Pair of Vintage Old School Fru
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 77 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 41 - Đông doanh nhất đao

↓↓

Nếu không nhìn tận mắt, chắc chẳng ai tin được là cái thế chuyển mình rất tầm thường như vậy lại hấp dẫn người xem đến mê mẩn tâm thần.

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Giả như có ai tin đi nữa, thì người tin hẳn phải cho rằng kẻ xử dụng đao có một ma thuật chi đó, khiến người xem xuất thần, chứ chẳng phải do chính cái thế xoay mình, vòng đao.


Tịch mịch!


Tịnh mịch âm thinh, nhưng không tịnh mịch động tác, vì đao và người đã nhích động rồi.


Cái chuyển mình của người áo đen như một điệu vũ mê ly hòa theo nhịp nhạc, một thứ nhạc không thanh âm, thứ nhạc của đất trời, có cái tiết tấu huyền diệu.


Tiểu công chúa không tránh khỏi sức hút của điệu vũ, điệu nhạc đó, một điệu nhạc nghe bằng nhân điện chứ chẳng nghe bằng thính giác, nàng xuất thần.


Rồi thì người áo đen cử cao trường đao, đao lên cao, song từ dưới lên trên, như sắp thành một chồng đao, một chút nhích lên là chồng thêm một thanh, chặt chẽ phi thường.


Sau cùng đột nhiên...


Ánh đao lại chớp, chẳng hiểu tại sao ánh đao tạo thành một bức tường quang, bức tường đó chớp sáng rực từ từ cuốn dồn tới Phương Bửu Ngọc.


Cả một bức tường quang dồn tới thì còn biết thanh đao nào sẽ kích ngay bộ phận nào.


Bức tường quang thoạt lúc đầu chậm, dần dần nhanh sau cùng thì quá nhanh.


Đứng bên ngoài, Tiểu công chúa không thể suy tưởng đao sẽ kích vô chỗ nào.


Nhưng diễn tiến đó đến phút cuối nhanh vô tưởng, nhanh hơn ánh sáng lùa qua khe cửa vào phòng.


Rồi đao rít gió, tiếng gió mường tượng tiếng thú rên.


Tiểu công chúa và Ngưu Thiết Oa chỉ thấy bóng người chớp lên, liền theo đó, gió đao, ánh đao hoàn toàn ngưng hẳn. Gió đao lặng, ánh đao tan biến.


Người áo đen và Phương Bửu Ngọc đã thay đổi vị trí của nhau, người nầy sang chỗ đứng của người kia.


Người áo đen đưa cao trường đao.


Phương Bửu Ngọc giữ tay tả nơi ngực, án ngữ bộ phận đó, bàn tay hữu đưa về phía hậu, sè ra, cánh tay vươn như cánh chim.


Đặc biệt hơn, họ đứng vậy, không phải đối diện, mà lưng đối lưng.


Họ như hai pho tượng. Không một người nào làm một động tác nhỏ.


Qua cái "chạm" đó ai thắng ai bại?


Tịch mịch!


Không gian ngưng đọng nặng nề.


Thời gian vẫn không ngưng... thời gian cứ trôi qua, mặc người đời giết chóc nhau. Thời gian qua, lâu lắm rồi...


Bỗng người áo đen thở dài.


Cái thở dài của y hẳn phải dài, đúng với danh từ nầy, vì bao nhiêu hơi thở bị dồn ứ qua suốt một khắc thời gian, bây giờ mới được tuôn ra, đã tuôn phải tuôn cho hết vì hơi thở đó rất nặng, rất độc...


Thở hết khí ứ đọng, người áo đen buông gọn:


- Chiêu tuyệt diệu! Tuyệt diệu...


Y ngã xuống liền khi buông dứt tiếng cuối.


Thế là Phương Bửu Ngọc thắng.


Ngưu Thiết Oa thích chí, reo to:


- Đại ca thắng! Hoan hô đại ca! Đại ca thắng!


Phương Bửu Ngọc xoay mình,vọt lên cạnh người áo đen hỏi gấp:


- Các hạ có sao chăng?


Người áo đen nhếch nụ cười thảm:


- Có sao?... Bại chứ có sao? Bại!.... Bại!... Bại!


Câu nói mở đầu còn nghe rõ, dần dần nhỏ lại câu nói rất khó ngắn ngủi, y thốt chậm, câu nói khéo dài, đến tiếng cuối cùng thì âm thinh chỉ còn vang phào phào nghe rất khó.


Âm thinh càng nhỏ, nhỏ dần, gương mặt của y càng thê thảm nhiều dần, sau rốt y cười lên ba tiếng ha ha như ba tiếng nấc, rồi im lặng.


Không còn một âm thinh nào vang lên, bất quá hơi thở của y còn thoang thoảng vậy thôi.


Phương Bửu Ngọc cắn răng, vụt cởi phăng chiếc áo của người đó, dưới ánh sao, một đốm gì hiện ra nơi ngực y.


Đốm đỏ, do Phương Bửu Ngọc vừa rồi phất tay trúng ngực, còn lưu lại, chàng nhìn lại, thì ra là một lỗ thủng, mấy thanh xương ngực gãy vụn qua cái chạm tay của chàng.


Chưởng lực mãnh liệt kinh hồn.


Phương Bửu Ngọc buồn rầu cúi đầu than khẽ:


- Tại hạ lỡ tay!... Chưởng lực phát ra cũng hơi mạnh...


Chàng than như thế thì người áo đen hy vọng gì sống sót.


Y cố gắng nói mấy tiếng:


- Không... không sao. Các hạ chẳng có gì đáng trách.


Phương Bửu Ngọc đột nhiên rít lên:


- Đáng trách lắm chứ! Đáng trách lắm! Chúng ta không oán không thù, tại hạ chẳng nên...


Như hồi sinh người áo đen gắt chận:


- Hừ, trách các hạ làm sao được. Các hạ thừa hiểu chính tại hạ bức bách các hạ phải xuất thủ kia mà! Chính tại hạ bức bách các hạ phải xuất độc thủ kia mà, nếu không thì làm sao có sự tình như thế nầy?


Vẫn như lần trước, lúc đầu, giọng y hơi to, đến tiếng cuối thì âm thinh yếu, yếu đến độ không nghe rõ.


Bất thình lình y cười mấy tiếng, nụ cười, tiếng cười ảm đạm bi thương.


Y tiếp:


- Thực ra, cũng chẳng phải tại hạ bức các hạ. Chính là cái chiêu đao bức các hạ mới đúng hơn. Tại hạ đã nói, chiêu đó xuất phát rồi thì ánh máu ngời lên, và phải có người táng mạng.


Phương Bửu Ngọc thở dài:


- Các hạ... chẳng lẽ các hạ biết trước là cái chiêu đó...


Người áo đen lại chận lời:


- Phải! Tại hạ biết trước. Cái chiêu đó phát xuất, một trong hai chúng ta phải chết, Không thể có trường hợp khác được.


Phương Bửu Ngọc thở dài:


- Nhưng tại sao các hạ vì người khác mà tự chuốc lấy cái khổ vào mình? Các hạ đem sanh mạng làm vậy thực nghiệm cho người ta, thế là có ý tứ gì?


Người áo đen thở ra:


- Trước khi truyền cái chiêu thức đó cho tại hạ, người áo trắng có nói, nếu chẳng có ai phá nổi chiêu đó, thì tại hạ đương nhiên trở thành vô địch trên giang hồ, tùy ý tung hoành, bằng ngược lại, có ai đó phá được chiêu đó thì tại hạ phải táng mạng. Tại hạ có suy nghĩ rất kỹ, sau một thời gian lâu mới quyết tâm tiếp nhận cho người áo trắng truyền dạy cái chiêu tuyệt diệu. Tại hạ cam tâm tình nguyện, thì còn oán trách được ai.


Phương Bửu Ngọc mơ màng một lúc lâu, buông giọng não nùng:


- Lấy sanh mạng vô giá của một con người, đổi lấy một chiêu đao.


Trời! Tại sao các hạ khinh thường chuỗi ngày do tạo hóa ban cho? Có cái ích lợi chi, khiến các hạ phải động tâm mà chấp nhận một cuộc đổi chác thê thảm như thế chứ?


Người áo đen hừ một tiếng:


- Các hạ cho là sự cam tâm của tại hạ không có giá trị gì?


Phương Bửu Ngọc không đáp câu đó, chỉ thốt lên cái cảm nghĩ của mình:


- Chiêu đao quả thật lợi hại, quả thật kinh thiên động địa, có thể làm cho quỷ khóc, thần sầu, chiêu đao tạo sát khí quá nhiều. Song, bởi sát khí quá nhiều, quá dày, tại hạ mới phá nổi. Nếu sát khí vơi vơi lỏng lẻo, thì chắc chắn là tại hạ vô phương đối phó.


Chàng nêu lên một điểm triết lý của võ học, chỉ có những người võ học cao thâm, mới thấu triệt được.


Người áo đen trầm ngâm một lúc lâu đoạn gật đầu:


- Đúng!... Đúng!.... Sát khí quá dày, dày là phải cứng, chiêu đưa ra, cái khí cũng cứng theo, khi gần như thành vật hữu thể, ngươi dễ thấy cái vật hữu thể đó, giả dĩ sát khí loãng thì mờ mờ khó thấy sơ hở, sát khí dày thì ánh mắt rà theo, để tìm chỗ sơ hở, sát khí bốc ra, cuồn cuộn, trong chỗ cuộn phải có mối tiếp giáp nhau, đối phương, cứ nhắm vào chỗ tiếp giáp mà công vào. Nơi tiếp giáp, bao giờ cũng kém kiên cường hơn chỗ liên lạc.


Bỗng y hét lên, hét xong một tiếng y lại tiếp:


- Nhưng trên thế gian này, trừ một Phương Bửu Ngọc ra còn ai phá được chiêu đao của tại hạ?


Y thở dài kết thúc:


- Chỉ có một các hạ! Duy nhất các hạ mà thôi!


Tiểu công chúa hừ lạnh một tiếng chen lời:


- Chưa chắc!


Người áo đen cao giọng:


- Chưa chắc? Cô nương có biết lai lịch của chiêu đao đó chăng?


Tiểu công chúa ngẩng mặt lên không bĩu môi:


- Thế ngươi biết?


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Ếch ngồi đáy giếng

Ếch ngồi đáy giếng

Có một con ếch sống lâu ngày trong một giếng nọ. Xung quanh nó chỉ có vài con nhái,

24-06-2016
Khi người ta trẻ

Khi người ta trẻ

Khi chết, hẳn cô đã tưởng tượng ra mọi người khóc lóc, Vỹ hoảng sợ, hối hận,

01-07-2016
Khúc phim cuối

Khúc phim cuối

Anh đọc tin tức ở từng dòng, rồi lại ngồi gõ tên nàng lên Google. Anh không gọi

30-06-2016
Duyên phận trong đời

Duyên phận trong đời

Chuyện này giải thích cho những cuộc tình dù giữa họ quả thực không có vấn đề gì

24-06-2016