XtGem Forum catalog
Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh

Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 147 đánh giá )

Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh - Hồi 3 - Oán khí dễ tiêu, lòng ngay khó đoán

↓↓
Thiên Cơ đạo nhân khẽ gật đầu, rồi nói với khẩu khí thâm hiểm:


- Đương nhiên, Tề Cẩn Minh đã xem ngươi là tri kỷ thì cũng chẳng trách ngươi nói tốt giúp hắn.


Thiên Toàn phát nộ khí, lão nói:


- Sư huynh coi đệ là hạng người nào, Tề Cẩn Minh mà có thể bỏ qua đại thù của bản môn chăng?

bạn đang xem “Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thiên Cơ kéo dài giọng ra nói:


- Điều đó chỉ có ngươi tự biết thôi!


Thiên Ngộ không thể không lên tiếng, lão nói:


- Nhị vị sư đệ chớ tranh cãi nữa, hãy nghe ta nói một lời công đạo.


Dù lão có xưng chức vị hay không, nhưng chung quy vẫn là chưởng môn hiện nhiệm nên toàn bộ đệ tử phái Hoa Sơn phải im lặng nghe lão nói:


- Lời của Tề Cẩn Minh đương nhiên không thể tin được, nhưng trước khi có chứng cứ thì chúng ta vẫn chưa thể khẳng định hắn là chân hung.


Thiên Cơ lạnh lùng nói:


- Không phải là chân hung, nhưng tối thiểu cũng là nghi hung.


Thiên Ngộ nói:


- Không sai, đích thực hắn là nghi hung bị hiềm nghi nhiều nhất.


Thiên Toàn nói:


- Nhưng tại sao hắn phải sát hại chưởng môn sư huynh của chúng ta chứ?


Thiên Cơ nói:


- Chẳng phải là đã quá rõ rồi sao? Thứ nhất đương thời Ngọc Hư đạo trưởng đến Hoa Sơn cùng Thiên Quyền sư huynh thương lượng cách đối phó hắn. Hắn sợ phái Hoa Sơn và Võ Đang liên thủ đối phó mình nên mưu hại chưởng môn sư huynh, đó là chuyện hợp tình hợp lý.


Lão sợ Thiên Ngộ không nói ra được lý do nên cướp lời nói thay chưởng môn.


Thiên Toàn không nhịn được nên phản bác:


- Thế tại sao hắn không mưu hại Ngọc Hư đạo trưởng?


Thiên Cơ lạnh lùng nói:


- Ngọc Hư đạo trưởng làm sao có thể sánh với chưởng môn sư huynh của chúng ta.


Thiên Quyền sư huynh có võ công tương đương Tề Cẩn Minh và lại là tôn trưởng của một phái. Ngọc Hư đạo huynh, tại hạ chỉ nói sự thực, mong đạo huynh chớ trách.


Ngọc Hư Tử hừ một tiếng, nói:


- Đích thực là Tề Cẩn Minh không cần giết bần đạo. Đạo huynh nói không sai!


Thiên Toàn hỏi:


- Còn điều thứ hai là gì?


Lần này không phải Thiên Cơ mà là Thiên Ngộ trả lời:


- Tề Cẩn Minh và vị.... vị Tiêu cô nương này quan hệ như thế nào, trên giang hồ không ai là không biết. Công phu dụng độc của Tiêu gia thì thiên hạ đều nghe danh.


Tề Cẩn Minh lên tiếng:


- Thiên Ngộ đạo trưởng, trong phái Hoa Sơn, đạo trưởng là nhân vật mà tại hạ tôn trọng nhất. Hy vọng là đạo trưởng không đem chuyện vô lý ra gây náo nhiệt!


Đệ tử phái Hoa Sơn nhao nhao quát lớn:


- Há có lý nào sao, Tề Cẩn Minh, ngươi dám làm nhục chưởng môn của bọn ta.


Thiên Ngộ đạo nhân khoát tay ra hiệu cho chúng đệ tử im lặng và nói:


- Chúng ta lấy lý thuyết phục người, không cần cãi vã nhau. Tề tiên sinh, sao các hạ biết là bần đạo đem chuyện vô lý ra gây náo nhiệt?


Tề Cẩn Minh nói:


- Không sai, tại hạ và Quyên Quyên như phu phụ nhưng đây là chuyện tư tình riêng giữa hai người, đâu có can hệ gì đến phái Hoa Sơn của các vị? Các vị không thể vì hoài nghi tại hạ là hung thủ mà kéo cô ta liên lụy theo!


Thiên Ngộ vỗ tay một tiếng và nói:


- Hàm Cốc, Hàm Hư, bước ra đây!


Hai đệ tử đáp một tiếng rồi bước ra, bọn chúng đều là đệ tử của tiên chưởng môn Thiên Quyền chân nhân, sư huynh là Hàm Cốc, sư đệ là Hàm Hư.


Thiên Ngộ chỉ tay về phía Tiêu Quyên Quyên và hỏi:


- Các ngươi có từng gặp nữ tử này không?


Hai đệ tử cùng đáp:


- Có từng gặp!


Thiên Ngộ hỏi tiếp:


- Gặp bà ta khi nào?


Hàm Cốc đáp:


- Ngày ân sư ngộ kiếp nạn, bọn đệ tử tuần hành trên núi thì thấy bà ta bỏ chạy xuống núi. Bọn đệ tử vì vô năng nên không đuổi theo kịp.


Tề Cẩn Minh nói:


- Tại hạ có thể hỏi bọn họ vài câu không?


Thiên Ngộ gật đầu nói:


- Có thể.


Tề Cẩn Minh hỏi:


- Các ngươi không đuổi theo kịp cô ta thì chắc rằng khi đó cô ta chạy như bay xuống núi phải không?


Hàm Hư nói:


- Khinh công của bà ta quả nhiên là vượt xa bọn ta!


Tề Cẩn Minh hỏi tiếp:


- Đương thời là ban ngày hay ban đêm?


Hàm Hư nói:


- Vào lúc hoàng hôn!


Tề Cẩn Minh nói:


- Cô ta chạy như bay vào lúc hoàng hôn ở nơi thâm sơn dã lãnh thì làm sao các ngươi nhìn được có phải là cô ta hay không?


Hàm Cốc ngập ngừng một lúc rồi nói:


- Tuy bà ta lướt đi rất nhanh nhưng ta tin tưởng là không nhận lầm người.


Tề Cẩn Minh cười nhạt, nói:


- Chỉ dựa vào hai chữ tin tưởng thì làm sao có thể buộc tội người ta? Cô ta chưa hề nói với ta về chuyện này và ta cũng có thể nói, người mà các ngươi thấy nhất định không phải là cô ta!


Thiên Ngộ đạo nhân nói:


- Dù bọn chúng không nhìn thấy rõ nhưng cả hai đều cho rằng người đó là cô ta, như vậy tối tiểu cũng có thể nói cô ta có hiềm nghi rồi.


Tề Cẩn Minh cười nhạt, nói:


- Hiềm nghi? Hiềm nghi? Hừ, đương nhiên là các vị có quyền hiềm nghi bất kỳ ai, thế thì tại hạ còn gì để nói nữa?


Thiên Ngộ nói:


- Được, các hạ không có gì để nói thì ta có điều này để nói đây! Nếu không có chứng cứ nào xác đáng hơn để chứng minh vị Tiêu cô nương này hôm đó không xuất hiện ở Hoa Sơn thì bọn ta chỉ có thể xem sự hiềm nghi về cô ta là sự thực thôi. Vị Tiêu cô nương này và phái Hoa Sơn chúng ta xưa nay không hề lai vãng, vậy tại sao ngày chưởng môn sư huynh của bọn ta bị hại thì cô ta xuất hiện ở Hoa Sơn? Không những thế mà còn vội vội vàng vàng chạy xuống núi. Thiên hạ há có chuyện trùng hợp ngẫu nhiên như thế sao?


Thiên Ngộ dừng lại một lát rồi nói tiếp:


- Theo ta biết thì vị Tiêu cô nương này có ngoại hiệu là Ngân Hồ, là nữ tử của Tiêu gia nổi danh trong thiên hạ về độc dược và ám khí. Tề tiên sinh, xin chớ trách bần đạo nói thẳng, chỉ dựa vào võ công của các hạ thì chưa chắc có thể đả thương được chưởng môn sư huynh của bọn ta. Nhưng có vị Tiêu cô nương này giúp sức thì chưởng môn sư huynh của bọn ta không thể không chết dưới tay các hạ!


Tề Cẩn Minh nói:


- Các vị vu oan cho tại hạ thì không sao, nhưng với cô ta thì không thể được, Quyên Quyên! Ta biết người đó nhất định không phải là nàng, tại sao nàng không tự biện?


Tiêu Quyên Quyên buồn bã nói:


- Thiếp được cùng chết với chàng là mãn nguyện rồi? Chàng không tự biện thì thiếp tự biện làm gì?


Chợt nghe Thượng Quang Phi Phụng lên tiếng:


- Theo tiểu nữ biết thì hôm đó có một người giao thủ với nữ tử kia trên Hoa Sơn. Người đó tất phải trông thấy nữ tử kia rõ ràng hơn hai đệ tử của quý phái!


Thiên Ngộ ngạc nhiên hỏi:


- Cô nương là ai? Tại sao biết là có người đó?


Phi Phụng nói:


- Đạo trưởng không cần quan tâm đến việc tiểu nữ là ai và cũng không cần quan tâm đến việc tại sao tiểu nữ biết, tiểu nữ chỉ hỏi đạo trưởng là có người đó hay không?


Thiên Ngộ nói:


- Có thì có, nhưng người đó không phải là đệ tử của phái Hoa Sơn.


Phi Phụng mỉm cười nói:


- Không phải là đệ tử phái Hoa Sơn thì không thể làm nhân chứng sao?


Thiên Ngộ trầm ngâm một lát rồi nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chiến mã và con lừa

Chiến mã và con lừa

Một con chiến mã – đã sẵn sàng ra chiến trường với bộ yên cương lục lạc tuyệt

24-06-2016
Chị gà nhát cáy

Chị gà nhát cáy

Audio - Ôi! Trời sắp sập rồi. Chính mắt tôi trông thấy, chính tai tôi nghe thấy. Một

30-06-2016
 Bao la giữa phố

Bao la giữa phố

Tôi và anh, hai kẻ cô đơn đang dần ngập chìm trong những cơn nghiện ngập, sống ẩn

24-06-2016
Câu chuyện bông hồng

Câu chuyện bông hồng

Ai cũng có nhiều mối quan tâm, nhiều sự lựa chọn trong cuộc sống và sự nghiệp. Nhưng

29-06-2016
Phá kén, bay ra!

Phá kén, bay ra!

Nhung không kiêng nể yêu người kém tuổi, vì dù Long kém tuổi nhưng cậu ấy rất chững

23-06-2016
Người anh hùng

Người anh hùng

Anh chỉ là một thằng hèn, vô tích sự. Mẹ anh đã dành trọn cả tấm lòng tha thiết

24-06-2016
Trân trọng cuộc sống

Trân trọng cuộc sống

Khi đến với thế giới này, điều trước tiên chúng ta làm đó là hít vào, khởi đầu

24-06-2016