Teya Salat
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 116 đánh giá )

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long - Chương 35 - Vạn từ bất từ

↓↓

Long Bình xem tình thế đã lĩnh hội được dụng tâm của Cửu Thúc Công, nhưng Thao Thiết đại bang chủ bao giờ mới đến thật lòng khó liệu Còn Đại ĐỖ Tiên với Mặc Thanh, Mật Bình Nhi ra đi biệt dạng, hung kiết chưa tường khiến Long Bình không khỏi lo lắng, trước tình thế này không biết bao giờ mới đến được, một khi đã sức cùng lực kiệt hóa ra chỉ còn thúc thủ chờ chết! Nếu đã như vậy thì cớ gì không tận lực một phen!

bạn đang xem “Bạch Cốt Lâm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Suy đi nghĩ lại, khoanh tay chờ không phải là thượng sách, Long Bình bước ra chỉ mặt Thần Long Chư Thiên mắng:


- Chư lão tặc! Ngươi giết hại Long gia mười mấy mạng, treo ngược phụ thân ta dưới Thi Huyệt Quỷ Lao, món nợ máu này cũng đến hồi thanh toán rồi !


"Xoảng" một tiếng, thanh Kinh Điện Kiếm đã xuất ra khỏi bao!


Nào ngờ Thần Long Chư Thiên chăm chú nhìn trận đấu giữa Bách Hoa bà bà Đồng Sầu với Cửu Thúc Công, tai ngơ mắt điếc, không thèm nhìn Long Bình lấy một cái.


Long Bình nộ khí xung thiên, nghiến răng trèo trẹo nói:


- Chư lão tặc! Ngươi còn giả bộ điếc sao, cho dù hôm nay ngươi có quỳ gối xin thiếu gia tha mạng, thiếu gia cũng quyết không bỏ qua cho ngươi!


Thần Long Chư Thiên vẫn giả câm giả điếc, mắt không chớp nhìn trường đấu.


Long Bình giật mình chợt ngộ ra. thì ra Thần Long Chư Thiên đang chú tâm nghiên cứu bộ pháp của Cửu Thúc Công, rõ ràng lão muốn khám phá chỗ tinh diệu của bộ pháp hầu đối phó với Thao Thiết đại bang chủ đương nhiên không muốn giao đấu cùng chàng.


Long Bình nhìn thấu tâm trường của đối phương, lập tức quát lớn:


- Chư lão tặc! Ngươi cuồng ngạo mục hạ vô nhân, thiếu gia xuất thủ đây.


Long Bình vung Kinh Điện Kiếm nhằm ngực đối phương kích tới.


Thần Long Chư Thiên làm như không hay biết, Long Bình huơ kiếm đâm tới lão vẫn tụ thủ đứng yên, mắt thấy kiếm đã tới sát ngực mới thấy lão phất tay áo rộng, quát lớn:


- Muốn chết!


òng tay áo chớp động đã thấy một đạo hắc ảnh, từ trong tay áo phóng ra. thì ra Thần Long nhuyễn tiên của lão đã phòng bị sẵn sàng trong tay áo.


Ngọn nhuyễn tiên trong tay lão vừa xuất động đã như Oâ long quẫy sóng, liên tiếp bảy chiêu sát thủ ào ào công tới vừa thần tốc vừa hung mãnh, Long Bình trong lúc xuất kỳ bất ý, bị bức đến tay chân bấn loạn, liên tiếp thối lui bảy tám bước.


Long Bình tận lực thi triển hết tinh túy của tứ tuyệt học "Phong, Vũ, Lôi, Điện" mới vãn hồi được cục diện, lấy lại thăng bằng.


Bỗng nghe chàng nghiến răng mắng:


- Giỏi cho lão tặc âm hiểm ác độc! Thiếu gia quyết lấy mạng ngươi !


ánh cầu vồng chớp giật, tuyệt nghệ đồng xuất, nháy mắt đã cùng với Thần Long Chư Thiên khai diễn một trường ác đấu bất phân thắng bại.


Cửu Thúc Công phía bên này thấy Long Bình xuất thủ, trong lòng không khỏi lo thầm, đối phương nhân đa thế chúng, đừng nói đến việc đồng loạt xuất thủ, thì nội một thế xa luân chiến, hết người nọ đến kẻ kia cũng đủ hai người cạn lực mà chết.


- Đồng giáo chủ! Xin hãy nghi tay một lát, tên xú hóa tử này với lão khiếu lúc nãy tương tranh bất phân thắng bại, để lão khiếu giải quyết cho xong.


Cửu Thúc Công tâm niệm chưa dứt đã nghe Dương Thi Tang Phu giọng ồm ồm chen vào.


- Quả thật nghĩ việc gì thì xảy ngay việc ấy, Bách Hoa bà bà Đồng Sầu tuy căm hận vô cùng, nhưng cũng là tay cơ trí, công mạnh một chiêu rồi nhảy khỏi vòng chiến nói:


- Hai người ân oán chưa xong, lão thân chỉ còn cách lấy lễ tương nhượng.


Cửu Thúc Công còn đang định nói móc mụ thêm mấy câu nữa. nhưng chưa kịp mở lời, Dương Thi Tang Phu đã tung người bồ tới.


Đối địch với lão quái vật này Cửu Thúc Công không dám khinh địch, không tận lực thi triển toàn thân tuyệt học không được, chỉ sơ xuất một chút là mất mạng như chơi.


Thế là trong hiệp cốc, thoáng chốc đã song song diễn ra hai trận đấu sinh tử kinh thiên động địa chưa từng thấy trong võ lâm.


Chỉ thấy một bên hàn quang vạn biến, Oâ ảnh thiên hình, phía bên kia chưởng phong ầm ầm, sấm bay chớp giật, cát đá mịt trời, phân rồi hợp, hợp rồi phân, quả thật trường ác đấu ngàn năm có một thuở.


Một lúc lâu sau, bốn tay nhất thế cao thủ trong trường đấu đã qua lại gần ngàn chiêu, nhưng thế lực tương đồng không người nào chiếm được nửa phần thượng phong, hơi thở đã thấy nặng nề, mồ hôi ướt đẫm toàn thân.


Bách Hoa bà bà Đồng Sầu thấy bốn người ác đấu, không ngơi không nghi, xem tình thế nếu không phải mấy ngày mấy đêm thì khó phân thắng phụ, chợt động linh cơ chuẩn bị dùng xa luân chiến để đánh bại đối phương.


Bởi lúc nãy có thử qua biết rõ không phải là đối thủ của Cửu Thúc Công, nhưng tên tiêu tử Long Bình thì trước nay mụ nào coi ra gì, trước nay mụ vẫn tự thị võ công của mụ quyết không thua kém Thần Long Chư Thiên.


Hơn nữa Long Bình đấu đã lâu, tinh lực đã cạn, không phải chỉ cần cất tay là thủ thắng sao?


Thế nên mụ đưa mắt nháy âm Thi Diêm Bà.


khốn thay âm Thi Diêm Bà đang bó gối tụ thủ bàng quan, không thèm nhìn đáp lại.


Bách Hoa bà bà Đồng Sầu như bị sồi nước lạnh lên mặt, nghiến răng mắng thầm: "Con xú phụ này bày đặt làm cao, bồn giáo chủ mặc kệ các ngươi!" Vội quay người sang Thần Long Chư Thiên kêu lớn:


- Chư giáo chủ ! Mời ngưng tay nghi ngơi một lát, để lão thân lãnh giáo tuyệt học của tên tiêu tử này.


Dứt lời không đợi Thần Long Chư Thiên lui ra. múa binh khí ào xông tới.


Long Bình với Thần Long Chư Thiên quả kỳ phùng địch thủ, đấu một trận bất phân thắng bại nhưng thế công của Bách Hoa bà bà Đồng Sầu khiến chàng bị bức lùi một bước.


Nếu Thần Long Chư Thiên không chịu ngừng tay lui ra. cứ liên thủ với Bách Hoa bà bà Đồng Sầu công kích, trong vòng mười chiêu Long Bình khó bảo toàn tính mạng.


Ngay lúc đó bỗng nghe một tiếng hú dài chấn động không gian như sư tử hống, tiếng hú cao vút tận chín tầng không, dội vào vách núi âm vang liên miên không dứt.


Thần Long Chư Thiên và Bách Hoa bà bà Đồng Sầu nghe tiếng thất kinh bất giác song song lui ra. ngẩng đầu nhìn lên trên đinh vách đá. một hàng ba lão tăng đứng đó, một người cao gầy, một người lưng hơi cong cong, còn một người thân hình to lớn nhưng chỉ có độc một chân.


Thần Long Chư Thiên và Bách Hoa bà bà Đồng Sầu nhìn thoáng qua đã đều nhận ra ba lão tăng chính là ba trong Trung Nguyên Tứ Tuyệt "Phong,Vũ, Điện" bất giác kinh hãi thất thần Bách Hoa bà bà Đồng Sầu "ủa lên một tiếng lâm bầm một mình:


"Ba cái bị thịt này quả nhiên chưa chết ! " Lại nói về Long Bình, nhìn thấy ba vị nghĩa bá. lập tức nhớ đến thân phụ chết thảm dưới địa huyệt Thủy Long Đàm, bất giác lệ anh hùng tuôn dài trên má. ngẩng đầu kêu lớn:


- Tam vị nghĩa bá! Các vị hãy xem tiêu diệt dùng "Lôi, Điện, Phong, Vũ tứ tuyệt học rửa thù cho tam vị !


Hú lên một tiếng như long ngâm, Kinh Điện Kiếm chớp động bồ xuống đầu Bách Hoa bà bà Đồng Sầu!


Bách Hoa bà bà Đồng Sầu huơ đóa huyết hoa hồng, huyết quang chớp động đón đỡ một thế, cười lạnh nói:


- Tiêu tử! Chết trước mắt mà cón dám đại ngôn lớn lối!


Nào ngờ vừa dứt lời đã thấy tứ bề kiếm ảnh như mưa. kiếm phong lạnh lẽo, bức thật rát, uy thế kinh nhân.


Bách Hoa bà bà Đồng Sầu thất kinh hồn vía lên mây, một chút sơ ý, lập tức nghe "toát" một tiếng, tay áo bên tả đã rách toát một đường dài nửa thước, chút nữa cánh tay mụ đã bỏ nhà ra Tình thế đột nhiên biến khiến Bách Hoa bà bà Đồng Sầu không khỏi toát mồ hôi lạnh, vội vàng ngưng thần giới bị, toàn lực thủ thế, thật không dễ dàng gì tạm thời vãn hồi ngay thế.


Nhưng Long Bình lúc này tựa như mãnh hổ phát cuồng, chiêu sau tiếp chiêu trước mỗi lúc một nhanh, kiếm nào kiếm ấy đều chứa sát cơ kinh thế hãi tục, Bách Hoa bà bà Đồng Sầu mắt hoa thủ loạn, còn Long Bình thì không thấy chút mỏi mệt nào, uy thế còn hơn lúc đấu với Thần Long Chư Thiên mấy bậc!


Bách Hoa bà bà Đồng Sầu càng lúc càng kinh hãi, mụ nào ngờ được khi tam vị nghĩa bá chàng xuất hiện đã kích thích muôn ngàn oán hờn đã chất chứa trong lòng bấy lâu.


Năm ấy ba vị nghĩa bá chàng đã võ công xuất chúng giờ tất cả tuyệt học đều tập trung hết lên mình chàng, lại nữa ba vị nghĩa bá của chàng một đời hiệp khách nay biến thành phế nhân, tất cả đều do tay mụ mà nên, không khiến chàng hóa điên sao được? Trước mặt ba vị nghĩa bá.


Long Bình quyết giở hết bình sinh tuyệt học rửa thù cho người.


Thế là chỉ trong nháy mắt hàn quang bố khắp trời, hồng quang bị bức càng lúc càng thu hẹp, bản thân Bách Hoa bà bà Đồng Sầu cũng thối lui liên tiếp.


Trước tình thế hiểm nghèo, Bách Hoa bà bà Đồng Sầu đang mong sao Thần Long Chư Thiên xuất thủ cứu viện, nhưng chờ mãi không thấy trợ thủ, liếc mắt nhìn qua Thần Long Chư Thiên đã biến mất từ bao giờ!


Không biết trong nháy mắt lão đã chạy đi phương nào, Bách Hoa bà bà Đồng Sầu bất giác hồn phi thiên lý, nhìn sang chỗ Thất Tuyệt cư sĩ Lịch Hóa. không biết lão cũng đã biến đi phương nào!


- Bách Hoa yêu phụ! Ngươi cũng biết tất có ngày hôm nay mà. còn chưa ngoan ngoãn chịu chết à~ à! Một chiêu Thiên Lôi Chưởng mang theo sấm sét, tiếp theo một kiếm như điện bố xuống, lập tức một tiếng rú thê thảm vang lên chấn động không gian, cánh tay bên tả của Bách Hoa bà bà Đồng Sầu đã văng ra xa hai ba trượng.


Long Bình thừa thắng truy sát, mắt thấy Bách Hoa bà bà Đồng Sầu sắp táng mạng dưới kiếm của chàng.


Ngay trong lúc tính mạng mụ như chỉ mành treo chuông ấy bỗng một tiếng hú vang lên giữa từng không!


Long Bình thất kinh quay đầu nhìn lại, Thần Long Chư Thiên và Thất Tuyệt cư sĩ Lịch Hóa đang nhanh như vượn leo lên vách đá. mắt thấy hai người đã lên cao hơn chục trượng, cách chỗ ba vị nghĩa bá chàng đứng chỉ có mấy trượng!


Long Bình biết võ công ba vị nghĩa bá đã bị phế hết làm sao có thể đối địch với hai tay tuyệt thế ma đầu là Thần Long Chư Thiên và Thất Tuyệt cư sĩ Lịch Hóa được.


Thế là vội vàng bỏ qua Bách Hoa bà bà Đồng Sầu phi thân đến bên vách đá. tay chân đồng xuất động nhanh như chớp leo lên để kịp cứu ba người.


Tình thế đột nhiên ngược lại là vận may của Bách Hoa bà bà Đồng Sầu, từ dưới địa ngục mới thoát về làm sao khiến mụ không cả mừng, vội vàng ném binh khí đang định băng bó vết thương Bỗng trước mặt xuất hiện một lão hóa tử Kim Bất Hoán, trong tay cầm bình thuốc kim sang, không chờ Bách Hoa bà bà Đồng Sầu đồng ý, đã dốc bình rắc lên chỗ cánh tay bị đút.


Bách Hoa bà bà Đồng Sầu vội mỉn cười nói :


- Đa tạ Kim. . .


Mới thốt lên được hai tiếng, gương mặt xấu ma chê quỷ hờn của mụ đột ngột biến đỗi, ngẩng đầu nhìn lên, lão hóa tử Kim Bất Hoán đã nhanh như chớp cướp lấy món binh khí đặc dị của Bách Hoa bà bà ném dưới đất, thân hình như u linh lui xa mấy trượng.


Lão nghênh mặt cười âm lạnh nói:


- Nghe nói tín phù bang chủ Cái Bang ở trong người Đồng giáo chủ các hạ. nếu còn muốn sống thì mau mau giao cho lão hóa tử. . .


- Cái gì?


Bách Hoa bà bà Đồng Sầu hét lên, giọng mụ nghe vừa hung ác vừa thê lương cực độ :


- Ngươi hạ độc ta. . .


Lão hóa tử Kim Bất Hoán cười lành lạnh nói :


- Thất bộ đoạn hồn tán, xin Đồng giáo chủ chớ khá vọng động, chỉ cần đưa tiêu hồ lô ra.


lão hóa tử ta lập tức dâng thuốc giải.


Bách Hoa bà nằm mơ cũng không thể ngờ được kẻ đồng hội đồng thuyền Kim Bất Hoán lại dùng đến thủ đoạn hạ tiện như vậy, oán hận nhưng niềm oán hận vừa khởi phát, sắc mặt mụ đại biến vội vàng vận công bế các huyệt đạo, nghiến răng nói:


- Kim Bất Hoán! Ngươi lầm rồi, nếu chịu hạ giọng van cầu, thì hoặc may bồn giáo chủ còn vui lòng đưa ra. giờ này thà bồn giáo chủ hủy hoại chiếc hồ lô chứ quyết không giao cho ngươi!


Lão hóa tử Kim Bất Hoán bình tĩnh dị thường nói:


- Đồng giáo chủ không chịu giao ra cũng được cứ chờ rồi thấy!


Bách Hoa bà bà Đồng Sầu nghe nói như lửa đốt tâm can, phẫn hận vô cùng nhưng chân khí vừa chấn động, lập tức cảm thấy da thịt toàn thân như có muôn ngàn trùng kiến bò cắn bên trong thống khổ không sao chịu nỗi.


Trong nhắm mắt Bách Hoa bà bà Đồng Sầu đã ngã lăn lộn trên đất, miệng không ngừng thét thê thảm.


Bỗng một bóng người lướt tới, đỗ ập trên thân hình đang co giật Bách Hoa bà bà Đồng Sầu khóc lớn:


- CÔ bà bà! CÔ bà bà! Người sao vậy?


Thì ra không ai khác hơn là Điêu Man Công Chúa.


Lão hóa tử Kim Bất Hoán lập tức hét lớn :


- Cuốn xéo!


òng tay áo rách phất lên, thân hình Điêu Man Công Chúa đã như một cánh diều đút dây, văng ra ba trượng xa. lão hóa tử Kim Bất Hoán không dám chậm trễ, vung đóa huyết hoa hồng lên nhắm đinh đầu Bách Hoa bà bà Đồng Sầu bồ xuống.


Bách Hoa bà bà Đồng Sầu đau đớn, muốn chết còn chết không được, nào còn tâm trí đâu để ý đến ngoại cảnh.


"Bốp." SỌ não của mụ đã bị bẹp dúm, não hòa với máu văng tung toé ra ngoài !


Một đời nữ ma. không ngờ bị táng mạng dưới tay kẻ đồng hội đồng thuyền, lại bị lấy mạng dưới chính món binh khí uống máu biết bao nhiêu anh hùng võ lâm, đóa huyết hoa hồng của mụ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Sau làn khói thuốc

Sau làn khói thuốc

Kỷ niệm cũng có thể khiến vật vô tri vô giác trở thành một bóng ma ám ảnh đến

24-06-2016
Nước mắt rơi chung

Nước mắt rơi chung

Bạn rơm rớm nói, ông tặng cái chết của mình cho người dân như một cơn mưa phúc

28-06-2016
Thiếu nữ Hoa Ban

Thiếu nữ Hoa Ban

(khotruyenhay.gq - Tham gia cuộc thi viết "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau đi") Một

26-06-2016
Mỉm cười và quay đi

Mỉm cười và quay đi

"Tôi sắp vào Sài Gòn. Khi ấy cô sẽ uống cùng tôi một cốc cà phê chứ?" "Tại sao

24-06-2016