Duck hunt
Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 139 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 1 - Ngày lành hoàng đạo

↓↓
Ngày hai mươi bảy tháng ba, đại cát.


Mọi sự đều nên làm.


Triệu Vô Kỵ đang nằm trên giường.


Chàng quất ngựa khinh kỵ, phi bôn đã ba trăm dặm, vừa xuống ngựa xông vào là xông thẳng ngã trên cái giường đó.

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cái giường vừa thơm tho, vừa mềm mại.


Là giường của Hương Hương, Hương Hương là nữ nhân, nữ nhân vừa thơm tho, vừa mềm mại, mỗi lần nhìn Triệu Vô Kỵ luôn luôn cười điềm mật như đường.


Ngoài song cửa ánh dương sáng lạn, khí hậu nắng ấm, hương hoa phởn phơ trong gió.


Triệu Vô Kỵ nhìn một góc trời xanh thẫm ngoài song cửa, chung quy thở phào từ tốn, lẩm bẩm :


- Hôm nay thật là một ngày tốt, ngày tốt để sát nhân.


Hương Hương hôm nay không ngờ không cười, chỉ hững hờ nói :


- Hôm nay quả thật là ngày tốt, ngày tốt để sát nhân.


Triệu Vô Kỵ dùng một ngón tay nâng cằm nàng, nhìn nàng :


- Nàng muốn sát nhân?


Hương Hương đáp :


- Chỉ muốn giết một người.


Triệu Vô Kỵ hỏi :


- Giết ai?


Hương Hương đáp :


- Giết chàng!


Triệu Vô Kỵ tịnh không giật mình nhảy dựng, trái lại còn cười, còn cười xem chừng rất sảng khoái.


Hương Hương cắn môi :


- Tôi vốn thật muốn giết chàng, nhưng tôi nghĩ đi nghĩ lại, hôm nay chàng không ngờ còn muốn đến đây gặp tôi, cũng có thể tính là không phải dễ dầu gì.


Triệu Vô Kỵ hỏi :


- Nàng biết?


Hương Hương đáp :


- Tôi đương nhiên biết, hôm nay là ngày đại hỷ của Triệu công tử.


Trong đôi mắt mỹ lệ của nàng đột nhiên có lệ quang :


- Tôi cũng biết Triệu công tử hôm nay đến đây chỉ bất quá vì muốn nói cho tôi biết từ nay về sau chàng và tôi đã như một đao bẻ làm hai đoạn, cho dù tôi sau này còn có thể nhìn thấy chàng, cũng nên làm như là người xa lạ.


Triệu Vô Kỵ không thể phủ nhận, cũng không thể bất giác có chút khó chịu :


- Ta còn mang đến một vật cho nàng.


Chàng rút từ trên người ra một chuỗi trân châu :


- Đây là ta đáp ứng cho nàng, ta còn chưa quên.


Trân châu tinh oanh tròn sáng, giống hệt như lệ thuần khiết của thiếu nữ vậy.


Hương Hương tiếp lấy, nhẹ nhàng vuốt ve, lẩm bẩm :


- Tôi biết chàng nhất định mang đến cho tôi, chàng luôn luôn là một nam nhân rất có tín dụng.


Nàng không ngờ không rơi lệ.


Tay nàng run lẩy bẩy, đột nhiên đứng bật dậy, dụng lực quăng chuỗi trân châu hướng thẳng vào mặt Triệu Vô Kỵ, hét lớn :


- Nhưng ai thèm ấp ủ chuỗi trân châu hôi thúi này của ngươi, ai thèm ấp ủ tên tiểu lưu manh ngươi.


Chuỗi trân châu tịnh không động được đến mặt Triệu Vô Kỵ, lại bay vụt ra ngoài song cửa.


Triệu Vô Kỵ lại cười :


- Tiểu lưu manh ít nhiều gì cũng có chỗ tốt chứ.


Hương Hương nhảy dựng :


- Có gì gọi là tốt, ngươi nói nghe thử?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Tiểu lưu manh ít ra cũng còn tốt hơn lão lưu manh, cũng còn tốt hơn lưu manh đã chết queo.


Chàng muốn giúp Hương Hương cười một tiếng.


Giữa bọn họ tuy tịnh không có điều kiện hay thệ ước gì, nhưng phân ly tất càng luôn khó tránh khỏi làm cho người ta bi thương.


Chàng một mực hy vọng lúc bọn họ ly biệt vẫn còn có thể cười một tiếng.


Hương Hương còn chưa cười thành tiếng, chuỗi trân châu hồi nãy bị nàng quăng ra ngoài song cửa lại đã bay trở vào.


Tiếp đó, "đinh" một tiếng, một mũi tên dài ba thước sáu tấc ghim chặt chuỗi trân chân trên cột.


Trên mũi tên lấp loáng ngân quang, lông bạc trên đuôi tên còn đang lay động, ngoài song lại có một mũi tên ngắn bay vào, ghim thẳng trên mũi tên đó.


Trường tiễn tuy cứng, đoản tiễn càng chuẩn.


Hương Hương nhìn ngây ngốc.


Tiễn pháp như vậy đích xác không phải là thời thường có thể nhìn thấy được.


Tiếng cười của Triệu Vô Kỵ lập tức biến thành cười khổ, thở dài nói :


- Đám chủ nợ của ta chung quy đã đến.


Hương Hương biến sắc :


- Bọn họ đến làm gì?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Chủ nợ đương nhiên là đến đòi nợ, nàng lẽ nào không nhìn ra hôm nay cũng là ngày tốt để đòi nợ sao?


Đây là một căn tiểu lâu, hiện tại đang là ngày xuân.


Ngoài tiểu lâu sáng tươi quang minh, trăm hoa đua nở, có đỏ tươi, có xanh thắm, có vàng chói.


Hai hắc y nhân đang đứng giữa đám hoa tươi, một nam một nữ, một trẻ một già.


Thiếu niên là một tráng hán người cao tám thước, lưng của lão phụ nhân đã cong vòng, đôi mắt lại lóe chớp phát sáng.


Hai người, hai cây cung, cung vàng tên bạc, một dài một ngắn.


Hương Hương đứng bên cạnh song cửa trên tiểu lâu, nhịn không được phải hỏi :


- Hai người đó là ai?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Là Hắc Bà Bà và con trai của bà ta.


Hương Hương hỏi :


- Hắc Bà Bà là ai?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Là người có thể dùng một mũi tên bắn trúng một con ruồi từ ngoài mười trượng.


Hương Hương biến sắc :


- Lão thái bà lưng còng đó lợi hại vậy sao...


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Nhi tử của bà ta tuy không bắn chuẩn như bà ta, nhưng hai cánh tay trời sinh thần lực, một khi gã cao hứng, lúc nào cũng đều có thể bắn xuyên qua cả hai người.


Chàng thở dài nói tiếp :


- Kim cung ngân tiễn, tử mẫu song phi, hai mẹ con đó ai lỡ gặp được đều thật không may mắn chút nào.


Hương Hương hỏi :


- Chàng thiếu bọn họ cái gì?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Thiếu bọn họ hai người.


Hương Hương không hiểu :


- Làm sao có thể thiếu bọn họ hai người?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Có một lần ta nửa đêm uống rượu từ Minh Hồ Xuân đi ra, nhìn thấy có hai tiểu cô nương đang chạy trước mặt, con trai của bà ta đang đuổi theo phía sau, có một tiểu cô nương đã trúng một tên, miệng thất thanh kêu la xin cứu mạng!


Chàng lại thở dài :


- Nhìn thấy một nam nhân cao to lại đi rượt đuổi một tiểu cô nương như vậy, ta đương nhiên phải bạt đao tương trợ, ngăn chận gã giùm cho bọn chúng, để bọn chúng chạy thoát.


Hương Hương hỏi :

Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Buồn Làm Sao Buông

Buồn Làm Sao Buông

Bạn có thể đọc những dòng viết dưới đây bằng tất cả sự vị tha của mình - như

22-07-2016 24 chương
Me hài ola ngày 28-06-2016

Me hài ola ngày 28-06-2016

Có lẽ những status hài hước mà me ola đả cập nhật chúng ta sẽ không bao giờ quên

28-06-2016
Màu của tình yêu

Màu của tình yêu

"Anh đi đây". Ba chữ ấy đến với với tôi lặng lẽ vào buổi sáng đẹp trời, Hoàng

23-06-2016
Cơn say cuối cùng

Cơn say cuối cùng

Đó là lần đầu tiên anh nói dối Hân. *** Tin nhắn đến từ một số máy lạ: - Anh

29-06-2016
Nàng không yêu hoa tím

Nàng không yêu hoa tím

Nỗi buồn con gái không có ai dạy nàng gọi tên, niềm vui con gái không có ai bên nàng san

26-06-2016
Con cá chiên xù

Con cá chiên xù

Tối hôm đó, nửa đêm chồng dựng vợ dậy mặc cho vợ đang ngủ rất ngon chỉ để nói

26-06-2016
Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả

23-07-2016 10 chương
Miền ký ức

Miền ký ức

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?') - Nun,

25-06-2016
Sự hoàn hảo của chúa

Sự hoàn hảo của chúa

Trong một bữa tối gây quỹ do trường Chush tổ chức, người cha một học sinh đang theo

29-06-2016