XtGem Forum catalog
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 45 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 27 - Liêu lệ phong vân cao

↓↓
Kim Tiêu về đến nơi dựng lều thì thấy tất cả mọi người đang tụ tập trước ngôi biệt lều của Mộng Di Hoa. Sự tụ tập của mọi người khiến Kim Tiêu không khỏi lo lắng.


Tống Thừa Ân nhìn Kim Tiêu.


Tiếp nhận ánh mắt của Thừa Ân Kim Tiêu không khỏi bồi hồi. Chàng miễn cưỡng hỏi :


- Tống đại ca chuyện gì đã xảy ra?

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Kim Tiêu bước vào gian liệt lều.


Khánh Khánh đang khóc thổn thức, còn nằm dọc theo biệt lều là năm xác người.


Năm cái xác đó chính là ngũ kỳ môn khách. Tất cả đều bị đánh vỡ vùng thượng đẳng, tiếp nhận một cái chết vô cùng thảm khốc. Kim Tiêu không thấy Mộng Di Hoa.


Chàng bước vội lại bên Khánh Khánh.


Khánh Khánh quay ngoắt lại nhìn Kim Tiêu.


Ánh mắt nàng long lên sòng sọc với vẻ căm phẫn tột cùng :


- Ngươi... chính là ngươi.


Kim Tiêu cau mày nhưng vẫn từ tốn :


- Khánh Khánh cô nương, bình tĩnh lại đi, Mộng Di Hoa đang ở đâu?


- Ngươi bắt tiểu thư đi rồi còn hỏi ta nữa. Chính ngươi đã đến đây giết người rồi đưa Mộng Di Hoa tiểu thư đi.


Kim Tiêu sửng người, chàng miễn cưỡng hỏi lại :


- Khánh Khánh cô nương nói tại hạ đã đưa Mộng Di Hoa đi ư? Tại hạ đâu có làm điều đó.


- Chính mắt ta thấy Ngạn công tử giết người và đưa Mộng Di Hoạ đi.


Lòng dạ Kim Tiêu rối bời khi nghe Khánh Khánh nói câu này.


Chàng quay bước vội vã đi ra ngoài biệt lều.


Thừa Ân nhìn Kim Tiêu.


- Ngạn đệ đã đi đâu?


Kim Tiêu bực bội trả lời :


- Kim Tiêu đi đâu có can hệ gì đến Tống huynh. Chẳng lẽ huynh nghi ngờ cả Ngạn Kim Tiêu.


Ngọc Lan nhìn Kim Tiêu bằng ánh mắt muộn phiền.


Vị Yên xen vào :


- Ngạn công tử đến chỗ của Vị Yên.


Ngọc Lan nhìn Vị Yên :


- Cô nương là ai?


Kim Tiêu trả lời thay Vị Yên :


- Cô ấy là người quen của Ngạn Kim Tiêu.


Kim Tiêu nhìn lại Thừa Ân :


- Tống huynh, bao nhiêu người có mặt ở đây mà lại có Tà Nhân Vô Diện đưa Mộng Di Hoa đi được hay sao?


- Không ai ngờ y dị dung thành Ngạn đệ.


Kim Tiêu buông tiếng thở dài :


- Kim Tiêu phải đi tìm Mộng Di Hoa. Nếu Tà Nhân Vô Diện đưa Di Hoa đi nhất định y chưa thể đi xa được đâu.


Kim Tiêu nói rồi dợm bước, nhưng Đổng Thừa Tự ngăn lại :


- Ngạn Kim Tiêu công tử đứng lại.


Kim Tiêu dừng bước nhìn lại Đổng Thừa Tự.


- Đổng tiền bối có điều gì chỉ giáo cho vãn bối.


- Trước khi công tử rời khỏi đây, hãy nói rõ công tử đã đi đâu?


Chân diện của Kim Tiêu đanh hẳn lại :


- Vãn bối đi đâu có cần phải nói cho Đổng tiền bối biết không chứ, hay tiền bối nghi ngờ Ngạn Kim Tiêu này là Tà Nhân Vô Diện.


Đổng Thừa Tự vuốt chòm râu trang trọng nói :


- Khi sự việc ở đây xảy ra, Ngũ kỳ môn khách và Mộng Di Hoa bị bắt đi thì Ngạn Kim Tiêu bật vô âm tín. Đến bây giờ công tử mới xuất hiện. Điều đó khiến cho lão phu nghi ngờ.


- Vãn bối đã nói với mọi người Tà Nhân Vô Diện có thể dị dung thành bất cứ người nào mà y giáp mặt. Y có thể hóa trang thành vãn bối kia mà. Chỉ tại mọi người không đề phòng cẩn mật. Chuyện đã xảy ra rồi, vãn bối có giải thích cũng bằng thừa. Vãn bối cũng không muốn mất thời gian, lúc này phải tìm ra Mộng Di Hoa.


Kim Tiêu ôm quyền :


- Mọi người bảo trọng, cáo từ.


Đổng Thừa Tự lướt đến chặn dường Kim Tiêu :


- Trước khi công tử bỏ đi, công tử phải lý giải rõ ràng.


Đôi chân mày Kim Tiêu nhíu lại, chàng nhìn Thừa Ân :


- Tống huynh, tại Đổng phủ, Tà Nhân Vô Diện đã từng hóa trang thành huynh thì sao nào?


Thừa Ân bước đến bên Đổng Thừa Tự :


- Tiền bối, hãy để Kim Tiêu đi. Thừa Ân tin Kim Tiêu không phải là gã tà nhân bá đạo đó.


Thừa Tự lưỡng lự.


Thừa Ân nói tiếp :


- Tà Nhân Vô Diện có thể dị dung thành bất cứ người nào mà. Hãy tin Thừa Ân.


Thừa Ân nhìn lại Kim Tiêu :


- Đệ đi đi.


Kim Tiêu ôm quyền :


- Đa tạ huynh. Tại hạ gởi lại Vị Yên cô nương cho huynh.


Kim Tiêu nhìn qua mọi người. Một lần nữa lại bị cản bước bởi Ngọc Lan :


- Ngọc Lan sẽ cùng đi với huynh.


Kim Tiêu nhăn mặt :


- Sao... tiểu thư đòi đi cùng với Kim Tiêu à?


Ngọc Lan gật đầu :


- Ngọc Lan sẽ đi cùng với Kim Tiêu.


Kim Tiêu chắc lưỡi vuốt cầm :


- Tại sao nàng cứ đòi theo Kim Tiêu. Hay nàng muốn theo để giám sát Kim Tiêu.


Ngọc Lan nhìn chàng từ tốn nói :


- Ngọc Lan không giám sát Ngạn huynh. Đây là chuyện của Đổng gia, Ngọc Lan đâu để mặc Ngạn huynh một mình tìm đến Tà Nhân Vô Diện chứ.


Thừa Ân nhìn Kim Tiêu.


- Ngạn Kim Tiêu, đệ hãy cho Ngọc Lan theo đệ.


- Ngọc Lan chỉ làm vướng tay vướng chân Kim Tiêu thôi.


Ngọc Lan gắt giọng nói :


- Ngọc Lan không làm vướng bận chân tay Ngạn huynh đâu. Ngọc Lan không phò trợ cho huynh thì thôi chứ tuyệt không làm vướng tay vướng chân huynh.


- Ngọc Lan đã nói vậy rồi, Kim Tiêu đồng ý với nàng, nhưng Ngọc Lan phải tâm niệm một điều, Ngạn Kim Tiêu không phải là Tà Nhân Vô Diện.


Ngọc Lan gật đầu :


- Ngọc Lan nhớ điều này.


- Chúng ta đi.


Kim Tiêu giơ dây cương cho hắc thố khỏi cỗ xe. Ngọc Lan gỡ dây cương một con ngựa khác. Hai người cùng lên yên.


Kim Tiêu nhìn lại thưa :


- Nếu như đệ không quay về, Tống đại ca tự lo liệu phần việc của mình Tống đại ca và mọi người bảo trọng.


Nói rồi Kim Tiêu thúc gót giày để hắc thố cất vó phi nước đại lướt đi.


Ngọc Lan cũng vội vã thúc ngựa bám theo Ngạn Kim Tiêu. Nàng vừa thúc ngựa vừa nói :


- Ngạn huynh chờ Ngọc Lan với.


Kim Tiêu ghì cương cho con hắc thố phi nước kiệu.


Kim Tiêu chờ Ngọc Lan phi ngựa đến mới nói :


- Ta nói rồi... nàng sẽ làm vướng chân vướng tay Ngạn Kim Tiêu mà.


Ngọc Lan bẽn lẽn :


- Huynh định đi đâu?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Điều giản dị

Điều giản dị

Hơn 10 giờ đêm, anh mệt mỏi bước lên được căn hộ tầng 10 của mình. Chợt sững

01-07-2016
Gia đình...

Gia đình...

Tôi ghét gia đình tôi! Phải, tôi ghét căn nhà tôi đang sống, tôi ghét cái giường tôi

29-06-2016
Mẹ kế

Mẹ kế

Có lẽ trong tâm thức của mỗi người khi nhắc đến dì ghẻ chắc chắn là một người

23-06-2016
Chuyện xóm trọ

Chuyện xóm trọ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Là sinh viên năm

24-06-2016
Sinh nhật thứ 25

Sinh nhật thứ 25

Thì ra không phải tôi đang cô đơn, vẫn còn có người đang nhớ tôi, đang nghĩ về tôi,

24-06-2016