Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 110 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 7 - Hổ sơn hành

↓↓

- Tôi sợ chàng.

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Liên Nhất Liên lại cười.


Nàng chợt "phát hiện" vị cô nương thoạt nhìn có vẻ khờ khạo nghe lời này thật ra là một hồ ly tinh.


Nàng là nữ nhân.


Nhưng hiện tại cả chính nàng cũng xem chừng đã động lòng chút ít, cả nữ nhân mà cũng động lòng, hà huống là nam nhân ?


Nếu quả có nam nhân ngày ngày ở chung với "ả" mà không bị ả mê hoặc muốn chết mới là quái.


Triệu Vô Kỵ là nam nhân.


Triệu Vô Kỵ ngày ngày đều ở chung với "ả".


Liên Nhất Liên đã hạ quyết tâm tuyệt không để bất kỳ con hồ ly tinh nào mê hoặc Triệu Vô Kỵ.


Nếu quả có người nói nàng đã để ý Triệu Vô Kỵ, nàng có chết cũng không thừa nhận.


Nàng làm như vậy chỉ bất quá là vì Triệu Vô Kỵ đối với nàng không làm gì sai trái, hơn nữa còn tha cho nàng một lối đi.


Nàng không chịu mang nợ ân tình đó, xảo hợp lại không có chuyện gì khác để làm, cho nên tiện chân tiện tay đến điều tra giùm cho Triệu Vô Kỵ xem vị cô nương kia có phải là hồ ly tinh không.


Một cô nương giết người không chớp mắt, không những đáng sợ, hơn nữa quả thật có điểm khả nghi.


Đó là lối nói của nàng.


Cho nên cho dù có người hoài nghi đối với cái "xảo hợp", "tiện chân tiện tay" của nàng, nàng cũng không lo lắng.


Bởi vì đó vốn là lời nói nàng nói cho tự nàng nghe, chỉ cần tự nàng cảm thấy thỏa mãn là đủ rồi.


oo Tháng tư trăng mềm như bông, gió mềm như bông, Đường Ngọc mềm như bông đang dựa vào người nàng, chừng như cả một chút khí lực cũng không còn.


Liên Nhất Liên vòng tay ôm cô nương đó, ôm thật chặt, thậm chí có thể cảm thấy nhịp tim của cô nương đó.


Tim của nàng xem chừng cũng đang đập mạnh.


Cô nương kia chừng như đang xô nàng, lại không thật sự dùng hết sức xô ra.


- Chàng muốn dẫn tôi đi đâu ?


- Đi đến một chỗ tốt.


- Tôi biết đó nhất định không phải là chỗ tốt.


- Sao vậy ?


- Bởi vì chàng không phải là người tốt.


Tự Liên Nhất Liên cũng không thể không thừa nhận, chính mình thật không thể coi là người tốt.


Hành động của nàng đơn giản giống như một tên ác ôn.


Nhưng chỗ đó lại vẫn là chỗ tốt, thứ chỗ tốt đó chỉ có ác ôn mới có thể dẫn con gái đến.


Thảm cỏ xanh rờn giống như một cái giường, bốn bề rậm rạp cây cối hoa lá, che chắn hết thị tuyến bên ngoài, trong không khí tràn ngập hương hoa say hồn người.


Một cô gái nếu chịu để nam nhân dẫn đến một chỗ như vầy, thông thường biểu thị nàng ta đã chuẩn bị buông thả không đề kháng.


Cả Liên Nhất Liên cũng rất đắc ý:


- Nàng nói thật xem chỗ này ra sao ?


Đường Ngọc đỏ bừng mặt:


- Chỉ có thứ người hư hỏng như chàng mới tìm ra một chỗ như vầy.


Liên Nhất Liên cười:


- Cả người như ta cũng phải tìm rất lâu mới tìm ra đó.


Đường Ngọc hỏi:


- Có phải chàng từ sớm đã tính kế dẫn tôi đến đây ?


Liên Nhất Liên tịnh không phủ nhận.


Lần này nàng quả thật từ sớm đã có kế hoạch, từng bước từng bước phải làm sao, nàng đều đã lập xong kế hoạch.


Cả thân người Đường Ngọc đều mềm nhũn ra, cả người ngã vào lòng kẻ giả dạng ác ôn đó. Hai người ngã xuống cùng một lượt, ngã trên thảm cỏ êm như mặt giường.


Nếu quả nói Liên Nhất Liên không khẩn trương chút nào, đó là nói xạo.


Nàng không những chưa từng ôm nam nhân, cả nữ nhân cũng chưa từng ôm.


Hô hấp của nàng đã có chút cấp xúc, mặt cũng bắt đầu bừng nóng, cô nương giả mạo kia cười ngất, ngã vào lòng nàng, ép môi vào môi nàng, ép đến mức tim nàng muốn nhảy vọt ra ngoài.


Vị cô nương giả mạo kia mới là ác ôn thật, có cơ hội tốt như vầy, đương nhiên không chịu bỏ qua.


Một tên ác ôn giả mạo lại là cô nương thật, toàn thân thật đã mềm nhũn ra.


Một tên ác ôn muốn làm cho một cô nương toàn thân mềm nhũn tuyệt không phải là chuyện rất khốn khó.


Hắn đương nhiên biết trên mình của một cô nương có những chỗ nào là chỗ "yếu hại".


Liên Nhất Liên cũng biết hiện tại mình không thể không có hành động.


Tay của "cô nương" đó đang loạn động, mò mẫm tán loạn.


Nàng tuy không sợ "ả" đụng vào chỗ yếu hại của nàng, lại không chịu để "ả" phát hiện mình là nam nhân giả mạo.


Nàng chợt thò tay, sử xuất chút khí lực còn lại của mình, bấm vào huyệt đạo trên cùi chỏ của Đường Ngọc.


Thủ pháp nàng dùng tuy không lợi hại như "phân thân thác cốt", tính chất lại rất giống.


Đường Ngọc thật không thể động, ngơ ngác nhìn nàng:


- Chàng làm gì vậy ?


Tim Liên Nhất Liên còn đang đập thình thịch, còn đang thở hổn hển.


Đường Ngọc hỏi:


- Lẽ nào chàng thật muốn cưỡng gian tôi ?


Liên Nhất Liên cuối cùng đã trấn định lại, lắc đầu cười:


- Nàng không cưỡng gian ta, ta đã cao hứng lắm rồi, ta làm sao cưỡng gian nàng được !


Đường Ngọc hỏi:


- Vậy chàng hà tất phải dùng thủ pháp này đối phó tôi ? Tôi ... tôi đâu có xô chàng ra đâu ...


Liên Nhất Liên thở dài:


- Ta cũng biết nàng không xô ta, ta chỉ bất quá muốn nàng nói thật một chút, bởi vì ta không tưởng tượng nổi người như Diệu Thủ Nhân Trù tại sao lại chết một cách hồ đồ trong tay nàng như vậy.


Đường Ngọc hỏi:


- Tôi sao lại giấu gì chàng ? Lẽ nào chàng còn chưa thấy được ý tứ của tôi đối với chàng ?


Y xem chừng thật có bộ dạng ủy khuất, xem chừng lúc nào cũng có thể khóc rống lên.


Tim Liên Nhất Liên lại mềm nhũn, dịu dàng thốt:


- Nàng đừng lo, ta cũng không thể đối với nàng như vậy.


Đường Ngọc hỏi:


- Chàng thật ra muốn làm gì ?


Liên Nhất Liên đáp:


- Võ công của Triệu Vô Kỵ là gia truyền, ta chưa từng nghe nói hắn có sư muội, sao lại đột nhiên xuất hiện một vị sư muội như nàng ?


Đường Ngọc chợt thở dài:


- Chàng rõ ràng nhìn không khờ, sao lại biến thành không hiểu biết gì hết vậy ?


Liên Nhất Liên hỏi:


- Hiểu chuyện gì ?


Đường Ngọc đáp:


- Sư muội cũng có rất nhiều loại, tịnh không nhất định phải cùng luyện võ chung một sư phụ mới coi là sư muội.


Liên Nhất Liên hỏi:


- Nàng là dạng sư muội nào ?


Đường Ngọc hỏi lại:


- Chàng tại sao không đi hỏi huynh ấy ?


Y xem chừng có chút tức giận:


- Chỉ cần huynh ấy thừa nhận tôi là sư muội của huynh ấy, không cần biết tôi là dạng sư muội nào, người khác không cần phải để ý tới.


Lời giải thích đó rất có lý, Liên Nhất Liên thật không có cách phản bác.


Đường Ngọc lại thở dài:


- Chàng có thể an tâm, giữa tôi và huynh ấy tuyệt đối không có gì, huynh ấy cả tay tôi cũng chưa từng đụng tới.


Liên Nhất Liên hỏi:


- Nàng nghĩ ta đang ghen ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Lấy Vợ Cực Lãi

Lấy Vợ Cực Lãi

Các bạn vẫn nói rằng lấy vợ là đeo gông vào cổ đúng ko nào ? Tôi cho các bạn thấy

24-06-2016
Một đêm mùa xuân

Một đêm mùa xuân

Canh khuya đêm đó gió rất ấm áp. Một mình ra ngoài tản bộ, đi rất lâu, cứ đi mãi

24-06-2016
Giày đỏ

Giày đỏ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Vậy là đã mùa hè

Vậy là đã mùa hè

Vậy là đã mùa hè. Thật dã man! Bạn mới hát Jingle Bells đó, bạn mới đi chọn mua một

24-06-2016

Old school Easter eggs.