Insane
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 135 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 9 - Khởi bước giang hồ

↓↓

- Bởi vì Ngạn Kim Tiêu biết yêu nên mới quan tâm đến Ngọc Lan đó.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Nói vậy Ngạn công tử thừa nhận yêu Ngọc Lan chứ gì.


- Nàng đã nghiệm ra rồi đó.


Ngọc Lan mỉm cười, nhướng mày nói với Kim Tiêu :


- Còn Đổng Ngọc Lan thì hổng có chút tình yêu gì đối với Ngạn Kim Tiêu công tử.


Kiếp này xem ra Ngạn công tử phải biến thành gã si tình đơn độc rồi.


- Ai nói như vậy.


- Ngọc Lan nói.


- Nàng nói thì Kim Tiêu tạm tin, còn người khác nói Ngạn Kim Tiêu hổng tin, thậm chí còn cắt lưỡi người đó nữa.


Kim Tiêu nhìn lại Ngọc Lan giả lả cười rồi nói tiếp :


- Còn nàng có phải là kẻ điên tình không nhỉ?


- Không.


- Không ư... Ta hổng tin.


- Sao không tin?


- Nàng muốn biến thành cục mỡ Dương Đình Tuyết Anh, nên mới nửa đêm mò tới ghềnh Vọng Tình này.


- Ngươi...


Ngọc Lan vừa buông ra câu nói đó vừa chỉ tay vào mặt Kim Tiêu :


- Ngươi sỉ nhục bổn cô nương à?


- Nếu nàng không muốn biến thành cục mỡ như Dương Đình Tuyết Anh thì làm gì mà quan tâm quá mức đến Tống Thừa Ân huynh như thế chứ.


Ngọc Lan cắn răng trên vào môi dưới.


Mặt nàng gần như phát hỏa như thể đang bị nung trong một lò rèn đỏ rực.


Nàng muốn phản bác lại lời của Ngạn Kim Tiêu nhưng không tìm được lời nào để đối đáp :


Ngọc Lan rít lên :


- Bổn cô nương cắt lưỡi ngươi.


- Không nên làm điều đó, ác lắm, ác lắm.


- Bổn cô nương ác với ngươi thì đã sao nào.


- Mỹ nhân mà ác độc như vậy đâu còn là mỹ nhân. Không chừng lại biến thành ác phụ đó. Không nên... Ngọc Lan dù sao cũng là trang tiểu thư kim chi ngọc điệp, hiếm có trên đời. Ngọc Lan đẹp như vậy mà không có một đấng mày râu nam tử để mắt đến, người ta sẽ cho Đổng Ngọc Lan tiểu thư là người vô duyên. Nữ nhân mà vô duyên thì tủi thân lắm, tội nghiệp lắm. Mình đã là cánh hoa đẹp thì phải để cho người ta ngắm, chứ người ta ngắm mà đòi cắt lưỡi người ta thôi thì hủy đi dung diện xinh đẹp của mình để khỏi còn ai để mắt đến.


Răng trên của Ngọc Lan cắn vào môi dưới, nhưng lại chẳng tìm được một lời nào khả dĩ đối đáp lại với Ngạn Kim Tiêu.


Ngọc Lan miễn cưỡng nói :


- Ai ngắm Đổng Ngọc Lan cũng được nhưng với Ngạn Kim Tiêu công tử thì Ngọc Lan không cho.


- Hóa ra Ngạn Kim Tiêu không được phúc phần như người khác. Nếu vậy Ngạn Kim Tiêu sẽ không dám ngắm cánh hoa đẹp này nữa.


Chàng nói rồi nhướng mày nhìn nàng :


- Ngọc Lan cô nương còn muốn tìm Tống Thừa Ân huynh không?


Nàng sượng sùng với câu hỏi này của Ngạn Kim Tiêu :


- Ngọc Lan muốn thì sao nào?


- Muốn thì phải đi tìm, nếu không tìm, coi chừng con mèo Tống Thừa Ân lại tìm cục mỡ khác đó. Kẻ điên tình thường hay đa tình. Nếu Tống huynh có được cục mỡ khác, tội nghiệp cho Đổng Ngọc Lan lắm.


Nàng đỏ mặt khi phải nghe những lời nói đó của Ngạn Kim Tiêu.


Kim Tiêu nhìn nàng giả lả cười :


- Nếu muốn tìm Tống Thừa Ân thì cứ theo tại hạ.


- Ngươi biết Tống Thừa Ân huynh ở đâu à?


Tất nhiên là biết rồi. Tại hạ am tường về tình yêu tất biết Tống Thừa Ân là kẻ điên tình phải ở đâu chứ.


- Nếu ngươi biết thì Ngọc Lan nhờ ngươi dẫn đi tìm huynh ấy.


Kim Tiêu giả lả cười rồi nói :


- Kim Tiêu biết ngay ý của Ngọc Lan tiểu thư.


Vừa nói Kim Tiêu vừa quay bước ung dung bỏ đi. Ngọc Lan miễn cưỡng theo chân chàng.


Kim Tiêu vừa đi vừa chắt lưỡi nói :


- Hổng biết có cái gì đó xáo trộn trong con người hay sao mà bây giở mọi sự đều đảo lộn cả. Phàm mào thì phải đi tìm mỡ, chữ có đâu mỡ cứ mò đến miệng mèo.


Chàng gãi đầu :


- Chẳng thể nào hiểu được mấy cục mỡ của Tống Thừa Ân huynh...


Nghe Kim Tiêu thốt ra những lời nói đó, chân diện Ngọc Lan đỏ bừng. Nàng vừa thẹn vừa tức nhưng lại chỉ biết im lặng đăm đăm mặt, nhìn sau lưng Kim Tiêu. Ngọc Lan nghĩ thầm :


- "Con người gì mà miệng lưỡi ác độc như vậy"


* * * * *


Ngọc Lan lưỡng lự nhìn tòa kỹ lầu với những hàng hoa đăng lung linh treo ngoài mái hiên. Nàng nhìn sang Kim Tiêu :


- Tại sao Ngọc Lan và Kim Tiêu lại đến kỹ lâu.


Nàng sa gầm mặt :


- Kỹ lâu là chỗ không tốt, Ngọc Lan không vào đâu.


Kim Tiêu giả lả cười rồi nói :


- Nếu như nàng muốn tìm Tống Thừa Ân đại ca thì phải vào kỹ lâu.


- Tìm Tống Thừa Ân huynh mà phải vào kỹ lâu.ư Nghe không lọt lỗ tai chút nào.


Kim Tiêu nhướng mày.


- Nàng thì có bao giờ nghe lọt lỗ tai đâu. Nhưng đó là phải như vậy mới tìm được Tống Thừa Ân đại ca.


Ngọc Lan lắc đầu.


- Kim Tiêu nói mới khó nghe. Không tìm Tống đại ca ở đâu mà lại tìm trong kỹ lâu.


Hay ngươi có ý gì khác?


Kim Tiêu dang rộng hai tay :


- Kim Tiêu chẳng có ý gì cả đâu. Nếu nàng muốn giải trình, Kim Tiêu sẽ giải trình cho nàng hiểu.


Ngọc Lan gật đầu :


- Nói thử xem có đúng để Ngọc Lan nghe lọt lỗ tai không.


Kim Tiêu mỉm cười nhìn nàng. Nụ cười lẫn ánh mắt của Kim Tiêu khiến Ngọc Lan sượng sùng và ngượng mặt. Đôi chân mày nàng nhíu lại với ý nghĩ trong đầu :


- "Bổn cô nương không thích ánh mắt và nụ cười này của ngươi"


Kim Tiêu như đọc được ý tưởng trong đầu nàng, mà miễn cưỡng nói :


- Nàng đừng nghĩ ta có ý niệm xấu trong đầu đấy nhé.


- Ngươi giải trình đi, đừng nói vòng vo nữa. Tại sao tìm Tống Thừa Ân làm lại phải vào Kỹ lâu Dương Châu?


- Suy nghĩ một chút nàng sẽ hiểu ngay thôi mà. Này nhé Tống Thừa Ân huynh vừa bị người ta cướp một cục mỡ, nên trong lúc muộn phiền sẽ đi tìm những cục mỡ khác thế vào cục mỡ vừa bị mất. Trong kỹ lâu lại có rất nhiều những cục mỡ, do đó Tống Thừa Ân đại ca phải tìm đến đây với hy vọng sẽ tìm được một cục mỡ ưng mắt thế vào cục mỡ đã mất.


Ngọc Lan nhăn mặt :


- Kim Tiêu nói cái gì Ngọc Lan không hiểu gì cả. Nào là cục mỡ với nhiều cục mỡ.


Cục mỡ đã mất rồi thế cục mỡ khác vào. Rắc rối quá không hiểu được lời của ngươi.


Kim Tiêu cười khẩy.


- Động não một chút Ngọc Lan sẽ hiểu ngay lời nói của Ngạn Kim Tiêu mà. Nàng cứ tưởng tượng nàng là cục mỡ đi.


Mặt Ngọc Lan nóng bừng.


Kim Tiêu giả lả cười rồi nói :


- Nàng đừng có tức giận như thế nhé.


Nếu như nàng tức giận quá lỡ tay đánh chết Ngạn Kim Tiêu thì chẳng khác nào vô tình giết chết Tống Thừa Ân đó.


- Có chuyện đó nữa à?


Kim Tiêu gật đầu :


- Chuyện gì mà không có chứ. Trên đời này những chuyện tưởng như không thể xảy ra nhưng nó vẫn xảy ra mà Tống Thừa Ân Tiêu Diêu Khách, hay Kim Tiêu gọi là con mèo đa tình đã hứa cùng chết một khi Kim Tiêu chết đó.


- Ngọc Lan không tin.


- Không tin, thì khi gặp Tống Thừa Ân đại ca, nàng thử hỏi xem Kim Tiêu chẳng bào giờ ngoa ngôn với ai cả. Nàng tin như vậy đi.


Ngọc Lan lắc đầu buông tiếng thở dài.


Kim Tiêu nôi tiếp :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Chuyến Tàu Địa Ngục

Chuyến Tàu Địa Ngục

Nửa đêm, hướng về phía nhà ga Manhattan, một chuyến tàu chở tất cả các loại yêu ma

19-07-2016 29 chương
Sinh viên bây giờ

Sinh viên bây giờ

Sinh viên bây giờ ai chả nói tiếng Anh thành thạo... *** Tình cờ trên chuyến bay từ

24-06-2016
Những người lính Mỹ

Những người lính Mỹ

Nguyễn Duy An là người Á Châu đầu tiên đảm nhận chức vụ Senior Vice President National

30-06-2016
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Yêu trong cơn điên

Yêu trong cơn điên

Những lão già bụng phệ áo sơmi, quần âu đóng thùng tự cho ta đây khí chất đạo mạo

24-06-2016
Thả gió về trời

Thả gió về trời

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Hang động

Hang động

"Chỉ lạ đôi khi em nghe thèm một tiếng người…" *** Nhìn vào bản vẽ nhà con gái

24-06-2016