Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa

Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 118 đánh giá )

Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa - Chương 2 - Vũ hạ miếu trung phùng quỷ miếu - Bác phương nhất khứ tầm minh sư

↓↓

Tiểu Thuần buột miệng:

bạn đang xem “Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ta cũng vậy!


Nói xong nàng đỏ mặt quay về quan tài, không dám tiễn chân cậu bé.


Hận Thiên lên ngựa rời khu rừng trở ra đường quan đạo, đi lên hướng Bắc. Lòng cậu vô cùng sung sướng khi nghĩ đến người chị ma quái của mình.


Từ ngày mất mẹ, Thiên nhi luôn cô đơn, sầu khổ, nay có được một người thân, dẫu là ma cũng chẳng sao! Hơn nữa, việc làm bạn với ma đã trở thành niềm kiêu hãnh của cậu bé. Đứa trẻ nào cũng mơ mộng viễn vông và khát khao những điều kỳ lạ!


Thiên nhi đến Lạc Dương vào đúng ngày mùng năm tháng bảy. Theo lời chỉ dẫn của Chu Duy Diễn, cậu bé tìm đến Lạc Thủy Đại Tửu Lầu ở cửa Bắc!


Lạc Dương từng là kinh đô của nhiều triều đại nên to lớn, cổ kính và phồn vinh hơn Thượng Nhiêu, Nam Xương. Do đó, cơ ngơi của Nhất Bất Thông Chu Minh cũng đồ sộ, tráng lệ hơn Mỹ Hương tửu lầu.


Gã tiểu nhị khom lưng, ân cần mời khách giá lâm. Vị khách trẻ tuổi này tuy mặc áo vải nhưng phong thái tôn quý như con nhà thế gia vọng tộc.


Tướng mạo sang cả như vậy, chắc chắn không thể nghèo được.


Sắp đến giờ Dậu nên Hận Thiên cũng gọi một mâm cơm. ún xong, cậu bảo gã tiểu nhị tính tiền và nói:


- Ngươi vào bẩm với Chu Đại Thúc rằng ta mang thư của chủ nhân Mỹ Hương Tửu Lầu ở Thượng Nhiêu đến xin bái kiến!


Gã này làm công ở đây đã hai chục năm nên biết rõ gia quyến của chủ nhân. Gã mừng rỡ đáp:


- Nếu đúng vậy thì chẳng cần bẩm báo, tiểu nhân sẽ đưa công tử lên gặp Chu lão gia!


Tòa tửu lâu này có ba tầng, và gia đình Nhất Bất Thông ở nửa sau của tầng chót. Nửa còn lại, Chu lão đầu dùng để tiếp những thực khách tiếng tăm và bằng hữu!


Giờ đây chỉ một bàn duy nhất có người ngồi. Một trong sáu người ấy là Nhất Bất Thông Chu Minh. Sắc diện của họ Chu và năm người kia đều nặng nề, đầy nét ưu tư.


Gã tiểu nhị chỉ vào một lão già tuổi thất tuần, trán cao, mắt sáng, mũi diều, bảo Hận Thiên:


- Đây là Chu lão gia! Công tử cứ đến mà bái kiến!


Cậu bé gật đầu, bước lại vòng tay nói:


- Bẩm Chu tiền bối, tiểu điệt có thư giới thiệu của Chu lão ở Thượng Nhiêu.


Nói xong, Hận Thiên trao thư cho Nhất Bất Thông. Lão đọc xong cau mày bảo:


- Công tử theo lão phu vào thư phòng đàm đạo!


Lão cáo từ năm vị khách rồi đưa Thiên nhi vào một phòng ở cuối sảnh.


Chủ khách vừa ngồi xuống, Nhất Bất Thông đã nói ngay:


- Công tử cần gì xin nói mau. Lão phu đang gặp chuyện rắc rối nên không thể tiếp lâu được!


Hận Thiên vội lấy túi đựng tóc ra đặt xuống trước mặt Chu Minh và hỏi:


- Xin tiền bối xác định giùm những sợi tóc này có phải là của Hồng Phát Ma Quân Cung Chủ Vạn Hoa Cung hay không? Hoặc giả trên giang hồ còn người khác?


Nhất Bất Thông giật mình, háo hức mở ra. Lão nhìn rất kỹ rồi đáp:


- Lão phu cam đoan rằng trong vòng trăm năm trở lại đây, võ lâm chỉ có một cao thủ duy nhất là Hồng Phát Ma Quân Tang Dương mang màu tóc này!


Hận Thiên mừng rỡ, thu hồi tang vật rồi cáo biệt:


- Cảm tạ Chu tiền bối đã dạy bảo, vãn bối không dám quấy rầy thêm!


Nhưng sự việc này đã đánh trúng vào thói hiếu kỳ của Nhất Bất Thông!


Một đứa bé hỏi thăm lai lịch của một đại cao thủ, lại còn mang theo vật chứng tất không phải là bình thường!


Chu Minh nổi danh Vạn Bác cũng do có óc tò mò hơn thường nhân, luôn chịu khó tìm tòi, học hỏi. Vì vậy, lão chẳng thể bỏ qua cơ hội hiếm có này.


Nhất Bất Thông cười bảo:


- Khoan đã! Mong công tử nói rõ ngọn nguồn, biết đâu lão phu sẽ giúp được gì chăng?


Hận Thiên mừng thầm, ngồi xuống hỏi thêm:


- Tiền bối đã có dạ quan hoài, vãn bối mạo muội muốn biết thêm rằng:


Hồng Phát Ma Quân có hận thù gì với Vũ Di Tiên Nương và Mông Diện La Sát Phùng Lệ Phi hay không?


Nhất Bất Thông bỗng run rẩy nói:


- Lão phu đã nhận ra đôi mắt của Phùng nữ hiệp, mong công tử thành thực cho biết lai lịch?


Quả thực Thiên nhi thừa hưởng đôi mắt đẹp của mẫu thân. Năm xưa, Phùng Nương vùng vẫy giang hồ, lúc nào cũng bịt mặt bằng sa đen, chỉ chừa có đôi mắt. Nhưng muốn nhận ra sự quen thuộc của một đôi mắt thì phải tiếp xúc rất nhiều lần!


Hận Thiên thấy nhãn thần Chu Minh long lanh, đầy vẻ tha thiết, yên tâm thố lộ:


- Tiền bối đoán không sai! Tiên mẫu chính là Mông Diện La Sát!


Chu lão sững người lẩm bẩm:


- Chẳng lẽ bà ấy đã chết rồi sao, Phùng nữ hiệp chưa đến bốn mươi mà?


Vẻ đau khổ và nuối tiếc hiện rõ trên khuôn mặt già nua của Nhất Bất Thông! Hận Thiên nghiến răng kể lại thảm án trên đỉnh Hổ Phong!


Hận Thiên không biết, nhưng Chu Minh thì hiểu ngay rằng Mông Diện La Sát đã bị dâm sát. Lão trợn mắt rít lên:


- Tang lão cẩu! Không ngờ ngươi lại đốn mạt đến dường này!


Hai giòng lệ hiếm hoi ứa ra khoé mắt nhăn nheo. Hận Thiên lấy làm lạ - Dám hỏi tiền bối có quan hệ gì với tiên mẫu?


Nhất Bất Thông buồn bã đáp:


- Mười lăm năm trước, lão phu cùng bái huynh bị bọn Thiểm Tây Tứ Sát vây đánh ở chân núi Đồng Bách. Trong lúc cửu tử nhất sinh ấy, Phùng nữ hiệp đã xuất hiện, giết Tứ Sát, cứu mạng anh em lão phu! Bà còn hộ tống hai tấm thân đầy thương tích này về đến Lạc Dương. Đại ân này, suốt đời lão phu vẫn ghi lòng tạc dạ. Sau lần suýt chết ấy, võ công lão phu chỉ còn một nửa, bèn xoay qua nghề kinh doanh, may mắn tạo nên sự nghiệp. Nhưng lúc ấy lệnh mẫu đã hoàn toàn biệt tăm, không còn thấy xuất hiện trên giang hồ nữa! Lão phu nhờ người dọ hỏi khắp nơi mà cũng không tìm ra!


Hận Thiên cười bảo:


- Năm ấy, gia mẫu kết hôn cùng gia phụ, sinh sống ngay trên bờ Lạc Thủy, sao tiền bối lại không tìm thấy?


Chu Minh cau mày tự nhủ:


- Lạ thực! Hai bên bờ Lạc Thủy đâu có người nào họ Nam Cung?


Nhưng lão không tiện nói ra chỉ hỏi thêm:


- Thế lệnh tôn đâu mà công tử lại một mình phiêu bạc thế này?


Hận Thiên căm hận đáp:


- Đúng ngày thôi nôi của vãn bối, tiên phụ đã bị Bạch Y Hầu Mộ Dung Thiên sát hại, chôn thây dưới dòng nước Lạc Hà rồi!


Nhất Bất Thiên nhảy nhổm:


- Không thể thế được! Sao lại có chuyện ấy? Bạch Y Hầu là thiên hạ đệ nhất kỳ nam tử, nhân tâm hiệp cốt, được cả võ lâm và bách tính tôn sùng, lẽ nào lại vô cớ giết người?


Hận Thiên:


- Té ra lão lại tôn thờ Bạch Y Hầu như vậy! Nhưng tiên mẫu đã nhắc đi nhắc lại suốt tám năm trời, chẳng lẽ lại sai được? Lão không đi tìm Mộ Dung Thiên mà hỏi thử xem? Lão cẩu tặc ấy cũng ở trong thành Lạc Dương này mà?


Chu Minh buồn rầu đáp:


- Hỏi ai bây giờ? Cũng mười bốn năm trước, không hiểu vì lẽ gì mà Bạch Y Hầu đã bỏ nhà đi biệt tăm!


Hận Thiên nói ngay:


- Chắc là lão đã xấu hổ vì giết một thư sinh yếu đuối như gia phụ nên không dám nhìn mặt ai nữa chứ gì?


Cậu bé đứng phắt dậy, giận dữ cáo từ:


- Nếu lão còn nhớ đến tiên mẫu xin giữ kín giùm việc này. Xin cáo biệt!


Nhất Bất Thông là người thông minh tuyệt thế, lại đa mưu túc trí như hồ ly, dù lòng không tin nhưng vẫn tìm ra cách giải quyết. Lão nghiêm nghị bảo:


- Công tử cứ ngồi lại, kết hợp hai việc kia, có thể thấy rằng Mộ Dung Thiên chính là hung thủ. Lão phu quyết vì Phùng nữ hiệp mà tìm cho ra Bạch Y Hầu, đòi lại công đạo!


Gương mặt cau có của Hận Thiên dãn ra, nhưng giọng nói vẫn còn hậm hực:


- Lão hiểu được là tốt! Nhưng ta còn phải đi đến một địa phương để luyện thêm võ nghệ, mới đủ sức giết Bạch Y Hầu. Mong Chu lão tìm giúp Mộ Dung Thiên và Hồng Phát Ma Quân. Sau này thành tài, ta sẽ trở lại đây nhờ lão chỉ điểm!


Nhất Bất Thông vội nói:


- Công tử yên tâm, lão phu thề sẽ tận lực. Xin công tử cứ ở lại Lạc Dương một đêm. Vì dẫu có đến được bến đò cũng đã quá trễ để sang sông. Lão phu có một tòa khách điếm trong thành, mong công tử hạ cố cho!


Thấy Chu Minh quá khẩn thiết, Hận Thiên gật đầu:


- Nếu vậy xin làm phiền lão một phen!


Nhất Bất Thông mừng rỡ kính cẩn theo Hận Thiên ra ngoài. Lão vòng tay nói với năm người khách kia:


- Chư vị lượng thứ cho, lão phu phải đưa vị công tử đây đến Vạn An lữ điếm, rồi sẽ trở lại ngay!


Nhất Bất Thông có danh vọng rất lớn trong võ lâm, nên thái độ kính cẩn của lão đối với cậu bé này đã khiến bằng hữu phải thắc mắc! Nhưng họ chẳng dám hỏi han gì cả, chỉ lẳng lặng gật đầu!


Chu Minh đích thân đưa Hận Thiên đến tòa lữ điếm Cách đấy chừng hơn dặm. Lão dặn dò chưởng quầy phải hậu đãi người thượng khách nhỏ tuổi.


Thiên nhi được đưa lên tầng hai, vào một phòng thượng hạng của khách điếm. Cậu bé gieo người xuống giường nệm bông êm ái, lát sau thiếp đi.


Cuối canh hai, tiếng gõ cửa làm Hận Thiên giật mình thức giấc. Chưởng quỉ đích thân bưng lên một tô cháo bốc hơi nghi ngút. Lão tươi cười bảo:


- Lão phu là Lục Tâm Hiền. Kính thỉnh công tử dùng chén cháo khuya cho ấm bụng!


Hận Thiên gật đầu:


- Lão cứ đặt xuống bàn, tắm gội xong ta sẽ ăn.


Lục chưởng quỉ mau mắn tuân lệnh. Lát sau lão trở lại với một nô tỳ tuổi đôi tám:


- Bẩm công tử, ả nô tỳ này tên gọi Hà Nhi, y thị sẽ hầu công tử tắm gội!


Hận Thiên cau mày:


- Từ năm mười tuổi ta đã có thể tự tắm rửa, hà tất phải phiền đến người khác như vậy?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Một chuyến xe

Một chuyến xe

Audio - Tôi là một tài xế taxi. Không nhiều tài xế nhận làm việc ca đêm. Riêng tôi, vì

01-07-2016
Chị/Cô! Anh yêu em!

Chị/Cô! Anh yêu em!

Tôi tát cậu ta, lần đầu tiên trong đời tôi tát một người và đó lại là cậu Sinh

23-06-2016
Bạch Ngọc

Bạch Ngọc

Một người bạn trẻ đã kể tôi nghe câu chuyện này. Chuyện xảy ra với chính anh ta,

24-06-2016
Thiên Tỏa

Thiên Tỏa

Thiên Tỏa được sáng tác dựa trên những tình tiết có thật trong quá trình phá án của

27-07-2016 34 chương
Người thợ làm bánh

Người thợ làm bánh

Một người thợ làm bánh có bốn người giúp việc, một người chuyên múc nước, một

24-06-2016

XtGem Forum catalog