pacman, rainbows, and roller s
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 23 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 21 - Nhẫn điều khó nhẫn

↓↓

- Phải đấy, Mạc thúc thúc! Đã đi là không quay đầu, cái nghĩa đương nhiên là thế!

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bọn Vạn Tử Lương giật mình, tất cả đều nhìn chàng!


Mặt chàng thản nhiên đến lạnh lùng, cái lạnh của tương đồng vách sắt, cứng rắn hơn giá băng.


Một lúc lâu, Vạn Tử Lương gật gù:


- Phải! Hay lắm! Cục than hồng bị nước dội tưởng phải tắt ngấm, ngờ đâu vẫn còn sức nóng tiềm tàng, sức nóng bốc lên thành lửa, cháy cao ngọn hơn lúc đầu! Kiên quyết nghị lực đó, không có cái gì đập phá tiên tan. Đáng phục! Nếu là Vạn tử Lương này, thì... hừ! Nếu không về với ba tấc đất sâu, thì hẳn cũng là đến tận thâm sơn cùng cốc!


Dương Bất Nộ hơi thẹn, mặt ửng hồng:


Nếu là Dương Bất Nộ, hẳn phải điên loạn lên rồi! Trấn định, trầm tịnh, gió bão không làm dao động, đáng phục! Đáng phục!


Công Tôn Bất Trí thở dài:


- Bị dìm trong biển nhục, cố sống, ngoi đầu lên khỏi biển nhục quyết tiến tới tạo cái dịp rửa nhục! Nếu là Công Tôn Bất Trí này, hẳn phải chét ngộp trong biển nhục rồi! Quật cường, bất khuất, chẳng một thành kiến, một áp lực nào lay chuyển nổi đáng phục! Đáng phục!


Phương Bửu Ngọc cúi gầm đầu:


- Các vị thúc thúc quá khen! Thực ra chỉ có một con đường, muốn làm một con người, phải chọn con đường duy nhất đó!


Kim Bất Úy hét lên:


- Đi, chúng ta đi tìm Âu Dương Thiên Kiều ngay!


Phương Bửu Ngọc lắc đầu:


- Muộn lắm rồi, thúc thúc!


Kim Bất Úy trợn mắt:


- Sao? Thế phải đợi đến lúc nào?


Phương Bửu Ngọc từ từ thốt:


- Mây đen che kín vòm trời, rồi mấy đen cũng phải tan, cho vòm trời quang đãng. Niềm oan dù trùm cả vũ trụ, niềm oan cũng có thuở được giải toả, một ngày nào đó mình cũng gặp lại Âu Dương Thiên Kiều hà tất phải là hôm nay?


Kim Bất Úy cao giọng:


- Hay! Hay lắm! Một ngày nào đó sẽ đến, cái hận hôm nay sẽ tiêu tan. Cái hận này sẽ được giao hoàn vị trường chủ võ trường Thiên Kiều.


Tất cả đều ngời ánh mắt, trước viễn ảnh một ngày sáng lạng.


oOo Kim Lăng!


Một thị trấn quan trọng nhất nhì trong mười ba tỉnh Trung Nguyên, một nơi từng là kinh thành của một triều đại.


Kim Lăng là nơi nhóm tụ tú khí của non sông, nơi sản xuất nhiều tay kiệt liệt về nghề văn cũng như nghề võ.


Cạnh Kim Lăng có Chung Sơn tại Chung Sơn, có vị anh hùng tên Anh Thiết Linh, ngoại hiệu Phong Vũ Thần Ưng danh chấn giang hồ.


Một đôi Hỗn Ngươn Bài của Phong Vũ Thần Ưng từng hạ chẳng biết bao nhiều hào kiệt anh hùng khắp bốn phương trời.


Hỗn Ngươn Bài là một loại vũ khí ngoại môn trong số mười ba loại.


Với đôi bài đó, với tuyệt học Phi Ưng gồm một trăm ba mươi thức, Anh Thiết Linh đã có một địa vị vững chắc trong võ lâm.


Tánh tình cương trực, lòng dạ khẳng khái. Anh Thiết Linh hiếu khách vô tưởng, trong nhà ngày thường vẫn có hằng mươi người, tốp này đi là tốp khác đến.


Có gia tư tiền bạc vô như nước, mà ra cũng nhiều Anh Thiết Linh chẳng những thừa tài sản mà cũng rộng bằng tâm. Nên được người trong võ lâm mến trọng, mà người phương xa cũng ngưỡng mộ.


Hôm nay, một buổi sáng trời trong gió mát. Anh Thiết Linh đứng nơi thềm, trước nhà vận y phục chỉnh tề không huy hoàng lắm nhưng trang nhã vô cùng.


Hơn hai mươi hảo hán đứng quanh Anh Thiết Linh.


Bỗng một người hỏi:


- Anh huynh nhất định đến đó à?


Anh Thiết Linh cười nhẹ:


- Nếu không đến thì chẳng hóa ra mình sợ hắn sao?


Người đó bĩu môi, lộ vẻ khinh miệt lắc đầu:


- Hiện tại thì còn ai chẳng biết cái gã họ Phương đó nữa? Bất quá hắn là một tên xảo trá, lừa dối, hắn có xứng đáng gì cho Anh huynh phải lưu ý đến chứ?


Anh Thiết Linh thản nhiên:


- Thì cứ cho hắn nếm tư vị của Phong Vũ Song Bài, cũng hay hay chứ sao?


Mọi người cùng cười vang.


Rồi họ kéo nhau ra cửa cùng đi.


Nơi hẹn đấu là bên bờ hồ Huyền Võ, nơi đó đã có mặt Vạn Tử Lương, Kim Tổ Lâm, bảy đệ tử, Ngưu Thiết Oa và Phương Bửu Ngọc.


Bọn Anh Thiết Linh còn cách xa độ vài mươi trượng, đằng này Vạn Tử Lương đã trông thấy rồi.


Phương Bửu Ngọc chưa bình phục hẳn, gương mặt chàng vẫn còn trắng nhợt, trắng đáng sợ.


Vạn Tử Lương chốc chốc lại cau mày, nhìn chàng sau cùng hỏi:


- Bửu Ngọc thấy trong người ra sao? Có thể giao thủ hôm nay chăng?


Phương Bửu Ngọc cười nhẹ, nụ cười thay tiếp đáp.


Gió từ xa cuốn về, mang theo tiếng cười, tiếng nói chế nhạo của bọn Anh Thiết Linh, đưa đến tai chàng, đến tai mọi người.


Vạn Tử Lương và các người kia đều lo lắng gương mặt người nào cũng trầm trọng. Họ cố giữ tự nhiên, nhưng không làm sao che dấu được niềm ưu tư quá nặng nề.


Mọi người tự hỏi thầm:


- Hắn có thể chịu đựng nổi cuộc chiến hôm nay không?...


Đoàn người của Anh Thiết Linh cuối cùng cũng đến nơi.


Gương mặt Anh Thiết Linh tươi sáng, bước đi nhẹ nhàng, toàn thân bốc lên một sức sống mãnh liệt mà cũng bốc lên một niềm tự tin cao độ.


Đến đây là để cho đối tượng nếm thất bại chua cay, đến như đi dạo, chẳng phải làm một việc gì, nặng nhọc, cam go, cho nên khóe miệng của y luôn luôn nở nụ cười.


Bên này, là cả một sự trái ngược. Mặt nhợt nhạt, thân yếu đuối, chân rung rung, như không còn đủ sức duy trì một cơ thể suy nhược, với tình trạng đó Phương Bửu Ngọc phải đối đầu với vị đệ nhất anh hùng đất Kim Lăng!


Nhìn chàng, còn ai tin tưởng nổi một thế quân bình, nói gì đến thế thắng!


Chàng đưa tay rút kiếm gỗ sau lưng, rồi từ từ bước tới.


Chàng bước tới nhưng tinh thần như xa vắng...


Còn đâu tiếng hoan hô của thủa nào, khi chàng xuất hiện trong những cuộc đấu đầu tiên?


Hiện tại thì những tiếng khinh khi chào đón chàng rồi những tiếng cười chế nhạo trước cái vẻ thất thểu của chàng.


Cái vẻ thất thểu đó là một chứng minh hùng hồn cho sự xảo trá, lừa dối, mà quần chúng đã gán cho chàng từ ngày thọ nhục tại đất Hiệp Phì.


Một con người như chàng làm gì có thực tài, thắng nổi những thiếu niên anh hùng hậu duệ của thế gia vọng tộc? Nếu có thắng được thì cũng bằng một mưu mô giảo quyệt nào đó!


Tóm tắt, danh không phù với thực!


Giữa một số người tề tựu, chẳng còn ai đồng tình với chàng nữa, đến tất cả những thiếu nữ từng xây mộng với hình ảnh của chàng hiện tại cũng chỉ cười nửa miệng với chàng nếu nàng muốn cười, cười để phụ họa cùng sự khinh miệt chung.. Chàng cô độc, quá cô độc giữa đông người và chàng thấy lòng lạnh cô đơn dưới ánh thái dương ấm áp.


Anh Thiết Linh vòng tay chào Vạn Tử Lương, còn tất cả thì y chỉ nhìn thoáng qua với ánh mắt lạnh lùng, nhưng tuyệt nhiên y chẳng buồn nhìn Phương Bửu Ngọc.


Y ngẩn mặt như thốt vào khoảng không:


- Ngươi là Phương Bửu Ngọc?


Không lưu ý đến thái độ vô lễ của đối phương, Phương Bửu Ngọc gật đầu:


- Tại hạ đây!


Nhìn lên không, Anh Thiết Linh mỉm cười:


- Vậy à? Tốt!


Rồi y buông gọn:


- Xem đôi bài của ta!


Trong tay y, chưa có một tấc sắt nào.


Một trang hán lực lượng cầm Phong Vũ Song Bài bước tới đưa cao ngang đầu hướng về y.


Dưới ánh dương quang, song bài chớp lên, hoa cả mắt những người dự khán.


Y chụp lấy song bài, vung hai tay, song bài rít gió, ngân lên tiếng ngân cao vút.


Đôi bài chớp, ánh chớp phản chiếu xuống nước, sóng nhấp nhô, sóng chớp tạo thêm uy vũ của đôi bài, của người xử dụng đôi bài.


Quần chúng reo hò tán thưởng.


Anh Thiết Linh bây giờ mới chịu nhìn đối phương, lạnh lùng gọi:


- Phương Bửu Ngọc vào đi!


Phương Bửu Ngọc hớp một hơi dài không khí bước tới.


Tiếng cười chế nhạo quanh cục trường lại vang lên, đâu đây có người cao giọng:


- Phương Bửu Ngọc! Hôm nay ngươi có say như lần tại thành Hiệp Phì chăng?


Tiếng cười lại vang lên, chân động cả một vùng hồ Huyền Võ.


Phương Bửu Ngọc thản nhiên bước tới, trong khi đó, Anh Thiết Linh khí sắc dương dương.


Công Tôn Bất Trí khều nhẹ Vạn Tử Lương:


- Xem tình hình này, tại hạ nghĩ rằng Anh Thiết Linh không chỉ thủ thắng suông mà thỏa mãn đâu! Tại hạ e cho hắn đi đến chỗ quyết liệt một còn một mất đấy! Phương Bửu Ngọc khó toàn mạng trong cuộc đấu hôm nay rồi!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Đề ơi là đề

Đề ơi là đề

Số là hôm qua hắn đánh trúng được đầu bảy nên hôm nay hắn chủ chi vụ nhậu

25-06-2016
Về thăm bạn

Về thăm bạn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") - Con về ngay,

27-06-2016
Tin nhắn thứ 1000

Tin nhắn thứ 1000

Khi tôi nhắn đến tin thứ 999 anh đã nhắn lại cho tôi, lần đầu tiên anh nhắn lại

30-06-2016
Người thợ làm bánh

Người thợ làm bánh

Một người thợ làm bánh có bốn người giúp việc, một người chuyên múc nước, một

24-06-2016
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Khi người ta trẻ

Khi người ta trẻ

Khi chết, hẳn cô đã tưởng tượng ra mọi người khóc lóc, Vỹ hoảng sợ, hối hận,

01-07-2016
Tôi có giống không?

Tôi có giống không?

(khotruyenhay.gq) "- Bác này, bác đã gặp ma bao giờ chưa? - ... - Trước giờ tôi không tin

01-07-2016