Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 150 đánh giá )

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long - Hồi 3 - Đầu lâu tốt

↓↓

- Cho nên ta cũng muốn kính ngươi ba chén, cũng chúc ngươi đa phước đa thọ, thân thể khang kiện.

bạn đang xem “Anh hùng Vô lệ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hai người đồng thời cười lớn, tiếng cười còn chưa ngừng, tiếng vó ngựa như sấm sét đã phóng tới trà quán đó, trong phút chốc đã bao vây xung quanh quán.


Tiếng vó ngựa chợt dừng hẳn, thêm vài tiếng ngựa phì phò, mọi thanh âm đều tan biến.


Giữa đất trời đột nhiên biến thành một phiến tĩnh mịch, trà quán đó như một phần mộ.


Đinh Hài chợt cũng ngồi xuống, cười khổ:


- Bẩm Đường chủ, hiện tại tôi cũng muốn uống một chút rượu.


Đao vô thanh, kiếm vô thanh, người vô thanh, ngựa cũng vô thanh.


Bởi vì mỗi một người, mỗi một thớt ngựa đều đã trải qua nhiều năm huấn luyện nghiêm cẩn, lúc tất yếu tuyệt không phát xuất một chút thanh âm không cần thiết, cho dù đầu lâu bị chém xuống cũng không phát xuất ra một chút thanh âm.


Giữa tĩnh lặng chết chóc, một người đội mão tử ngọc, vận áo hồ cừu, chắp tay sau lưng bước vào trà quán.


"Tử Khí Đông Lai" Trác Đông Lai đã đến.


Thái độ của hắn cực kỳ trầm tĩnh, một thứ trầm tĩnh chỉ có một người biết mình tuyệt đối nắm chắc ưu thế mới có thể biểu hiện.


Ba cái mạng của ba người trong trà quán, không còn nghi ngờ gì nữa, đều nằm trong tay hắn.


Nhưng Tiểu Cao và Châu Mãnh không nhìn hắn tới một lần.


"Ta còn muốn kính ngươi thêm ba chén nữa". Tiểu Cao thốt:


"Ba chén này chúc ngươi trường mệnh phú quý, đa tử đa tôn".


Chàng còn chưa rót rượu, Trác Đông Lai đã đến trước mặt bọn họ, điềm đạm nói:


- Ba chén đó có nên để ta kính không ?


- Tại sao ?


- Châu Đường chủ từ xa đến, bọn ta không ngờ hoàn toàn chưa dùng lễ chủ khách mà tiếp rước chu đáo, ba chén đó đương nhiên nên do ta kính.


Châu Mãnh không ngờ cả nói cũng không thèm nói, uống cạn ba chén, Trác Đông Lai không ngờ cũng uống không chậm hơn Châu Mãnh chút nào.


"Ta cũng còn muốn kính thêm Châu Đường chủ ba chén nữa". Trác Đông Lai thốt:


"Ba chén này ta cũng không uống không được".


- Tại sao ?


- Bởi vì sau khi uống ba chén này, ta có chuyện muốn thỉnh giáo Châu Đường chủ.


- Chuyện gì ?


Trác Đông Lai trước hết uống cạn ba chén.


"Châu Đường chủ hành tung phiêu hốt, xuất thần nhập quỷ, coi nơi đây như chỗ không người". Hắn thở dài:


"Nếu quả Châu Đường chủ hồi nãy bỏ đi, bọn ta cũng thật sự vô năng vô lực".


Hắn ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Châu Mãnh:


- Nhưng Châu Đường chủ hồi nãy tại sao lại không bỏ đi ?


- Ngươi nghĩ không ra ?


- Ta thật sự nghĩ không ra !


"Kỳ thật ta vốn cũng không tưởng được, bởi vì lúc đó ta còn chưa giao hảo với vị bằng hữu này". Châu Mãnh vỗ vai Tiểu Cao:


"Hiện tại ta đã kết giao với bằng hữu này, ta đương nhiên phải uống vài chén với y, y đã không thể về với ta, ta cũng chỉ còn nước ở lại đây uống với y".


Châu Mãnh lại cười lớn:


- Đạo lý đó kỳ thật giản đơn vô cùng, chỉ tiếc người như các ngươi tuyệt đối không thể hiểu thấu.


Trác Đông Lai chợt không nói gì, không than không thở không động không đậy không uống không nói.


Lúc đó, con người hắn chừng như đột nhiên đã biến thành một người gỗ, thậm chí cả mắt cũng không có tới một chút biểu tình.


Bên ngoài cũng không có cử động, không có mệnh lệnh của Trác Đông Lai, ai ai cũng không dám có bất kỳ cử động gì.


Đoạn thời gian đó tịnh không ngắn.


Trong đoạn thời gian đó, Tiểu Cao và Châu Mãnh làm gì ? Trác Đông Lai không biết, cũng không để ý tới.


Trong đoạn thời gian đó, chỉ có biểu tình của một mình Tiểu Cao là kỳ quái nhất.


Xem biểu tình trên mặt chàng, giống như chàng rõ ràng nhìn thấy có bảy tám con bò cạp, mười mấy con xú trùng đang chui vào cọ quậy dưới lớp y phục của chàng, lại vẫn khơi khơi ngồi bất động chịu đựng.


Chàng thật đã nhìn ra một chuyện mà người khác đều không nhìn ra, bởi vì phương hướng chàng ngồi chính là đang đối diện với một song cửa sổ bên trái, song cửa sổ đó lại xảo hợp đang mở rộng.


Bên ngoài song cửa sổ đó đương nhiên cũng có nhân mã Trác Đông Lai mang đến, nhưng từ góc độ chỗ Tiểu Cao đang ngồi mà nhìn ra, hồi nãy qua kẽ hở giữa rừng đao biển giáo của đám nhân mã đó, có thể nhìn thấy một cây đại thụ.


Một cây bạch dương to lớn đã khô héo, dưới cây có một người đang đứng.


Từ vị trí chỗ Tiểu Cao đang ngồi nhìn ra, hồi nãy có thể nhìn thấy người đó.


Một người bình phàm trầm mặc, trong tay vác một cái hòm bình phàm cũ kỷ.


Tiểu Cao muốn xông ra ngoài, nhiều lần muốn xông ra, nhưng chàng lại bất động.


Bởi vì chàng biết hiện tại đã đến lúc quyết định, mệnh vận sinh tử của mọi người đều phải quyết định giữa giây phút đó, bất cứ chuyện gì chàng làm đều có thể làm thương hại đến bằng hữu của chàng.


Cho nên chàng không thể động.


Chàng chỉ hy vọng người khiêng cái hòm đứng dưới gốc cây cũng không bỏ đi.


Cũng không biết qua bao lâu sau, chàng đột nhiêu nhìn thấy một chuyện kỳ quái phi thường.


Chàng đột nhiên nhìn thấy Trác Đông Lai cười.


Cho đến giây phút đó chàng mới phát hiện lúc Trác Đông Lai cười cũng rất mê hồn.


Chàng nhìn thấy Trác Đông Lai mỉm cười đứng lên, dùng một tư thế ưu nhã vô cùng cung tay mỉm cười nhìn Châu Mãnh.


"Châu Đường chủ, ta không kính rượu cho ngươi nữa". Trác Đông Lai thốt:


"Ngày đã gần tàn, đường đi còn xa, uống nhiều cũng không tốt lắm".


Tiểu Cao ngẩn người, Châu Mãnh cũng ngây người.


"Ngươi để hắn đi ?" Tiểu Cao hỏi:


"Ngươi thật chịu để hắn đi ?" Trác Đông Lai điềm đạm mỉm cười:


- Hắn có thể kết giao một bằng hữu như ngươi, ta tại sao lại không thể ? Hắn có thể mạo hiểm ở lại uống rượu với ngươi, ta tại sao lại không thể vì ngươi mà để hắn đi ?


Trác Đông Lai không ngờ còn tự mình dắt ngựa của Châu Mãnh qua:


- Châu Đường chủ, lần nay chia tay, sau này chắc ít có cơ hội gặp lại, thứ cho ta không thể đưa thêm một đoạn đường.


Bụi đường mù mịt, một thớt mã, một cái đuôi ngựa, một đôi giày đinh, và hai người đều cuốn theo gió bụi mà đi.


Tiểu Cao mắt vọng theo bọn họ đi xa, mới quay đầu lại nhìn Trác Đông Lai, lại nhịn không được phải thở dài:


- Hiện tại ta mới tin lời nói của người trong giang hồ không sai, "Tử Khí Đông Lai" Trác Đông Lai quả nhiên là một nhân vật vĩ đại.


Trác Đông Lai cũng thở dài:


- Chỉ tiếc ta biết ngươi không thể kết giao bằng hữu với ta, bởi vì ngươi một mực chỉ muốn thành danh, một mực chỉ muốn Tư Mã Siêu Quần chết dưới kiếm của ngươi.


Tiểu Cao trầm mặc, trầm mặc một hồi rất lâu mới nói:


- Chết có lẽ không phải là y, mà là ta.


"Phải, chết rất có thể là ngươi". Trác Đông Lai điềm đạm thốt:


"Nếu quả có người muốn đánh cá với ta, ta nguyện dùng mười đổ một, cá ngươi chết".


Hắn nhìn Tiểu Cao:


- Nếu quả ngươi muốn cá với ta, ta cũng chịu.


- Ta không chịu.


- Tại sao ?


- Bởi vì ta nhún nhường chịu thua.


Nói xong câu đó, Tiểu Cao phóng lên, bởi vì chàng đột nhiên phát hiện người hồi nãy đứng dưới gốc cây đã đột nhiên biến mất.


Lần này Tiểu Cao quyết tâm phải truy đuổi theo y.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Nắng gắt - Cố Mạn

Nắng gắt - Cố Mạn

Văn án: - Nếu như nhiều hơn thích một chút gọi là yêu, thì nhiều hơn yêu

11-07-2016 41 chương
Cầu vồng trong mắt anh

Cầu vồng trong mắt anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Trên

25-06-2016
Những người lính Mỹ

Những người lính Mỹ

Nguyễn Duy An là người Á Châu đầu tiên đảm nhận chức vụ Senior Vice President National

30-06-2016
Hiện thân

Hiện thân

"Tôi, hay chúng ta, bất kỳ ai cũng có thể là hiện thân cho sự tốt lành và ấm áp" (-

25-06-2016
Nhện và gián

Nhện và gián

Có con nhện và con gián cùng sống trong một ngôi nhà. Một hôm nhện bực bội bảo: –

24-06-2016
Thiên sứ vô ưu

Thiên sứ vô ưu

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện: "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Tấm ảnh

Tấm ảnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") *** "Nó

25-06-2016

Polaroid