Old school Swatch Watches
Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 128 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 9 - Hổ tử 1

↓↓
Hai mươi ba tháng tư, trời trong.


Ban mai có sương.


Sương ban mai mê mông.


Trong sương mê trắng đục, có một bóng người trắng đục, nhìn phảng phất như một u linh.

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nếu quả thật là u linh quỷ hồn, Vô Kỵ trái lại sẽ không sợ. Chàng lại nhìn thấy cái bóng đó là một người.


Một nữ nhân, một nữ nhân rất đẹp, rất đẹp.


Nhìn thấy Vô Kỵ thất kinh, ả ta cười, lúc cười, đôi mắt mỹ lệ nhíu lại thành một đường, một đường uốn uốn éo éo, tuyệt đối có thể đoạt hồn của bất cứ một nam nhân nào.


Vô Kỵ đã từng gặp ả ta, ở hàng quán ngoài thành đã từng gặp ả ta, hơn nữa từng nghe Lôi Chấn Thiên nói qua tên ả.


Nữ nhân đó là Đường Quyên Quyên.


Vợ mới cưới của Lôi Chấn Thiên, Đường Quyên Quyên.


Trượng phu của ả bị người ta xiềng trong địa động như một con chó hoang, ả lại ở đây cười như một tiên tử.


Tâm Vô Kỵ trầm xuống. Chàng biết có những nữ nhân nhìn tuy giống như tiên tử, lại luôn luôn muốn đưa nam nhân xuống địa ngục.


May là chàng đã khôi phục lại vẻ trấn định, trên mặt lập tức lộ xuất nụ cười khoan khoái :


- Còn sớm quá.


Đường Quyên Quyên nói :


- Hiện tại quả thật còn sớm, đại đa số người đều còn đang ngủ trên giường, ngươi sao lại đã thức rồi?


Vô Kỵ đáp :


- Nàng xem chừng cũng đâu phải đang ngủ trên giường, nàng xem chừng cũng đã dậy.


Đường Quyên Quyên láy mắt :


- Ta dậy chỉ là vì chồng ta không có ở đây, ta một mình ngủ không được.


Vô Kỵ thốt :


- Nếu ta có một người vợ như nàng, cho dù dùng roi đánh ta, ta cũng không để nàng ngủ một mình.


Đường Quyên Quyên chợt trầm giọng :


- Ngươi gan thật, ngươi rõ ràng biết ta là ai, không ngờ còn dám chọc dụ ta.


Vô Kỵ thốt :


- Ta chỉ bất quá nói ra những gì trong lòng đang nghĩ, nói thật hình như tịnh không phạm pháp.


Đường Quyên Quyên dùng đôi mắt to tròn trừng chàng :


- Trong lòng ngươi còn có gì muốn nói nữa?


Vô Kỵ hỏi :


- Nàng thật muốn ta nói?


Đường Quyên Quyên đáp :


- Ngươi cứ nói.


Vô Kỵ thốt :


- Nếu quả ta không biết nàng là ai, nếu ở đây không phải là Đường Gia Bảo Phố, ta nhất định...


Đường Quyên Quyên cắn môi :


- Ngươi nhất định làm gì? Ngươi nói đi.


Vô Kỵ cười cười :


- Ta nhất định bắt nàng theo ta đi ngủ.


Đường Quyên Quyên chợt xông qua, định tát vào mặt Vô Kỵ.


Động tác của Vô Kỵ còn nhanh hơn ả, vừa nhấc tay đã nắm được tay ả, bẻ tay ả quặt ra sau lưng.


Thân người Đường Quyên Quyên bỗng mềm nhũn, môi he hé mở, thở nhè nhẹ.


Ả hình như đã chuẩn bị cho bước kế tiếp của Vô Kỵ.


Thái độ của ả tịnh không phải là đang cự tuyệt.


Chỉ tiếc ả đã tính sai.


Vô Kỵ lại đang mạo hiểm.


Chàng tịnh không quên vai diễn của mình là gì, chàng cũng tin mình không thể nhìn lầm Đường Quyên Quyên là dạng người nào, đối với dạng người như vậy, mình nên làm gì.


Nhưng chàng lại vẫn không dám làm quá đáng, chàng buông tay ả ra.


Đường Quyên Quyên không những không cảm kích, trái lại còn cười lạnh :


- Ngươi đã dám nói, tại sao không dám làm?


Vô Kỵ đáp :


- Bởi vì đây là Đường Gia Bảo Phố, bởi vì ta không muốn đụng tới Lôi Chấn Thiên.


Đường Quyên Quyên cười lạnh :


- Ngươi đương nhiên là không muốn đụng tới Lôi Chấn Thiên, ai cũng không muốn đụng tới Lôi Chấn Thiên.


Vô Kỵ thốt :


- Cho nên ta hiện tại chỉ còn nước nói hai chữ.


Đường Quyên Quyên hỏi :


- Hai chữ gì?


Vô Kỵ đáp :


- Tái kiến.


Nói xong hai chữ đó, chàng quay đầu bỏ đi, chàng thật không muốn lấn cấn với vị cô nương rầy rà này.


Chỉ tiếc Đường Quyên Quyên lại khơi khơi không để chàng thoát thân.


Eo lưng nàng vừa thon thả vừa mềm mại, xoay nhẹ một cái đã chặn đường Vô Kỵ, lạnh lùng nói :


- Ta đã có nói, kiểu đi của ngươi cả đời cũng không ra khỏi cánh rừng này.


Vô Kỵ thốt :


- Vậy ta không cần cuống cuồng trong cánh rừng này, khí trời tốt như vầy, ta cứ tản bộ là hay nhất.


Chàng lại giải thích :


- Ta vốn muốn đi ra ngoài tản bộ.


Đường Quyên Quyên lạnh lùng hỏi :


- Ngươi thật ra ngoài tản bộ sao?


Vô Kỵ đáp :


- Đương nhiên là thật.


Đường Quyên Quyên hỏi :


- Ngươi có biết đêm hôm qua ở đây có gian tế không?


Vô Kỵ cười :


- Con người ta có căn bệnh, ta rất dễ dàng tin người ta, đặc biệt là con gái xinh đẹp, không cần biết nàng nói gì, ta cũng tin.


Chàng lại nghiêm mặt :


- Chỉ tiếc mấy lời nói vừa rồi của nàng, ta lại không tin tới một chữ.


Đường Quyên Quyên hỏi :


- Ngươi sao lại không tin?


Vô Kỵ lạnh lùng đáp :


- Đường Gia Bảo Phố làm sao mà có gian tế được? Có ai dám vào Đường Gia Bảo Phố làm gian tế?


Đường Quyên Quyên chằm chằm nhìn chàng :


- Cho dù ngươi không phải là gian tế, nếu quả bị người ta bắt giữ coi như là gian tế, vậy thì quá oan uổng.


Nàng thản nhiên nói tiếp :


- Nếu ngươi biết sau khi Đường Gia Bảo Phố bắt giữ gian tế sẽ xử trí ra sao, ngươi nhất định sẽ cầu xin ta.


Vô Kỵ hỏi :


- Cầu xin nàng làm gì?


Đường Quyên Quyên đáp :


- Cầu xin ta cho ngươi dẫn về phòng của ngươi, cầu xin ta để ngươi ẳm lên giường.


Vô Kỵ hỏi :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bài học cả đời

Bài học cả đời

Một thanh niên vì muốn tìm hiểu nước Đức, nên một mình đến nước Đức thuê chung

24-06-2016
Ta đi qua đời nhau

Ta đi qua đời nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Sáng nay

25-06-2016
Thuỵ khúc tháng 2

Thuỵ khúc tháng 2

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Hồ xanh phẳng lặng

Hồ xanh phẳng lặng

Sinh nhật 18 tuổi, trong sự ngạc nhiên của tôi, thằng bé chủ động xin tôi được làm

27-06-2016
Em nợ anh

Em nợ anh

- ''Em nợ anh nhiều lắm, trả cả đời chưa hết đâu!'' ***** Nó biết anh trong một

29-06-2016
Bản chất

Bản chất

Nhìn thấy một bác Hổ đang ngủ say, bên cạnh bác là một ả Rắn, Thỏ ta mới nghĩ

24-06-2016