng nói :
- Chỉ một lần duy nhất thôi.
Băng Lệ cúi đầu quỳ mọp nói :
- Đa tạ chủ nhân.
Xám y nhân tiếp tục bước ra khỏi cửa thư sảnh không thèm ngoái đầu nhìn lại.
Xám y nhân đi rồi, Băng Lệ mới dám đứng lên. Nàng bước lại tấm gương đồng trang điểm lại dung diện, thay đổi bộ cánh trắng toát bằng chiếc áo thụng có mũ che kín đầu, rồi rời biệt sảnh dành riêng cho mình trong Tụ Hiền trang. Với chiếc áo thụng có mũ, nàng rời Tụ Hiền trang mà chẳng một ai phát hiện ra hành tung của nàng.
Rời Tụ Hiền trang, nàng đến một ngõ hẻm sâu hun hút. Đi vào con hẻm đó, Băng Lệ dừng bước trước một ngôi nhà xiêu vẹo.
Nàng vừa đẩy cửa bước vào thì có tiếng reo lên :
- Tỷ tỷ đã về. Tỷ đã về.
Từ phía gian chính sảnh hoen ố bởi những lớp rêu phong, một tiểu nữ và tiểu nam chạy vội ra đón nàng.
Băng Lệ nắm tay hai người đó :
- Tuyết Nhi... Đình Khang...
Tuyết Nhi lắc tay Băng Lệ :
- Tuyết Nhi nhớ tỷ tỷ quá à.
- Tỷ cũng nhớ Tuyết Nhi lắm.
Nàng quay sang nhìn Đình Khang. Cậu bé có khuôn mặt tròn trĩnh trông thật trong sáng và hồn nhiên :
- Đình Khang có ngoan không?
- Đình Khang ngoan lắm...
Tuyết Nhi lườm Đình Khang :
- Đình Khang nói bậy đó tỷ ơi... Huynh ấy hổng có ngoan đâu. Hôm qua Đình Khang tập uống rượu nữa.
Băng Lệ cau mày, lộ vẻ mặt nghiêm khắc :
- Đình Khang sao vậy?... Đệ chỉ mới ngoài mười lăm, sao lại tập uống rượu chứ?... Không tốt đâu.
Đình Khang cúi mặt nhăn nhó nói :
- Đệ nghe các huynh đệ ở Cái bang nói không uống rượu thì không phải nam nhi.
Băng Lệ gay gắt nạt Đình Khang :
- Chỉ có lời nói như thế thôi mà đệ uống rượu?
- Đệ muốn trở thành nam nhi đại trượng phu.
- Uống rượu chưa hẳn là nam nhi đâu.
Chương trước | Chương sau