80s toys - Atari. I still have
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 19 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 22 - Phong ba huân dục sinh

↓↓
Trong màn đêm sương mù phủ đầy, nhưng gian thủy xá nằm giữa thủy hồ vẫn có ánh đèn hắt ra từ vòm cửa sổ. Ngạn Kim Tiêu đứng trên bờ dõi mắt nhìn ra ngôi thủy xá. Ánh đèn vụt biến mất rồi lại sáng lên. Kim Tiêu nheo mày rồi nói lớn :


- Hê... Ai ở trong thủy xá đó có thể chỉ cho Ngạn Kim Tiêu biết đường ra ngoài đó không?


Một giọng nói the thé vi vu như muỗi kêu rót vào thính nhĩ chàng.


- Ngươi ra được mà.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cùng với lời nói, Kim Tiêu chớp thấy ba ánh tinh sa ngoài thoát ra từ cửa sổ thủy lầu lướt về phía mình.


Khoảng cách từ chỗ Kim Tiêu đến thủy xá cũng non mười trượng, thế mà ba ánh tinh sa kia lướt đi thật nhanh. Chúng vừa xuất hiện đập vào nhãn quang của Kim Tiêu thì đã được nửa đoạn đường rồi. Có lẽ chỉ sau ba lần chớp mắt những tinh sa kia đã đến trước mặt chàng.


Kim Tiêu búng chỉ công phá ba điểm tinh sa đó nhưng kịp nhận ra chúng chỉ là ba cánh hoa huệ liền biến chỉ thành chưởng đón lấy chúng.


Chàng cầm ba cánh hoa huệ, điểm nụ cười mỉm nghĩ thầm :


- "Rất tiết không có Tống Thừa Ân ở đây"


Cùng với ý nghĩ đó, Kim Tiêu lắc vai thi triển "Bách Bộ Hư Tướng". Thân ảnh của chàng vụt lướt ra mặt nước, đôi cước pháp như đạp trên sóng nước một cách nhẹ nhàng lướt về phía gian thủy xá.


Trông không đầy một cái chớp mắt Ngạn Kim Tiêu đã yên vị trên thủy xá.


Kim Tiêu đẩy cửa bước vào thủy xá.


Đứng quay lưng về phía chàng là một người vận thụng y có mũ trùm đầu, hướng mắt nhìn vào ngọn bạch lạp rọi trên giá đèn.


Kim Tiêu ôm quyền nói :


- Tại hạ là Ngạn Kim Tiêu, còn tôn giá là ai.


Người vận thụng y màu xám xịt không đáp lời Kim Tiêm. Kim Tiêu nheo mày :


- Tôn giá hẹn Ngạn Kim Tiêu đến đây, rồi không trả lời tại hạ à. Tôn giá nghe tại hạ nói nhưng bị câm không trả lời tại hạ được sao?


Kim Tiêu vừa thốt dứt lời thì xám y nhân quay ngoắc lại. Cùng với động tác quay người lại,bất thình lình xám y nhân vỗ tới Ngạn Kim Tiêu hai đạo phách không chưởng.


Đối phương bất ngờ phát động chưởng tập kích, nhưng Kim Tiêu cũng đủ phản xạ thi triển "Bách Bộ Hư Tướng" né tránh.


Hai đạo phách không chưởng vỗ vào vách thủy xá.


Rầm...


Một bức vách tung ra rơi xuống đáy hồ.


Công hụt đối phương hai chưởng, xám y nhân không dừng tay lại mà chuyển qua thế trảo. Y vươn hữu trảo thộp tới yết hầu chàng nhanh không thể tưởng.


Kim Tiêu nhíu lại khi thấy thủ pháp của đối phương quá ư tàn nhẫn chẳng khác nào chàng và y là hai kẻ thù bất đội trời chung.


Kim Tiêu quyết định không né tránh trảo công của xám y nhân mà dụng Thiên Cang chỉ đón thẳng đỡ thẳng.


Chỉ pháp của chàng điểm tới hướng vào tâm trung bản thủ của xám y nhân.


Xám y nhân không chút e dè, cũng chẳng biến chiêu khi đối địch với chỉ pháp của Kim Tiêu.


Trảo và chỉ chạm vào nhau.


Xám y nhân rú lên :


- Ôi...


Y phải rú lên như vậy bởi chỉ pháp của Kim Tiêu chẳng khác nào một mũi dùi đã xuyên qua lòng bàn tay xám y nhân. Xám y nhân thối lại hai bộ ôm lấy hữu thủ.


- Ngươi...


Kim Tiêu thì trố mắt ngạc nhiên, bởi chàng sẽ nhận ra giọng nói của Đổng Ngọc Lan.


Kim Tiêu bối rối nói :


- Nàng làm cái trò khỉ gì thế này?


Ngọc Lan gắt giọng nói :


- Ngươi làm tay Ngọc Lan bị thương rồi.


Kim Tiêu bước tới nắm lấy tay nàng.


Ngọc Lan lườm chàng :


- Ngươi tàn nhẫn với Ngọc Lan như vậy à?


- Kim Tiêu có muốn đâu.


Vừa nói Kim Tiêu vừa giật chiếc khăn lụa che mặt Ngọc Lan, băng lại hữu thủ cho nàng. Chàng vừa băng bó vừa nói :


- Tại sao nàng lại muốn làm tà nhân bá đạo vô diện nhân chứ.


Chàng vừa nói dứt câu thì Ngọc Lan bất ngờ điểm vào tịnh huyệt của Ngạn Kim Tiêu.


Chỉ pháp của Ngọc Lan chưa kịp chạm đến tịnh huyệt thì đã bị Kim Tiêu giữ lại.


Chàng nhìn Ngọc Lan :


- Đừng có làm cái trò đánh lén đó để Kim Tiêu băng bó cho nàng.


Ngọc Lan sượng mặt.


Băng bó xong cho Ngọc Lan, Kim Tiêu thả tay nàng.


Chàng nhìn Ngọc Lan giả lả nói :


- Không sao... Nếu như vừa rồi Ngạn Kim Tiêu dụng hết nội lực thì đã xuyên thủ tay Ngọc Lan rồi.


- Ngươi muốn biến ta thành phế nhân à?


Kim Tiêu nhăn mặt: :


- Đâu phải tại ta. Tại nàng trước mà, nàng tự dưng giả trang làm quái nhân. Xem lại nàng kìa, đã hóa trang làm quái nhân còn bất ngờ tập kích Ngạn Kim Tiêu, buột ta phải tự vệ chứ. Nếu như ta biết nàng là Đổng Ngọc Lan hóa trang thì đã không hành xử như vậy.


- Nếu như Kim Tiêu, Kim Tiêu hành xử như thế nào?


Kim Tiêu nhìn nàng giả lả cười rồi nói :


- Nếu như ta biết quái nhân là Đổng Ngọc Lan hóa trang thì sẽ không mò cái mặt của mình đến Dĩ Hồ đâu, mà ta sẽ báo lại cho con mèo Tống Thừa Ân đến đây diện kiến với nàng. Nếu như Tống Thừa Ân huynh đến đây chắc chắn không xảy ra chuyện đáng tiếc này.


Ngọc Lan bặm hai môi gắt giọng nói :


- Tống Thừa Ân huynh không hành động như ngươi.


- Kim Tiêu biết, nàng không phải phân giải cho Tống huynh. Tống huynh đối với Ngọc Lan cái gì cũng tốt mà, ngược lại chỉ có Tống huynh là trang nam tử hán đại trượng phu trong mắt Đổng Ngọc Lan tiểu thư.


Ngọc Lan dặm chân :


- Ngươi nói không thật.


Kim Tiêu khoát tay :


- Hê... Chuyện gì thì Kim Tiêu còn xảo ngôn gian trá chứ chuyện này Ngạn Kim Tiêu nói rất thật. Ta nói cho nàng biết thật thà là cha thằng dại, nhưng Ngạn Kim Tiêu thì còn thua của thằng dại đó.


Kim Tiêu chắt lưỡi, vặn người uốn éo. Thấy Kim Tiêu hành động như vậy Ngọc Lan nheo mày :


- Kim Tiêu làm cái trò gì thế?


Kim Tiêu chỉ vào đầu mình :


- Ngạn Kim Tiêu đang tưởng tượng đó mà.


- Ngươi tưởng tượng cái gì?


- Ta đang tưởng tượng nếu như ta là Tống Thừa Ân chắc có lẽ nàng cũng sẽ cũng bị như ta vậy.


Kim Tiêu lại xua tay uốn éo người.


Chàng vừa uốn éo vừa nói :


- Tống huynh nè... Sao huynh đến trễ như vậy, huynh làm người ta phải chờ Tống huynh, muội bắt đền huynh...


Ngọc Lan đỏ mặt thét lên :


- Ngươi bỡn cợt ta, ta không chịu đâu, ta giết ngươi.


Ngọc Lan vừa nói vừa dựng tả thủ lướt tới Kim Tiêu, nhưng một lần nữa tả chưởng của nàng lại công hụt, còn Kim Tiêu thì dụng "Bách Bộ Hư Tướng" lòn ra sau lưng nàng.


Thân pháp của Ngạn Kim Tiêu vụt biến mất. Ngọc Lan ngơ ngẩn :


- Kim Tiêu! Ngươi đang ở đâu?


Kim Tiêu khều vai Ngọc Lan :


- Huynh đang ở sau lưng muội nè.


Ngọc Lan quay ngoắc lại.


Kim Tiêu giả lả cười, khoát tay :


- Thôi thôi... Bỏ qua một chuyện này đi.


Chân diện Ngọc Lan phụng phịu.


Thấy vẻ mặt cau có của nàng, Ngạn Kim Tiêu bật cười thành tiếng.


Chàng vừa cười vừa nói :


- Thôi mà, Ngọc Lan đừng có giận Kim Tiêu.


- Sao ngươi cứ bỡn cợt Ngọc Lan hoài vậy. Giữa Ngọc Lan với Tống huynh đâu có gì mà ngươi cứ bỡn cợt ta.


- Nàng và Tống đại ca không có ư?


Ngọc Lan gật đầu :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Chiếc hộp tình yêu

Chiếc hộp tình yêu

Chiếc hộp rỗng chứa đầy những nụ hôn của cô con gái chính là món quà vô cùng quý

29-06-2016
Khi tình đã cạn

Khi tình đã cạn

Vợ chồng thằng bạn lấy nhau được 10 tháng thì xảy ra xích mích rồi chia tay. Trong

23-06-2016
Chông chênh

Chông chênh

Người đàn bà bạc phần. Anh mất cách nay hai tuần, bỏ chị và thằng Cu chưa đầy 6

23-06-2016
Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại là một truyện teen của tác giả Việt Nam Dạ Hương.Trích

22-07-2016 10 chương
Người bới rác

Người bới rác

Có một đêm, ông cai thầu đi kiểm tra, từ rất xa, ông ta đã nghe thấy những tiếng rên

30-06-2016
Trẻ con và người lớn

Trẻ con và người lớn

Mà sao người lớn không được ngoan như vậy? *** Nắng nóng. Không khí mặn chát. Những

29-06-2016