Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 100 đánh giá )

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long - Chương 17 - Ma nạn trùng trùng

↓↓
Cảm thấy đau thấu xương, Long Bình từ trong mê man tỉnh lại, đầu tiên phát hiện thấy toàn thân trần trụi, chỉ còn độc một chiếc khố, tứ chi bị cột kéo căng ra. giống như định phân thây chàng vậy.


"Vèo,,, tiếng kình lực gió rít, lưng Long Bình phát ra một tiếng "đét." Chàng cố sức né đau mở mắt nhìn Đầu tiên thấy trước mắt đốt một đống lửa to tướng, hơi nóng hừng hực, ngọn lửa vươn dài vào khoảng không gian tối đen giống như những lưỡi liềm đầy máu, múa may quay cuồng, như định xé nát bóng tối.


"Véo, đét,,, lưng Long Bình bị đánh một phát, chàng nghiến chặt răng như có thể nhai nát gang thép nhịn đau, nhưng thủy chung vẫn không hề kêu rên một tiếng.


Long Bình hồi ức lại sự việc xảy ra lúc chưa bất tỉnh, rõ ràng chàng đã rơi vào tay Thanh Long Giáo.

bạn đang xem “Bạch Cốt Lâm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Trong lòng kinh hãi, nhưng đôi mắt lại phát xạ hai luồng hung quang oán độc.


Quét mắt nhìn xung quanh, lập tức phát hiện trước đống lửa ngồi một hàng ba người.


Trong đó có một người mình mặc trường bào xám, che mặt bằng mảnh vải xám, không nhìn rõ dung mạo cũng không đoán được tuổi tác, chỉ có đôi mắt phát xạ hào quang lạnh người.


Ngồi hai bên tả hữu người này là Huyết Sát Lý Động và Độc Sát Triệu Ngũ.


Long Bình nghĩ thầm:


"Không lẽ người này là Thanh Long giáo chủ Chư lão tặc?" "Đét, đét, đét,, liên tiếp ba roi, mỗi roi một nặng hơn, Long Bình mắt đổ hào quang, đau thấu ruột gan, nhưng chàng chỉ cắn răng chịu đựng, không kêu một tiếng.


Lại nghe tiếng Thủy Thần Cao Mãnh cười nhạt:


→ Ngươi khá lắm! Nếu không đánh ngươi đến van xin tha mạng bổn đàn chủ không đánh ngươi chết không được.


Liên tiếp mấy roi nữa. đánh đến mức Long Bình hôn mê bất tỉnh, trên lưng thịt tét từng đường, máu tuôn như xối, nhưng thủy chung vẫn không nghe chàng kêu rên một tiếng.


Thì ra roi xuất từ đôi tay thần lực, sức cử ngàn cân của Thủy Thần Cao Mãnh, thảo nào đường roi uy lực kinh nhân dường ấy.


Bỗng Long Bình bất kể thương thế đau đớn trên lưng, cao giọng hét:


→ Chư Thiên! Chư lão tặc! Tại sao ngươi không dám dùng chân diện mục, để thiếu gia xem thử diện mạo của tên ác ma lòng lang dạ sói ngươi !


Chưa kịp dút lời trên lưng đã bị quất tiếp một roi, Thủy Thần Cao Mãnh vừa đánh vừa mắng lớn :


→ Súc sinh! Cẩu tặc! Ngươi dám kêu danh húy của giáo chủ, quả thật muốn chết sớm rồi !


Bỗng lão nhân ngồi giữa phát tay một cái, Thủy Thần Cao Mãnh lập tức dừng tay, lão lại vẫy tay một cái nữa. phía bên kia đột nhiên phát lên tiếng kêu thảm thiết.


Chính là tiếng kêu của Mặc Thanh.


Long Bình thất kinh quay đầu sang, Mặc Thanh cũng chịu chung số phận với chàng, hai tay hai chân cũng bị cột vòng ra giữa hai cây rừng, chỉ khác hơn là quần áo vẫn y nguyên.


Nhưng Thủy Thần Cao Mãnh quất xuống một roi, chiếc áo trên lưng lập tức rách toác, nhuộm máu đỏ hồng.


Long Bình chịu được roi quất trên lưng nhưng Mặc Thanh khó lòng chịu nổi, Thủy Thần Cao Mãnh chỉ đánh hai roi, tiếng kêu thét của nàng đã khản đặc.


Nhưng Thủy Thần Cao Mãnh không có chút lòng thương hoa tiếc ngọc, ngọn roi vô tình tàn nhẫn cứ từ từ giáng xuống.


Thân hình yếu đuối mảnh mai của nàng làm sao đủ sức chịu đựng ngọn roi của Thủy Thần Cao Mãnh, xem ra chưa đến chục roi cũng đủ nàng táng mạng.


Long Bình bị đánh bao nhiêu cũng chỉ là đau đớn ngoài da. đằng này ngọn roi cứ vô tình quất xuống thân hình nhỏ nhắn của Mặc Thanh, như trăm ngàn mũi kim đâm nát trái tim, nỗi đau này thật khó gánh nổi, chàng cắn chặt răng để lệ anh hùng tự do tuôn trào Ngay trong lúc ngọn roi thứ ba sắp sửa giáng xuống, bỗng một đạo ngân quang như điện xẹt lóe lên trong màn đêm, tiếp đó nghe Thủy Thần Cao Mãnh kêu lên kinh ngạc, ngọn roi vuột khỏi tay bắn xa hơn trượng Tiếp theo một tiếng "xoẹt" nhẹ như lá rơi, một bóng người đã xuất hiện đương trường, kẻ mới đến không ai khác hơn, đó là chàng dũng sĩ Miêu tộc Đoàn Thái Nhi Thủy Thần Cao Mãnh vừa nhận ra Đoàn Thái Nhi, trong lúc bất thần bị nhục lão tức giận xông tới tấn công.


Thái Nhi cười lạnh nói:


→ Đồ chuột nhắt to gan dám cướp người yêu của thiếu gia mà lại còn định hành hung! Hừ! Ngươi có mấy cái đầu mà táo gan như vậy?


Nhưng Thủy Thần Cao Mãnh thân là Thủy Long Đàn Chủ thân phận cực cao, lại bị đối phương phóng ám khí đánh văng mất roi đã nổi giận giờ nghe Đoàn Thái Nhi buông lời lớn lối, nộ khí càng bốc cao vạn trượng, cứ nín lặng nghiến răng nghiến lợi xông tới.


Đoàn Thái Nhi là đệ tử duy nhất của âm Dương Song Thi, lẽ đương nhiên võ công không phải tầm thường, nghệ cao gan lớn, hắn nào ngán sợ, vận đủ công lực song chưởng đưa ra.


"ầm!" Song phương giao nhau một chưởng, Thủy Thần Cao Mãnh bị bức lui mấy bước. Bỗng nghe một tiếng thét lớn:


→ Thái Nhi dừng tay!


Thái Nhi nghe tiếng nói ngẩn đầu nhìn lên, thấy một lão nhân áo bào xám che mặt vội thối lui một bước thủ thế:


→ Ngươi là ai?


Lão nhân cười nhẹ nói:


→ Không cần biết ta là ai, ta hỏi ngươi đến đây có việc gì?


Thái Nhi chỉ Mặc Thanh nói:


→ Ta muốn lấy nàng, nàng là vợ ta!


Lão nhân áo xám hừ lạnh:


→ Con tiện tỳ này là phản đồ của bổn bang, phạm vào tử tội, ngươi tìm người khác đi !


Đoàn Thái Nhi nghiến răng nói:


→ Không!


Hắn trả lời kiên quyết khiến lão nhân áo xám nộ khí xung thiên, giơ cánh tay cách không vẫy nhẹ một cái Đoàn Thái Nhi lập tức cảm thấy một luồng kình đạo mạnh vô song áp tới, không tự chủ được liên tiếp thối lui mấy bước, nhưng gã vẫn cứng đầu không chịu rút lui, kêu lên:


→ Sư phụ! Sư phụ!


→ Tới rồi, tới rồi, không cần la lớn như vậy!


"Xoẹt, xoẹt,, mấy tiếng lá khô di động. âm Dương Song Thi song song đáp xuống! Lão áo xám thấy âm Dương Song Thi xuất hiện lộ vẻ hơi lo lắng, nhưng lão trấn tĩnh rất nhanh, ôm quyền thi lễ nói :


→ Thì ra nhị vị giá lâm, thất kính, thất kính! Thỉnh nhị vị dùng trà!


âm Thi Diêm Bà phẩy tay nói :


→ Bất tất phải giả bộ lễ mễ như vậy. Thái Nhi muốn lấy người ngươi có đáp ứng không?


Lão nhân áo xám nói:


→ Cứ theo lời nói của nhị vị dù không muốn cũng phải nhận lời, có điều con tiện tỳ này vong ân phụ nghĩa. âm hiểm ác độc, để nó sống không khỏi di họa võ lâm, ngày sau sợ hại mạng Thái Nhi nên mới giết sớm rảnh nợ!


Dứt lời không để âm Dương Song Thi kịp mở miệng, lập tức vung tay ba chấm đen nhỏ xíu đi thẳng vào người Mặc Thanh! Khoảng cách cực gần, lão lại ra tay đột ngột, tính mạng Mặc Thanh như chỉ mành treo chuông. Nhưng âm Dương Song Thi đã liệu trước nên đã phòng bị, tay áo phất nhẹ ba chấm đen bị kình phong cuốn mất dạng.


Tiếp theo một bóng người thoáng qua. âm Thi Diêm Bà đã đến bên Mặc Thanh, một cái vung tay, dây cột chân tay Mặc Thanh đút hết, ôm gọn nàng vào lòng mụ nói:


→ Lão sát tài ta đi trước một bước!


Lão nhân áp xám nổi giận gầm vang:


→ Nhị vị hành động ngang tàng đừng trách Chư mỗ không nể mặt !


Vừa dút lời thân hình lão nhích động, nhanh như điện lướt đến chặn đường âm Thi Diêm Bà! âm Thi cười hì hì nói:


→ Lão sát tài, ngươi để hắn ăn hiếp lão bà hay sao?


Mụ chưa dút lời, Dương Thi Tang Phu như một con dơi khổng lồ lướt qua. xông đế tấn công lão nhân ám xám. Hai người đứng cách nhau hơn trượng đã nghe tiếng "bùm" một tiếng kinh thiên động địa. kình phong bắn tung tứ phía. đá bay cát chạy, hai người đã trao đổi một chưởng.


Dương Thi Tang Phu đáp xuống đất, hai chân chưa đứng vững đã thấy hắc kình xé gió ào ào chụp xuống đầu! Thì ra lão nhân áo xáo đã rút chiếc nhuyễn tiên đen nhánh dài hơn trượng múa tít nhằm đầu Dương Thi công tới.


Dương Thi Tang Phu cười hì hì nói :


→ Hay lắm, món nợ này ta cũng nên sớm thanh toán cho xong.


Chỉ thấy lão vung tay một cái, trong tại dã có một sợi xích sắt dài chừng tám thước, đầu sợi xích sắt có gắn một chiếc đầu lâu to bằng nắm tay, phát ra tiếng "hu, hứ quái dị, nhằm nhuyễn tiên kích qua!


âm Thi Diêm Bà thấy hai người giao thủ với nhau, yên tâm quay người chạy vào rừng, nhưng bọn Huyết Sát Lý Động, Độc Sát Triệu Ngũ với Thủy Thần Cao Mãnh nào để mụ ra đi dễ dàng, lập tức vây lấy mụ tấn công tới tấp.


âm Thi Diêm Bà tuy võ công cao siêu, nhưng bận ôm Mặc Thanh đối địch với ba tay nhất lưu cao thủ của Thanh Long Giáo nhất thời khó lòng toàn thắng.


Đoàn Thái Nhi thấy vậy cũng xông vào trợ chiến !


→ Giết chết con tiện tỳ cho ta. quyết không để nó sống!


Phía bên kia vọng lại tiếng của Thần Long Chư Thiên, bọn Huyết Sát Lý Động lập tức tung lực lượng, một mặt chống đỡ thế công của thầy trò âm Thi Diêm Bà. một mặt tấn công Mạc Thanh ở dưới nách mụ.


xem tình thế, âm Thi Diêm Bà phần bảo vệ Mặc Thanh phần cản thế công của ba tay cao thủ nhằm vào mình, càng khó lòng phát huy được sở học, thế là thoáng chốc cả hai thầy trò bị mất thượng phong, tay chân bối rối. Cuối cùng âm Thi Diêm Bà nộ khí ngất trời, thất khiếu đều ra lửa. công gấp mấy chiêu bức bọn ba người Huyết Sát Lý Động thối lui một bước, lập tức ném Mặc Thanh ra kêu lớn :


→ Thái Nhi, ngươi đi trước, để lão nương thu thập ba đứa không biết trời cao đất dày này !


Một thân võ công của âm Thi Diêm Bà quả thật phi phàm, sau khi rảnh tay xong, bất quá hai, ba chiêu đã bức bọn cao thủ Thanh Long Giáo thối lui mấy trượng Đoàn Thái Nhi thừa cơ ôm Mặc Thanh chạy vào rừng.


Bên nà y Thần Long Chư Thiên với Dương Thi Tang Phu đều dụng binh khí dài lại đều lại mềm, đấu trường càng lúc càng quyết liệt, nhưng song phương kẻ tám lạng người nửa cân, khó lòng phân thắng bại.


Chỉ nghe tiếng kình phong ào ào, đá bay cát chạy, tiên ảnh xé gió "veo, veo," hai bóng người quấn vào nhau, không phân biệt ai là Thần Long Chư Thiên và ai là Dương Thi Tang Phu!


Phía bên kia tuy âm Thi Diêm Bà tấn công ba người liên tiếp thối lui nhưng cả ba đều là nhân vật thành danh lâu năm trong làng hắc đạo, thân kinh bách chiến, giảo hoạt khôn lường, ba người thoắt hợp thoắt phân, nên nhất thời âm Thi Diêm Bà khó lòng đắc thủ Không biết qua bao lâu, bỗng nghe Huyết Sát Lý Động thất kinh hét lớn :


→ Hả. tên tiểu tử đào tẩu rồi !


Hai tên còn lại cũng vội tung người ra khỏi vòng chiến, nhìn lại chỉ thấy nơi Long Bình bị trói lúc nãy chỉ còn bốn sợi dây, còn người đã mất dạng. Rõ ràng chàng đã được người đến cứu đi, không biết kẻ nào cứu chàng mà quỷ không hay thần không biết như vậy!


Nghe tiếng kêu của Huyết Sát Lý Động, Thần Long Chư Thiên với Dương Thi Tang Phu cũng ngừng thi đấu Thần Long Chư Thiên đang đứng ngẩn ra. âm Dương Song Thi bí mật nháy mắt nhau nhân cơ hội đó bỏ đi.


Nhưng trong khoảnh khắc chừng uống ghệt tuần trà. âm Dương Song Thi đã dẫn Đoàn Thái Nhi mặt mày thểu não trở lại chỗ cũ có điều không thấy Mặc Thanh đâu. Thấy dáng điệu thiểu não của Đoàn Thái Nhi cũng có thể đoán được là Mặc Thanh trong tay hắn cũng đã bị người cướp đi!


Thần Long Chư Thiên buông một tràng cười lạnh, nhưng lão chưa kịp mở miệng âm Thi Diêm Bà đã cướp lời:


→ Ngươi đừng có oán ba người bọn ta. việc này rõ ràng là có kẻ muốn phá đám chúng ta. giờ ta tính một kế lưỡng toàn, hợp vi cường, phân tắc nhược, Chư các hạ có cao kiến gì không?


Thần ri Long Chư Thiên trầm ngâm một lúc lâu mới nói:


→ Yù của nhị vị là...


âm Thi đỡ lời:


→ Bọn ta cần con bé ấy, các ngươi cần tên tiểu tử, ta cùng hợp tác truy tầm, còn những việc khác tạm thời gác lại sau này hẵng hay.


Thần Long Chư Thiên miễn cưỡng:


→ Vậy cũng được, tạm thời hợp tác!


Thế là mọi người chia nhau lùng sục khắp trong rừng, không thấy tung tích gì, liền mở rộng phạm vi truy tầm, mỗi người đi một hướng!


Trước tiên nói về Huyết Sát Lý Động, lúc trời sáng một mình lão đã đến Động Đình Hồ. Đang lúc quét mắt trên mặt hồ xem có chiếc thuyền nào khả nghi, bồn thấy trong đám cỏ lác cặp bờ hồ mọt chiếc thuyền câu chèo ra. Một gã ngư phủ trẻ tuổi nhìn lão một lúc lâu chợt hỏi:


→ Lão bá bá! Có phải lão bá bá họ Lý?


Huyết Sát Lý Động giật mình ngưng mục nhìn gã thiếu niên, thấy gã hoàn toàn là một ngư phủ bình thường không có nét gì khả nghi vội gật đầu ứng tiếng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Chuyện tình invisible

Chuyện tình invisible

Đôi mắt em ngây thơ, trong trắng, anh làm sao dám nói yêu em... anh sợ sẽ làm vỡ

25-06-2016
Ma rượu

Ma rượu

(khotruyenhay.gq) Những dòng tâm sự gửi tới người bố bị "ma rượu" ám của

29-06-2016
Cái mụn

Cái mụn

I. Một cái mụn bọc mọc sát khóe miệng nhưng ở vị trí không éo le cho lắm bởi nó

25-06-2016
Chữa bệnh "buồn"

Chữa bệnh "buồn"

Hắn nghe buồn âm ỉ, làm tổ trong từng ngóc ngách tâm hồn mình đã lâu,...Và thế là

30-06-2016
Hối không kịp

Hối không kịp

Một anh chồng mệt mỏi vì phải làm việc quần quật trong khi cô vợ được ở nhà sung

01-07-2016