Teya Salat
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 3 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 27 - Liêu lệ phong vân cao

↓↓

- Đến chỗ Độc chủ Bá Nghị. Nếu như Kim Tiêu đoán không lầm Tà Nhân Vô Diện có thể đưa Mộng Di Hoa đến chỗ Độc chủ Bá Nghị.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Huynh lo lắng cho Mộng Di Hoa lắm sao mà gấp như vậy.


- Nàng đừng có hờn dỗi. Lúc này ai cũng lo lắng cho Mộng Di Hoa.


Buông một tiếng thở dài, Kim Tiêu nói tiếp :


- Đại ca của Ngọc Lan sẽ rất đau khổ khi mất đi một vị hồng nhan tri kỷ. Nàng không muốn đại ca của mình phải đau khổ chứ?


Ngọc Lan nhìn Kim Tiêu.


- Đổng huynh đau khổ hay Ngạn huynh đau khổ.


Kim Tiêu vuốt cằm :


- Ai đau khổ cũng được mà. Kim Tiêu đã hứa với Di Hoa không để cho Tà Nhân Vô Diện thực hiện ý định của y với Di Hoa. Không cứu Di Hoa, Kim Tiêu chẳng khác nào là kẻ bội ngôn, xảo trá.


- Nếu Ngọc Lan rơi vào tình cảnh như Mộng Di Hoa, Ngạn huynh có lo lắng như vậy không?


- Tất nhiên là phải lo rồi. Rất may Ngọc Lan không ơi vào tình cảnh giống như Mộng Di Hoa.


Kim Tiêu nói dứt lời thúc hắc thố tung vó phi nhanh hơn. Ngọc Lan cố bám theo Kim Tiêu.


Bất thình lình, Kim Tiêu đang ngồi trên yên ngựa lại ngã nhào xuống đất lăn lông lốc.


Ngọc Lan hốt hoảng ghìm cương, phi thân xuống đất chạy đến bên Kim Tiêu.


Nàng đỡ lấy chàng.


Toàn thân Kim Tiêu ướt dẫm mồ hôi.


Ngọc Lan lo lắng hỏi :


- Ngạn huynh, huynh sao vậy?


Kim Tiêu thở hổn hèn, cố ngồi lên :


- Lạ thật.


Ngọc Lan nhìn chàng :


- Huynh nói cái gì lạ, tự dưng huynh lại ngã nhào xuống khỏi lưng hắc thố.


Kim Tiêu gượng đứng lên, chàng đặt tay vào vùng chấn tâm rồi nhìn quanh.


Ngọc Lan tò mò nhìn Kim Tiêu :


- Huynh nhìn gì vậy?


- Ngọc Lan, vừa có một ngọn gió độc thổi qua phải không?


- Nếu có độc phong thì Ngọc cũng giống như Ngạn huynh rồi.


Ngọc Lan nhìn Kim Tiêu :


- Huynh sao vậy?


- Vừa rồi mắt của Kim Tiêu tối sầm, tim quặng thắt, tứ chi bủn rủn không sao làm chủ được mình Cứ như Kim Tiêu vừa bị trúng một ngọn độc phong mà tẩu hỏa nhập ma không làm chủ được bản thân vậy.


Ngọc Lan lo lắng nhìn chàng :


- Ngạn huynh nghỉ ngơi đi, có lẽ huynh quá lo lắng cho Mộng Di Hoa nên mới bị hiện tượng đó.


- Cảm giác này rất lạ với Kim Tiêu.


Ngọc Lan nhỏ nhẹ nói :


- Ngạn huynh, chúng ta tìm đến đại phu đi... Huynh trong tình trạng này Ngọc Lan lo lắm.


- Ngọc Lan, chúng ta không thể mất thời gian được. Lúc này Di Hoa đang cần đến chúng ta.


Kim Tiêu nói rồi bước đến hắc thố.


Chàng cho chân vào nài yên nhưng không thể nhấc mình lên yên ngựa.


Nội lực trong Kinh Tiêu như thể đã bị tản mác, tựa như người đã bị phế bỏ võ công.


Kim Tiêu nheo mày :


- Quái lạ lá thật.


Ngọc Lan lo lắng nhìn Kim Tiêu :


- Ngạn huynh phải đến đại phu.


Nàng vừa nói vừa bất ngờ điểm vào tịnh huyệt của Kim Tiêu.


Kim Tiêu bối rối :


- Ngọc Lan, nàng làm gì vậy?


- Dù muốn hay không muốn Ngọc Lan cũng phải đưa huynh đến đại phu.


- Ta và nàng không có nhiều thời gian đâu.


Huynh lo cho Mộng Di Hoa, còn muội thì lo cho huynh. Với muội Kim Tiêu quan trọng hơn Mộng Di Hoa.


Nàng nói rồi đỡ Kim Tiêu lên lưng hắc thố, rồi phi thân ngồi sau chàng.


Kim Tiêu miễn cưỡng nói :


- Nàng không sợ người ta cười à?


- Không. Ai cưới cũng được, bởi vì Ngọc Lan đã cùng vào Kỹ lâu với Ngạn Kim Tiêu, thậm chí vào chung một bồn nước nữa. Ai muốn nghĩ Ngọc Lan như thế nào cũng được, chỉ cần Kim Tiêu nghĩ tốt về Đổng Ngọc Lan được rồi.


Kim Tiêu gượng cười nói :


- Ngọc Lan đừng quên, nam nữ thụ thụ bất thân đó.


- Ngọc Lan không màng đến tiểu tiết đó. Nếu nghĩ đến tiểu tiết đó thì bây giờ Ngạn huynh phải...


- Nàng không nói hết lời mà bỏ lửng câu nói giữa chừng.


Kim Tiêu giả lả hỏi :


- Phải làm sao?


- Tự huynh hiểu đó.


Ngọc Lan khiển con hắc thố phi nước kiệu.


Ngọc Lan khiển hắc thố tìm đến nhà một lão phu trong trấn Vĩnh Xương cùng lúc bình minh cũng le lói cuối đường chân trời.


Nàng gõ cửa.


Kim Tiêu nói :


- Ngọc Lan đừng hối hả như vậy... Kim Tiêu thấy trong mình không sao đâu.


- Huynh đừng có ngăn muội mà.


Kim Tiêu nhìn nàng. Chàng thử vận công. Nội lực nhanh chóng hội tụ vào Đan điền.


Kim Tiêu nheo mày :


- Quái...


Kim Tiêu nghĩ đến nội lực "Dịch Cân kinh" mà Giác Chân đại sư đã truyền cho chàng.


Kim Tiêu nói với Ngọc Lan :


- Ngọc Lan, nội lực của Kim Tiêu đã phục hồi rồi.


Nàng nhìn Kim Tiêu bằng ánh mắt hoài nghi.


Ngọc Lan lắc đầu :


- Muội không tin.


Cửa hiệu thuốc dịch nở, một bộ mặt cau có với những nốt đỏ phủ dày.


- Sáng sớm hai người đến tìm ta có chuyện gì?


Ngọc Lan ôm quyền nói :


- Đại phu có thể chuẩn mạch hốt thuốc cho đại ca của tiểu nữ được chứ?


Gã đại phu nhăn nhó :


- Cô nương muốn chuẩn mạch hốt thuốc thì cũng phải chờ trời sáng hẳn chứ. Có đâu mới tinh mơ, sương còn chưa tan hết đã đến quấy rầy ta.


Gã đại phụ lắc đầu rồi nhìn nàng hỏi :


- Cô nương có ngân lượng không vậy?


- Tiểu nữ có.


- Chuẩn mạch hốt thuốc lúc này, ta đòi công cao gấp đôi đó. Phải có nhiều ngân lượng ta mời khám.


Ngọc Lan lấy ra một tờ ngân phiếu đặt vào tay gã :


- Đại phu nhìn xem bao nhiêu. Nếu trị hết bệnh cho Ngạn Kim Tiêu huynh, Ngọc Lan sẽ thưởng thêm cho đại phu?


Gã đại phu liếc nhanh qua tờ ngân phiếu rồi phấn khích hẳn lên.


- Được rồi, được rồi, mời cô nương và công tử vào hiệu thuốc của ta.


Y mở toang cửa để Kim Tiêu và Ngọc Lan bước vào. Chờ hai người yên vị rồi, y mới nói.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Ép Yêu

Ép Yêu

Những nhân vật chính trong truyện!Văn Thanh Thu: là một cô gái dễ thương, xinh đẹp họ

23-07-2016 46 chương
Màu nắng quay trở lại

Màu nắng quay trở lại

Tuyết rơi ngoài cửa sổ. Qua một lớp kính mỏng trong suốt, có lẽ nó chẳng lạnh và

28-06-2016
Thỏi son không phai màu

Thỏi son không phai màu

Từ trước đến nay, chưa bao giờ cô nghĩ rằng cô với anh chia tay nhau chỉ vì một thỏi

30-06-2016
Cái nắm tay siết

Cái nắm tay siết

Đã một thời gian rất dài San không gặp lại Nam, nhưng tình yêu trong San có vẻ chưa bao

24-06-2016
Dừng lại để yêu...!

Dừng lại để yêu...!

Để yêu thương, không phải là lúc nào cũng là chạy theo và bất chấp, mà đôi khi đơn

23-06-2016