80s toys - Atari. I still have
Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân

Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 34
5 sao 5 / 5 ( 35 đánh giá )

Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân - Chương 34 - Báo cừu rửa hận (Hết)

↓↓

Một quầng sáng xuất hiện giữa vòng khí như ánh dương quang rọi xé cả màn mây đen đang che phủ.

bạn đang xem “Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tất cả đều chụp thẳng xuống đầu lão Ác ma.


- Chết!


- Chết!


Đồng thời, lão cũng thét lên một tiếng với Văn Thảo Nguyên.


Hai ống tay áo lúc này được lão xử dụng như thuẫn sắt, che kín đầu lão. Lão rùn bộ xuống, cơ hồ muốn chạm đất. Hai chân lão dẫm đạp vào nhau.


Mặc kệ nhục nhã, bỏ mặc vinh quang, Thân hình lão lăn tròn trên mặt đất, hai ống tay áo phủ kín người nửa thân trên.


Lão cứ để vậy mà lăn.


Nhắm đã tránh thoát vùng hiểm nguy. Hai ống tay áo cất ra khỏi người, nhằm mặt đất mà đập loạn. Hai chân một co một duỗi, chỏi vào đất mà búng đi. Thân hình lão theo những cái đập tay mà cất lên, theo những cái chõi chân mà lao đi.


Như trường tiễn rời khỏi dây cung mà bắn xa, thật xa.


Văn Thảo Nguyên đứng yên mà phòng bị, ngỡ lão sẽ hạ thân, sẽ lấy thần đao Tử Quang ra, sẽ vận kình lực, sẽ xử thuật phi đao mà lấy mạng mình.


Nào ngờ lão đã thoát đi luôn, không buồn ngó lại, không kêu không thét, không dọa nạt lẫn giận dữ, cứ thế mà lão chạy, càng lúc càng nhanh!


Văn Thảo Nguyên chợt hiểu, lão không mang thần đao Tử Quang theo người, lão khinh thường mọi người?


Cũng đúng, lão không ngại Văn Thảo Nguyên? Ai đã giải cấm chế cho Văn Thảo Nguyên mà lão ngại, hay là lão đã biết cấm kỵ của thuật phi đao, cấm sự tà dâm! Điều nào cũng đúng cả.


Văn Thảo Nguyên nhìn mọi người, có kẻ đang ngẩn ngơ, có kẻ đang sợ, có kẻ đang vui mừng.


- Quyết không cho lão thoát, không dung được thì dứt khoát chẳng nới tay. Tử Hà Thượng Nhân đã dạy thế!


Trong lòng Văn Thảo Nguyên nghĩ vậy, liền theo ý nghĩ, Văn Thảo Nguyên vừa tung mình chạy theo lão Quân chủ đại gian đại ác, vừa hạ lệnh cho Võ Lâm Thần Toán :


- Lão Toán! Thu dọn!


Nhìn theo hướng Văn Thảo Nguyên chạy đi, Võ Lâm Thần Toán cũng chạy theo, sau khi truyền lệnh tiếp mệnh lệnh :


- Tứ đại hộ pháp theo lão! Còn mọi người thu dọn và đi sau!


Cả năm người cùng vút đi ngay.


Họ không còn lo gì nữa, mọi việc ở đây có Tả Thần Nguyên Định, Hữu Thần Lỗ Trung, ba đường chủ và các môn nhân còn lại cũng đủ rồi.


Họ yên tâm mà đi, lo cho Cung chủ mà theo sau.


Văn Thảo Nguyên nhìn thấy dáng lão Quân chủ ở xa xa, vừa tiếp tục đuổi, vừa hét vang :


- Lão Ác ma, mau đứng lại mà chịu chết!


- Xem kìa! Khí thế của lão đâu cả rồi? Dừng lại nào!


- Xem lão kìa! Vậy mà đòi làm Minh chủ? Đòi độc bá quần hùng ư?


- Lão chạy đâu! Phen này lão khó thoát được tay ta!


- Lão có nhớ Bạch Nguyệt Truy Kiếm Văn Thiên Linh không? Phải lão đã hạ thủ không? Hãy đứng lại mà đền mạng cho gia gia ta!


- Mẫu thân ta cũng bị Hồng Đạn Tử Vân Hương của lão mà chôn thây trong lòng mộ địa! Hãy trả mẫu thân ta đây!


- Lão chạy đâu? A! Lão định về hang ổ của lão à? Có về đấy thì cũng phải chịu chết thôi!


Chửi rủa, dọa nạt, khiêu khích. Lão Ác ma vẫn cứ chạy, cứ băng mình mà lướt đi, ngay câu cuối của Văn Thảo Nguyên vừa dứt là lão đã đặt chân lên một chiếc thuyền nhỏ neo sẵn đó, chặt đứt cả dây neo bằng ống tay! Vẫn bằng hai ống tay mà lão vừa quạt, vừa đẩy, cho thuyền lướt đi veo veo về hướng Quân Sơn, giữa hồ Động Đình.


Lướt người đến hồ, Văn Thảo Nguyên nhìn quanh tìm kiếm một chiếc thuyền...


Không có thuyền!


Chiếc sào tre dài lão vứt lại còn nằm đó. Không biết mình có làm được hay không? Văn Thảo Nguyên cấp trí sanh liều, chụp ngay cây sào tre. Sẵn trường kiếm còn cầm trên tay, phát nhanh vào sào tre.


Phập... phập... phập...


Sào tre bị đẵn thành mười đoạn nhỏ.


Ôm hết vào lòng.


Vứt ra xa trên mặt hồ một đoạn nhỏ.


Hét lên một tiếng.


Người bay bổng lên không.


Nhằm vào đoạn tre đang dập dềnh trên mặt nước mà phóng.


Chân sắp dẫm vào đoạn tre, nhanh tay ném về phía trước một đoạn tre nữa.


Chũm!...


Không lường được trước, chân Văn Thảo Nguyên dẫm mạnh vào đoạn tre, ý muốn lấy đà mà nhảy tới nữa.


Thân hình theo đà nhấn chìm cả đoạn tre sâu vào lòng nước, ngập đến gần nửa thân. Cả sợ, Văn Thảo Nguyên hít vội một hơi chân khí, đưa nội lực lên thượng bàn, người nổi hẳn lên.


Không dám dậm vào đoạn tre để lấy đà sợ chìm, Văn Thảo Nguyên bối rối nhìn quanh.


Nhìn lại phía trước, thấy thuyền của lão Ác ma đã đi khá xa.


Văn Thảo Nguyên càng bối rối tợn, phúc bí tâm linh! Văn Thảo Nguyên nhìn thuyền lão băng băng mà lướt, chợt nãy ra một ý!


Không chần chừ, vẫn đưa nội lực lên thượng bàn, cho người nhẹ thêm, tay cầm một nan tre, vận lực ném mạnh về phía sau. Lạ thay, thân hình của Văn Thảo Nguyên đứng trên đoạn tre mà lướt tới trước, làm cho người Văn Thảo Nguyên muốn ngã ngữa. Cố giữ thăng bằng, người vẫn lướt đi, thân hình dần dần ổn định. Văn Thảo Nguyên ném tiếp về phía su một đoạn tre nữa... thân hình vẫn cứ chao nghiêng mà lướt tới.


Nhìn lại phía trước, thấy thuyền của lão Quân chủ Ác ma hầu như chìm khuất dần trong màn sương. Văn Thảo Nguyên tuy giận nhưng cố dằn lại, điềm tĩnh mà giữ ổn thần tình. Ném tiếp... lướt tiếp... Rồi đến lúc hết nhẵn những đoạn tre. Còn gì để ném? Không lẽ ném cả trường kiếm?


Chợt nhớ lại hành động lúc đi thuyền của lão Quân chủ, Văn Thảo Nguyên thầm tự mắng mình: "Rõ thật là ngốc!"


Giắt trường kiếm vào lưng, hai tay áo phất mạnh về phía sau, cố giữ ổn thân mình đứng vững trên đoạn tre, người của Văn Thảo Nguyên lướt ào ào tới. Khom mình xuống một chút, phất mạnh tay áo một lượt nữa, thân hình bình ổn hơn, lướt đi xa hơn.


Mừng quá, Văn Thảo Nguyên cứ thế mà vung tay áo quạt, người như tên bắn mà lướt đi vùn vụt, không bao lâu đã đến được Quân Sơn.


Thuyền nhỏ của lão Quân chủ Ác ma nằm chỏng chơ ra dó.


Nhảy phắt lên bờ!


Rút phăng thanh trường kiếm!


Một mạch nhắm ngay Quân Sơn đạo am mà chạy.


Đã đến cổng tam quan.


Bình!


Tung ngay một cước vào ngay cửa cổng!


Ầm


Cánh cửa cổng đổ sầm!


Mặc!


Chạy tiếp.


Đến cổng tam quan khác.


Bùng!


Vút ra một ngọn chưởng khi còn ở cách xa cổng chừng non trượng.


Ầm!


Vút!


Cánh cửa cổng ngã ra chưa kịp đổ sầm thì thân hình của Văn Thảo Nguyên đã vút lướt bay vào. Bất chấp thế trận kỳ môn, không màn đến màn sương khói mờ mờ giăng phủ. Chân đạp lộ, tay vung chưởng, người băng đi. Sừng sững trước mặt là Quân Sơn đạo am. Kề ngay dưới chân là khoảng sân trống. Qua khỏi sân trống, đứng sừng sững, uy nghi vào ngay chữ Địa ở giữa sân.


Cửa Quân Sơn đạo am vụt mở tung ra.


Hương trầm ngào ngạt tỏa ra.


Theo sau hương trầm là lão Quân chủ đại ác.


Lão đã kịp thay y phục.


Khoác vào mình đạo bào gấm thêu chữ Quân.


Đường bệ bước ra.


Lững thững mà đứng lại, môi khẽ nhếch cười độc ác.


Mắt tóe hung quang dữ dội.


Hai cánh mũi phập phồng.


Đầu tóc khẽ rung rung.


Mặt lão dần dần đỏ.


Đang sung huyết?


Hay đang vận toàn lực?


Không thể biết được!


Song thủ từ tư nâng lên.


Trong hữu thủ là thần đao Tử Quang.


Chân lão khẽ di động.


Miệng lão khẽ thốt lên :


- Ngươi là người họ Văn?

Chương trước

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Sớm mùa hè tươi đẹp

Sớm mùa hè tươi đẹp

Và một cách lẩn thẩn, tôi, lần đầu tiên, cảm thấy không hoàn toàn hạnh phúc với

24-06-2016
Ngược

Ngược

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Mọi người nói

24-06-2016
Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh là tựa truyện teen nói về một loài hoa được coi là Cỏ Dại,

20-07-2016 15 chương
Phận phù du

Phận phù du

Phải, con người có số, có phận, nhưng cũng do bản thân không vượt lên số phận ấy,

24-06-2016
Cầu vồng bình yên

Cầu vồng bình yên

Ngày bình thường Tôi hai mươi mốt tuổi, học kiến trúc, thích nghe rock, chơi game online,

27-06-2016