XtGem Forum catalog
Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 141 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 7 - Hổ sơn hành

↓↓

Một thứ bi ai không còn đường chọn lựa.

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nếu quả mình nghĩ ngợi kỹ càng, không những cười không nổi, có lẽ cả khóc cũng khóc không ra.


Vô Kỵ thốt:


- Đó không phải là chuyện cười.


Đường Ngọc nói:


- Vốn không phải.


Vô Kỵ thốt:


- Ta vẫn đang muốn nghe chuyện cười đó của ngươi.


Đường Ngọcnói:


- Được, ta kể.


Y ngẫm nghĩ rồi mới kể:


- Xưa có một ngốc tử, dẫn theo một cô nương trang sức đến mức cao cao cả cả, đi giữa đường cái, cô nương đó bất chợt trợt chân ngã ngửa, chổng bốn chân lên trời.


Vô Kỵ hỏi:


- Rồi sau đó ?


Đường Ngọc đáp:


- Không có sau đó.


Vô Kỵ hỏi:


- Đó là chuyện cười của ngươi ?


Đường Ngọc đáp:


- Phải.


Vô Kỵ nói:


- Chuyện cười đó không buồn cười.


Đường Ngọc thốt:


- Nếu quả ngươi tận mắt nhìn thấy một cô nương trang điểm trang sức đến mức cao cao cả cả, quày quày quả quả đi theo một tên ngốc tử trên đường cái, tên ngốc tử đó không trợt té, cô nương kia lại trợt té ngã ngửa, ngươi có cảm thấy buồn cười không ?


Vô Kỵ đáp:


- Nếu quả ta tận mắt chứng kiến, ta cũng có thể cảm thấy buồn cười.


Đường Ngọc thốt:


- Chuyện cười của ta là như vậy, nghe qua tuy không có gì buồn cười, nhưng nếu thật sự có người làm giống hệt như trong chuyện cười, vậy lại rất là buồn cười.


Y bắt đầu cười, cười rất khoái trá:


- Lúc đó bụng của ngươi không chừng cũng có thể vì cười mà lủng một lỗ, có lẽ chỉ bất quá là một lỗ rất nhỏ.


Vô Kỵ nói:


- Không cần biết là lỗ lớn hay lỗ nhỏ, vẫn là lỗ.


Đường Ngọc thốt:


- Hoàn toàn chính xác.


oo Đêm.


Cuộc đàm thoại trên đường hồi trưa với Triệu Vô Kỵ có liên quan tới "chuyện cười".


cho đến bây giờ vẫn còn làm cho Đường Ngọc cảm thấy mình giống như một con mèo tinh nghịch đã bắt được chuột mà vẫn không chịu nuốt liền.


Đường Ngọc có rất nhiều chỗ rất giống một con mèo, Triệu Vô Kỵ hiện tại đã giống như một con chuột lọt vào nanh vuốt của y, y cũng nên vờn giỡn với con chuột đó một hồi, sau đó mới nuốt.


Đó mới là lạc thú lớn nhất của y.


Đây là một khách sạn không tệ chút nào, cửa sổ của mỗi một gian khách phòng đều khép vừa khít, giấy dán cửa cũng tuyệt không bị lủng lỗ.


Triệu Vô Kỵ bên trong gian phòng cách một bức vách đã rất lâu rồi không nghe tiếng, phảng phất đã ngủ.


Đường Ngọc ngồi xuống, rút từ trên đầu xuống một mũi kim thoa, lại rút từ trong áo lót một cái hầu bao nhỏ thêu hoa.


Hiện tại y vẫn còn đang mặc quần đỏ, trang điểm giả gái, hai vật đó chính là những vật mà mỗi một cô nương đều mang theo, ai cũng không nhìn thấy có chỗ nào đáng nghi ngờ.


Nhưng mỗi một đêm, đến lúc đêm khuya tĩnh lặng, y đều lấy hai vật đó ra kiểm tra kỹ càng lại một lần, thậm chí còn cẩn thận kỹ càng hơn cả những người làm kế toán.


Mỗi một lần y đều trước hết phải đóng chặt cửa, dùng nước nóng rửa tay, lại dùng một tấm khăn bố trắng sạch sẽ lau khô tay.


Sau đó y mới ngồi dưới ánh đèn, rút mũi kim thoa đó ra, dùng hai ngón tay vừa thon dài vừa linh xảo nắm lấy đầu thoa, nhẹ nhàng xoay một cái. Kim thoa nguyên lai rỗng ruột, bên trong còn đựng đầy cát mịn như bột vàng vậy, chính là Đoạn Hồn Sa danh chấn thiên hạ của Đường gia, nhỏ xíu như mạt phấn, phân lượng lại đặc biệt nặng.


Thể tích của ám khí càng nhỏ, càng khó tránh né, phân lượng càng nặng, bay càng xa.


Thứ y dùng, không còn nghi ngờ gì nữa, là cực phẩm trong ám khí của Đường Môn.


Đầu thoa cũng rỗng, bên trong đựng một thứ mỡ sáp trong suốt không màu, gặp gió là khô quện lại.


Y chỉ cần bóp đầu thoa đó, thứ mỡ sáp đó chảy liền xuống tay y, bảo vệ tay y.


Y không bao giờ thích làm như đám huynh đệ của y, đem ám khí giấu trong cái bao da hệt như một chiêu bài sống vậy, diệu vũ dương oai đeo trên mình, chừng như sợ người ta không biết bọn chúng là đệ tử của Đường gia.


Y cũng không thích dùng thứ bao tay da nai vừa dày vừa ngố đó, y nghĩ mang bao tay phóng ám khí không khác gì mang bao tay mò gái vậy, không những vừa kém linh mẫn, mà cực kỳ mất hứng thú. Chuyện như vậy y tuyệt không chịu làm.


Trong hầu bao đựng một cuộn dây, một bao tú hoa châm, hai đĩnh vàng "cát tường như ý" và một cục đá trong suốt phát sáng.


Dây là dùng kim loại từ Xiêm La luyện thành, cực mỏng, cực dai, không những lúc nào cũng có thể thắt gãy cổ người ta, hơn nữa còn có thể treo mình một người lên, nếu quả y vạn nhất bị khốn nơi vách đá dựng đứng, có thể dùng cuộn dây đó leo xuống, dây tuyệt không đứt.


Cục đá trong suốt là một thứ bảo thạch danh quý gọi là "đá kim cương", nghe nói còn trân quý hơn cả Hán ngọc tinh thuần nhất, cả người tham tâm nhất vắt chày ra nước cũng phải động lòng bỏ tiền ra mua, đến lúc tất yếu có lẽ chỉ có khối đá đó mới có thể cứu mạng y.


Chỉ tiếc người trả giá lại tịnh không nhiều, sự danh quý của thứ vật đó tịnh không phải là ai ai cũng có thể nhìn ra.


Cho nên y vẫn phải mang theo hai đĩnh vàng phòng khi nguy cấp.


Mỗi một chuyện, mỗi một tình huống, mỗi một chi tiết nhỏ, y đều suy nghĩ rất chu đáo.


Hầu bao làm bằng vải lụa, hai mặt chính phản đều dùng kim tuyến và những mảnh châu ngọc thêu hai đóa hoa mẫu đơn. Nhụy hoa không ngờ lại hoạt động, lúc nào cũng có thể ngắt xuống.


Trên mặt Đường Ngọc chợt lộ xuất một nụ cười mỉm vừa thần bí vừa đắc ý, hai nhụy hoa mẫu đơn đó mới là ám khí bí mật nhất, đắc ý nhất của y. Uy lực của thứ ám khí đó, trong giang hồ không những còn chưa có ai tận mắt chứng kiến, thậm chí cả nằm mộng cũng không tưởng được.


Triệu Vô Kỵ cho dù có thể vạch trần được thân phận của y, bằng vào hai ám khí đó, y cũng có thể khiến cho Triệu Vô Kỵ phân thân toái cốt, chết không chỗ chôn thân.


Chỉ bất quá còn chưa đến lúc tuyệt đối tất yếu, y tuyệt không thể động dụng hai ám khí đó.


Bởi vì cho đến bây giờ, bọn họ còn chưa hoàn toàn nắm được bí quyết chế tạo thứ ám khí đó.


Số tiền bọn họ đầu tư vì thứ ám khí đó đã lên đến mức kinh hồn, thậm chí còn hy sinh cả tính mạng của bảy tám vị chuyên gia, cả vị hảo thủ đệ nhất chuyên môn phụ trách chế tạo ám khí của Đường gia cũng cơ hồ vì đó mà thảm tử.


Nhưng cho đến lúc y rời khỏi Đường Gia Bảo Phố, thứ ám khí đó tổng cộng mới chế tạo được có ba mươi tám cái, trải qua kiểm nghiệm, cái bảo đảm có thể sử dụng được còn không tới hai chục cái.


Theo như tính toán của bọn họ, giá trị của mỗi một cái đều tuyệt đối vượt quá ngàn vàng.


May là đối với tính năng của thứ ám khí đó, bọn họ đã dần dần tin tưởng có thể khống chế, kỹ thuật chế tạo cũng đang dần dần cải tiến.


Đợi đến lúc bọn họ có thể chế tạo thứ ám khí đó một cách quy mô, Đại Phong Đường tất phải bị triệt hạ tận hủy.


Y tuyệt đối có tín tâm đối với điểm đó.


Hiện tại Đường Ngọc đã kiểm tra những vật đó qua một lần, mỗi một vật đều còn bảo trì hoàn chỉnh hoàn hảo.


Sau khi y nhận thấy mình đã hoàn toàn thỏa mãn, lại dùng sáp nến trên giá đèn trét đều trên đầu ngón tay cái, ngón tay trỏ, và ngón giữa của bàn tay phải, dùng ba ngón tay đó rút trong cái bao tú hoa châm ra một mũi châm.


Mũi châm đó nhìn không khác gì mũi tú hoa châm bình thường, nhưng tự y cũng không dám đụng tới nó.


Y nhất định trước hết phải dùng sáp nến bao bọc lỗ chân lông trên da, nếu không cho dù da không bị trầy, độc khí cũng có thể xâm nhập ngấm theo lỗ chân lông, ba ngón tay đó tới lúc đó không chặt bỏ không được.


Gã thợ may yên ngựa tịnh không bỏ quên một đoạn kim gãy nào ở đường kim dấu may, Đường Ngọc quyết tâm thế gã làm như vậy.


Kế hoạch đó tuy tịnh không thập phần xảo diệu, cũng vị tất tuyệt đối có thể nắm chắc thành công, nhưng kế hoạch đó lại có lợi điểm cho dù không thành công, Triệu Vô Kỵ cũng tuyệt sẽ không hoài nghi đến y.


Bởi vì mọi người đều có thể nửa đêm lén tới chuồng ngựa, cài một mũi độc châm vào dấu kim may trên yên ngựa, lại dùng sáp xoa bóng dấu kim.


Những chuyện như vậy mỗi một đối thủ của Triệu Vô Kỵ đều có thể làm được. Đối đầu của chàng thật không phải ít, chàng làm sao có thể hoài nghi đến bằng hữu của chàng ? Hà huống, "bằng hữu" đó còn đang trợ giúp chàng.


Đường Ngọc thậm chí đã tính tới khả năng xấu nhất.


Cứ tính Triệu Vô Kỵ hoài nghi đến y, y cũng có lý do rất tốt để phản bác:


"Bọn ta đang ngày ngày cùng đi cùng ở một chỗ, nếu quả ta muốn hại ngươi, lúc nào chỗ nào cũng đều có thể tìm cơ hội, ta tại sao lại phải dùng cách đó ? Cách đó không thể coi là rất hay được".


Lý do đó, vô luận đối với ai mà nói, đã đủ hay rồi, Đường Ngọc lại nghĩ ngợi rất chu đáo.


Mỗi một chuyện, mỗi một tình huống, mỗi một chi tiết, y đều nghĩ qua kỹ càng, chỉ có một chuyện y không nghĩ đến.


Y không nghĩ đến không ngờ còn có một con dê khác nhất định muốn chui vào miệng cọp của y.


Sau khi đã có kế hoạch chu mật, thực hiện không khó gì.


Mình đi khắp thiên hạ, tất cả mọi chuồng ngựa trong khách sạn đều tuyệt không thể là nơi phòng vệ sâm nghiêm.


Yên ngựa của Triệu Vô Kỵ cũng giống hệt như yên ngựa của người khác, tùy tùy tiện tiện đặt ở một góc.


Đối với Đường Ngọc mà nói, làm chuyện đó đơn giản còn dễ hơn ăn bắp cải.


oo CCoonn Đeê â â TThhưứ ù ù NNhhaấ á á ttt Đêm đã khuya.


"Mạt vãn tiên đầu túc, kê minh tảo khán thiên" (tạm dịch:


tối đến tìm nhà trọ, gà gáy đã lên đường), đám lữ khách rày đây mai đó đương nhiên đã ngủ từ sớm.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Tình cha

Tình cha

Tránh cái nhìn của cả lớp, Tùng ngoảnh ra cửa sổ. Không thấy mặt Tùng nhưng có thể

29-06-2016
Bản năng đàn bà

Bản năng đàn bà

Trời nhập nhoạng tối, trên chiếc cup 82 cũ kỹ, chị ngồi sau ôm chặt đứa nhỏ bây

28-06-2016
Cô Gái Của Sếp

Cô Gái Của Sếp

Tên truyện: Cô Gái Của SếpTác giả: wanderlustThể loại: Truyện VOZ, Hồi ỨcTình trạng:

18-07-2016 18 chương
Do you believe in love?

Do you believe in love?

Trời lạnh tanh. Em đến sớm mà anh đã ngồi đó từ bao giờ, tay cầm hờ cốc café

24-06-2016
Vẫn mãi yêu anh

Vẫn mãi yêu anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016