pacman, rainbows, and roller s
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 61 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 6 - Hạ chiến thơ ngoài ngàn dặm

↓↓

- Đã vậy ta xin...

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bỗng bên ngoài trang có tiếng huyên náo, mọi người kêu lên:


- Đến! Đến rồi! Có người đến!....


Trong tiếng huyên náo có tiếng chân ngựa.


Hai con ngựa chạy như bay, trên lưng mỗi con có một người thoáng mắt đã đến tận sảnh đường.


Vương Bán Hiệp mừng rỡ, kêu to:


- Bất Sầu! Bất Sầu! Ngươi đến rất đúng...


Nhưng lão vụt biến sắc, hấp tấp hỏi:


- Còn Kiềm...Kiềm Lậu?...


Hồ Bất Sầu vừa thở dốc, vừa cúi đầu đáp:


- Mất..mất tích...


Vương Bán Hiệp vừa kinh hãi vừa phẫn nộ, hét to:


- Hắn đã bị điểm huyệt, làm sao trốn đi được?


Hồ Bất Sầu cúi mặt thấp hơn, tóm lược sự tình.


Vương Bán Hiệp dậm chân thình thịch, khí giận bốc bừng bừng, gào to lên:


- Thế này thì làm sao? Làm sao? Bao nhiêu cao thủ võ lâm mất mạng rồi, bao nhiêu sẽ mất mạng trong tương lai? Và hiện tại những người tại đây...Làm sao? Làm sao?...


Hồ Bất Sầu còn dám nói gì?


Vương Bán Hiệp khóc ngay, lệ đổ ròng ròng, giọt lệ giàn giụa trông thảm đạm hết sức.


Rồi lão than:


- Ai mang hắn đi? Ai chứ? Ai nỡ gieo cái thảm cho ta thế? Tàn độc quá!


Bọn Thiết Ôn Hầu quyết tâm hy sinh vì tinh thần. thượng võ, song vẫn hy vọng bằng vào chiến thơ như Vương Bán Hiệp đã nói đình hoãn cuộc đấu lại, được thời gian nào, hay thời gian ấy. Họ biết chắc, qua cuộc đấu với người áo trắng, họ khó sống còn, thì tạm hoãn đấu lại còn sống tạm, cho nên nghe sự tình Hồ Bất Sầu vừa kể, tất cả đều thất vọng.


Hồ Bất Sầu lẩm nhẩm:


- Theo vãn bối nghĩ, thì cái người cướp mất Kiềm Lậu, không bao lâu nữa, sẽ có mặt đây?


Vương Bán Hiệp "Hừ" lên một tiếng:


- Làm gì có việc đó? Kẻ ấy đến đây để nạp mạng à? Chẳng lẽ chán đời mức độ đó?


Hồ Bất Sầu trầm giọng:


- Người đó không có ý cứu Kiềm Lậu đâu, mà cướp hắn cũng chẳng dùng vào việc gì, trừ ra mượn hắn làm con tin mượn hắn để uy hiếp chúng ta. Mà muốn uy hiếp chúng ta, thì phải đúng lúc, nếu không đúng lúc thì cái mạng của Kiềm Lậu không còn giá trị gì. Đúng lúc, chính là lúc này, chậm trễ là vô ích!


Không ai ngờ một người có tướng mạo thô lậu như vậy lại có tư tưởng khá cao, niềm hy vọng chớm sống dậy nơi lòng họ.


Vương Bán Hiệp gật đầu:


- Cũng có lý! Cũng...


Bỗng mọi người hoa mắt cả lên. Từ trên không một bóng người lao vút xuống bên thềm sảnh, vọt luôn vào trong, người đó mặc áo gai, mặt lạnh như gỗ.


Gương mặt gỗ là gương mặt của Mộc Lang Quân. Người đó chính là lão.


Không cần suy nghĩ, Hồ Bất Sầu biết ngay chính lão đã cướp Kiềm Lậu, y quay qua Vương Bán Hiệp, thấp giọng thốt:


- Rất có thể vãn bối đoán trúng!


Tại sảnh đường, những người chưa từng gặp lão, cũng đoán ra lão là người trong Thanh Mộc Cung.


Vương Bán Hiệp bước tới, cao giọng hỏi:


- Kiềm Lậu đâu?


Mộc Lang Quân cười âm thầm:


- Các hạ khá thông minh dấy! Tên mặt ngựa hiện tại ở trong tay tại hạ. Nhưng các vị muốn gặp hắn, thiết tưởng đâu phải dễ dàng thế được!


Vương Bán Hiệp trầm giọng:


- Ngươi cứ nói điều kiện!


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Những mảnh vỡ pha lê

Những mảnh vỡ pha lê

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Ấm đỏ

Ấm đỏ

- Tụi mình chơi trò giả vờ đi! - Như hai còn đười ươi? – Một bên mắt cô nhướn

27-06-2016
Hạnh phúc của em

Hạnh phúc của em

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016