Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 141 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 11 - Rồng nằm nước, mây bay cao

↓↓
Ngọc Lan sánh bước cùng với Tống Thừa Ân rời khỏi tòa kỹ lâu Dương Châu.


Nàng vừa đi vừa nói :


- Tống đại ca... Ngọc Lan đã bị gã Kim Tiêu kia bỉ nhục. Cái nhục này Ngọc Lan thề phải trả. Muội muốn gặp hắn, muội buộc hắn trả món nợ này.


Thừa Ân không đáp lời nàng. Hai người ra khỏi kỹ lâu Dương châu. Thừa Ân nhìn lại Ngọc Lan, gượng điểm nụ cười miễn cưỡng rồi nói :

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Tống huynh cũng đã từng bị Ngạn Kim Tiêu bỡn cợt. Cá tính của Ngạn Kim Tiêu là như vậy. Ngọc Lan đừng để tâm.


Ngọc Lan chau mày :


- Làm sao Ngọc Lan có thể chịu đựng được chứ. Y dẫn Ngọc Lan đi tìm Tống huynh rồi đưa muội vào kỹ lâu. Nếu như người ta không biết nhất định sẽ dị nghị. Ngạn Kim Tiêu làm như thế để làm gì chứ. Y muốn làm nhục muội đó, muội không bỏ qua chuyện này đâu.


- Ngay cả Tống Thừa Ân cũng biến thành một gã hề khi Ngạn Kim Tiêu bỡn cợt kia mà. Ngọc Lan muội đừng để tâm làm gì.


Nàng phụng phịu :


- Hắn đã làm nhục huynh. Rồi tới Ngọc Lan, thế mà huynh lại bỏ qua được hay sao?


Nàng mím hai cánh môi, gắt giọng nói :


- Tống đại ca đưa muội đi tìm gã Ngạn công tử khốn khiếp đó.


Thừa Ân buông tiếng thở dài :


- Âu đây cũng là một bài học để Ngọc Lan sau này không còn tin người nữa. Ngạn Kim Tiêu cũng không phải là người xấu đâu.


- Y đã hành xử như vậy mà Tống huynh còn binh vực cho gã công tử họ Ngạn thối thối tha đó.


- Cũng tại Ngọc Lan tin vào Kim Tiêu.


- Tống đại ca cũng tin vào hắn sao?


Thừa Ân gượng cười, từ tốn nói :


- Huynh không thể để cho Ngọc Lan muội trừng phạt Ngạn Kim Tiêu được.


- Tại sao...?


Thừa Ân lưỡng lự rồi nói :


- Huynh đã thề sẽ bảo vệ y.


Nàng mở to mắt hết cỡ nhìn Tống Thừa Ân :


- Hả... cái gì.... Ngọc Lan có nghe nhầm không. Tống đại ca thề bảo vệ cho gã công tử họ Ngạn thối tha đó ư?


Thừa Ân gật đầu.


- Tống đại ca biết gã bỉ ổi như thế mà lại muốn bảo vệ cho gã à. Muội không còn hiểu đại ca nữa. Cho dù Tống đại ca có thể bảo vệ cho Ngạn Kim Tiêu thì Ngọc Lan cũng buộc gã phải trả món nợ bỉ nhục Ngọc Lan. Ai cũng đã thấy Ngọc Lan đi cùng với gã công tử thúi đó vào kỹ lâu. Chỉ có mình gã biết Ngọc Lan và gã không có gì, nhưng người ta thì đâu có nghĩ như Ngọc Lan. Còn danh dự của "Đổng gia" nữa. Gián tiếp Ngọc Lan đã gieo nhục cho Đổng gia rồi. Không buộc gã chịu tội e thiên hạ lại nghĩ khác cho Ngọc Lan có...


Nàng bỏ lửng câu nói với sắc diện đỏ bừng.


Thừa Ân mỉm cười :


- Tống huynh sẽ minh chứng cho muội và Ngạn Kim Tiêu.


- Gã Ngạn công tử thúi đó đưa Ngọc Lan vào thế tình ngay lý gian. Không được muội phải buộc gã trả món nợ bỉ nhục này.


Nàng dằn tay Tống Thừa Ân :


- Tống huynh... đưa muội đến gặp công tử thúi đó đi.


Thừa Ân nhìn nàng :


- Huynh cũng không biết Kim Tiêu bây giờ ở đâu.


- Huynh đã giấu Ngọc Lan... nhất định Tống đại ca biết gã họ Ngạn kia đang ở đâu.


Thừa Ân im lặng không đáp lời nàng.


Một cỗ kiệu hối hả tiến về phía hai người, rồi đứng lại trước mặt họ.


Đổng Kỹ Thượng vén rèm bước xuống.


Thấy Đổng Kỹ Thượng, Ngọc Lan không khỏi bối rối.


Kỹ Thượng bước đến trước mặt Tống Thừa Ân và Ngọc Lan.


Kỹ Thượng ôm quyền :


- Hóa ra là Tống bằng hữu. Đổng mỗ nghe những môn khách báo lại Ngọc Lan đi cùng với một gã công tử vào kỹ lâu, nên vội vã đến ngay, không ngờ gã công tử đó là Tống Thừa Ân.


Kỹ Thượng nhìn qua Ngọc Lan. Chân diện Ngọc Lan đỏ bừng, nóng hổi.


Kỹ Thượng nhướng mày nói :


- Đổng huynh xin chúc mừng cho muội muội.


Câu nói này của Kỹ Thượng càng khiến Ngọc Lan bối rối.


Nàng ngượng ngùng miễn cưỡng đáp lời Đổng Kỹ Thượng :


- Đổng huynh đừng hiểu lầm.


Kỹ Thượng cười khẩy :


- Thì cứ cho huynh hiểu lầm cũng đâu có sao. Thấy muội muội và Thừa Ân sánh bước bên nhau, huynh rất hoan hỷ.


Kỹ Thượng nhìn lại Thừa Ân :


- Tống bằng hữu.. Kỹ Thượng có nghe về chuyện gia thất của Tống bằng hữu. Kỹ Thượng rất muốn chia sẻ, Đổng Kỹ Thượng chỉ còn biết nói một lời với Tống Thừa Ân... những gì đã qua cho nó qua mà quên đi đặng tiếp bước một ngày mới trong cuộc đời làm người.


Tống Thừa Ân ôm quyền nói :


- Tống Thừa Ân đa tạ Đổng huynh đã chia sẻ.


Kỹ Thượng mỉm cười nhìn Ngọc Lan rồi quay sang Thừa Ân.


- Đổng mỗ hy vọng xá muội Ngọc Lan sẽ khiến Tống Thừa Ân vơi đi nỗi muộn phiền mất mát.


Ngọc Làn đỏ mặt.


Đổng Kỹ Thượng giả lả cười rối nói :


- Xá muội... Chừng nào mới đưa Tống Thừa Ân về "Đổng gia" đây.


Thừa Ân nhìn Kỹ Thượng.


- Đổng huynh... đừng hiểu lầm.


Đôi chân mày Kỹ Thượng nhíu lại.


- Hiểu lầm là sao?


Vừa nói Kỹ Thượng nhìn qua Ngọc Lan.


Thừa Ân từ từ nói :


- Thừa Ân xem Ngọc Lan như xá muội của mình. Đối với Ngọc Lan, Thừa Ân chẳng khác gì Đổng huynh.


Kỹ Thượng nhíu mày, với vẻ tò mò, rồi hỏi :


- Như thế là thật.


Ngọc Lan buông tiếng thở dài rồi nói :


- Đại ca miễn thứ cho muội... Ngọc Lan vào kỹ lâu Dương Chân với người khác chứ không phải là Tống Thừa Ân đại ca.


Đồng Kỹ Thượng mở to mắt hết cỡ.


- Ta không hiểu được... Xá muội vào kỹ lâu với một gã khác mà không phải là Tống Thừa Ân sao?


Ngọc Lan mím chắc hai cánh môi.


Nàng miễn cưỡng gật đầu :


- Hắn là Ngạn Kim Tiêu chứ không phải Tống đại ca, hắn bỉ nhục muội. Muội phải đi tìm hắn đòi nợ này. Cho dù Ngạn Kim Tiêu có chui xuống đất, hay thăng thiên lên trời, thì Ngọc Lan cũng phải tìm ra hắn buộc hắn trả món nợ bỉ thục này.


Nàng nói rồi sải bước bỏ đi.


Thừa Ân gọi theo :


- Ngọc Lan muội.


Ngọc Lan quay lại :


- Nhất định muội sẽ tìm ra hắn không cần đến Tống đại ca đâu.


Nót dứt câu Ngọc Lan thi triển khinh công lao vút đi như chốn chạy Thừa Ân và Đổng Kỹ Thượng.


Ngọc Lan bỏ đi rồi, Đổng Kỹ Thượng mới nhìn lại Thừa Ân.


- Tống bằng hữu đừng níu kéo xá muội Ngọc Lan lại. Ta biết cá tính của xá muội, khi đã quyết định làm chuyện gì rồi thì không bao giờ bỏ cuộc.


Kỹ Thượng nắm hai tay vào với nhau, xoa nhè nhẹ rồi nói :


- Chuyện này thật lạ thường, Ngạn Kim Tiêu là ai?


Thừa Ân nói :


- Đổng huynh yên tâm... Ngạn Kim Tiêu là hảo bằng hữu của Tống Thừa Ân. Kim Tiêu chỉ bỡn cợt Ngọc Lan mà thôi chứ không có bỉ nhục Ngọc Lan đâu.


Kỹ Thượng phá lên cười dòn dã, vừa cười Đồng Kỹ Thượng vừa nói :


- Nếu Ngạn Kim Tiêu nào đó là hảo bằng hữu của Tống Thừa Ân thì Đổng Kỹ Thượng này yên tâm lắm rồi.


Kỹ Thượng nhìn Thừa Ân.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Khi cơn mưa trút xuống

Khi cơn mưa trút xuống

Dư vị những khoảnh khắc đó chưa bao giờ mất trong chị. Mỗi đêm nó trở về mơn man

30-06-2016
Ngày ấy sẽ đến

Ngày ấy sẽ đến

Tình yêu một ngày. Yêu nháp. Yêu thử. Một ngày trọn vẹn. Phi vào vai như chính mình

30-06-2016
Chiếc giày đỏ

Chiếc giày đỏ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Tôi

25-06-2016
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Văn án: Hơn mười năm trước có một âm mưu bị phát hiện, người duy nhất thoát

10-07-2016 66 chương
Bà Tư

Bà Tư

Mặt trời chưa kịp nhú lên khỏi đằng Đông thì bà Tư đã lom com chuẩn bị cho ngày

24-06-2016
Cụ già ven đường

Cụ già ven đường

Trên một con đường mòn người ta đang làm đường dở, xe cộ đi lại đông nghịt,

23-06-2016