XtGem Forum catalog
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 124 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 23 - Đạo hiệp thảo mộc trưởng

↓↓

- Ta thích nàng.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ta không thích Ngạn Kim Tiêu.


- Kim Tiêu đâu có cần nàng thích. Ta chỉ biết nàng là cục mỡ mơn mỡn ngon lành.


Thừa An cau mày.


Kỹ Thượng nói :


- Thế nào là cục mỡ.


- Thì cũng giống như Tiêu Dao Mẫn là cục mỡ của huynh vậy.


Kỹ Thượng phá lên cười. Y vừa cười vừa nói :


- Đệ nói tiếp đi.


Kim Tiêu nhìn Ngọc Lan :


- Đêm đó ta dẫn nàng vào Kỹ lâu Dương Châu.


- Ngươi bỡn cợt Ngọc Lan.


- Bỡn cợt hồi nào. Nếu không cho nàng vào Kỹ lâu thì nàng lại nghĩ Tống đại ca là kẻ cuồng tâm loạn trí, nói đúng hơn là thằng khùng.


Thừa Ân sượng mặt :


- Ta biến nàng thành ả dở hơi cho xứng đáng với Tống ca đó mà.


Ngọc Lan chỉ Kim Tiêu :


- Kim Tiêu là kẻ gian trá.


- Gian trá mà chỉ đem đến điều tốt cho người ta thì cũng nên gian trá. Nàng không muốn gặp Tống đại ca sao. Khi ta đến Đổng phủ, ở chung với Lão Ngoan Đồng Nhi, và lão cho ta biết biệt lầu của nàng. Ta muốn gặp nàng, minh chứng cho Từ Quảng lão bộc biết mình là bằng hữu của tiểu thư Ngọc Lan chứ không phải hạng bần nhân ăn chực, uống ké.


- Và ngươi đã đến biệt lầu của ta.


Kim Tiêu gật đầu :


- Không sai.


Vậy sao ngươi đột nhập vào biệt lầu của Ngọc Lan lúc Ngọc Lan đang tắm.


- Kim Tiêu đâu có biết nàng đang tắm chứ. Nhưng xét cho cùng chắc ta và nàng có chung số phận.


- Ngươi đúng là kẻ bỉ ổi.


- Cũng được... Ai nói ta người thế nào thì Kim Tiêu nhận mình là người thế đó. Bây giờ đến lượt nàng giải thích.


- Ngươi muốn ta giải thích gì?


Kim Tiêu vuốt cằm nhìn Ngọc Lan bằng ánh mắt hóm hỉnh :


- Đêm hôm đó, ta chui vào bồn tắm của nàng, Đổng huynh đến đòi thẩm tra biệt lầu xem kẻ có hành tung bí mật kia là ai. Nàng nghĩ ta là Sát Thủ Vô Diện, sao không giao nạp ta cho Đổng huynh, còn nhận đầu Ngạn Kim Tiêu xuống nước, buộc ta phải cắn vào đùi nàng.


Sắc diện Ngọc Lan đỏ ửng. Nàng chỉ Kim Tiêu :


- Ngươi... ngươi... ngươi quá bỉ ổi rồi. Chuyện đó mà ngươi cũng nói ra được.


- Đã giải trình thì giải trình cho biết, nếu không thì nàng cứ buộc Ngạn Kim Tiêu là Tà Nhân Vô Diện. Miệng lưỡi gì mà độc địa như vậy chứ. Nếu ta là Tà Nhân Vô Diện thì hỏi xem có bỏ qua cục mỡ Đổng Ngọc Lan không.


Ngọc Lan thét lên :


- Ngọc Lan không nói chuyện với ngơi nữa.


Nàng nói rồi quay bước đi thẳng ra cửa mộc xá.


Kỹ Thượng nhìn theo Ngọc Lan :


- Xá muội cẩn thận đó.


- Đại ca không cần phải lo cho muội mà hãy lo cho gã Ngạn Kim Tiêu đó đi. Nếu Ngọc Lan mà gặp Tà Nhân Vô Diện thì muội sẽ nhờ y cắt cái lưỡi của Ngạn Kim Tiêu.


Kim Tiêu nhăn mặt le lưỡi.


Tống Thừa ăn khẽ lắc đầu :


- Kim Tiêu đã lãm cho tiểu thư giận.


- Có như vậy Kim Tiêu mới được Ngọc Lan đi được, chứ không làm như vây, Ngọc Lan cứ ở đây, Kim Tiêu, Đổng huynh và Tống đại ca chẳng bàn gì được.


Kỹ Thượng mỉm cười :


- Ta hiểu ý Kim Tiêu.


Kim Tiêu nhìn Kỹ Thượng đổi giọng trang trọng :


- Vậy Đổng huynh để cho môn khách rời khỏi Đổng phủ hay giữ họ lại.


- Huynh làm theo ý đệ.


- Còn một điều này nữa Kim Tiêu muốn nói với huynh.


- Đệ muốn nói ta điều gì?


- Đổng huynh chỉ là một thư sinh, sở thích của huynh là thi tứ bút pháp không màn đến chuyện võ lâm. Đổng huynh không nên xen vào chuyện này. Điều đó tốt hơn huynh.


- Nhưng huynh là người của Đổng gia. Chẳng lẽ chuyện xảy ra như vậy, ta bàng quang tạo thị chẳng màn gì tới ư?


Kim Tiêu mỉm cười :


- Từ lâu huynh đã là người bàng quang rồi. Cứ giao tất cả cho Đổng Thừa Tự đại thúc hơn hay không. Huynh không chen tay vào những sự việc đang xảy ra thì huynh tránh khỏi tầm mắt của Tà Nhân Vô Diện.


Kim Tiêu buông một tiếng thở dài rồi nói tiếp :


- Để cho Tà Nhân Vô Diện chú nhãn đến Đổng huynh... Kim Tiêu sợ rằng...


Kim Tiêu bỏ lửng câu nói giữa chừng. Đổng Kỹ Thượng nhanh miệng hỏi :


- Đệ sợ gì?


- Cho dù Đổng đại ca có Tống huynh phò trợ, có Ngọc Lan tiểu thư, hay cả thiên binh vạn tướng thì cũng không thoát khỏi cái chết đâu.


Thừa Ân nheo mày :


- Kim Tiêu đánh giá cao Tà Nhân Vô Diện như vậy à?


- Kim Tiêu nói như thế vì Ngạn Kim Tiêu đã tận mục sở thị Tà Nhân Vô Diện.


Thừa Ân phấn khích hẳn lên :


- Kim Tiêu đã gặp Tà Nhân Vô Diện.


Kim Tiêu lắc đầu :


- Kim Tiêu đã gặp Tà Nhân Vô Diện ở Dĩ Hồ. Y khoát chân dung của Tống huynh.


- Y dị dung là Tống Thừa Ân, sao Kim Tiêu biết?


- Nếu Tà Nhân Vô Diện không nói thì Kim Tiêu cũng không nhận ra.


Thở hắt ra một tiến, Kim Tiêu nói :


- Kim Tiêu đã giao thủ với Tà Nhân Vô Diện.


Kỹ Thượng vồn vã hỏi :


- Y không đánh lại Ngạn đệ và bỏ chạy.


Kim Tiêu lắc đầu :


- Nói ngược lại thì đúng hơn. Tà Nhân Vô Diện muốn lấy mạng Ngạn Kim Tiêu còn dễ hơn lấy đồ trong túi mình.


Kỹ Thượng hỏi :


- Vậy sao Kim Tiêu còn đứng đây?


- Bởi vì y chưa muốn giết Ngạn Kim Tiêu. Có lẽ Tà Nhân Vô Diện chỉ muốn xem bản mặt của Ngạn Kim Tiêu thôi.


Kỹ Thượng buột miệng nói :


- Lạ thật.


- Huynh thấy lạ cái gì?


- Ai y cũng giết cả, nhưng đệ thì không.


- Hây... Tà Nhân Vô Diện không giết Ngạn Kim Tiêu bởi vì Kim Tiêu không biết dung diện thật của gã.


Kim Tiêu bước đến bàn.


Chống tay lên mặt bàn nhìn Thừa Ân, Kim Tiêu nói :


- Kim Tiêu nói ra điều đó để Tống đại ca biết mà lượng sức mình.


Thừa Ân lắc đầu :


- Tống huynh chỉ muốn đối mặt với Tà nhân vô điện mà thôi.


- Không bao lâu đâu, thế nào Tống huynh cũng gặp y mà.


Kim Tiêu bước đến bên Kỹ Thượng :


- Đổng huynh, Kim Tiêu muốn lo hậu sự cho Lão Ngoan Đồng Nhi.


- Được... Đổng huynh sẽ lo hậu sự trọng thể cho Lão Ngoan Đồng Nhi. Huynh rất hổ thẹn vì trước đây đã để Lão Ngoan Đồng Nhi sống trong khu bần nhân du thử du thực.


- Huynh đừng áy náy. Lão huynh cũng không muốn gần gũi bổn môn khách ngoài kia đâu. Lão huynh thích sống tự do, phóng đạt hơn.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng đỏ là loại hoa cô thích nhất, tên cô cũng là Rose, nghĩa là hoa hồng. Mỗi năm

30-06-2016
Ngốc thế

Ngốc thế

  Người đâu mà ngốc thế không biết! *** "Nè, Nam làm cái gì vậy hả?". Giọng nhỏ

23-06-2016
Êm ả lời ru

Êm ả lời ru

Trưa nghe giọng Mẹ, thoáng giật mình vì bên kia đầu dây đã là cái giọng run run của

25-06-2016
Cà phê sữa

Cà phê sữa

Cà phê sữa dễ thưởng thức, uống một lần như đã quen, sau đó dần cảm nhận, mới

25-06-2016
Trái tim kiêu hãnh

Trái tim kiêu hãnh

Tôi cứ thầm ước mỗi chuyến bay sẽ mang đến cho mình cơ hội gặp thêm một người

26-06-2016
Kế hoạch làm thêm

Kế hoạch làm thêm

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại" Huynh đành

27-06-2016