Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân

Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 34
5 sao 5 / 5 ( 55 đánh giá )

Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân - Chương 34 - Báo cừu rửa hận (Hết)

↓↓
Năm mươi dặm đường đối với việc cấp bách, như lửa xém chân này, Văn Thảo Nguyên với tốc độ khinh công, với mọi khả năng có thể đạt được, tàn canh đã thấy một vùng mộ địa ở thấp thoáng đàng trước.


Vẫn không chậm trễ, Văn Thảo Nguyên cứ lướt nhanh tới, tiến lại càng gần, càng nghe rõ tiếng binh đao chạm nhau, tiếng la hét dậy trời.


Vùng mộ địa trở thành bải chiến trường.


Người nằm dưới lòng mộ địa cơ hồ muốn ngồi bật dậy cả lên mà xem cuộc chiến, mà đón tiếp những người vừa mới chết.

bạn đang xem “Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Văn Thảo Nguyên hận mình không có cách nào mà bay ngay đến. Đôi chân càng thoăn thoắt hơn, khí lực trong người như toát cả ra xuống đôi chân đã quá mỏi mệt.


Rốt cuộc rồi Văn Thảo Nguyên cũng đến nơi.


Một tia mắt loang loáng nhìn qua, Văn Thảo Nguyên đã thấy được lão Quân chủ.


Lão Quân chủ như tướng giữa ngàn binh tốt.


Như hổ dữ giữa bầy thú hoang bé nhỏ.


Lão đi đến nơi nào, nơi đó có người gục ngã.


Lão dừng nơi đâu là lại có người nằm xuống.


Miệng lão cười khằng khặc.


Song thủ lão như đôi cánh bướm chập chờn.


Quạt, chưởng, trảo, chụp, đấm...


Lớp lớp thây người chồng chất.


Giờ đây, vây quanh lão là Võ Lâm Thần Toán, Tả Hữu Thần Nguyên Định, Lỗ Trung, Tứ đại hộ pháp cũng trợ công.


Cứ nhằm lão mà đánh.


Không để ý đến ba tên Chuyên lệnh sứ, Đệ nhất, Đệ nhị và Đệ lục, lâu lâu lại tung lén một đòn.


Tất cả môn nhân Ảo Ma cung đều đến cả đây.


Tất cả bọn họ đều thất điên bát đảo.


Nhìn qua, Văn Thảo Nguyên đã lượng được tình thế... thân hình vụt bổng lên, cất lên thật cao, xà xuống thật lẹ, song thủ đồng loạt vung ra, miệng thét lên :


- Đừng giở thói hung hăng! Xem này!


Tình thế khẩn cấp, Ảo Ma Phục Ma chưởng đã phải tung ra, đỡ lấy song chưởng của lão Ác ma đang nhằm vào Tả Hữu Thần mà vỗ xuống.


Kình lực như di sơn đảo hải của Văn Thảo Nguyên ào ào kéo đến.


Thất kinh cho song chưởng này của đối phương, lão Quân chủ tạt mạnh cả hai chưởng vào song chưởng vừa đổ ụp xuống.


Tả Hữu Thần Nguyên Định và Lỗ Trung hoành thân nhảy tránh sang bên.


Ầm!


Từ đầu cuộc chiến cho đến lúc này, mọi người tham chiến đều chưa hề nghe tiếng nổ nào kinh thiên động địa đến vậy.


Tất cả đều dừng tay, quan sát nhanh, xem cái gì vừa gây ra tiếng nổ.


Tất cả đều nhìn thấy.


Lão Quân chủ chân cày sâu xuống đất lùi ngược lại phía sau đến cả tám thước. Còn Văn Thảo Nguyên uy nghi như một thiên thần giáng thế, sừng sững đứng lom lom nhìn vào lão Quân chủ.


Văn Thảo Nguyên vẫn nhìn vào lão mà nói :


- Lão Ác ma, chớ hung hăng mà hiếp người thái quá.


Lão Quân chủ cũng nhìn sững Văn Thảo Nguyên :


- Là ngươi? Ngươi không chết?


Ngẩng mặt lên mà cười, Văn Thảo Nguyên nói :


- Ta chết sao được? Ta chết đi thì ai thay ta báo cừu, rửa hận? Mặc cho lão hoành hành chốn võ lâm sao? Đâu có được, đâu dễ thế được, không cần nhiều lời nữa! Hãy đỡ chưởng đây!


Tiếng quát vừa dứt, thân hình của Văn Thảo Nguyên đã theo Ảo Ma bộ pháp mà mất dạng, cuốn quanh lão mà đánh, xoay quanh lão mà tung chưởng, hết chưởng này đến chưởng khác, liên tu bất tận.


Thân hình lão Quân chủ cũng thoạt ẩn thoạt hiện, hai tay lão xoay tròn mà vung ra mà đón đỡ mà phát công.


Bùng... bùng... ầm... ầm... bùng...


Đón đỡ chưởng lực của lão Ác ma, Văn Thảo Nguyên thấy kinh khiếp cho công lực của lão, sợ cho võ học của Thái Hà Đồ Tiên Giải!


Ảo Ma bộ pháp không làm rối mắt lão, ngược lại, thị tuyến của Văn Thảo Nguyên cơ hồ không nhận được lão đang đứng ở đâu.


Chưởng chạm chưởng, thân hình đôi bên cùng rúng động, suýt mấy lần Văn Thảo Nguyên ngỡ đã trúng chưởng của lão...


Mấy lần đã định dùng Duy Ngã Độc Tôn chỉ pháp của Tử Hà Thượng Nhân, nhưng lại không dùng được vì phát chỉ vào đâu khi không nhận định được nơi lão đứng!


"Không xong rồi!"


Văn Thảo Nguyên thầm nhủ, vội thay đổi đấu pháp bằng cách...


Một lần nữa Ảo Ma Phục Ma chưởng với cả mười hai thành công lực đã đánh ra. Lão Ác ma cũng trụ người lại mà đón đỡ.


"Lúc này mà vung chỉ Độc Tôn thì thật là đúng lúc!"


Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng lực bất tòng tâm. Sức lực đâu nữa mà phát chỉ công? Một khi chân khí đã dồn cả vào Ảo Ma Phục Ma chưởng.


Ầm!


Một lần nữa, tiếng nổ lại phát lên, đinh tai, long óc.


Thân hình cả hai đã như cây sậy trước gió lắc lư nhưng không ai ngã ra cả!


Một giây lát dừng tay, lão Quân chủ nạt :


- Tiểu tử! Bọn này là bọn nào, sao lại đến cả đây?


Văn Thảo Nguyên nhân cơ hội mà điều hòa chân lực, đưa mắt nhìn mọi người.


Họ đều đứng vây quanh mà quan chiến.


Họ đứng thành từng tốp một.


Ít thì có ba tên Chuyên lệnh sứ và một, hai tên Kim lệnh sứ.


Đông nhất là môn nhân Ảo Ma cung. Họ lúc này mới thấy vui mừng khi tận mắt chứng kiến võ công kinh người của Cung chủ của họ. Nhưng họ vẫn sợ, sợ cho đối thủ của Cung chủ là một kẻ có võ công trên cả bậc thượng thừa! Có khi trên cả Cung chủ của họ...


Họ hận không thể xen vào mà tiếp trợ được! Vì xông vào là chết! Họ chết đã đành, có khi lại làm cho Cung chủ phân tâm mà nguy hại.


Nhóm người ít hơn một chút cũng đang đứng nhìn là hào sĩ võ lâm, vì bắt buộc mà phải suy tôn lão Quân chủ. Họ kéo cả lại đây. Họ không biết phải làm sao. Đánh hôi lão Quân chủ thì họ không dám...


Ập cả vào mà đánh Văn Thảo Nguyên, họ lại không nỡ....


Hơn nữa, còn toán người lạ mặt đang đứng gần ngay bên, đấy là phe nào, lạ lắm, họ không biết được, nhưng liệu toán người này có chịu đứng yên khi nhìn thấy tất cả đều ùa vào mà đánh Văn Thảo Nguyên?


Do đó họ đành phải đứng yên mà nhìn.


Văn Thảo Nguyên nhận được những ánh mắt khích lệ của môn nhân Ảo Ma cung, như được tiếp thêm sinh lực, nghe lão Quân chủ hỏi, Văn Thảo Nguyên nhìn lại lão mà đáp :


- Tội lỗi của lão đã làm động nộ đến đất lẫn trời! Họ là ai? Họ là cô hồn dã quỷ hiện thân mà đòi nợ máu lão đã vay đó! Ha ha ha...!


Lão Quân chủ giận quá hét lên :


- Tiểu tử muốn chết!


Liền theo tiếng quát là chưởng lão đã vung ra. Lạng người thật nhanh mà tránh chưởng.


Lão lại thét lên :


- Sao? Không dám đối chưởng cùng ta nữa à? Vậy thì cút đi!


Thân hình lão vụt chớp động, lão đã lao vào Văn Thảo Nguyên mà đánh, không cho Văn Thảo Nguyên chạy thoát.


Nhân cái lạng người vừa rồi, Văn Thảo Nguyên đã tính sẵn, Văn Thảo Nguyên bấm đầu ngón chân vào một thanh trường kiếm của ai đó đã đánh rơi...


Thanh trường kiếm theo cái bấm mà nhảy vào tay Văn Thảo Nguyên.


Chưởng của lão đã xô đến, bủa kín người Văn Thảo Nguyên.


Văn Thảo Nguyên tức thì vũ lộng trường kiếm, đón đỡ từng đợt chưởng phong của lão.


Nhanh trong nháy mắt, Văn Thảo Nguyên vừa quát vừa dùng kiếm khích lão :


- Xem kiếm đây!


Ảo Ma kiếm pháp liền diễn ra.


Vẫn thấy lão hai tay không, chỉ dùng ống tay áo, nghênh tụ công lực mà đón kiếm.


Văn Thảo Nguyên nghĩ thầm: "Mình cố tình xử kiếm để lão lấy thần đao Tử Quang mà nghênh đón. Sao lúc này lão lại chưa dùng đến thần đao? Lão khinh khi mình ư? Để xem nào!"


Bỏ dở Ảo Ma kiếm pháp, Văn Thảo Nguyên bắt đầu xử dụng luôn đệ nhất thức Ảo Ma Hàng Tà.


Lão cứ dùng tay áo mà đón, né, kình lực của lão vận vào hai ống tay khiến hai ống tay cứng lại tợ kim khí.


Dùng kình phong mà đẩy kiếm thế của Văn Thảo Nguyên.


Dùng ống tay áo đã vận cương kình mà đỡ dạt chiêu kiếm. lão đã qua một chiêu đệ nhứt thức, chưa thấy thần đao Tử Quang xuất hiện.


Đệ nhị thức Ảo Ma Phục Tà liền vận khởi liền theo sau. Vẫn chưa thấy Tử Quang thần đao.


Vẫn tay áo mà xô, mà dạt kiếm thế.


Vẫn hai ống tay áo như tấm thép đỡ chặn kiếm chiêu! Hết cả hồ nghi, hết cả e dè! Hết cả lo ngại! Văn Thảo Nguyên nhớ lại tình thế vào đêm rằm trước, cách nay một tháng.


Hét lên một tiếng tợ sấm nổ, Văn Thảo Nguyên tận dụng hết sức bình sinh, tung luôn chiêu cuối cùng của Ảo Ma kiếm pháp tuyệt truyền, tức là chiêu Ảo Ma Tịch Tà đệ tam thức.


Một vòng khí lạnh lùng âm u vây kín quang người lão Ác ma.

Chương trước

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Hôn nhân "sorry"

Hôn nhân "sorry"

Cô vợ không nhìn thấy ông chồng hay thanh minh xin lỗi của mình. Cô không thấy chàng trai

01-07-2016
Đó có phải là...yêu?

Đó có phải là...yêu?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Tháng năm không trở lại") Đừng nói

27-06-2016
Anh Bư

Anh Bư

Còn Nhiên, Nhiên mang trong mình nhiều vết nhơ. Nhiên không có quyền bước vào thế giới

24-06-2016
Chờ mưa gọi cầu vồng

Chờ mưa gọi cầu vồng

Tôi không cố gắng bắt hoa mặt trời hướng về phía mình nữa, vì đơn giản nắng mới

25-06-2016

pacman, rainbows, and roller s