Teya Salat
Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh

Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 102 đánh giá )

Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh - Hồi 12 - Mê ly bốc cục, diệu thủ giải nguy

↓↓
Bọn ta là cừu gia của Thượng Quan Vân Long.


Bọn người vừa tới đồng thanh hô lên.


Vệ Thiên Nguyên nhận ra hai tên đi đầu chính là hai gã đại hán mà chàng từng gặp ở cố hương Bảo Định. Hai gã này nói với Sở Kình Tùng:


- Tây Môn Bá, Đông Phương Hùng bái kiến Sở đại hiệp, xin đại hiệp lượng thứ cho việc quấy nhiễu quý phủ của bọn tại hạ.

bạn đang xem “Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Sở Kình Tùng nói:


- Chỉ cần các vị không vượt quá giới hạn thì tại hạ có thể đứng ngoài cuộc. Các vị nên biết...


Tây Môn Bá cười lạt, nói:


- Tại hạ biết Vệ Thiên Nguyên là thiếu chủ nhân của Đinh Bột mà Đinh Bột là lão bằng hữu của đại hiệp.


Sở Kình Tùng nói:


- Các vị biết thế thì tốt.


Tây Môn Bá bỗng phá lên cười ha ha một tràng dài.


Sở Kình Tùng ngẩn người, nói:


- Tại hạ và Đinh Bột là lão bằng hữu, chuyện này có gì đáng cười?


Tây Môn Bá ngưng cười và nói:


- Sở đại hiệp, có lẽ Đinh Bột chưa nói với đại hiệp, lão ta là lão bằng hữu của đại hiệp nhưng cũng là lão bằng hữu của bọn tại hạ. Ba mươi năm trước, bọn ta và Đinh Bột từng liên thủ thực hiện một vụ mua bán trong giới hắc đạo.


Nói đoạn lão quay sang hành lễ với Đinh Bột và nói tiếp:


- Đinh đại ca, bọn ta biết Vệ Thiên Nguyên xem như thiếu chủ nhân của đại ca, nể tình giao hảo trước đây của chúng ta, bọn ta đương nhiên là không muốn đả thương hắn. Nhưng cũng xin đại ca giúp cho một việc, phiền đại ca khuyên thiếu chủ nhân của đại ca một tiếng.


Vệ Thiên Nguyên đã sớm tức khí, không nhịn được nên quát lớn:


- Đinh đại thúc, lão có muốn liên thủ với bọn chúng thực hiện một cuộc mua bán nữa không?


Đinh Bột ngớ người, nói:


- Vệ thiếu gia, ngươi nói gì thế, lẽ nào ta có thể bán đứng ngươi? Nhưng...


Vệ Thiên Nguyên cắt lời, nói:


- Nếu lão không muốn chống lại ta thì bất tất phải nói những gì nữa. Vì bảo toàn giao tình giữa lão và bọn chúng, lão đã không giúp bọn chúng thì cũng không cần phải giúp ta.


Dường như Đinh Bột đồng ý với đề nghị này, lão nói:


- Vệ thiếu gia, ta hy vọng thiếu gia tốt hơn hết hãy nghe hai vị bằng hữu này nói lý do đến đây. Nếu có thể không động thủ thì tốt hơn.


Nói đoạn lão lui bước sang một bên.


Vệ Thiên Nguyên cười nhạt, nói:


- Đinh đại thúc, hai vị bằng hữu của lão và ta không phải là gặp nhau lần đầu đâu. Lý do đến đây của bọn chúng ta đã sớm biết rồi. Còn một món nợ cũ, ta đang đợi bọn chúng đến thanh toán đấy!


Tây Môn Bá cười ha ha rồi nói:


- Vệ thiếu hiệp, ngươi sai rồi, bọn ta đến đây không phải tìm ngươi thanh toán nợ cũ.


Bọn ta là cừu gia của Thượng Quan Vân Long nên đối với ngươi chẳng có thâm thù đại hận gì cả. Không sai, tối hôm đó bọn ta từng động thủ với ngươi ở Bảo Định và cũng từng nếm chút lợi hại của yêu nữ kia. Nhưng lần này bọn ta chỉ đến để đối phó với yêu nữ kia thôi, chỉ cần ngươi không nhúng tay vào thì bọn ta quyết không làm khó dễ ngươi.


Đinh Bột tiếp lời:


- Đúng đấy, Vệ thiếu gia, ngươi hãy yên tĩnh qua một đêm ở nơi này, hà tất...


Lời chưa dứt thì đã nghe Vệ Thiên Nguyên quát lớn:


- Kẻ nào muốn đối phó với Thượng Quan Phi Phụng thì trước tiên hãy đối phó với ta!


Lời chưa dứt thì thân hình chàng đã như một cơn lốc xông ra ngoài. Chỉ nghe một loạt binh khí giao nhau đinh tai nhức óc, Tây Môn Bá sử dụng đôi Hổ đầu câu, Đông Phương Hùng sử dụng Chước sơn đao chống đỡ trường kiếm của Vệ Thiên Nguyên. Bọn người còn lại lập tức bày bố thế trận vây Vệ Thiên Nguyên vào giữa. Tây Môn Bá và Đông Phương Hùng liên thủ cũng đủ cầm chân Vệ Thiên Nguyên rồi, huống hồ thêm bọn người do chúng đưa đến đều không phải là hạng tầm thường.


Vệ Thiên Nguyên vừa khẩn trương vừa phẫn nộ, thét lớn:


- Ta sẽ liều mạng với các ngươi!


Lời chưa dứt thì mũi chân khẽ điểm xuống đất, thân hình bay vọt lên không, trường kiếm lăng không đâm xuống với chiêu Ưng kích trường không. Đông Phương Hùng hoành ngang đao chống đỡ với chiêu số Thiết môn môn, đao kiếm vừa tương tiếp thì hỏa quang xẹt ra tứ phía. Chước sơn đao sống dày của Đông Phương Hùng bị mẻ một miếng, nếu vừa rồi gã không đỡ được thì nhất định là bị tổn thương dưới kiếm của Vệ Thiên Nguyên rồi. Thế nhưng Vệ Thiên Nguyên công kích rất gấp, trong chớp mắt chàng đã thi triển hai chiêu Không môn tây lộ và Lưỡng chi hoa thương đâm vào hai khuỷu tay của Đông Phương Hùng.


Cùng lúc đó thì Hổ đầu câu của Tây Môn Bá cũng đã khóa thế công thanh cang kiếm của chàng. Nguyên Tây Môn Bá phối hợp tác chiến với Đông Phương Hùng nên Hổ đầu câu của gã đến nhanh hơn chiêu Lưỡng chi hoa thương một chút. Nhờ vậy mới hóa hiểm thành an cho đồng bọn. Trong tích tắc đó, Vệ Thiên Nguyên cũng bất giác cả kinh, biết là khó thoát khỏi cái chết. Nào ngờ Hổ đầu câu của Tây Môn Bá vừa kẹp lại, gã mượn lực xoay chuyển kéo thân hình Vệ Thiên Nguyên qua một bên, khi song cước của chàng vừa chạm đất thì Hổ đầu câu cũng lập tức bung ra, vị trí của chàng hạ xuống vừa đủ để tránh thế phản kích của Đông Phương Hùng.


Đông Phương Hùng tỏ vẻ phẫn nộ, nói:


- Hảo tiểu tử, bọn ta không muốn đả thương ngươi nhưng ngươi muốn liều mạng thật phải không?


Vệ Thiên Nguyên thản nhiên nói:


- Không sai, ta tự tìm cái chết đấy! Các ngươi không cho ta đi thì chỉ có một cách là cùng ta đồng qui tận diệt thôi!


Nói đoạn chàng lại xông lên trước.


Lời vừa rồi không phải là chàng hù dọa, chàng đã không quan tâm đến sống chết thì có thể cùng Tây Môn Bá và Đông Phương Hùng đồng qui tận diệt như chơi.


Đinh Bột thấy vậy thì vội vàng phất tay áo thay Đông Phương Hùng đẩy mũi kiếm Vệ Thiên Nguyên sang một bên, nhưng nơi kiếm quang của chàng lướt qua đã khiến một ống tay áo khác của Đinh Bột biến thành một cánh hồ điệp bay đi. Vệ Thiên Nguyên thừa biết, nếu có Đinh Bột nhúng tay vào thì chàng không thể nào đi được, thậm chí cũng không thể cùng đối phương đồng qui tận diệt.


Đinh Bột thu chưởng lại và nói:


- Ta nói là không giúp cho bên nào, nhưng người ta không muốn đả thương thiếu gia thì hà cớ gì thiếu gia phải liều mạng đả thương người?


Sở Kình Tùng lặng yên suy nghĩ:


- "Vở kịch đến đây cũng nên kết thúc thật sự rồi.".


Nghĩ đoạn lão đưa tay ra hiệu cho song phương ngừng tay và chậm rãi nói:


- Vệ thiếu hiệp, ngươi quả nhiên là nhân vật đa tình, ngươi muốn đi thì cứ việc đi.


Lời chưa dứt thì bỗng nhiên nghe có tiếng bước chân vang lên ngoài sân viện, theo đó là một toán người ào ào kéo đến. Chợt nghe giọng của Sở Thiên Thư từ bên kia sân viện quát hỏi:


- Là bằng hữu nào không mời mà đến? Thật ra xem thường Sở gia thái quá!


Sở Kình Tùng vội lướt tới trước, lão vận mục lực nhìn ra thì thấy toán người trên mười nhân vật, đi đầu là hai đại hán uy phong dũng mãnh. Tuy trong bóng đêm nhưng lão vẫn nhận ra được bọn người này là nhân thủ của Tiêu Chí Dao. Hai đại hán đi đầu, một người là Lỗ Đình Phương, người kia là Hàn Trụ Quốc.


Lỗ Đình Phương vừa đến nơi thì đã cười hì hì rồi nói:


- Sở đại hiệp, đa tạ diệu kế của đại hiệp đã giúp bọn ta lưu giữ cừu nhân!


Hắn thừa biết Sở Kình Tùng đang muốn để cho Vệ Thiên Nguyên đi nhưng lại cố ý nói như Sở Kình Tùng là đồng mưu với bọn chúng nhằm khiến Sở Kình Tùng bị thiên hạ chê cười.


Hàn Trụ Quốc càng lợi hại hơn, hắn không động khẩu mà động thủ trước. Hắn vung hữu thủ phóng ba mũi Thấu cốt đinh có tẩm độc vào vách tường rồi mới nói:


- Vệ Thiên Nguyên, ngươi muốn tìm cái chết thì ta thành toàn cho ngươi!


Nói đoạn hắn vung thủ phóng ra tiếp ba mũi nữa, lần này thì nhằm thẳng vào giữa ngực Vệ Thiên Nguyên. Vệ Thiên Nguyên vội lách người tránh né. Tây Môn Bá đánh rơi một mũi còn một mũi lướt qua đầu vai chàng.


Sở Kình Tùng vội nói:


- Nhị vị bằng hữu, các vị làm sai rồi!


Lỗ Đình Phương thản nhiên nói:


- Tiểu tử này chính là Phi Thiên Thần Long Vệ Thiên Nguyên mà Tiêu chủ nhân đang muốn bắt! Này, nghe nói đại hiệp từng động thủ với hắn ở kinh sư thế đại hiệp không biết hắn là Phi Thiên Thần Long à?


Sở Kình Tùng nói:


- Tại hạ biết, nhưng nơi này không phải là kinh sư mà là nhà của Sở mỗ!


Lỗ Đình Phương cười ha ha rồi nói:


- Đúng, đại hiệp đã giúp bọn ta quá nhiều rồi, từ lúc này trở đi, việc thu thập Vệ Thiên Nguyên cứ để bọn ta lo liệu là được. Bọn ta đến quý phủ thu thập cừu gia thì đương nhiên không dám phiền gia nhân của đại hiệp trợ thủ.


Sở Kình Tùng đang phân vân khó xử thì đột nhiên Tây Môn Bá làm thay đổi tình thế, chỉ thấy song câu của gã lóe lên, tiếp theo đó là một tiếng choang đanh gọn thì phán quan bút của Hàn Trụ Quốc đã bị đánh văng khỏi tay rồi.


Hàn Trụ Quốc cả kinh kêu lên:


- Chẳng phải các ngươi là cừu gia của Thượng Quan Vân Long sao?


Tây Môn Bá thản nhiên đáp:


- Không sai!


Hàn Trụ Quốc hỏi tiếp:


- Thế tại sao các ngươi quay sang giúp Vệ Thiên Nguyên? Lẽ nào các ngươi không biết... không biết...


Tây Môn Bá tiếp lời:


- Bọn ta biết hắn sắp là nữ tế của Thượng Quan Vân Long.


Miệng nói nhưng đôi Hổ đầu câu không ngừng tấn công Hàn Trụ Quốc.


Phía bên kia, Lỗ Đình Phương định tấn công Vệ Thiên Nguyên nhưng Đông Phương Hùng đã hoành đao ngăn cản trước mặt hắn và nói:


- Không cho phép các ngươi động đến một sợi tóc của Vệ Thiên Nguyên.


Lỗ Đình Phương phát đại nộ, quát:


- Các ngươi đã đến đây đối phó Vệ Thiên Nguyên, thế tại sao ngay cả địch hay bạn cũng không phân biệt được?


Đông Phương Hùng cười nhạt, nói:


- Quy luật giang hồ là thù ai nấy báo, bọn ta đến tầm thù là chuyện của bọn ta, bọn ta không mời các ngươi đến giúp!


Tây Môn Bá từ phía bên kia nói tiếp:


- Nếu cừu gia của một nhân vật không chỉ là một thì còn có quy luật thứ hai, kẻ nào đến trước thì được trước, bắt hắn hay giết hắn là do bọn ta quyết định, các ngươi vô can.


Lúc này người của song phương đã hỗn chiến với nhau bên ngoài "linh đường". Biến cố này làm cho Vệ Thiên Nguyên thật sự bất ngờ, bất giác chàng hoài nghi không thôi. Chàng thầm nghĩ:


- "Tây Môn Bá và Đông Phương Hùng là hai kẻ đã ngầm ám toán ta ở Bảo Định, thế tại sao bọn chúng lại đánh nhau với người của Tiêu Chí Dao? Rốt cuộc bọn chúng là ai?".

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Cái áo mưa màu hồng

Cái áo mưa màu hồng

Kế hoạch trả thù cũng tan theo đám mây đang rụng nước. *** Khi những đóa hoa mùa

24-06-2016
Sự hối hận muộn màng

Sự hối hận muộn màng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Cuộc đời là

27-06-2016
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Giới thiệu: Trong khi đang công tác ở Pari, nhà biểu tượng học của trường Đại học

15-07-2016 106 chương
Ngọn nến không cháy

Ngọn nến không cháy

Trong thành phố nọ có hai cha con sống với nhau rất vui vẻ, hạnh phúc. Một hôm, đứa

01-07-2016