XtGem Forum catalog
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 4 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 51 - Tạm qua đại nạn

↓↓

Công Tôn Hồng cắn răng cương quyết:

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Vô luận hắn là người là quỷ, chúng ta phải tranh lấy cái sống nhường cái chết cho hắn!


Mai Khiêm gật đầu:


- Phải! Tiên hạ thủ vi cường!


Họ vẫn chưa mất khí khái hùng cường của bậc đại hiệp. Và đối diện với con người ngụy dị kia, dù họ biết chắc sau lưng người đó có nhiều nguy hiểm chực chờ họ, họ vẫn tỏ được cái ngang tàng của con người bất khuất.


Bất quá họ khiếp hãi trong phút giây bất ngờ thôi!


Họ biết vô luận như thế nào cũng phải giành quyền sống với đối tượng trên bờ.


Đối tượng lợi hại làm sao, điều đó chẳng thành vấn đề nữa, bởi họ không thể khoanh tay chờ cái chết đến với họ. Phải tận dụng nhân lực, sau đó nếu số trời đã định cho họ phải chết về tay đối phương trên bờ kia, họ sẽ nhắm mắt ra đi, nhẹ nhàng ra đi không chút oán hận.


Đồng tình rồi là họ hoạt động ngay, vì Mai Khiêm đã cho rằng tiên hạ thủ vi cường.


Cả hai cùng bước ra khoang mui thuyền.


Quái vật trên bờ lại bật cười ha hả tấn công họ liền...


Nhưng quái vật không nhanh bằng họ. Một tả, một hữu, vừa ra đến mũi thuyền là đánh tới.


Họ đánh với tất lực bình sanh, họ đánh để giành sự sống liều mạng, có chết là chết hùng, không chết tức nhiên là sống.


Gió biển vẫn gào, sóng biển vẫn cuồn cuộn, sóng biển đập bờ ầm ầm, gió và sóng như lạo thêm khí thế cho hai vị anh hùng mạt lộ.


Vạn lão phu nhân không hề tin tưởng là cả hai xuất thủ là đắc thủ, song bà hy vọng.


Họ thành công, bà cũng an toàn như họ. Như họ chết, bà cũng chẳng mong sống sót được nào.


Họ giành sự sống cho họ, họ cũng giành cho bà, đương nhiên bà phải hòa đồng ý niệm của họ.


Không xuất thủ, chưa xuất thủ tiếp trợ thì bà hy vọng ước mong, cầu nguyện cho họ đắc thủ.


Bên trên bờ, quái vật thu thế công về chờ xem cả hai đánh như thế nào.


Hắn luôn luôn cười vang, cười cuồng dại.


Chưởng phong, quyền phong của Mai Khiêm và Công Tôn Hồng cuốn tới như bao bọc quanh quái vật.


Chẳng rõ do hấp lực của chưởng và quyền của cả hai, hay tấu xảo hỗ trợ họ, gió vụt thổi mạnh, sóng vụt vỗ mạnh, sóng ập vào bờ đúng năm lượn, vừa lớn vừa mạnh.


Vạn lão phu nhân hét to:


- Đắc thủ ! Đắc thủ rồi !


Năm lượn sóng đập vào bờ mạnh như thế đo,ù bọt nước bắn tứ tung, trắng xóa bao trùm cả ba.


Cả ba đây là Mai Khiêm, Công Tôn Hồng và quái vật.


Trong vùng bọt biển trắng xóa, cả ba như chìm trong sóng biển.


Song đồng thời gian nước cuốn về khơi, Mai Khiêm và Công Tôn Hồng nhảy trở về thuyền. Họ nhảy đi rất nhanh, họ nhảy về còn nhanh hơn một phần.


Vạn lão phu nhân thích chí, reo vang dội Bình ! Bình !


Nhưng bà nín lặng ngay.


Lạ lùng chưa! Cả hai nhảy trở về, sau cùng lại cùng ngã xuống sàn thuyền.


Trên bờ, quái vật còn đó y nguyên trong tư thế vừa rồi, như chẳng hề nhích động.


Hắn không nhích động, mà hai cao thủ võ lâm Trung Nguyên ngã nhào.


Hắn làm cách nào?


Tại sao họ Mai và Công Tôn Hồng bại dễ dàng?


Vạn lão phu nhân vốn sợ hãi phi thường lúc thuyền bị giữ lại.


Niềm sợ hãi chưa hết mặc dù với niềm hy vọng vừa lóe lên, bà hết sợ mới phải.


Bây giờ hy vọng tiêu tan, sự thật phơi bày rõ rệt. Mai Khiêm và Công Tôn Hồng thảm bại rồi!


Bà xám mặt trở lại, mình rung rung, mắt mở tròn, miệng há hốc.


Trong khi đó, quái vật từ từ bước tới, mỗi phút giây mỗi gần thuyền hơn...


Quái vật đã đến.


Gương mặt của hắn mang một màu sắc nửa trắng, nửa xám, trông hết sức kỳ dị.


Vạn lão phu nhân làm gì có can đảm nhìn hắn, song cái tánh hiếu kỳ lại thúc đẩy bà phải nhìn.


Sợ hãi và hiếu kỳ dâng cao một lúc, hiếu kỳ thắng cuộc, cuối cùng bà nhìn.


Chưa nhìn bà cứ tưởng bất quá đó là một con người có hình dáng kỳ dị, và bà gọi là quái vật chẳng qua là vì cái ý căm hận một kẻ ác, toan hãm hại bà và họ Mai, họ Công Tôn.


Nhưng nhìn rồi bà nhận ra đối tượng không phải là con người.


Bất quá đối tượng chỉ có một vài nét giống người thôi.


Quái vật không mặc y phục, từ hông trở xuống gối không quá gối hắn bận một xâu chuỗi là như khố ngắn.


Thân hình của hắn to lớn.


Mặt quá vật trắng xám, nhưng thân hình lại đen như sắt.


Hắn vẫn có mắt, có mũi, có tai song mắt, mũi và tai bị phủ trùm bầng một lớp tóc xụ xộp rối bồng.


Ánh mắt hắn chớp chớp sáng ngời qua lớp tóc.


Quái vật là chi? Quỷ núi? Tinh biển? Yêu rừng?


Quái vật đi rất chậm, như người đếm bước, song đến gần, hắn vọt tới nhanh vô tưởng, thân hình rít gió, cuốn vù vù.


Hắn không nhìn Vạn lão phu nhân nửa mắt, hắn vọt thẳng vào khoang thuyền.


Liền sau đó, những tiếng binh, bốp, rắc vang lên...


Con thuyền bị bão biển dập dội, long đinh lỏng ván có mảnh bị nước cuốn mất, con thuyền là hình ảnh của điêu tàn, giờ đây lại bị hắn đập phá tan hoang.


Vạn lão phu nhân rũ mình một đống nơi góc, muốn chạy trốn, song hai chân như nhũn lại không chịu theo ý bà nữa.


Bà muốn đứng lên để tránh một vài mảnh gỗ văng tứ tung, cũng không làm sao đứng được.


Bà đành thu mình một chỗ, nhìn quá vật đập đông phá tây.


Phá đập tan tành ở khoang trước, hắn đập tung cửa ngắn vào khoang sau, hắn khuân tất cả thức mắm, muối khô, thịt, cá, gạo, củi, nồi niêu những gì còn lại sau cơn bão, quăng ra khoang trước. Hắn vọt theo ra, hắn hạ thấp thân mình xuống, đưa mũi ngửi từng món, từng món.


Mắt hắn nhìn háu háu những vật đó.


Thịt, là thịt sống dù có ướp muối, hắn ngửi một lúc lại táp xống xộc như heo.


Hắn vừa táp vừa nhai, ngon như người vừa ăn vật thực nấu chín.


Vạn lão phu nhân đổ mồ hôi lạnh tràng hạt lớn.


Bà nghĩ:


- Hắn đói quá rồi! May mà trong thuyền còn thịt còn cá, chứ nếu không hắn dám ăn thịt người, và chắc chắn là ta phải bị hắn ngoạm trước!


Ngờ đâu, quái vật ăn mấy miếng, bỗng buông hũ thịt xuống rồi nhìn, rồi thở dài.


Trên gương mặt hắn hiện rõ cái vẻ khó khăn, như muốn ăn mà chẳng dám ăn nữa.


Vạn lão phu nhân hết sức kỳ quái.


Bà thầm hỏi:


- Tại sao hắn không ăn nữa? Hắn sợ gì?


Quái vật nhảy dựng lên, rồi đấm ngực, rồi dậm chân như tức bực vì muốn ăn mà không dám ăn, không ăn được.


Vạn lão phu nhân sững sờ.


Bà hết sức lấy làm lạ, quên cả sợ hãi buột miệng hỏi:


- Ngươi... tại sao ngươi không dám ăn?


Quái vật run giọng:


- Tại sao ta chẳng dám ăn? Chỉ vì ta giành phần cho bọn yêu tinh cái, bọn yêu tinh chuyên hãm hại người ấy mà. Chuyên chà đạp người chết ấy mà!


Vạn lão phu nhân trố mắt.


Quái vật biết nói tiếng người? Biết được điều đó Vạn lão phu nhân còn sợ hơn gấp trăm lần trước.


Bà buột miệng hỏi, vì hết sức lấy làm lạ, không dằn được tánh hiếu kỳ, nhưng bà không mong hắn hồi đáp, bởi khi nào bà tưởng tượng được hắn biết tiếng người!


Bà nghĩ, quái vật chẳng biết sợ ai, thật sự thì hắn sợ yêu tinh.


Chắc chắn yêu tinh đó phải lợi hại lắm!


Có bao nhiêu yêu tinh ở trên hòn đảo này với hắn?


Nếu chỉ là một yêu tinh thì trên đảo này lại có đến hai quá vật đã ghê gớm như vậy rồi, lại còn sợ quá vật kia, thì làm sao bọn của bà đối phó nổi?


Chết!


Chắc chắn là phải chết rồi!


Công Tôn Hồng và Mai Khiêm đã chết hay còn sống? Dù họ còn sống... họ cũng chẳng sống được bao lâu nữa.


Quái vật bước đến cạnh Công Tôn Hồng và Mai Khiêm, nhấc bổng cả hai lên, nhìn một thoáng rồi quăng xuống như cũ. Đoạn hắn bước tới trước mặt Vạn lão phu nhân hét:


- Đứng lên!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Nhớ Radio

Nhớ Radio

Trong thời đại của internet, cái chữ radio nghe sao mà xa vời xa vợi. *** Hình như

24-06-2016
Hà Nội về đêm

Hà Nội về đêm

(khotruyenhay.gq)  Viết cho một đêm mất ngủ... *** Tôi chưa từng yêu Hà Nội, quá

29-06-2016
Bán trinh

Bán trinh

Tôi thoát ra khỏi bàn tay dơ nhếch của Long, thoát ra cái mùi ghê tởm trên con người

30-06-2016