Old school Swatch Watches
Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 69 đánh giá )

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh - Hồi 17 - Dị nhân vô lụy sắc

↓↓
- Tại hạ đã uống được bao nhiêu cân rồi nhỉ?


Tuấn Luận vừa nói vừa nhìn Băng Lệ.


Nàng nhỏ nhẻ, từ tốn đáp lời Tuấn Luận :


- Huynh đã uống được ba cân rồi.

bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Theo Tô cô nương, bao nhiêu cân nữa tại hạ sẽ say?


Nàng lắc đầu :


- Tiện nữ cũng không biết bao nhiêu cân nữa công tử sẽ say. Nhưng chắc chắn một điều, ba cân rượu không đánh đổ được Hạ huynh.


- Kẻ ngoài cuộc thì không đoán được, nhưng người trong cuộc thì phải biết đấy.


Nàng nhìn thẳng vào mắt Tuấn Luận. Đôi thu nhãn tròn xoe, đen lay láy, trong vắt tợ hai hạt huyền châu đắp vào mặt Tuấn Luận.


- Hạ huynh nói vậy có ý gì?


- Tại hạ biết chỉ đúng một chén rượu nữa mình sẽ say thôi.


- Sao Hạ huynh biết?


Nụ cười mỉm hiện lên trên hai cánh môi mỏng của Hạ Tuấn Luận :


- Tô cô nương biết rành hơn tại hạ.


Sắc mặt Tô Băng Lệ căng thẳng hẳn ra :


- Tại sao huynh nói vậy? Huynh đã biết gì?


- Biết tất cả những gì cô nương đang nghĩ và đang làm.


Tuấn Luận vừa nói vừa đẩy chén rượu đến trước mặt Tô Băng Lệ. Nhìn chén rượu Tuấn Luận, nói :


- Nếu tại hạ không uống chén rượu này thì chẳng bao giờ say. Một khi tại hạ không say thì cô nương không bao giờ lấy được thứ mà cần lấy, nhưng tại hạ sẽ uống nếu biết được nguyên nhân mà Tô cô nương dám liều thân đi cùng với tại hạ.


Sắc diện Băng Lệ biến đổi. Nàng mím môi buông một tiếng thở dài :


- Hóa ra Hạ huynh đã biết trong rượu có bỏ mê dược.


- Tại hạ nghĩ cũng lạ. Trong rượu có mê dược lại uống ngon hơn rượu bình thường.


Băng Lệ ngượng ngừng nhìn Tuấn Luận :


- Đã biết có người định đầu độc Hạ huynh bằng mê dược, Hạ huynh định xử lý như thế nào?


Tuấn Luận chấp tay sau lưng, đứng lên nhìn nàng :


- Có phải Tô cô nương muốn lấy chiếc tráp của Thập nhị thần châu của Đẳng đại thúc?


Nàng gật đầu :


- Đúng. Tiện nữ có ý lấy chiếc tráp đó.


- Để làm gì? Chiếc tráp của Đẳng đại thúc không có hạt Thần châu nào cả.


- Chẳng lẽ cô nương lấy nó chỉ để ngắm thôi ư?


- Hạ huynh có giết thì cứ giết tiện nữ, nhưng tiện nữ không thể trả lời Hạ huynh câu hỏi này.


- Tại hạ hỏi nhưng có thể đoán trước Tô cô nương sẽ không bao giờ trả lời cho.


- Giờ tất cả đã bị Hạ huynh phát giác. Băng Lệ chẳng còn gì để nói nữa. Hạ huynh cứ xuống tay, nhưng chỉ xin Hạ huynh một điều.


- Nàng xin tại hạ điều gì?


- Đưa xác Băng Lệ về Dương Châu.


- Nếu ta không giết nàng thì sao, mà ta lại muốn trao đổi.


Nàng chống tay lên bàn từ từ đứng dậy, mắt như đóng đinh vào mặt Hạ Tuấn Luận :


- Băng Lệ không có gì để trao đổi với Hạ huynh.


- Có đấy.


- Nếu Hạ huynh nói có thì bất cứ thứ gì Băng Lệ cũng trao đổi với Hạ huynh.


- Nàng không hối tiếc chứ?


Băng Lệ lắc đầu :


- Không.


Tuấn Luận chống tay lên mặt bàn. Chàng nghiêm giọng nói :


- Băng Lệ cô nương có biết cô nương là một trang giai nhân tuyệt sắc nhất Dương Châu thành không?


Nàng gật đầu :


- Biết... Đó lả lời thiên hạ đồn đãi.


Tuấn Luận cười khẩy :


- Nếu bây giờ tại hạ đổi chiếc tráp này để được có Băng Lệ cô nương thì sao? Nàng đổi chứ? Đừng quên tại hạ biết trong tâm tưởng của Băng Lệ cô nương còn có một gã nam nhân khác.


Đôi lưỡng quyền Băng Lệ e thẹn ửng hồng khi nghe câu nói này của Tuấn Luận.


Nàng buột miệng hỏi lại chàng :


- Công tử đã nghe Băng Lệ mơ màng gọi tên những người thân.


Tuấn Luận gật đầu :


- Tuyết Nhi, Đình Khang và Sử Thứ Dân. Những người đó hẳn là những người thân của nàng.


Băng Lệ gật đầu.


Tuấn Luận mỉm cười nói :


- Nàng nặng tình quá.


- Nói như vậy Hạ huynh hẳn là kẻ nhẹ tình?


- Ai nghĩ tại hạ như thế nào cũng được.


- Nếu người ta cho Hạ huynh là một ác ma thì sao.


Tuấn Luận chớp mắt nhún vai :


- Cũng được. Tại hạ không vì một cái tiếng và một cái danh.


Băng Lệ từ từ ngồi trở lại. Nàng vòng tay lên mặt bàn :


- Huynh muốn trao đổi gì?


- Nhan sắc của cô nương.


Chàng nhướng mắt nói tiếp :


- Phàm nữ nhân thì rất quí nhan sắc của mình... Dù là một xú nữ thì vẫn trân trọng nhan sắc mình, huống chi cô nương là một trang giai nhân đệ nhất Dương Châu thành.


Với tay cầm lấy chén rượu, Tuấn Luận nói tiếp :


- Dương Châu thành không thiếu mỹ nữ, nhưng Tô Băng Lệ lại là một trang mỹ nữ đẹp nhất Dương Châu thành. Nhan sắc của cô nương quả là hiếm có.


Băng Lệ cướp lời Tuấn Luận :


- Hạ huynh thích nhan sắc của Băng Lệ?


- Nam nhân nào mà không thích nữ nhân, nhứt là những nữ nhân tuyệt sắc như Tô cô nương.


Hai cánh môi Băng Lệ mím lại :


- Băng Lệ sẽ trao cho huynh nhan sắc đó.


Đôi thu nhãn của Băng Lệ ánh lên cái nhìn sắc như đao kiếm. Nàng nghiêm giọng nói :


- Băng Lệ còn là một trinh nữ nữa.


- Thế ư?


Tuấn Luận vừa nói vừa lấy chiếc tráp đặt lên bàn. Chàng hỏi Băng Lệ :


- Nàng lấy chiếc tráp này cho ai?


Băng Lệ lắc đầu :


- Hạ huynh miễn cho muội câu trả lời này.


- Cũng được.


- Không trả lời câu hỏi của huynh, nhưng Băng Lệ chấp nhận cuộc trao đổi.


Băng Lệ nói dứt câu lại đứng lên. Nàng hờ nhắm hai mí mắt, toan cởi bỏ xiêm y. Tuấn Luận vội lắc đầu lên tiếng :


- Đừng làm vậy.


Băng Lệ mở mắt nhìn Tuấn Luận :


- Thế Hạ huynh muốn gì. Huynh sẽ làm chủ thể xác Băng Lệ, còn chiếc tráp kia sẽ thuộc về Băng Lệ.


- Đó là điều kiện trao đổi. Nàng không hối tiếc chứ?


- Không...


- Nhưng tại hạ lại có cách sở hữu nhan sắc của nàng khác hơn những người khác.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Hãy bảo nắng về đi

Hãy bảo nắng về đi

Hãy bảo nắng về đi "Hãy bảo nắng về đi Cho em quên nhớ nhung, cho em quên những phút

23-06-2016
Chiến Lang

Chiến Lang

Chiến Lang là một tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Hắc Khiết Minh có nội dung xoay

22-07-2016 50 chương
Vương quốc khỉ

Vương quốc khỉ

Có hai người nọ rất thích đi du lịch, một người chỉ nói thật còn một kẻ toàn

24-06-2016
Bài kiểm tra nhớ đời

Bài kiểm tra nhớ đời

Khi tôi đang còn học năm thứ hai trường nữ hộ sinh, một ngày nọ, vị giáo sư già cho

01-07-2016
Xin mẹ tha thứ

Xin mẹ tha thứ

Tôi là một đứa trẻ mồ côi cha từ năm lên 2 tuổi. Cái tuổi còn quá nhỏ để biết

30-06-2016
Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Tên truyện: Nhật Ký Mang Thai Khi 17Tác giả: Võ Anh ThơThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 45 chương
Em không phải gái hư

Em không phải gái hư

Cô ấy không do dự thừa nhận mình là gái hư. Hư từ thời bé cho tới bây

24-06-2016