Duck hunt
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 2 đánh giá )

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long - Hồi 18 - Nhất kiếm quang hàn

↓↓

Cho nên trong bọn họ có một người thà chịu vì một người mà hy sinh, hơn nữa không có một chút oán ghét.

bạn đang xem “Anh hùng Vô lệ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vấn đề duy nhất là -- Người hy sinh chân chính là ai ? Người thỏa mãn chân chính lại là ai ?


Vân đề đó Châu Mãnh không những càng nghĩ không ra, tình huống hiện tại cũng không cho phép hắn nghĩ tới những chuyện đó nữa.


Hắn nghe Tư Mã Siêu Quần đang nói với Công Tôn huynh đệ:


- Kỳ thật ta đã sớm biết hai vị đã đến. Cách đây nhiều năm, hai vị đã muốn trục xuất ta khỏi Đại Tiêu Cục, chỉ bất quá một mực không nắm chắc, chuyện không nắm chắc hai vị tự nhiên không thể làm, cho nên mới đợi đến hôm nay".


Y bỗng thở dài:


- Nhưng ta thật khong nghĩ ra hai vị sao lại có thể đến nhanh như vậy.


"Ngươi đáng lẽ nên nghĩ ra". Công Tôn Bảo Kiếm thốt:


"Cơ hội như hôm nay, ta đã đợi rất lâu rồi".


- Ngươi sao lại có thể biết cơ hội đã đến ?


- Ta đương nhiên biết.


"Ngươi biết từ lúc nào ?" Tư Mã Siêu Quần hỏi:


"Ta biết trong chuồng ngựa của ngươi có không ít thiên lý lương câu, nhưng cho dù ngươi đi cả ngày lẫn đêm ngàn dặm, nhanh nhất cũng phải bốn năm ngày mới có thể đến đây. Lẽ nào năm ngày trước ngươi đã tính toán chuyện hôm qua có thể xảy ra ? Lẽ nào ngươi năm ngày trước đã tính đúng ta và Trác Đông Lai sẽ trở mặt thành thù, bạt đao đối nghịch ?" - Ngươi chưa nghĩ tới có lẽ trong Đại Tiêu Cục ta cũng đã gài người nằm vùng sao ?


- Ta đã nghĩ tới, nhưng đó cũng vô dụng.


- Tại sao lại vô dụng ?


- Bởi vì trước đây năm ngày, cả chính ta cũng không nghĩ tới có ngày hôm nay, người khác làm sao có thể biết ?


- Còn Trác Đông Lai ?


"Hắn cũng không nghĩ tới". Trong thanh âm của họ Tư Mã đã có chút thương cảm:


"Cho đến trước khi ta bạt đao, hắn vẫn không tin ta thật có thể bạt đao".


- Ồ ?


- Cho dù lúc đó hắn có nghĩ đến, cũng không thể nói cho ngươi biết.


- Ồ ?


"Ta và hắn giao tình mấy chục năm nay, tuy đã hủy đi trong chớp mắt, nhưng trên thế gian đương kim, vẫn không có ai có thể hiểu rõ hắn hơn ta". Họ Tư Mã thốt:


"Cho dù hắn có muốn bán đứng ta, cũng không thể bán cho ngươi".


- Tại sao ?


"Bởi vì ngươi còn chưa xứng". Tư Mã Siêu Quần hững hờ đáp:


"Trong mắt của Trác Đông Lai, hai huynh đệ bọn ngươi không đáng một đồng xu".


Y lại thở dài:


- Cho nên ta thật nghĩ không ra ngươi làm sao có thể đến đây hôm nay, trừ phi ngươi thật có tài tiên tri.


Công Tôn Khất Nhi đột nhiên cũng thở dài:


- Ta tuy không có tài tiên tri, nhưng ta đã nghĩ đến.


Công Tôn Bảo Kiếm lập tức hỏi huynh đệ của gã:


- Ngươi đã nghĩ đến ? Ngươi đã nghĩ đến cái gì ?


- Ta chợt nghĩ đến ngươi thật cũng nên giống như ta, đi lại trên giang hồ nhiều một chút.


- Tại sao ?


- Bởi vì ngươi nếu quả sống gian khổ như ta, ngươi tất hiểu rõ ý của y.


- Ý của y là gì ?


"Ý của y chỉ bất quá là muốn bọn ta nói này nói nọ với y cả ngày". Công Tôn Khất Nhi đáp:


"Bởi vì chân tay y đã mỏi, khí đã cùng, lực đã kiệt, chính phải lợi dụng lúc bọn ta nói này nói nọ để khôi phục lại nguyên khí, đợi đến khi bọn ta xuất thủ, không chừng còn có thể đỡ được một hai chiêu rồi mới chịu chết".


Gã lắc lắc đầu:


- Chống đỡ cho đến giây phút cuối cùng, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chưa đến lúc đầu lâu bị chém rơi xuống đất, Tư Mã Siêu Quần của bọn ta tuyệt không chịu chết.


Tư Mã Siêu Quần chợt cười, Châu Mãnh cũng cười, hai người không ngờ đồng thời cười lớn.


- Ngươi nói đúng, nói cực đúng.


Châu Mãnh cười lớn vẫy vẫy Công Tôn Khất Nhi:


- Còn không đến đây, ngươi mau qua đây, càng mau càng tốt.


- Ngươi muốn ta qua ?


- Bởi vì Châu đại thái gia ta muốn nhìn rõ tên lưu manh khốn nạn nhà ngươi, rất muốn dâng cái đầu của lão tử cho ngươi, chỉ xem ngươi có tài có thể cầm nó mà đi hay không.


Tư Mã Siêu Quần cười lẫn vỗ vỗ vai hắn:


- Tốt. Tên lưu manh khốn nạn này giao cho ngươi, tên lưu manh khốn nạn kia để ta.


"Tốt ! Cứ làm vậy đi". Tiếng cười của Châu Mãnh hào khí ngất trời:


"Nếu bằng vào hai người bọn ta mà vẫn đối phó không lại hai tên lưu manh khốn nạn đó, vậy bọn ta còn không mau đi mua đậu hủ hít vô cho chết cho rồi".


Hai người kề vai đứng thẳng, cười sảng khoái, cái gì gọi là "sinh", cái gì gọi là "tử" đều bị bọn họ cười văng qua một bên.


Sắc mặt của Công Tôn huynh đệ không biến đổi.


Có những người sắc mặt vĩnh viễn không biến đổi, trên mặt vĩnh viễn không có biểu tình gì mới lạ.


Huynh đệ bọn chúng là thứ người đó, chỉ bất quá Công Tôn Khất Nhi lại thở dài, thở dài hỏi huynh đệ của gã:


- Ngươi có nghe thấy vị nhân huynh đó nói gì không ?


- Ta nghe.


- Vị nhân huynh đó là ai ?


- Hình như là Châu Mãnh của Hùng Sư Đường.


"Không thể nào, không thể nào là Châu Mãnh". Công Tôn Khất Nhi thốt:


"Châu Mãnh của Hùng Sư Đường là hảo hán ân oán phân minh, là tử địch bất cộng đái thiên với Tư Mã Siêu Quần của Đại Tiêu Cục, hiện tại hai người họ sao lại đột nhiên biến thành mặc chung một quần vậy ?" Châu Mãnh chợt dụng lực nắm tay Tư Mã Siêu Quần, trầm giọng hỏi:


- Tên ăn xin đó nói gì, ngươi có nghe không ?


- Ta nghe rất rõ.


"Lời nói của kẻ ăn xin tuy luôn là ngữ khí ăn xin, lại cũng đã phô bày rõ rệt hoàn cảnh hôm nay giữa ta và ngươi". Châu Mãnh nói:


"Ta và ngươi vốn là tử địch cả đời, ai có thể tưởng tượng được hôm nay lại thành bằng hữu đồng sinh cộng tử ?" - Bọn ta là bằng hữu ?


"Phải". Châu Mãnh nói lớn:


"Từ hôm nay trở đi, ngươi và ta không còn giữ oán thù nợ nần ngày xưa nữa".


Họ Tư Mã cười lớn:


- Tốt, cực tốt.


"Ngươi và ta một ngày là bằng hữu, cả đời là bằng hữu". Châu Mãnh hét lớn:


"Chỉ cần Châu Mãnh ta chưa chết, thề có quỷ thần chứng giám".


Tư Mã Siêu Quần chỉ cảm thấy trong lồng ngực dâng trào một luồng nhiệt huyết:


- Ngươi đừng lo, bọn ta không chết được đâu.


Luồng nhiệt huyết đó giống như một ngọn lửa, sục sôi hào khí của bọn họ, cả một phân tiềm lực cuối cùng trong sinh mệnh của bọn họ đều đã thiêu đốt tận cùng.


Bởi vì bọn họ biết bọn họ trên thế gian này tịnh không tịch mịch.


Bởi vì bọn họ ít ra còn có một bằng hữu, một bằng hữu đồng sinh cộng tử, sinh tử có nhau.


Đời người như vậy, chết có hối hận gì chứ.


Ai người hỗ tương dụng lực nắm tay nhau, chỉ cảm thấy luồng nhiệt huyết đó mang đến một cổ lực lượng kỳ diệu, từ trong lồng ngực bộc phát ra, cả trên mặt cũng phát xuất những ánh sáng huy hoàng.


Sắc mặt của Công Tôn huynh đệ đã có biến.


Châu Mãnh và Tư Mã Siêu Quần đồng thời quay mình, lưng sát lưng.


"Bọn ngươi đến đây". Tư Mã Siêu Quần hét lớn:


"Không cần biết các ngươi có bao nhiêu người, lên hết một lượt đi".


Tịch dương đã chìm nơi núi tây, anh hùng đã mạt lộ, Công Tôn huynh đệ vốn đã vây bọn họ như cá trong lưới, như thịt trên thớt.


Nhưng hiện tại hai anh em bọn chúng lại không hẹn mà cùng thoái lui hai bước.


Hiện tại bọn chúng mới biết, anh hùng tuy đã mạt lộ, vẫn còn là anh hùng, vẫn không thể khinh phụ.


Lúc đó sắc trời càng tăm tối, phảng phất đã đến lúc tăm tối nhất trước khi rạng đông.


Trong bóng đêm vô biên vô hạn, đột nhiên vang lên một tiếng tiêu thê lương, một thanh âm thiếu nữ ai oán nhu mỹ, một khúc bi ca hát lên khiến cho người ta vĩnh viễn khó quên lạc theo tiếng tiêu trầm đắm.


Tiếng ca đó từ đâu đến ?


Đêm khuya tăm tối lạnh lẽo như vầy, nơi thâm sơn hoang lương vắng vẻ như vầy, làm sao có thể có người hát khúc bi ca tan nát cõi lòng như vậy ?


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Lo trước chắc ăn

Lo trước chắc ăn

Vào những ngày hè, Kiến vừa đi dạo hết cánh đồng vừa thu nhặt các hạt lúa mì,

24-06-2016
Đêm tân hôn

Đêm tân hôn

Với mỗi cặp vợ chồng, đêm tân hôn để lại nhiều kỷ niệm đáng nhớ, đáng trân

30-06-2016
Ế, vì là game thủ

Ế, vì là game thủ

Cô đơn ở giữa đám đông Bởi đông người quá nhưng không có người... *** Duyên

26-06-2016
Lá thư cho em

Lá thư cho em

Tôi bỗng thảng thốt: Em đã yêu ai? Từ bao giờ? Em yêu người ấy nhiều đến mức đau

27-06-2016
Dưỡng Thú Thành Phi

Dưỡng Thú Thành Phi

Mời bạn cùng đọc truyện huyền huyễn Dưỡng Thú Thành Phi tại website thichtruyen, nhớ

24-07-2016 199 chương
Vợ đúng là cục nợ

Vợ đúng là cục nợ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Điều đặc biệt

Điều đặc biệt

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Panda bảo

27-06-2016
Quy luật của xe rác

Quy luật của xe rác

Anh giải thích rằng nhiều người cứ như là xe rác vậy. Họ chạy vòng quanh mang theo

01-07-2016