Disneyland 1972 Love the old s
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 14 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 48 - Nhu kỳ tuyết ngưng

↓↓
Kỹ Thượng ngồi trên chiếc ngai sơn son thếp vàng, sau lưng là bức hoành phi có dòng chữ.


"Nhứt thống thiên hạ.


Đệ nhất Đổng gia".


Phía dưới sân tràng là quần hùng võ lâm đại phái với sự thống lĩnh của Giác Viễn đại sư, Thiên Hựu đạo trưởng. Trong quần hùng có cả Tống Thừa Ân và Giang Vi Tử cùng Đổng Ngọc Lan.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Ngọc Lan nhìn Kỹ Thượng.


Tiếp nhận ánh mắt của Ngọc Lan, Kỹ Thượng nói :


- Lan muội, muội đứng về phía ai?


Ngọc Lan khẳng khái nói :


- Ngọc Lan không đứng về phía Tà Nhân Vô Diện.


- Ta là Đổng huynh của muội.


Ngọc Lan lắc đầu :


- Không! Tôn giá là Tà Nhân Vô Diện.


Kỹ Thượng phá lên cười rồi nói.


- Muội cứ cho là như vậy đi. Đổng huynh của muội là Tà Nhân Vô Diện thì đã sao nào.


Kỹ Thượng vừa nói dứt câu thì từ ngoài đại sảnh Đổng phủ một người bước vào.


Người đó giống hệt Đổng Kỹ Thượng. Trong bộ lốt Đổng Kỹ Thượng, Kim Tiêu vừa đi vừa nói :


- Tà Nhân Vô Diện là Tà Nhân Vô Diện. Sao lại tự nhận là bổn công tử được chứ?


Kỹ Thượng nheo mày từ từ đứng lên :


- Ngạn Kim Tiêu, ngươi đội lốt của ta đó à?


Kim Tiêu khoát tay :


- Tầm bậy, tầm bậy, bổn công tử là bổn công tử đâu lại là Ngạn Kim Tiêu.


Kim Tiêu chấp tay sau lưng nhìn Kỹ Thượng.


- Tà Nhân Vô Diện... các hạ bộ thích bộ mặt của ta lắm hay sao vậy? Hãy lấy lại khuôn mặt của mình đi.


Kỹ Thượng nhíu mày :


- Ta chính là Đổng Kỹ Thượng.


- Tại sao cứ phải nhận là bổn công tử chứ?


Kim Tiêu hừ nhạt rồi nói tiếp :


- Để xem ta là Đổng Kỹ Thượng công tử hay các hạ là Đổng Kỹ Thượng. ắt phải nhờ đến lão bộc Từ Quảng thôi.


Kỹ Thượng phá lên cười.


- Được.


Y lớn tiếng phán lệnh :


- Từ Quảng lão bộc đâu.


Từ Quảng từ sau hậu đường bước ra.


Lão đứng nheo mày nhìn Kim Tiêu và Đổng Kỹ Thượng.


Lão hết nhìn Kim Tiêu rồi lại nhìn Đổng Kỹ Thượng.


Kỹ Thượng nói :


- Lão Từ... cho dù Ngạn Kim Tiêu có hóa trang thế nào nhưng lão vẫn có thể nhận ra ta là Đổng thiếu gia của lão chứ.


Lão Từ Quảng dụi mắt nhìn Kỹ Thượng rồi nhìn lại Kim Tiêu.


Kim Tiêu mỉm cười nói :


- Từ tiền bối... ngươi hẳn nhận ra Đổng Kỹ Thượng này chứ?


Kim Tiêu chỉ về phía Kỹ Thượng.


- Còn y chính là Tà Nhân Vô Diện.


Lão Từ Quảng vuốt râu rồi ôn nhu nói :


- Chuyện này lạ quá. Thôi được rồi lão phu sẽ cố phân định xem ai là Đổng Kỹ Thượng.


Lão nhìn lại Kỹ Thượng nhìn lại Kim Tiêu một lúc sao đó tiến lại bên Kim Tiêu :


- Vị công tử này mới đúng là Đổng thiếu gia.


Chỉ về phía Kỹ Thượng, lão từ tốn nói :


- Còn gã đó là Tà Nhân Vô Diện.


Kỹ Thượng quắc mắt rít giọng nói :


- Lão Từ, bộ lão đui rồi hay sao mà không nhận ra ta là Đổng Kỹ Thượng.


- Nếu lão phu đui thì đâu thể nào phân biệt được tôn giá là Tà Nhân Vô Diện.


Kỹ Thượng gắt giọng gầm lên :


- Ta là Tà Nhân Vô Diện thì đã sao nào. Hôm nay các ngươi đã đến đây thì phải qui thuận theo bổn tọa. Kẻ nào thuận theo ta thì sống, người nào phản lại ta thì chết.


Kim Tiêu ôm quyền nói :


- Chư vị quần hùng, biết cả rồi đó. Y đã tự nhận mình là Tà Nhân Vô Diện. Y đã gieo rắc chết chốc cho mọi người, còn giáng họa xuống cho Đổng phủ.


Giang Vi Tử nhìn Kim Tiêu, nàng nghĩ thầm :


- "Kim Tiêu đang giở trò gì đây?"


Kim Tiêu nhìn bọn cao thủ Đổng phủ :


- Các người đã biết y là Tà Nhân Vô Diện, còn đứng về phe y nữa ư? Các người còn là người của Đổng gia không. Hay đã theo cái gã ôn dịch kia rồi.


Không cần Kim Tiêu nói lời thứ hai tất cả bọn cao thủ dưới trướng của Đổng Kỹ Thượng đồng loạt bước sang phía quần hùng. Cuối cùng cũng chỉ còn lại mỗi một Đổng Kỹ Thượng ngồi chơ vơ trên chiếc ngai sơn son thếp vàng.


Y tức giận quát :


- Kim Tiêu... ngươi định giở trò gì?


- Hê... Bộ tôn giá có mắt như mù hay sao mà không nhận ra bổn công tử hay sao mà cứ gọi bổn công tử là Ngạn Kim Tiêu. Hảo đệ Ngạn Kim Tiêu của bổn công tử đã có chuyện cần phải giải quyết với Địa chủ U Linh Thạch Ỷ Nương rồi, đâu có rảnh rỗi mà đến đây lột cái bộ mặt của tôn giá.


Kim Tiêu hất mặt :


- Hê... bộ mặt của tôn giá như thế nào, xấu xí ra sao thì cứ phơi ra cho mọi người biết đi.


Kỹ Thượng nhíu mày :


- Ngươi muốn biết chân diện của ta à?


- Không phải một mình Đổng công tử muốn biết đâu, mà tất cả mọi người đều muốn biết.


Kỹ Thượng nghe Kim Tiêu nói lời này, theo phản xạ tự nhiên mà không làm chủ được, đưa tay lên vuốt mặt.


Y hạ tay xuống rồi nói :


- Chân diện của ta thế nào?


Quần hùng trố mắt nhìn Kỹ Thượng.


Kỹ Thượng không màn đến những ánh mắt đó, mà gắt giọng nói :


- Bộ mặt của bổn tọa thế nào?


Kim Tiêu lắc đầu :


- Khuôn mặt của tôn giá gớm ghiếc quá, nên tôn giá mới phải dùng hết bộ mặt của người này đến bộ mặt của người khác.


Kim Tiêu nói rồi vỗ tay một tiếng.


Nghe tiếng vỗ tay của chàng, một chiếc gương đồng được bày ra trước mặt Kỹ Thượng.


Kỹ Thượng nhìn Kim Tiêu.


- Ta không giống ngươi ư?


- Tôn giá nhìn vào gương sẽ biết mình giống ai mà.


Kỹ Thượng tò mò nhìn vào trong gương. Gã không thể tin vào mắt mình được.


Trong gương là một bộ mặt sần sùi nổi u những cục thịt đỏ ối nhưng không muốn tuột ra khỏi bộ mặt gã.


Kỹ Thượng gào lên :


- Tại sao lại như vậy... tại sao...?


- Mặt mình như thế nào thì phải chịu thế nấy. Cái tâm chính là khuôn mặt, tôn giá đã có cái tâm không tốt, bộ mặt cũng xấu xí như cái tâm của tôn giá.


Kỹ Thượng gầm lên :


- Chính ngươi. Ngươi đã bày trò gì? Nói cho ta biết.


- Bày trò với không bày trò. Tôn giá có trách gì sao mình lại bị trời bang cho bộ mặt khó coi như vậy, trước hết trách ở tôn giá. Trách cái tâm vô nhân và bạo tàn của tôn giá đó.


Kỹ Thượng nghiến răng ken két.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Giếng cạn

Giếng cạn

"Bống em ơi! Em ở nhà chăm nom anh Lăng thay chị nhé. Lăng con trai tồ lắm, ăn uống,

28-06-2016
Sẽ không quên tình yêu

Sẽ không quên tình yêu

Anh cười cay đắng. Tình yêu của anh cũng như khinh khí cầu này, bay cao trên bầu trời

24-06-2016
Chuyện những lối mòn

Chuyện những lối mòn

Tôi có thói quen thường ghi lại những ý tưởng hay, những sự kiện và những danh ngôn

29-06-2016
Bản Romance cho em

Bản Romance cho em

Điều đó đôi lúc khiến tôi xao nhãng đôi chút trong những bài guitar của mình. Nhưng

30-06-2016
6 hình ảnh người cha

6 hình ảnh người cha

"Bố cho con ăn, con cười, bố cười. Con cho bố ăn, bố khóc, con khóc". *** 1. Có một

29-06-2016
Mở ngăn kí ức

Mở ngăn kí ức

Đời mới hai mươi Đời mới ra đời Thì cứ vui – Q.B., "Ngày hai mươi" *** Em, Anh

23-06-2016