Polaroid
Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 23 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 7 - Hổ sơn hành

↓↓

- Vậy là vì sao ?

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Phàn Vân Sơn đáp:


- Bởi vì y là người của Đường gia, đó đích thị là độc của Đường gia, y đối với thứ độc tính đó đã có kháng lực.


Đinh Khí hỏi:


- Kháng lực ?


Phàn Vân Sơn đáp:


- Nếu quả ngươi ngày ngày uống một chút thạch tín, phân lượng càng lúc càng gia tăng, sau này người khác có dùng thạch tín cũng khó lòng hạ độc hại chết ngươi, bởi vì ngươi đối với thứ độc dược đó đã có kháng lực.


Đinh Khí hỏi:


- Đường Ngọc đối với thứ độc trên ám khí đó đã có kháng lực, tại sao lại vẫn biến thành bộ dạng đó ?


Phàn Vân Sơn đáp:


- Độc dược của ám khí Đường gia tôi luyện là công thức độc môn, trong giang hồ chưa từng có ai biết bí mật của bọn họ.


Đinh Khí hỏi:


- Ngươi cũng không biết mà ?


Phàn Vân Sơn đáp:


- Nhưng ta biết nếu quả độc dược trên thứ ám khí đó là công thức mới, Đường Ngọc tuy đã có kháng lực với vài thành phần trong đó, đối với những thành phần mới lại không có cách nào thích ứng được.


Lão ngẫm nghĩ, lại nói:


- Hơn nữa sự phối hợp độc dược không những thần bí, mà còn kỳ diệu, có những độc dược hỗ tương khắc chế, có những độc dược phối hợp với nhau, lại biến thành một thứ độc khác càng kịch cấp hơn, thứ độc đó tuy không hại chết y, lại có thể hoàn toàn phá hủy tri giác của y, thậm chí có thể khiến cho kinh mạch và gân khớp của y hoàn toàn tê cứng.


Đinh Khí nói:


- Cho nên y mới biến thành bộ dạng nửa sống nửa chết như vậy.


Phàn Vân Sơn thốt:


- Bởi vì đại bộ phận khí quan trong thân thể y đều đã mất hiệu dụng, chỉ bất quá là còn lại chút hơi thở hơn người chết.


Đinh Khí nhìn lão:


- Không tưởng được ngươi đối với độc dược cũng có nghiên cứu sâu xa như vậy, ngươi cũng đã luyện qua độc ?


Phàn Vân Sơn đáp:


- Ta chưa luyện qua độc, nhưng đạo lý của luyện độc và luyện đan lại như nhau.


Lão thở dài:


- Người luyện đan chỉ cần có chút sơ xuất, sẽ có biến, cũng giống như luyện độc.


Đinh Khí hỏi:


- Đó đâu khác gì chơi với lửa ?


Phàn Vân Sơn cười khổ:


- Chơi với lửa tuyệt không có gì nguy hiểm.


Đinh Khí hỏi:


- Ngươi tại sao còn muốn luyện tiếp ?


Phàn Vân Sơn trầm mặc, qua một hồi rất lâu mới buồn bã đáp:


- Bởi vì ta đã luyện.


Bởi vì lão đã leo lên lưng cọp, vô phương tự thoát.


Trên thế gian có rất nhiều chuyện đều như vậy, chỉ cần mình vừa bắt đầu, vô phương đình chỉ.


Một người nửa sống nửa chết, vô luận là địch thủ hay là bằng hữu của hắn, đều là một vấn đề.


Đinh Khí hỏi:


- Con người này xem chừng đã chết, lại hình như còn chưa chết, ta thật không biết nên làm sao ?


Vô Kỵ đáp:


- Ta biết.


Đinh Khí hỏi:


- Ngươi chuẩn bị làm sao ?


Vô Kỵ đáp:


- Ta chuẩn bị đưa y về.


Đinh Khí hỏi:


- Về đâu ?


Vô Kỵ đáp:


- Y là người của Đường gia, đương nhiên là phải đưa y về Đường gia.


Đinh Khí ngây người.


Tai và mắt của gã đều rất linh mẫn, nhưng hiên tại gã cơ hồ không thể tin vào tai mình.


Gã nhịn không được hỏi:


- Ngươi đang nói gì đó ?


Vô Kỵ lặp lại từng tiếng:


- Ta nói ta chuẩn bị đưa y về, về Đường gia.


Đinh Khí hỏi:


- Ngươi muốn thân hành đưa y về ?


Vô Kỵ đáp:


- Phải.


oo Đèn dầu đã tắt, ánh trăng lợt lạt chiếu vào, miếu Thần Tài già nua không ngờ biến thành phảng phất rất đẹp.


Bọn họ còn chưa đi.


Cũng không biết ai đã đề nghị:


- Bọn ta tại sao không ngồi đây huyên thuyên, uống chút rượu ?


Sau đó Phàn Vân Sơn châm rượu.


Một lão nhân năm mươi sáu tuổi không ngờ phải đi châm rượu cho ba tên trẻ, thứ chuyện đó trước đây lão nhất định phải cảm thấy rất hoang đường, vô phương chịu đựng.


Nhưng hiện tại tình huống đã khác biệt.


Lão tin rằng Triệu Vô Kỵ và Đinh Khí tuyệt không nuốt lời, cũng không đem chuyện cũ ra thanh toán với lão, nhưng đó tịnh không biểu thị là bọn họ đã hoàn toàn tha thứ cho lão.


Theo khẩu khí nói chuyện của bọn họ, lão nghe được bọn họ vẫn không thèm nhìn lão.


Nhưng hiện tại lão không đã không còn cách nào để mặc cả.


Lão chỉ hy vọng bọn họ có thể để cho lão trở về quê, đi tới nơi không có ai biết lão đã từng làm gian tế, có người vẫn tôn kính lão như trước đây, vẫn coi lão là bằng hữu.


Hiện tại lão mới biết, một người không nên làm chuyện bán đứng bằng hữu, nếu không chính mình cũng không coi trọng mình được.


Lão đang hối hận.


Đường Ngọc đã bị khiêng bỏ trên một thần án đổ nát, Vô Kỵ còn xé một khoảnh thần trướng xuống đắp cho y.


Quách Tước Nhi cũng không biết đã tìm đâu ra một cái bồ đoàn, khoanh chân ngồi xuống, nhìn Vô Kỵ, chợt hỏi:


- Ngươi có biết gần đây ta thường nghe người ta nói về ngươi không ?


Vô Kỵ cười cười:


- Không tưởng được ta không ngờ cũng đã thành danh nhân.


Khi một người bắt đầu hữu danh, tự mình luôn luôn không biết được, cũng chính như lúc danh khí của hắn suy nhược, chính hắn cũng không biết vậy.


Quách Tước Nhi thốt:


- Có người nói ngươi là lãng tử, hôm ngươi thành hôn, còn đi ra ngoài ăn chơi đàng điếm.


Vô Kỵ cười cười, không phủ nhận, cũng không biện bạch.


Quách Tước Nhi thốt:


- Có người nói ngươi là dân cờ bạc, đang có tang mà đi vào đổ trường gieo xí ngầu.


Vô Kỵ lại cười cười.


Quách Tước Nhi thốt:


- Có người nói ngươi không những vô tình vô nghĩa, mà còn cực kỳ ích kỷ, thậm chí đối với muội muội ruột thịt và người vợ của mình cũng không thèm quan tâm, có người thậm chí đã đánh cá, nói rằng ngươi cho dù có nhìn thấy bọn họ chết trước mặt, cũng tuyệt không để rơi một giọt nước mắt.


Vô Kỵ vẫn không biện bạch.


Quách Tước Nhi thốt:


- Cho nên mọi người đều nghĩ ngươi là người rất nguy hiểm, bởi vì ngươi lãnh khốc vô tình, che giấu sâu xa trong lòng, hơn nữa mưu kế chất ngất, cả Tiêu Thất thái gia lão hồ ly đó cũng đã từng thua tiền vào tay ngươi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Ông Tóng bản Rôn

Ông Tóng bản Rôn

Tôi sinh ra và lớn lên ở bản Rôn. Bố tôi là người Kinh, từ hồi còn thanh niên ông

24-06-2016
Hoàng "tư bản"

Hoàng "tư bản"

(khotruyenhay.gq) "- Đánh cho chết cái con đĩ chó giựt chồng người ta đi. Mới nứt mắt

24-06-2016
Bà Ngoại của tớ

Bà Ngoại của tớ

(khotruyenhay.gq)Bà tớ có cái quán nhỏ lắm, gọi là quán cho oai chứ thật ra chỉ có cái

28-06-2016
Chờ mưa gọi cầu vồng

Chờ mưa gọi cầu vồng

Tôi không cố gắng bắt hoa mặt trời hướng về phía mình nữa, vì đơn giản nắng mới

25-06-2016
Bạn trai tôi là Sói

Bạn trai tôi là Sói

P/s: Với sự trở lại, truyện ngắn của tớ nhân vật nam luôn có tên là Ju, nữ luôn

28-06-2016
Ba là mùa xuân

Ba là mùa xuân

Càng lớn càng nhận ra Tết không phải là ngày hội của trẻ con mà là những khoảnh

23-06-2016