The Soda Pop
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 13 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 48 - Huỳnh Kim bí cung

↓↓

Trước tiên là lối xưng hộ.

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vạn Lão Phu Nhân chụp dịp, kêu to:


- Phải đó! Già muốn tốt cho ngươi mà! Già muốn cứu ngươi thoát chết mà! Già có quyền bịa mọi chuyện, miễn làm sao cứu sống ngươi được thì thôi!


Phương Bửu Ngọc chung quy cũng phải buông tay.


Tiểu Công Chúa từ từ tiếp:


- Hà huống, chúng ta còn phải đến Bạch Thủy Cung gấp, có bà ấy đưa đường, thì càng thêm tiện cho chúng ta chứ sao!


Phương Bửu Ngọc thở dài:


Nhưng, thay vì mừng, Vạn Lão Phu Nhân lại biến sắc kêu lên:


- Muốn ta đưa đường! Ta... già nào biết Bạch Thủy Cung ở tại địa phương nào?


Tiểu công chúa lạnh lùng:


- Nếu quả thật bà chẳng biết Bạch Thủy Cung ở đâu thì bà đúng là một người vô dụng.


Vạn Lão Phu Nhân thừa nhận liền:


- Phải! Phải! Già là một người vô dụng!


Tiểu Công Chúa cười nhẹ:


- Nếu là người vô dụng, thì bà còn sống làm chi? Những khoảng đất trên thế gian này đâu có dành để cho hạng người vô dụng? Bà thông minh, bà khôn khéo, bà cứ suy nghĩ thử xem, nếu bà là người vô dụng, thì chúng tối còn để bà sống để làm gì? Bà muốn sống tất phải làm người hữu dụng cho chúng tôi!


Lúc đó, Vạn Lão Phu Nhân đã đứng lên rồi.


Bỗng, bà ngồi phịch xuống bà lại nhăn nhó mặt, lẩm nhẩm:


- Già... già...


Tiểu Công Chúa mỉm cười:


- Bây giờ thì chắc là bà đã hiểu Bạch Thủy Cung ở tại địa phương nào rồi chứ?


Bỗng, Vạn Lão Phu Nhân quỳ xuống, buông giọng thiết tha:


- Tiểu Công Chúa ơi! Công chúa đẹp, công chúa tốt ơi! Hãy dung tha cho già là con người đáng thương hại lắm đó, công chúa ơi! Công chúa thử nghĩ xem nếu già đưa người ngoài đến Bạch Thủy Cung thì cái mạng đáng thương của già này liệu còn tồn tại trên thế gian này nữa chăng?


Tiểu Công Chúa điềm nhiên:


- Nếu ta không đưa người đến đó, liệu cái thân già đáng thương của bà có còn tồn tại trên thế gian này nữa chăng?


Vạn Lão Phu Nhân rung rung giọng:


- Già vạn cầu công chúa, trăm cầu công chúa, ngàn cầu công chúa!


Lương tâm của công chúa đáng được người đời noi gương, chắc chắn là công chúa chẳng bao giờ bức già đáng thương đáng hại này đến nỗi phải chết uổng chết oan trong khi già còn muốn sống! Công chúa ơi, già chưa muốn chết, dù già đã sống quá nhiều ngày rồi, già chịu khổ sở quá nhiều ngày rồi, chẳng trông những ngày còn lại ít ỏi kia già lại khổ thêm, khổ mãi đến giây phút cuối cuộc đời? Già khổ già lại cô đơn, già đau buồn với kiếp goá phụ từ nhiều năm tháng rồi. Già chết chồng, già lại mất con. Công chúa ơi, đến con trai của già cũng hắt hủi già!...


Bà khóc.


Giọt lệ già trông bi đát làm sao.


Bà khóc ồ ồ bất chấp ở cái tuổi của bà, khóc như vậy thì chán chường, trơ trẽn quá.


Bà cứ thốt lên những lời lâm ly thống thiết, bà cứ khóc như suối đổ sườn non, như gió quét ngàn cây. Tiểu Công Chúa vẫn lạnh lùng nhìn bà, trừng mắt nhìn bà.


Hơn thế, môi nàng nhếch nhẹ thành nửa nụ cười, nụ cười vừa lạnh, vừa mỉa mai, vừa khinh miệt...


Vạn Lão Phu Nhân hết khóc lại van cầu, hết van cầu lại khóc, bà van cầu và khóc một lúc khá lâu.


Thoạt đầu, Tiểu Công Chúa còn nhếch nửa nụ cười, bà khóc mãi, khóc quá nhiều, van cầu quá nhiều, làm cho nụ cười của nàng tan biến mất.


Nụ cười tan biến nơi vành môi còn lại vẻ lạnh lùng, vẻ mỉa mai, vẻ khinh miệt.


Lạnh lùng, mỉa mai, khinh miệt còn tồn tại, lại có phần hiện rõ hơn, như vậy là Vạn Lão Phu Nhân hết hy vọng rồi.


Bà còn khóc, còn van cầu làm chi nữa?


Bà đưa bàn tay quét ngấn lệ hỏi:


- Không lẽ già không có cách gì lay động nổi lòng dạ của ngươi?


Tiểu Công Chúa cười nhẹ:


- Bà thử khóc một lần nữa xem! Có thể lần sau bà có kết quả!


Đôi mắt đã ráo lệ rồi, Vạn Lão Phu Nhân vụt đựng lên cất giọng căm hờn:


- Tốt! Tốt lắm đó, tiểu liễu đầu! Cứ đi theo già! Đi!


Tiểu Công Chúa gật gù:


- Thì ra bà cũng biết số phận đấy!


Vạn Lão Phu Nhân hừ một tiếng:


- Cho ngươi biết, con đường dài vô tưởng, dọc đường nếu có cơ hội, là già ly khai ngươi liền, đừng mong có một lần thứ hai...


Tiểu Công Chúa cười nhẹ, chận lời:


- Yên trí đi, bà ạ! Bà mà thoát khỏi tay tôi rồi, kể như bà có thủ đoạn lắm đó. Tối chẳng bao giờ tìm lại bà đâu!


Vạn Lão Phu Nhân gật đầu:


- Càng hay!


Bà bước đi liền.


Bà hoàn toàn khác trước, hoàn toàn là một người khác lạ.


Phương Bửu Ngọc thầm nghĩ:


- Mụ già này là con người thay đổi đa đoan, nếu chẳng có Tiểu Công Chúa...


Chàng nhìn thoáng qua nàng, cơn bồng bột trào dâng, bất giác bước tới cạnh nàng, chàng thốt khẽ:


- Đa tạ!


Tiểu Công Chúa trừng mắt nhìn chàng.


Bỗng nhiên, thần tình biến đổi, gương mặt nàng trở lên lạnh lùng.


Đến nụ cười lạnh cũng không nở nổi trên gương mặt đó.


Rồi nàng trầm giọng:


- Đa tạ để làm gì? Lâu nay ta không vì ngươi mà hành động đâu!


Phương Bửu Ngọc giật mình:


- Nhưng... chúng ta...


Tiểu Công Chúa chận lại!


- Đưa ngươi đến Bạch Thủy Cung là trách nhiệm của ta, chỉ có cái việc đó mới tạo nên liên hệ giữa ta và ngươi trong bao nhiêu ngày qua, trừ việc đó ra, ta với ngươi chẳng liên hệ gì cả. Ngươi đừng tỏ lời ra mà cũng chẳng có gì phải tạ Ơn ngươi. Ngươi đến đó là dứt khoát liên hệ giữa nhau. Ta tròn nhiệm vụ, ngươi cũng được toại nguyện.


Phương Bửu Ngọc ấp úng:


- Nhưng vừa rồi... cô nương còn nói...


Tiểu Công Chúa cười lạnh:


- Vừa rồi?... Hừ!... Việc vừa rồi là việc đã qua. Việc đã qua còn nói làm gì nữa? Ngươi chưa chết thì ta phải sống, lời nói vừa rồi, chẳng thành vấn đề nữa.


Nàng quay nhanh mình bước theo Vạn Lão Phu Nhân liền.


Phương Bửu Ngọc giật mình, đúng là chàng lâm vào cảnh lỡ khóc lỡ cười.


Chàng cười khổ, tự thốt:


- Ta cứ tưởng là Vạn Lão Phu Nhân giỏi tráo trở, ngờ đâu còn có kẻ tráo trở tài tình hơn bà! Mà tráo trở một cách tàn nhẫn hơn bà! Người ta dùng cái biến hoá đối với mình thì từ nay mình nên dùng cái bất biến hoá đối với người ta!


Rơi vào tay Tiểu Công Chúa, Vạn Lão Phu Nhân cảm thấy không có cái khổ nào bằng.


Bà có trăm ngàn thủ đoạn, cũng không thể mang những thủ đoạn đó ra áp dụng, tìm cách thoát thân.


Bời, chẳng có một thủ đoạn nào có hiệu quả trước nàng công chúa non tuổi nhưng già mưu.


Giữa đêm khuya, Tiểu Công Chúa đang ngủ say vùi.


Bà đứng lên định chuồn đi, nàng đã mở mắt nhìn bà.


Rồi bà có cảm tưởng là đôi chân bà như bị một đoạn đường dây vô hình ràng buộc liền với Tiểu Công Chúa.


Bà nhích động một chút là làm kinh động đến nàng.


Sáng ra, bà đòi đi đại tiểu tiện.


Tiểu Công Chúa chấp thuận:


- Bà cứ đi!


Nàng không theo bà gìn giữ kề bên.


Dĩ nhiên là bà mừng. Bà mở cửa, bước gấp. Bà bước đi, không phải đi đại tiện, tiểu tiện gì. Bà chuồn luôn.


Nhưng như bóng ma, Tiểu Công Chúa lại xuất hiện trước mặt bà.


Nàng chấp tay sau lưng, đứng nghẻo đầu, nhìn bà nghiêng nghiêng.


Nàng cười mỉm.


Nàng lại hỏi:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Ăn sáng trong vườn

Ăn sáng trong vườn

Cũng như hạnh phúc. Điều cốt lỗi để cảm nhận được nó không phải là cố gắng

24-06-2016
Em sẽ cưa chị

Em sẽ cưa chị

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Chiều vắng

Chiều vắng

Ngày dì Út Thu Lý tròn bốn mươi bảy tuổi, dì từ giã thêm một lượt ba cái răng.

24-06-2016
Tìm lại cơn mưa

Tìm lại cơn mưa

Lãm quen nàng trong một đêm mưa, trong quán bar hát với nhau. Nàng hát bài Boulevar, giọng

29-06-2016
Tình yêu Unfriend

Tình yêu Unfriend

Gặp nhau vào một chiều đông lạnh, cổng trường không ai nhóm lửa cớ sao tim ấm áp.

24-06-2016
Âm mưu của sư tử

Âm mưu của sư tử

Âm mưu của sư tử Một con Sư tử đã già, cảm thấy việc kiếm ăn ngày càng tốn

24-06-2016
Lối về

Lối về

Sau hơn hai năm làm công nhân, ước mong thoát khỏi làng quê mà rôi giờ đây tôi chẳng

24-06-2016
Lấy Vợ Cực Lãi

Lấy Vợ Cực Lãi

Các bạn vẫn nói rằng lấy vợ là đeo gông vào cổ đúng ko nào ? Tôi cho các bạn thấy

24-06-2016