- Phải.
bạn đang xem “Anh hùng Vô lệ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Ngươi từ đâu đến ?
- Từ trên núi.
"Có phải là một ngọn núi rất cao ?" Y hỏi Tiểu Cao:
"Nơi ngươi trú ngụ có phải có một dòng suối, một cây cổ tùng ? Y phục trên người ngươi có phải dùng thứ bông trồng sau núi mà dệt thành ?" Tiểu Cao đã bắt đầu cảm thấy rất kinh ngạc, chuyện người đó biết về chàng còn nhiều hơn nhiều so với bất cứ người nào khác.
"Trên ngọn núi đó có phải có một lão nhân rất thích uống trà ?" Y lại hỏi Tiểu Cao:
"Lão có phải thường ngồi dưới tàng cây cổ tùng dùng nước suối pha trà ?" "Phải". Tiểu Cao đáp:
"Chuyện có liên quan đến cái hòm của ngươi là ông ta kể cho ta biết".
- Ông ta có kể với ngươi chuyện liên quan đến con người của ta không ?
- Không.
Người đó chằm chằm nhìn Tiểu Cao, đôi mắt ảm đạm lóe hàn quang, lại hỏi:
- Ông ta chưa bao giờ nhắc đến ta ? Cả một chút chuyện liên quan đến ta cũng chưa bao giờ nhắc đến ?
"Tuyệt đối không". Tiểu Cao đáp:
"Lão nhân gia chỉ bất quá kể cho ta biết thứ vũ khí đáng sợ nhất trên thế gian là một cái hòm".
- Ngươi có nói cho người khác biết không ?
- Không.
- Có ai biết lai lịch của ngươi không ?
"Không". Tiểu Cao đáp:
"Trác Đông Lai từng kiểm tra qua y phục của ta, muốn từ y phục của ta mà điều tra ra coi ta đến từ đâu, chỉ tiếc hắn không nhìn ra".
Thứ bông đó là chàng tự trồng, vải bố là chàng tự dệt, y phục là chàng tự may, ngọn núi đó lại là ngọn núi không biết tên, ngoại trừ bọn họ ra, còn có gót chân của người phàm nào từng đi qua ?
Tiểu Cao mỉm cười:
- Trác Đông Lai cho dù có tính toán ngàn vạn lần cũng đừng hòng điều tra ra lai lịch của ta.
"Còn kiếm của ngươi ?" Người đó hỏi:
"Có ai từng nhìn thấy kiếm của ngươi chưa ?
- Có.
- Người nào ?
"Mấy người chết". Tiểu Cao đáp:
"Người từng nhìn thấy kiếm của ta đều đã chết dưới kiếm của ta".
- Thanh kiếm của ngươi có chỗ đặc biệt gì không ?
- Có.
- Có gì đặc biệt ?
- Trên lưỡi kiếm có một vết tích rất kỳ quái, nhìn giống như lệ ngân vậy.
Người mang hòm trong mắt đột nhiên lộ xuất một thứ biển tình không ai có thể giải thích được, phảng phất rất bi thương, lại phảng phất rất vui mừng.
"Lệ ngân, lệ ngân, nguyên lai trên thế gian quả thật có một thanh kiếm như vậy".
Y lẩm bẩm:
"Trên kiếm sát nhân tại sao có thể có lệ ngân ? Trên thế gian tại sao lại có một thanh kiếm như vậy ?" Tiểu Cao vô phương hồi đáp.
Đó vốn là một câu hỏi rất kỳ diệu, có lẽ căn bản không ai có thể hồi đáp.
Tiểu Cao chung quy nhịn không được phải hỏi y:
- Hiện tại ngươi có thể nói cho ta biết ngươi thật ra là ai không ? Chuyện của ta sao ngươi biết nhiều vậy ?
Người đó ngậm miệng, không nói gì hết, lại đột nhiên búng tay đánh "chóc" một tiếng.
Tiểu Cao lập tức nghe thấy tiếng vó ngựa và tiếng bánh xe lăn lộc cộc.
Lúc chàng quay đầu lại nhìn, đã có một cỗ xe ngựa đen bóng dừng lại ngoài ngõ hẻm.
Người khiêng hòm đã khiêng hòm bước qua mặt chàng, mở rộng cửa xe, leo vào thùng xe, sau đó mới hỏi Tiểu Cao:
- Ngươi có lên xe không ?
- Cỗ xe ngựa đó từ đâu đến ?
Tiểu Cao không biết ?
- Cỗ xe ngựa đó đi đâu ?
Tiểu Cao cũng không biết.
Nhưng chàng đã lên xe, cho dù chàng có biết rõ cỗ xe ngựa đó là từ địa ngục đến, muốn chở chàng về địa ngục, chàng cũng phải lên xe.
oo Trong thùng rộng rãi vừa thoải mái vừa hoa lệ, xe chạy rất nhanh, lại cực kỳ êm ái, bốn thớt ngựa kéo xe và tên xa phu, không còn nghi ngờ gì nữa, đều đã trải qua sự huấn luyện kỹ càng, càng xe, bánh xe, và thùng xe cũng đặc biệt thiết kế, cho dù trong nhà xe và chuồng ngựa của đấng vương tôn cự phú cũng vị tất tìm được một cỗ xe ngựa ngon lành như vậy.
Con người dung mạo bình phàm mặc áo vải bố đó làm sao lại có một cỗ xe hoa quý như vầy ?
Tiểu Cao có rất nhiều vấn đề muốn hỏi y, nhưng y lại nhất nhất nhắm mắt dựa lưng vào thành xe, nhất nhất nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cái hòm thần bí đó đang đặt trên ghế gần bên người y.
Tâm Tiểu Cao lại động.
- Nếu quả ta lén mở ra mà xem, không biết y sẽ làm gì ? Ta chỉ bất quá xem một chút, cho dù có bị y phát hiện, đại khái cũng không quan hệ gì.
Thứ dụ hoặc đó thật quá lớn, đại đa số người khó lòng kháng cự.
Tiểu Cao chung quy nhịn không được đã thò tay ra.
Thủ pháp của chàng cực kỳ linh xảo, hơn nữa đã trải qua sự huấn luyện nghiêm cẩn, trong một lần thí nghiệm đã từng liên tục mở hết ba mươi ống khóa do mười một tay thợ thủ công danh tiếng đúc thành.
Mấy ống khóa đó người khác cho dù có chìa khóa cũng rất khó lòng mở ra được, chàng lại chỉ bất quá dùng một cọng dây sắt.
Cơ quan trên hòm chàng rất mau chóng tìm ra, chỉ nghe "cách" một tiếng nhẹ, cơ quan đã bị mở ra.
Chủ nhân của cái hòm vẫn đang ngủ say.
- Trong hòm thật ra có những vật gì ? Tại sao có thể là vũ khí đáng sợ nhất trên thế gian ?
Bí mật đó chung quy sắp được phơi bày, tim Tiểu Cao đập càng nhanh.
Chàng nhẹ nhàng chầm chậm nhấc nắp hòm lên, trong hòm chừng như chỉ bất quá là những ống sắt và khối sắt hình trạng kỳ dị. Đại khái có mười ba mười bốn thứ, mỗi một thứ hình thức và kích cỡ đều khác biệt nhau.
Chỉ tiếc Tiểu Cao tịnh không nhìn rõ.
Hòm vừa mở ra, chàng chợt ngửi thấy một hương khí lợt lạt.
Sau đó chàng hôn mê bất tỉnh.
Chương trước | Chương sau