Snack's 1967
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 111 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 48 - Nhu kỳ tuyết ngưng

↓↓

- Bổn tọa giết ngươi.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Quần hùng lẫn bọn gia nhân của Đổng gia chỉ Kỹ Thượng.


- Tà nhân đáng chết... Tà nhân đáng chết.


Kỹ Thượng rống lên.


- Ta...


Tiếng rống của y khiến mọi người đồng loạt im bặt.


Tống Thừa Ân bước ra.


- Tà Nhân Vô Diện... Tống mỗ thanh toán ân oán với ngươi.


Thiên Hựu đạo trưởng bước đến bên Thừa Ân.


- Bần đạo cũng đòi nợ cho đệ tử Võ Đang.


Giác Viễn đại sư chấp tay niệm Phật hiệu.


- A di đà Phật.


Kỹ Thượng nhìn Tống Thừa Ân và Thiên Hựu đạo trưởng rít giọng :


- Hai người không phải là đối thủ của ta.


Y chỉ Ngạn Kim Tiêu.


- Hắn mới chính là đối thủ của bổn tọa.


Vừa nói Đổng Kỹ Thượng vừa dựng song thủ vỗ thẳng xuống Thiên Hựu đạo trưởng và Tống Thừa Ân.


Hai luồng ảo khí huyền hoặc chụp tới hai người.


Thừa Ân và Thiên Hựu đạo trưởng không né tránh mà dựng chưởng đón thẳng đỡ thẳng.


Ầm...


Tống Thừa Ân lẫn Thiên Hựu đạo trưởng bị trượt dài ra sau những hai trượng khi Đổng Kỹ Thượng chỉ thối lại một bộ.


Y rít giọng nói :


- Ta có thể sử dụng được tất cả những tuyệt công trong giang hồ. Các ngươi chỉ là một lũ đom đóm không thể so với bổn tọa đâu.


Thốt ra lời nói đó, ánh mắt Đổng Kỹ Thượng long lên sòng sọc, biểu thị sắc na khủng bố rờn rợn. Tiếp nhận ánh mắt của Đổng Kỹ Thượng, quần bùng lẫn mọi người buộc phải thối lại một bộ.


Kỹ Thượng thả chân chậm rãi bước xuống những bậc tam cấp.


Y định nhãn nhìn Ngạn Kim Tiêu.


- Ngươi giở trò ma mãnh khá lắm... nhưng ngươi cũng không cãi được ý trời. Ngươi không cản được bước chân của ta.


Kim Tiêu nhìn lại Đổng Kỹ Thượng :


- Tôn giá có muốn đấu với Đổng công tử không?


Ky Thượng rít giọng nói :


- Ngươi đang tự lột mặt nạ ra rồi đó. Đổng Kỹ Thượng làm gì biết võ công.


Kim Tiêu gật đầu :


- Đúng là trước đây tại hạ không biết vô công. Nhưng khi biết tôn giá dám giả dạng tại hạ, định gieo ác nghiệp cho Đổng gia, nên tại hạ tự trụi rèn võ công. Thậm chí rèn võ công đến cảnh giới tối thượng lư hỏa thuần thanh để khắc chế tôn giá.


Kim Tiêu gắt giọng nói :


- Giờ đây tại hạ sẽ cho tôn giá nếm mùi lợi hại của tại hạ đây.


Kỹ Thượng phá lên cười khùng khục :


- Ngạn Kim Tiêu... ta không tin ngươi là đối thủ của ta.


Kim Tiêu nạt ngang :


- Bộ tôn giá vẫn còn nghĩ mình là Đổng Kỹ Thượng tại hạ đó à?


Kỹ Thượng từ từ đanh mặt lại. Y cười khẩy một tiếng :


- Ngươi có gian nhưng không ngoa. Xét như chuyện này, ngươi giúp cho ta vậy.


Y vừa nói vừa lắc vai lướt tới Ngạn Kim Tiêu.


Kim Tiêu vẫn đứng chôn chân một chỗ. Khi ngọn Vô Địch chưởng của Kỹ Thượng vỗ tới, chàng chỉ xoay tròn hữu thủ, tả thủ vẫn chấp sau lưng. Một ảo khí mờ ảo từ tâm trung bản thủ của Kim Tiêu tỏa ra quấn lấy đạo khí kình Vô Địch chưởng của Kỹ Thượng.


Không một tiếng sấm chưởng nào phát ra, mà lại có hiện tượng kỳ lạ khởi sinh.


Đạo ảo khí huyền hoặc của Kim Tiêu như khắc chế đạo kình khí của Kỹ Thượng rồi hướng nó công ngược lại đối phương.


Kỹ Thượng quá bất ngờ với hiện tượng đó, nhưng khi phát hiện thì buộc không còn ra phương cách nào phản ứng. Sự biến cứ như tự gã đánh vào gã.


Ầm...


Kỹ Thượng nhận đúng đạo khí kình do chính mình phát tác, mà phải lùi lại năm bộ. Sau mỗi bước chân thối lùi sàn gạch lún xuống rạn nứt dấu chân chim.


Kim Tiêu nói :


- Đến lượt tại hạ đây.


Kim Tiêu vừa nói vừa lướt đến, tả thủ và hữu thủ đồng loạt thi triển Thiên Cang chỉ.


Chớp thấy Kim Tiêu thi triển Thiên Cang chỉ, Kỹ Thượng cũng dụng Thiên Cang chỉ đón thẳng đỡ thẳng. Nhưng một lần nữa khí không phát ra từ chỉ pháp của Kim Tiêu mà ngược lại như có một hấp lực vô hình đón lấy những đạo chỉ công của Đổng Kỹ Thượng, đánh trả lại y.


Kỹ Thượng lúng túng, muốn thu hồi cũng không được, muốn né tránh cũng không xong mà phải chịu hứng tiếp những đạo chỉ của bản thân mình.


Mười đạo chỉ kim can của gã phát tác đồng loạt quay lại đánh vào mười đại huyệt của Kỹ Thượng.


Chát... chát....


Kỹ Thượng hứng trọn mười đạo chỉ khí, ngã vật ra sau, ngồi bệt xuống sàn gạch.


Quần hùng lẫn bọn gia nhân đồng loạt lướt tới toan xé lấy xác Kỹ Thượng, nhưng Kim Tiêu quát lớn.


- Dừng lại...


Mọi người đồng loạt sững bộ.


Kỹ Thượng ngồi dưới đất, mồi hôi xuất hạn khắp người. Y nhìn Kim Tiêu.


- Ngươi thụ học võ công từ đâu?


- Đổng công tử tự nghĩ ra. Nếu huynh chỉ biết chép thơ thì đệ biết chế tác thơ. Hai động thái đó khác nhau.


- Sao ta không nghiệm được điều này?


- Đã là thư sinh thì người ta cho là mọt sách mà.


- Ngươi giết ta chứ?


Kim Tiêu lắc đầu :


- Không! Kim Tiêu làm chuyện này không phải trả thù... mà vì mục đích khác.


Chàng buông tiếng thở dài, rồi cách không điểm chỉ vào ba mươi sáu đại huyệt của Kỹ Thượng.


- Ngươi...


- Phế bỏ tất cả võ công của huynh.


Kỹ Thượng cúi gục đầu xuống lí nhí nói :


- Ngươi giết ta thì hơn.


Kim Tiêu buông tiếng thở dài.


Kim Tiêu nhìn lại quần hùng.


- Chư vị... sự thật đã phơi bày tất cả rồi. Đổng mỗ xin chư vị cho Đổng mỗ được giám sát Tà Nhân Vô Diện.


Mọi người đồng loạt ôm quyền :


- Tha hay giết, tùy Đổng thiếu gia định đoạt gã.


Kim Tiêu ôm quyền đáp lễ :


- Đa tạ... đa tạ...


* * * * *


Kỹ Thượng đang quỳ, mặt quay vào vách thạch thất. Trong đầu y chỉ có một ý niệm duy nhất, võ công mà Kim Tiêu có được là từ đâu. Phải chăng chính chàng đã chế tạo ra thứ công phu đó. Thứ công phu mà y không thể nào tưởng tượng được.


Cửa thạch thất dịch mở, Kim Tiêu và Ngọc Lan bước vào.


Kỹ Thượng từ từ quay mặt nhìn lại.


- Hai người vào đây để giết ta à?


Kim Tiêu buông tiếng thở dài.


- Không giết huynh đâu.


- Ta đã là phế nhân, giết cũng bằng thừa. Tại sao ngươi lại giả trang như ta, ngươi có thể dụng chính bản thân của ngươi để vang danh thiên hạ mà.


- Kim Tiêu không cần vang danh với thiên hạ. Kim Tiêu hóa trang thành huynh với mục đích giữ cho Đổng gia không bị biến thành miếng mồi ngon cho người võ lâm xâu xé. Đó là mục đích của Ngạn Kim Tiêu.


Kỹ Thượng cười khẩy rồi nói :


- Kim Tiêu ta hận ngươi, nhưng cũng cảm kích sự độ lượng của ngươi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Cẩm tú cầu vẫn nở

Cẩm tú cầu vẫn nở

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Cẩm tú

25-06-2016
Tình yêu tìm lại

Tình yêu tìm lại

Tin nhắn chỉ có vài chữ, mà nó làm tim Long như thắt lại "Em muốn gặp lại anh, nơi

24-06-2016
Em gái bé bỏng

Em gái bé bỏng

Cô em gái nhõng nhẽo nhiều khi thật phiền phức nhưng như một thiên thần đáng yêu bên

01-07-2016
Sinh nhật cuối cùng

Sinh nhật cuối cùng

"Anh có yêu em không?" Cô liếc đôi mắt đẹp nhìn anh cười, hỏi một cách tinh nghịch.

30-06-2016
Chênh vênh

Chênh vênh

Hình ảnh của con thuyền cứ lướt trên dòng sông trong những luồng gió cứ chống

23-06-2016