XtGem Forum catalog
Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 8 đánh giá )

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh - Hồi 10 - Địa tuyệt cung

↓↓
Băng Lệ có cảm giác như tất cả mọi ngươi trong Địa Tuyệt cung đều bị câm. Đó là điều bất ngờ nhất, nhưng có lẽ điều gây ngạc nhiên nhất đối với Tô Băng Lệ chính là khung cảnh trong Địa Tuyệt cung. Khi được tháo miệng lụa che mắt, nàng chỉ há hốc miệng bởi khung cảnh của Địa Tuyệt cung. Nó không khô cằn như nàng tưởng mà lại mát mẻ lạ thường. Thậm chí chung quanh tòa Dịch quán nguy nga, là hai dòng thác đang đổ xuống ầm ầm.


Băng Lệ nheo mày nghĩ thầm:


"Chẳng biết Địa Tuyệt cung lấy đâu ra nước cho hai dòng thác này".


Nàng còn đang suy nghĩ thì từ ngoài cửa Dịch quán một cung nữ bưng mâm đồng trên để văn phòng tứ bửu di dời gót sen bước vào. Nhan sắc của thiếu nữ đó không thể sánh bằng Mộng Diệp Tình thì sao sánh bằng Tô Băng Lệ, nhưng nếu nhìn kỹ thì tạo hòa lại ban cho nàng khuôn mặt thật duyên dáng. Nhất là mỗi khi hai cánh môi nhích động.

bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nàng bước đến trước mặt mọi người, rồi cầm bút chấm lực. Bút pháp của nàng phát ra như rồng bay phụng múa, ngay cả những họa nhân của Dương Châu thành nếu nhìn thấy những đường bút pháp của nàng hẳn sẽ ghen tỵ.


Nàng thảo lên tờ giấy hồng điều:


"Chủ nhân cho mời Hương cung thủ Mộng Diệp Tình".


Nàng cầm tờ giấy hồng điều chìa đến trước mặt Diệp Tình. Diệp Tình cau mày nhìn dòng bút tự với nét thảo uyển chuyển, linh hoạt.


Nàng buột miệng hỏi :


- Chủ nhân của cô nương sao lại mời ta mà không mời mọi người?


Mặc dù hai nhưng mặt Diệp Tình vẫn lộ ra nét lo lắng. Nàng có linh cảm cuộc phó hội với Cung chủ Địa Tuyệt cung hình như mang nhiều điềm dữ hơn là điềm lành.


Thiếu nữ nghe nàng hỏi lại phóng bút.


"Mộng cung chủ được chủ nhân mời. Có nhận hay không?".


Tuấn Luận liếc nhanh qua tờ giấy hồng điều. Chàng nhìn Diệp Tình từ tốn nói :


- Hương cung chủ là khách mời của Địa Tuyệt cung chủ, nếu như Cung chủ không nhận lời thì sẽ bị chủ nhân cho là bất kính. Mộng cung chủ không nên để cho chủ nhân Địa Tuyệt cung gọi Cung chủ là người bất kính.


Diệp Tình miễn cưỡng hỏi Tuấn Luận :


- Nếu như Diệp Tình đi một mình gặp họa thì sao?


Tuấn Luận lắc đầu :


- Mộng cung chủ cứ yên tâm... Nếu gặp họa thì Cung chủ đã gặp họa ngay từ lúc còn trên hoang mạc. Nhưng bây giờ Cung chủ đã là khách rồi thì không còn gặp họa nữa. Cung chủ đã ở đây thì sống hay chết đều được Địa Tuyệt cung quyết định.


Diệp Tình nhìn lại thiếu nữ hỏi :


- Hạ công tử nói đúng chứ?


Thiếu nữ gật đầu.


Diệp Tình miễn cưỡng rồi lại lại Tuấn Luận :


- Bổn cung gặp nạn. Hạ công tử có ra tay cứu không?


- Cung chủ tin đi... Không có kiếp họa xảy đến cho người đâu.


Diệp Tình miễn cưỡng nói với thiếu nữ :


- Mời cô nương dẫn dường.


Thiếu nữ đặt mâm văn phòng tứ bửu lên bàn rồi quay bước. Mộng Diệp Tình nối gót theo sau. Nàng vừa đi vừa nghĩ:


"Địa Tuyệt cung chủ là ai... Không biết y đối xử với mình như thế nào đây?"


Thiếu nữ đưa Mộng Diệp Tình đến tòa tiểu lâu dựng tách biệt với Dịch quán bởi hai ngọn thác. Muốn đến tòa tiểu lâu đó, họ phải đi qua một chiếc cầu kiệu bắc ngang qua hai ngọn thác đó.


Trong tòa tiểu lâu, bàn đại yến đã được dọn sẵn, nhưng tất cả những thức ăn đều bốc khói nóng. Bước vào Tiểu lâu, Diệp Tình phải nghĩ thầm:


"Xem ra Địa Tuyệt cung chủ cũng rất chú trọng đến mình...".


Thiếu nữ mời Diệp Tình yên vị rồi lui bước. Nàng vừa rời tiểu lâu thì bốn gã nam nhân, người nào cũng khôi ngôi tuấn tú. Họ lại được trang điểm chẳng thua gì Phan An, Tống Ngọc. Bốn người đó từ hậu diện bước lên.


Diệp Tình còn chưa hiểu bốn người kia sẽ làm gì thì họ đã bước đến đứng quanh Diệp Tình rồi :


- Các người là ai?


Bốn gã đó im lặng.


Diệp Tình cáu gắt định hỏi những người đó sao không đáp lời mình thì một người vận trường y bằng lụa Hàn Châu, mặt đeo mặt nạ dát vàng bước vào. Y tiến thẳng đến trước mặt Diệp Tình.


Y ngồi xuống trước mặt Diệp Tình, từ tốn nói :


- Mộng cô nương đừng ngại... Bổn tọa biết Mộng có nương chỉ trích những trang nam nhân khôi ngôi tuấn tú hầu hạ, nên bổn tọa mới điều họ đến để hầu hạ Mộng cô nương.


Đôi chân mày vòng nguyệt của Mộng Diệp Tinh nhướng cao. Nàng rất đỗi ngạc nhiên khi nghe vị Cung chủ Địa Tuyệt cung thốt ra câu nói đó.


Diệp Tình ngập ngừng hỏi :


- Sao Cung chủ biết sở thích của bổn cung. Chuyện quả là lạ thường đó.


- Với bổn tọa thì chẳng có điều gì lạ thường cả. Tất cả những gì trên cõi nhân gian này, bổn tọa đều biết.


Nghe Cung chủ Địa Tuyệt cung tự thị như vậy. Diệp Tình thoáng đanh mặt :


- Nghe tôn giá nói, bổn cung có cảm tưởng tôn giá biết tất cả mọi sự việc trên võ lâm giang hồ.


Địa Tuyệt cung chủ mỉm cười :


- Nói không ngoa, bổn tọa có thể chỉ biết chín thôi chứ không dám nói là mười.


Địa Tuyệt cung chủ ra dấu.


Gã nam nhân đứng bên phải Diệp Tình liền chuốc rượu vào chén của nàng và Địa Tuyệt cung chủ. Y trịnh trọng đặt bầu rượu xuống bàn rồi lui lại chỗ cũ.


Địa Tuyệt cung chủ nhìn chén rượu của Mộng Diệp Tình nói :


- Tại Hương cung của Cung chủ có Bách niên vạn hoa tửu, một loại rượu hiếm có trong nhân gian, nhưng rượu của Địa Tuyệt cung cũng không kém đâu. Rượu mà bổn tọa để thết đãi Cung chủ có tên là Vạn niên bách hoa tửu đó.


Diệp Tình lắc đầu :


- Bổn cung không tin có thứ rượu ngon hơn Bách niên vạn hoa tửu.


- Mộng cung chủ thông tin thì bổn tọa xin được mời Cung chủ.


Diệp Tình bưng chén rượu nhưng ngập ngừng không uống. Như thể đọc được ẩn ý của nàng, Địa Tuyệt cung chủ nói :


- Mộng cung chủ yên tâm. Nhứt định bổn tọa không dùng rượu độc để đãi khách đâu. Nếu bây giờ bổn tọa tiếp Tuệ Tỉnh phương trượng Thiếu Lâm thì sẽ cho bày ngay những thứ tương chao ngon nhất để đãi người.


Diệp Tình cướp lời Địa Tuyệt cung chủ :


- Bốn cung không phải là con sâu rượu như tôn giá tưởng. Sao lại khoản đãi rượu?


Địa Tuyệt cung chủ cười khẩy nhìn Diệp Tình nói :


- Vạn niên bách Hoa tửu là rượu nhưng lại không phải là rượu. Mộng cô nương chưa dùng sao cứ cho là hảo tửu?


Địa Tuyệt cung bưng chén rượu chìa đến trước mặt nàng :


- Mời Cung chủ.


Diệp Tình không thể từ chối bởi sự nhiệt thành của Địa Tuyệt cung chủ, miễn cưỡng nói :


- Diệp Tình mời lại tôn giá.


Vừa đặt cánh môi mọng ướt vào miệng chén ngọc, Diệp Tình đã cảm nhận mùi thơm dìu dịu của hảo tửu, cùng với mùi thơm đó là cảm giác lâng lâng khó tả xảy ra trong nội thể của nàng. Cảm giác lâng lâng dị kỳ đó tạo ra trong nàng sự rạo rực vốn dĩ nàng đã từng quen, nhưng lần này lại khác hắn.


Diệp Tình nhấp một ngụm nhỏ rồi đặt chén xuống bàn nhìn Địa Tuyệt cung chủ nói :


- Hảo tửu của tôn giá quả là hiếm.


Địa Tuyệt cung chủ nhìn Diệp Tình :


- Rượu có hiếm đến mấy nhưng nếu Cung chủ không vừa ý thì cũng chẳng có giá trị gì.


Diệp Tình vuốt theo câu nối của Địa Tuyệt cung chủ :


- Tôn giá đúng là một người hiếu khách hiếm thấy trên cõi giang hồ.


- Bổn tọa chỉ mong Cung chủ được vừa lòng.


Gã nam nhân đứng sau lưng Diệp Tình lại chuốc rượu chêm thêm vào chén nàng.


Có lẽ mùi rượu Vạn niên Bách hoa tửu không hợp với gã, nên vô tình gã hắt hơi.


Cái hắt hơi vô tình của gã lại hất đổ chén rượu của Mộng Diệp Tình. Gã hốt hoảng quỳ mọp xuống.


Mặt Địa Tuyệt cung chủ đanh hẳn lại.


Y rời ghế bước qua bên cạnh Diệp Tình :


- Mộng cô nương có sao không?


Cùng với lời nói đó, Địa Tuyệt cung chủ tự lấy khăn thấm những hạt sương rượu đọng trên tay áo Diệp Tình. Hành động của Địa Tuyệt cung chủ khiến Diệp Tình phải lúng túng :


- Tôn giá không nên làm vậy, Diệp Tình tự làm được mà.


- Kẻ tiểu nhân thất lễ với Cung chủ, bổn tọa phải lấy lễ đáp trả chứ.


Y vừa nói vừa tiếp tục thấm hết những giọt rượu trên ống tay áo nàng. Y ra dấu cho gã nam nhân kia đổi chiếc chén khác cho Diệp Tình. Quay lại chiếc đôn của mình, Địa Tuyệt cung chủ nhìn Mộng Diệp Tình :


- Mộng cung chủ định xử tội gã tiểu nhân kia như thế nào?


Diệp Tình buột miệng nói :


- Ở Hương cung, những kẻ phạm tội bất kính như người này đều bị bổn cung phán tội chết.


Địa Tuyệt cung chỉ khẽ gật đầu. Y vuốt chiếc mặt nạ dát vàng trầm giọng nói :


- Bổn tọa mời Cung chủ phán xử.


Địa Tuyệt cung chủ vừa nói vừa rút ngọn trủy thủ trong thắt lưng đặt vào tay Diệp Tình.


Diệp Tình bối rối :


- Nhưng đây là Địa Tuyệt cung. Y là người của tôn giá. Mộng Diệp Tình đâu dám thất lễ chứ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Miền ký ức

Miền ký ức

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?') - Nun,

25-06-2016
Đông Hà Nội

Đông Hà Nội

Đông Hà Nội lạnh quá. Lạnh từ cái thời tiết cho đến trái tim của con người

24-06-2016
Đi về phía biển

Đi về phía biển

Tặng Khoa. Con sóng lớn ngoài biển khơi. Em không cần một vị trí có thể gọi tên trong

24-06-2016
Má tôi

Má tôi

(khotruyenhay.gq) - Má ơi! Nhà mình giờ hết nghèo rồi má hè! Má cười làm nhăn dúm mấy

23-06-2016