80s toys - Atari. I still have
Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 7 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 1 - Ngày lành hoàng đạo

↓↓

Kim nhân, tượng vàng. Tượng vàng còn có lúc mở miệng, muốn lão nói chuyện đơn giản còn khó hơn cả mở miệng tượng vàng.

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thiên Thiên nói :


- Lão hôm nay cũng uống rất nhiều rượu với lão đầu tử. Cho đến hôm nay tôi mới biết tửu lượng của lão rất có thể còn mạnh hơn cả huynh.


Triệu Vô Kỵ tươi mặt :


- Nói như vậy, bệnh của lão đầu tử nhất định đã có cơ hội biến chuyển.


Thiên Thiên thốt :


- Nhưng Lục lão bá lại tỏ vẻ tâm sự trùng trùng, không chịu uống rượu.


Triệu Vô Kỵ lại nhíu mày.


Lúc đó ngoài song cửa chợt truyền vào tiếng bước chân nặng nề, một người bên ngoài cất tiếng hỏi :


- Đại thiếu gia có trong đó không?


Triệu Vô Kỵ và Thiên Thiên đều nghe thấy đó là thanh âm của lão Khương.


Lão Khương đã sống trong Triệu phủ mấy chục năm nay, từ chức thư đồng của Triệu Giản đã trở thành tổng quản của Hòa Phong sơn trang, đôi chân vốn nhanh mạnh hơn ai hết, những năm gần đây lại mắc bệnh phong thấp, bước đi rất khốn khó.


Nhưng Triệu Giản trong tâm mục của lão lại vĩnh viễn là đại thiếu gia năm xưa.


Thậm chí cả cách xưng hô lão cũng không sửa đổi.


Thiên Thiên từ dưới đất nhảy dựng lên, đẩy song cửa sổ, phát hiện lão Khương luôn luôn nhẫn nại hiện tại không ngờ chừng như rất khẩn trương, tuy đã dừng chân, vẫn đang thở hổn hển không ngừng.


Nang nhịn không được phải hỏi :


- Thật ra có chuyện lớn gì mà ông khẩn trương vậy?


Lão Khương hớp hơi :


- Tư Không đại gia đã từ Bảo Định Phủ đến, đang ngồi trong hoa sảnh đợi đại thiếu gia ra gặp mặt, đại thiếu gia lại không biết đã đi đâu.


Thiên Thiên hỏi :


- Ông có đi tìm chưa?


Lão Khương đáp :


- Tôi chỗ nào cũng tìm rồi, không những tìm không được đại thiếu gia, cả Thượng Quan tam gia cũng biến mất không thấy bóng dáng đâu hết.


Thiên Thiên cũng có chút khẩn trương.


Lão Khương đã theo phụ thân nàng bốn chục năm, đối với một gốc cây một ngọn cỏ trong Hòa Phong sơn trang, lão đều rõ như lòng bàn tay.


Nếu quả cả lão cũng tìm không được, còn có ai tìm được?


Triệu Vô Kỵ chợt nói :


- Để tôi đi tìm.


Lão Khương hỏi :


- Ngươi biết ông ta đang ở đâu?


Triệu Vô Kỵ cười :


- Chỗ đó chỉ có tôi biết, để tôi đi tìm cho ông.


Chàng cũng không lo là trên người mình đã mặt áo tân lang, vừa nhún người một cái đã xông ra ngoài.


Lão Khương nhìn chàng, lắc đầu thở dài :


- Tính khí của tiểu thiếu gia thật giống hệt đại thiếu gia lúc trẻ.


Lão tuy thở dài, trong ánh mắt lại tràn đầy vẻ hân hoan.


Đại thiếu gia của lão cả đời chưa từng làm chuyện hại người, hiện nay tất có thiện báo.


Có thể chứng kiến tiểu thiếu gia trưởng thành cưới vợ, cuộc đời ông ta không có gì để hối hận nữa.


Lão chỉ hy vọng tiểu thiếu gia có thể mau chóng tìm ra đại thiếu gia của lão, mau chóng đi bái thiên địa, vào động phòng, để cho lão lại thở ì ạch đi tìm lão đầu bếp uống vài chén thống thống khoái khoái.


Thiên Thiên lại có chút không tin tưởng cho lắm :


- Tôi không tin ở đây còn có nơi mà cả bọn ta cũng không biết đến.


Lão Khương thốt :


- Có những nơi bọn ta vốn không nên biết.


Thiên Thiên hỏi :


- Tại sao?


Lão Khương đáp :


- Bởi vì đó nhất định là trọng địa cơ mật mà đại thiếu gia xử lý công sự, đại thiếu gia luôn luôn công tư phân minh, đương nhiên không thể để cho bọn ta biết.


Thiên Thiên hỏi :


- Vậy tại sao Triệu Vô Kỵ biết được?


Lão Khương đáp :


- Tiểu thiếu gia là truyền nhân của đại thiếu gia, tương lai sau khi đại thiếu gia thoái hưu sẽ kế thừa sự nghiệp của ông ta, những chuyện đó ông ta đương nhiên nên để cho tiểu thiếu gia biết.


Thiên Thiên càng không tin :


- Tại sao chỉ có ca ca của ta mới có thể biết? Ta lẽ nào không phải là con ruột của ông ta?


Lão Khương đáp :


- Ngươi? Ngươi là con gái.


Thiên Thiên hỏi :


- Con gái thì sao?


Lão Khương đáp :


- Con gái phải xuất giá, sau khi xuất giá là người của nhà người khác.


Lời nói của lão là lời nói thật, lão luôn luôn nói thật.


Thiên Thiên muốn bác lão mà không có cách nào bác, chỉ còn nước trừng mắt nhìn lão :


- Tôi không cưới chồng xem ông làm sao.


Lão Khương cười :


- Ta làm sao? Ta có thể làm gì chứ?


Lao nhíu mày, lại nói :


- Chỉ sợ đến lúc đó, người khác cho dù có muốn ngươi không xuất giá cũng không được.


* * * * *


[Ngày lành hoàng đạo]


Tổ chức Đại Phong đường vừa nghiêm mật, vừa bao la, thế lực của Đại Phong đường không những trải đều khắp Trung Nguyên, mà còn vói xa tới tận quan ngoại.


Đại Phong đường có thể có ngày nay, ngoại trừ nhờ vào hùng tâm khí phách khó ai bì kịp của "Long Quyển Phong Thần" Vân Phi Dương ra, cũng còn vì lão còn có ba hảo bằng hữu một mực cùng lão đồng sinh tử cộng hoạn nạn, cùng lão sát vai tác chiến, thủy chung không chia cách.


Ba người đó là Tư Không Hiểu Phong, Triệu Giản, và Thượng Quan Nhẫn.


Bọn họ dùng máu và mồ hôi sáng lập nên Đại Phong đường, thắng lợi và quang vinh đương nhiên cũng nên chia sẻ cho bọn họ cùng hưởng.


Từ khi Vân Phi Dương lão gia tử tuyên bố bế quan năm năm, khổ luyện một thứ kiếm pháp tuyệt đại vô song, quyền đảm trách Đại Phong đường đã hoàn toàn đè lên vai bọn họ.


Bọn họ vốn là sinh tử chi giao, không những có thể cộng hoạn nạn, cũng có thể cộng phú quý.


Cho nên giữa bọn họ chưa từng có chuyện tranh quyền đoạt lợi xảy ra, chỉ một lòng đối ngoại, phù nhược sừ cường.


Nhưng tính khí và tính cách của ba người bọn họ lại tuyệt đối là ba điển hình bất đồng.


Tư Không Hiểu Phong lớn tuổi nhất, tính khí ôn hòa nhất, là "trí giả" hữu danh trong giang hồ.


Lão bình sinh không chịu tranh đo với người ta, càng không thích giết người đổ máu.


Lão nghĩ vô luận là chuyện gì đều có thể dùng trí tuệ của con người để giải quyết, căn bản không cần động đến đao kiếm.


Cho nên người trong giang hồ lén đặt cho lão một ngoại hiệu khó nghe, gọi lão là "Tư Không Bà Bà"!


Đệ tử môn hạ của Đại Phong đường đối với lão thập phần tôn kính, tâm lại tịnh không nhất định thật sự bội phục.


Đám thiếu niên nhiệt tình huyết khí phương cương luôn luôn nghĩ chuyện lão làm khó tránh khỏi có điểm hư ngụy, có điểm yếu nhược.


Bọn họ tràn trề hùng chí, lại không thể thi triển ra.


Bởi vì Tư Không Hiểu Phong đã sớm quyết định phương châm cho bọn họ đối phó Phích Lịch đường.


"Người không phạm ta, ta không phạm người".


Chưa đến lúc tất yếu, tuyệt không xuất thủ.


Đệ tử môn hạ của Đại Phong đường nếu xâm nhập vào địa giới của Phích Lịch đường, giết không tha!


Thượng Quan Nhẫn là tượng vàng vô luận gặp chuyện gì cũng đều "ngậm kín miệng".


Cả những người thân tín đã theo lão nhiều năm cũng đều rất khó nghe được lão mở miệng nói một câu.


Lão thủy chung nghĩ mỗi người đều có quyền bảo vệ chuyện riêng tư, tuyệt không cho phép bất cứ một ai hỏi chuyện riêng tư của lão.

Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Rẽ trái hay rẽ phải?

Rẽ trái hay rẽ phải?

Trong đêm tân hôn, chú rể nằm mơ thấy một vị thần hiện ra và bảo: "Ta sẽ cho con

01-07-2016
Chuyến bus số 26

Chuyến bus số 26

(Giải Nhì - Cuộc thi Viết truyện Kinh dị) - Bảo An là sinh viên năm 1 của một trường

24-06-2016
Yêu ghê lắm

Yêu ghê lắm

- Anh không biết em có nghĩ anh quá trẻ con không. Nhưng mà anh thích em. Thích ghê

24-06-2016
Yêu thương nửa vời

Yêu thương nửa vời

Sao không đủ can đảm để nói ra tình cảm của minh? Biết đâu lần gặp này là lần

24-06-2016