Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 83 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 14 - Hoạt náo Đổng gia

↓↓
Nằm cách Trường An hai mươi dặm về hướng Đông, tọa lạc trên một khu đất với phong thủy tựa một bức tranh thủy mặc. Bao bọc quanh Đổng phủ là một con kênh với những hàng liễu soi mình xuống dòng nước trong vắt tựa như một tấm gương. Ngay cả những tầng mây bềnh bồng trôi trên trời cũng được dòng kênh in bóng.


Một khung cảnh thật thơ mộng và hữu tình.


Bốn chiếc cầu kiệu, với những trụ đá khắc họa văn tinh tế được qua con kênh theo bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc. Qua con kênh là một khu trang viên với những hòn non bộ khổng lồ nối tiếp, cùng với những khóm hoa bạt ngàn.


Tòa dịch lầu nguy nga tráng lệ được dựng ngay bên ngoài "Đổng phủ". Để vào trong Đổng phủ còn phải đi qua một vòng tường cực kỳ kiên cố, nếu không phải là người của Đổng gia thì chẳng ai được vào. Người vào được "Đổng phủ" nhất định phải là người của Đổng gia, hoặc là những thượng môn khách thân tín của "Đổng gia".

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Trong tòa dịch lầu của "Đổng gia", Ngạn Kim Tiêu đứng bên cửa sổ chắp tay sau lưng, ngắm cảnh trí bên ngoài.


Chàng nhủ thầm trong đầu :


- "Cơ nghiệp của "Đổng gia" đồ sộ thế này, hỏi sao người thiên hạ lại không muốn trở thành môn khách của Đổng gia. Được làm môn khách của Đổng gia đã là vinh dự lắm rồi. Thảo nào mà Đổng Ngọc Lan không kiêu kỳ, tự mãn với bản thân mình. Ngọc Lan xem ra cũng tốt phúc hơn người".


Một cánh bướm với sắc màu sắc sở đậu trên một cánh hoa hồng. Ngạn Kim Tiêu ngắm nhìn cánh bướm, thỉnh thoảng nó lại đập cánh. Chàng bất giác cười thành tiếng bởi ý niệm mông lung, vừa chảy qua tâm tưởng. Tiếng tằng hắng cất lên.


Nghe tiếng tằng hắng, Ngạn Kim Tiêu quay lại. Đứng ngay ngưỡng cửa dịch lầu là một lão nhân chạc ngoài ngũ tuần, vận phục trang quản gia. Lão bước đến trước mặt Ngạn Kim Tiêu.


- Ngạn công tử muốn làm môn khách của Đổng gia?


Kim Tiêu ôm quyền.


Chàng điểm nụ cười cầu tình rồi giả lã nói :


- Nếu nói vãn sinh muốn làm môn khách của "Đổng gia" thì quá thất lễ với Đổng gia. Bởi vãn sinh chỉ là một người vô danh tiểu tốt, không có danh phận gì. Càng không có được những báu vật, hay thi tứ, hoặc bất cứ thứ gì để tỏ lòng muốn làm môn khách với Đổng gia. Còn nói vãn sinh không muốn cũng không được. Ai cũng muốn trở thành môn khách của Đổng gia.


Kim Tiêu vuốt cằm :


- Kim Tiêu lại rất gần với Đổng gia.


- Rất gần với Đổng gia?


Kim Tiểu gật đầu.


- Điều đó thì Đồng Ngọc Lan tiểu thư biết à. Vãn sinh là bằng hữu của Đổng Ngọc Lan tiểu thư. Vậy có được xem là môn khách của Đổng gia không?


- Công tử là bằng hữu của tiểu thư ư?


Lão tổng quản Đổng gia vừa nói vừa nhìn Ngạn Kim Tiêu bằng ánh mắt lạ lẫm pha trộn những nét hoài nghi.


Kim Tiêu nhận ra ánh mắt của lão.


Chàng giã la nói :


- Tiền bối hoài nghi vãn bối à?


- Lão Tử Quảng nào dám hoài nghi công tử.


Kim Tiêu bặm môi nhướng mày :


- Hây... vãn bối nhìn thấy sự hoài nghi trong ánh mắt lẫn lời nói của Từ tiền bối.


Lão Từ Quảng vuốt râu :


- Lão phu phải nói với công tử rằng chưa bao giờ lão phu nghe tiểu thư Ngọc Lan nói về Ngạn công tử. Phàm những mối quan hệ của Ngọc Lan, lão phu đều biết. Bất cứ chuyện gì Ngọc Lan tiểu thư cũng đều tâm sự với lão phu.


Kim Tiêu vuốt cằm, mỉm cười nhìn lão Từ Quảng :


- Vậy vãn bối hỏi tiền bối, có bao giờ Ngọc Lan tiểu thư thế lộ với tiền bối về những chuyện thầm kín của tiểu thư không?


Lão Từ Quảng nhìn Kim Tiêu. Lão ngập ngừng một lúc rồi nói :


- Ý công tử nói chuyện thầm kín là gì?


- Thí dụ như nàng yêu ai đó.


- Ơ... chuyện này thì lão phu không tiện hỏi tiểu thư Ngọc Lan.


Kim Tiêu nhún vai.


- Từ tiền bối hiểu ra rồi đó. Đối với nữ nhân không phải chuyện gì người ta cũng thổ lộ với mình. Có những chuyện thầm kín mà nữ nhân không bao giờ thể lộ ra. Ví như chuyện của vãn bối và Ngọc Lan tiểu thư vậy.


Lão Từ Quảng nhìn Kim Tiêu bằng ánh mắt bán tín bán ngờ.


Kim Tiêu chắp tay sau lưng.


- Chỉ cần tiền bối hỏi Ngọc Lan tiểu thư sẽ biết ngay vãn bối là ai. Nhưng có điều này, vãn bối không hề có ý làm phiền Đổng gia, hay trở thành môn khách gánh nặng cho Đổng gia. Vãn bối chỉ lưu lại "Đổng gia" một thời gian ngắn. để thăm thú tiêu khiển ở Trường An.


Khi nào vãn bối không còn hứng thú gì ở Trường An sẽ rời khỏi đây ngay.


- Ngạn công tử... "Đổng gia" không tiếc gì với Ngạn công tử, nhưng để được trở thành môn khách của Đổng gia không phải người nào cũng có thể là môn khách của Đổng gia.


Kim Tiêu nhăn mặt :


- Vãn bối có muốn trở thành môn khách của Đổng gia đâu.


Kim Tiêu mỉm cười nói tiếp :


- Danh tiếng của Đổng gia lẫy lừng khắp Trung Thổ, chẳng lẽ không có một chỗ cho vãn bối trú ngụ sao. Nếu như vãn bối rời khỏi đây, đi ra ngoài nói với mọi người, ngay cả một chỗ dừng chân, Đổng gia cũng không lo được cho vãn bối. E rằng điều đó sẽ khiến uy danh của Đổng gia suy giảm phần nào đó.


Lão Từ Quảng nhìn chàng.


Kim Tiêu giả lả cười nói tiếp :


- Từ tiền bối hẳn không muốn danh tiếng tăm của Đổng gia bị suy giảm chứ?


- Ơ.. thôi được rồi... lão phu sẽ sắp xếp cho Ngạn công tử một chỗ trong dịch quán này. Nhưng công tử đừng bao giờ mạo nhận mình là bằng hữu của tiểu thư Ngọc Lan.


Kim Tiêu nhướng này :


- Tại sao vậy.


Lão Từ nhìn chàng, miễn cưỡng nói :


- Thân phận của Ngạn công tử không rõ ràng, nếu công tử cho mình là bằng hữu của tiểu thư Ngọc Lan, chẳng khác nào mạo phạm đến tiểu thư.


Kim Tiêu gật đầu :


- Ý của tiền bối cũng rất hay. Được rồi... Ngọc Lan tiểu thư là trang anh thư lá ngọc cành vàng, đâu phải ai cũng có thể nhận làm bằng hữu được.


Kim Tiêu ôm quyền :


- Vãn bối sẽ nghe theo chỉ huấn của tiền bối.


Lão Từ Quảng gật. đầu :


- Mời Ngạn công tử theo lão phu.


- Tại hạ không lưu bước trong tòa dịch lầu này à?


Lão Từ vuốt râu :


- Tòa dịch lầu này chỉ để dùng tiếp những môn khách của Đổng gia. Công tử chưa phải là môn khách của Đổng gia sao lưu lại đây được.


- Thế thì vãn bối ở đâu?


- Mời công tử theo lão phu.


Kim Tiêu gật đầu.


Lão Từ Quảng đưa chàng đến ngôi mộc xá tọa lạc tận sau hậu viên của Đổng phủ.


Lão Từ Quảng nói :


- Ngạn công tử sẽ lưu lại đây trong những ngày lưu bước tại Trường An.


- Xem ra không có danh phận gì cũng khiến người ta xem thường, nhưng khó cáo từ.


Kim Tiêu ôm quyền thủ lễ :


- Đa tạ Từ tiền bối đã cho vãn bối lưu ngụ trong mộc xá này. Nếu như vãn bối muốn rời khôi đổng gia thì nói với ai?


Lão Từ quảng nhìn chàng ôn nhu nói :


- Gian mộc xá này dùng để dành cho những kẻ không chỗ nương thân: Khi nào Ngạn công tử không thích thì cứ bỏ đi, không cần thiết phản báo với ai cả.


- Vãn bối đã hiểu rồi.


Lão Từ Quảng vuốt râu cười khẩy :


- Công tử, lão phu cáo từ.


- Kẻ vô danh tiểu tốt không chốn nương thân, không dám giữ chân tiền bối. Nếu như tiền bối có gặp tiểu thư Ngọc Lan thì nói với tiểu thư rằng bằng hữu của tiểu thư không được người của Đổng gia coi trọng lắm.


Lão Từ Quảng sa sẫm mặt nhưng vẫn miễn cưỡng trả lời Kim Tiêu :


- Được rồi, có cơ hội, lão phu sẽ nói với Ngọc Lan tiểu thư, cáo từ.


Lão Từ Quảng bước thẳng ra khỏi cửa mộc xá.


Lão Từ Quảng đi rồi, Ngạn Kim Tiêu đi quẩn quanh gian mộc xá. Mặc dù chỉ là gian mộc xá dành cho những kẻ thất cơ lỡ vận nhưng cũng không thiếu bất cứ thứ gì, trên kệ vẫn có những vò rượu đầy ắp dành cho những con sâu rượu.


Kim Tiêu nhíu mày dừng bước khi nghe tiếng ngáy ò ò từ dưới sàn giường phát ra.


Chàng nhủ thầm :


- "Không ngờ có một người chung nhà với ta".


Chàng vỗ tay xuống giường.


Bốp... bốp... bốp...


Mặc dù Ngạn Kim Tiêu vỗ ba cái, nhưng người nằm dưới sàn vẫn cứ ngáy đều không đáp lời chàng.


Kim Tiêu tàng hắng, tiếng ngáy của người nằm dưới sàn giường vẫn không có biểu hiện gì khác thường.


Kim Tiêu cúi xuống, nhưng nhăn mặt nhỏm hẳn người lên bởi mùi xú khí nồng nồng phát ra từ dưới gần giường.


Kim Tiêu quay lại bàn, chàng nghĩ thầm :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Tạm biệt...

Tạm biệt...

(khotruyenhay.gq) Nói vậy cũng đã gần một năm em yêu anh...đơn phương rồi! *** Em và

28-06-2016
Là của riêng mình thôi

Là của riêng mình thôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Tình đầu!!!

Tình đầu!!!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Cô dâu

Cô dâu

  Vốn dĩ cô luôn có đức tính thẫn thờ. Bởi cái nắm tay, cái nháy mắt của anh

27-06-2016
Mắt kính

Mắt kính

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Anh là

25-06-2016
Camera

Camera

Bài Giáo dục công dân dạy thấy bạn sai phải nhắc nhở. Nhưng đó là lí thuyết, còn

28-06-2016
Vì anh không đủ tốt

Vì anh không đủ tốt

Có lần, sau cơn hoan lạc, chúng tôi quay lưng về phía nhau, anh bảo : - "Mai mốt

26-06-2016