XtGem Forum catalog
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 85 đánh giá )

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long - Chương 24 - Quỷ thần mạc trắc

↓↓

→ Nhưng tiêu nữ xin hỏi một tiếng phu nhân cần hai đinh bạc này đề làm gì? Không lẽ phu nhân túng thiếu đến như vậy sao?

bạn đang xem “Bạch Cốt Lâm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Ngọc phu nhân tức muốn nỗ đom đóm mắt, nghiến muốn bề răng quát:


→ Không cần nhiều lời, còn chưa chịu ném qua cho tay Mặc Thanh quay đầu nhìn quanh một vòng chợt nhíu mày hỏi:


→ Ngọc phu nhân có giữ nỗi không? Dường như có ai đang rình rập đâu đây. Phu nhân không sợ vật vừa vào tay đã có chuyện không may xảy ra sao? Thậm chí... thậm chí...


Nói đến đây Mặc Thanh vô ý kéo dài ra ngập ngừng rồi từ từ tiếp lời :


→ Thậm chí vật chưa kịp vào tay đã bị người ~ư(wl mất rồi!


Mặc Thanh cố làm ra vẻ khẩn trương, quả nhiên cũng có tác động đến Ngọc phu nhân ít nhiều, Ngọc phu nhân cũng giật mình nhìn quanh ngưng thần quan sát một lúc lâu, nhưng không thấy động tĩnh gì, ngoài tiếng lá rừng xào xạc không nghe thấy cả một tiếng thở nhẹ, cuối cùng Ngọc phu nhân tinh ngộ thì ra đây là quỷ kế của Mặc Thanh muốn kéo dài thời gian không muốn giao bảo vật ra!


Ngọc Diện La Sát hừ lạnh một tiếng nói:


→ Ngươi không cần phải lo cho ta. chỉ cần vật ném ra khỏi tay thì trách nhiệm không thuộc về ngươi nữa.


nếu chăng may vật rơi vào tay kẻ khác ta cũng không thể oán ngươi!


Mặc Thanh lập tức ứng tiếng tiếp lời :


→ Quân tử nhất ngôn!


Dứt lời lập tức giơ tay chuẩn bị ném ra. Long Bình đứng bên cạnh thấy vậy không khỏi thất kinh xua tay kêu lên:


→ Thanh muội...


Mặc Thanh quay đầu nhìn Long Bình cười tươi như không có chuyện gì xảy ra. hai đinh bạc đã rời khỏi tay bắn đi...


Có điều bởi cái quay đầu nhìn sang Long Bình của nàng làm hai đinh bạc bay không chính xác, cách chỗ Ngọc Diện La Sát gần trượng.


Nhưng Ngọc Diện La Sát nào phải là nhân vật tầm thường, khoảng cách chi bằng một cái với tay như vậy đâu thề làm khó dễ mụ, chi thấy thân hình mụ như cơn gió lốc lướt xéo đuổi theo hai đinh bạc.


Ngay lúc Ngọc Diện La Sát giơ tay sắp chộp trúng hai đinh bạc, bỗng từ trên một tàng cây rậm rạp bay ra ba đạo ngân quang, hai đạo nhằm ngay hai đinh bạc đang lơ lửng trên không, đạo ngân quang còn lại thì nhắm ngay yết hầu của Ngọc Diện La Sát bay tới !


Ngọc Diện La Sát nộ khí xung thiên, "rừng" một tiếng giòn tan, hươ kim trượng quét trúng đạo ngân quang tập kích mụ nhưng hai đinh bạc đã bị hai đạo ngân quang kích trúng, đang đà rớt xuống lại bay vọt ra xa hai, ba trượng nữa.


Ngay trong tích tắc hai đinh bạc chưa kịp rơi xuống đất thì một bóng người như con dơi đêm, từ trên tán lá bay xẹt ngang xuống nhanh như tia chớp cuốn lấy hai đinh bạc!


Ngọc Diện La Sát khi đã định thần nhìn lại thì bóng đen đó đã bay ra xa gần chục trượng, vòng qua một đám cây chằng chịt khuất dạng.


Cùng lúc đó, đương trường cũng biến mất dạng Long Bình!


Ngọc Diện La Sát nào chịu bỏ qua dễ dàng như vậy, lập tức tung người đuổi theo.


Tiếp đó, từ đằng sau một thân cây cổ thụ cách đương trường chừng hơn chục trượng Đại Đỗ Tiên ưỡn chiếc bụng vĩ đại đi ra.


Mặc Thanh cau mày nói:


→ Ủa! Vậy mà vãn bối cứ ngỡ đôi mắt ấy là của lão tiền bối!


Đại Đỗ Tiên trầm mặt vẻ trách móc nói :


→ Sao lại mạo hiểm đi ngờ như vậy!


Mặc Thanh cười khúc khích nói:


→ Nếu không phải là Đại Đỗ bá bá thì tất phải là cái trò Thất Tuyệt Cư Sĩ ấy, có gì không ổn đâu! Mấy ngày nay mệt mỏi quá rồi, Tửu Hồ Lô ngươi có mang theo món gì lót dạ được không?


Tửu Hồ Lô thò tay vào ngực áo lôi ra một gói giấy dầu đưa qua Mặc Thanh tiếp lấy mở ra xem, bên trong có nửa con gà ăn dở, Mặc Thanh cười tít mắt, tiện tay dúi vào tay Tửu Hồ Lô một vật cứng lạnh ngắt.


Tửu Hồ Lô xoè tay xem thử bất giác giật mình, thì ra là một đinh bạc !


Tửu Hồ Lô ngân người hỏi:


→ Mặc cô nương, như vậy là ý gì?


Mặc Thanh cười nói:


→ Giá của nửa con gà đó mà!


Gương mặt lem luốc của Tửu Hồ Lô thoáng sắc hồng, bỗng gã tinh ngộ "ồ" lên một tiếng nói :


→ Rốt cuộc thì đinh bạc loại này, ngươi chuẩn bị sẵn nhiều hay ít?


Mặc Thanh lại cười nói:


→ Cũng không nhiều lắm, chừng một chục đôi gì đó !


Mặc Thanh dứt lời phá lên cười khanh khách, tiếng cười giòn tan chưa hết, bỗng nghe Đại Đỗ Tiên nghiêm giọng nói :


→ Còn đôi thật hiện ở đâu?


Mặc Thanh vẫn mỉn cười tinh nghịch nói:


→ Cái gì mà thật với giả. vãn bối trước giờ chưa học qua nghề làm bạc giả!


Đại Đỗ Tiên có hảo ý quan tâm hỏi han, nào ngờ bị nói khoé như vậy, đã thấy bực mình giũ tay áo định bỏ đi.


Bỗng thấy Mặc Thanh chạy lại kéo tay áo lão cười híp mắt nói:


→ Đại Đỗ bá bá. lại giận vãn bối nữa rồi, lão tiền bối lão luyện trong giang hồ chắc cũng không quên câu tai vách mạch rừng, vãn bối... vãn bối thật không yên lòng.


Đại Đỗ Tiên nghe nói vậy, bất giác gương mặt tròn đầy thịt của lão thoáng ửng hồng, bỗng lão phá lên cười ha hả nói :


→ Tiêu cô nương! Ngươi quả thật là hậu sinh khả uý, lão ăn mày già này từ nay về sau không còn dám khoác lác nữa...


Tửu Hồ Lô! Ngươi đi với Mặc Thanh cô nương cho có bạn, ta phải đi trước coi tình hình thế nào !


Mặc Thanh vội xua tay kêu lớn :


→ Đại Đỗ bá bá không cần phải phí sức nữa. ngồi nghi chút đã! Bình ca chi một lát nữa là sẽ quay lại mà!


Đại Đỗ Tiên ngạc nhiên hỏi:


→ Ngươi chắc chắn như thế sao?


Mặc Thanh gật đầu nói:


→ Chắc chắn, vãn bối dám đánh cược đó !


Đại Đỗ Tiên trước giờ rất khoái đánh cược với người, không ngờ hôm nay có người tự tân đến lão đòi đánh cược Lão cười lớn nói:


→ Hay lắm! Lấy gì đặt cược?


Mặc Thanh ứng khâu tiếp luôn:


→ Lấy đầu của vãn bối cược với cái "Phóng Tí Công" của tiền bối !


Đại Đỗ Tiên ngân người rồi đột nhiên phá lên cười ha hả nói :


→ Tiêu nha đầu, ngươi cũng muốn học... ấy, không được! Không được! Lão ăn mày này không chịu đâu!


Đại Đỗ Tiên mới quay người đi được mấy bước, bỗng Mặc Thanh nhảy cỡn lên kêu lớn :


→ Đại Đỗ bá bá. bá bá trốn không được nữa rồi, xem kìa. Bình ca về tới rồi !


Đại Đỗ Tiên lại kinh ngạc, lão nào có nghe thấy chút tiếng động nào đâu. Mặc Thanh làm sao biết được Long Bình đã quay lại? Không lẽ cách biệt mới mấy ngày mà công lực nàng lại tiến đến như vậy sao?


Lão quay đầu lại, nào thấy bóng dáng Long Bình !


Lại nghe Mặc Thanh kêu lớn :


→ Đó, không phải là Bình ca đã về tới rồi đó sao?


Đại Đỗ Tiên theo hướng tay Mặc Thanh chi nhìn qua. vẫn không thấy gì hết, lão càng kinh ngạc, hỏi :


→ Hắn về tới đâu?


Bỗng Mặc Thanh cười lớn nói:


→ Vãn bối nói không phải mà. tiền bối không nghe sao?


Đại Đỗ Tiên nghe vậy mới biết mình bị lừa trong lòng vừa giận vừa tức cười, nhìn thấy Mặc Thanh đứng cười hớn hả. vui như trẻ nít, bất giác thở dài nói :


→ Lão hóa tử ta cả đời chuyên môn chọc phá người không ngờ hôm nay còn phải chịu thua con tiêu nha đâu này, hà. sóng Trường Giang lớp sau nhồi lớp trước, bọn ta quả thật già hết rồi...


Lão chưa nói hết lời bên tai đã vang lên tiếng áo quần đánh gió phần phật, theo tiếng động nhìn ra xa.


thấp thoáng giữa cây rừng ngọn cần câu đung đưa theo nhịp bước, Long Bình đang chạy như bay về phía mọi người.


Lão bất giác tinh ngộ, nói:


→ Thảo nào ngươi chắc chắn như vậy, thì ra ngươi biết hắn không yên lòng bỏ ngươi ở lại đây, nên...


Lão chưa nói hết lời Mặc Thanh đã kéo áo lão nói :


→ Đại Đỗ bá bá! Truyền Bách Hội công cho vãn bối đi ! Vãn bối muốn học ngay bây giờ!


Gương mặt Mặc Thanh đầy vẻ thành khân.


Đại Đỗ Tiên chi Long Bình nói :


→ Ngươi không biết bảo hắn truyền thụ sao?


Mặc Thanh nói:


→ Bình ca nói không được phép của Đại Đỗ bá bá thì không dám truyền thụ bừa bấl cho người khác.


Đại Đỗ Tiên gật đầu ra vẻ tán thưởng Long Bình là người cân thận, thân thiết như Mặc Thanh mà cũng không dám tự tiện truyền Bách Hội Công, quả đáng đề cho người khâm phục vậy !


Bỗng nghe lão cười nói:


→ Thì cứ bảo hắn là lão hóa tử ta đồng ý rồi !


Mặc Thanh cả mừng, vội quỳ xuống sụp lạy tạ Ơn.


Nhưng khi nàng lạy xong ngẩng đầu lên thì thấy đứng trước mặt nàng nào phải là Đại Đỗ Tiên, mà chính là Long Bình tay chắp cần câu, lưng đeo rỗ trúc đang nhìn sững Mặc Thanh.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Chỉ cơn mưa có lỗi

Chỉ cơn mưa có lỗi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Chỉ tại cơn

27-06-2016
Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi là một truyện ngôn tình sủng có nội dung khá hấp dẫn mà các bạn

23-07-2016 103 chương
Con bù nhìn

Con bù nhìn

Thường vào những đêm hè. Trời quá nóng nực, khiến tôi chẳng tài nào ngủ được

24-06-2016
Thiên sứ của mẹ

Thiên sứ của mẹ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016