Disneyland 1972 Love the old s
Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân

Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 17
5 sao 5 / 5 ( 68 đánh giá )

Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân - Hồi 15

↓↓

Chàng phóng người dậy, ôm lấy nàng, trố mắt nhìn sửng sốt. Chàng đặt tay lên ngực nàng nghe trái tim còn đập, nhưng sắc mặt đã tái xanh, hơi thở như sợi tơi mảnh.

bạn đang xem “Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hồi nhớ lại chuyện vừa qua, bất giác Hồ Sơn "ồ" lên một tiếng. Chàng vừa nghĩ ra chỉ vì nàng truyền chân âm cho chàng nên mới ngất xỉu đi.


Bây giờ chỉ cần truyền chân dương cho nàng là nàng sẽ tỉnh lại. Nhưng hiện nay công lực của chàng đã phế bỏ phải làm sao đây.


Hồ Sơn tức giận phất cánh tay ra ...


Ầm!


Cát bụi tung bay mù mịt. Một lỗ hổng bên vách hang động hiện ra vì vừa trúng nhằm đạo kình nặng ngàn cân.


Hồ Sơn sững sờ trố mắt nhình đám cát bụi đang tan loãng dần trong hang động.


Trời! Công lực của chàng đã được phục hồi rồi sao?


Tại sao thế? Sự huyền diệu nào đã làm cho chàng hồi phục võ công và nội lực gia tăng gấp bội?


Hồ Sơn ngơ ngác cả người chưa hiểu ra làm sao cả.


Chợt nhớ lại Doanh Doanh vẫn còn nằm bất động, chàng giật mình, đè hai ngọn chưởng lên "Nhủ cung huyệt", và "Linh đài huyệt" của nàng, vận khí chân dương truyền vào.


Chẳng bao lâu, Doanh Doanh bỗng buông tiếng thở phào, mở đôi mắt đẹp ra.


Hồ Sơn thu hồi thân thủ, hoan hỉ kêu lên:


− Doanh muội đã tỉnh lại rồi!


Bất giác chàng ôm chặt lấy nàng tỏ sự mừng rỡ chân thành của mình.


Doanh Doanh bật kêu:


− Hồ ca ca ...


Nàng bá lấy cổ chàng khóc nức nở.


Im lặng một lức thật lâu, Hồ Sơn tỉnh mộng:


− Doanh muội, hãy ngồi lên nghe ngu ca hỏi đây.


Nhưng Doanh Doanh vẫn ôm cứng lấy cổ Hồ Sơn, như sợ chàng tan biến đi không gặp nữa. Cái chết vừa rồi của chàng khiến cho nàng vô cùng khiếp đảm nên không muốn rời xa chàng.


Thật lâu, Hồ Sơn khẽ giọng:


− Doanh muội ơi! Đây có phải là một giấc chiêm bao không?


Doanh Doanh thở hổn hển:


− Hồ ca, đừng bỏ em anh nhé. Em sợ quá ...


Hồ Sơn đưa tay lau sạch lệ cho nàng, âu yếm:


− Doanh muội, anh tưởng ...


Doanh Doanh bịt miệng chàng lại:


− Hồ ca ... đừng nói gở ...


Động mối thương tâm, Doanh Doanh rút đầu vào ngực Hồ Sơn khóc lớn.


− Đừng khóc nữa Doanh muội, ngu ca đã phục hồi công lực lại rồi.


Doanh Doanh bật ngồi lên mở tròn đôi mắt đẹp:


− Hồ ca, anh nói gì? Anh đã phục hồi công lực?


Hồ Sơn gật đầu:


− Phải! Anh vừa truyền chân dương cho Doanh muội đấy.


Doanh Doanh nhìn xuống ngực trông thấy hai đôi quả tuyết của mình bày trọn ra ngoài. Nàng đấm vào ngực Hồ Sơn:


− Hồ ca ... anh dám ...


Hồ Sơn để yên cho Doanh Doanh đấm vào ngực, bẽn lẽn:


− Doanh muội, anh xin lồi em, chỉ vì anh phải chữa trị cho em mau bình phục.


Chợt nhớ ra một chuyện, Hồ Sơn nói:


− Lạ thật, tại sao bỗng nhiên ngu ca lại được phục hồi công lực một cách bất ngờ như thế này. Ồ, hay là ...


Doanh Doanh ngóc đầu lên:


− Hồ ca, có phải anh đã ăn quả sen rồi không?


− Phải ... nhưng ...


Rồi chàng bật kêu:


− Doanh muội! Đây là Thiên niên liên hoa quả. Doanh muội, anh xin cảm tạ ơn em.


− Đừng nói thế Hồ ca ca. Chúng ta là hai kẻ đồng hành, đồng sinh tử, chuyện của anh là chuyện của em, sao liạ nói tới điều ân nghĩa. Em không bằng lòng đâu.


Hồ Sơn đưa mắt nhìn qua hốc đá, ngạc nhiên hỏi Doanh Doanh:


− Doanh muội! Em làm gì thế kia?


Doanh Doanh chớp chớp đôi mắt:


− Hồ ca ca chưa hiểu ư?


Hồ Sơn lắc đầu:


− Anh bất tỉnh đã lâu rồi làm sao hiểu được.


− Hồ ca ca! Anh chết đi trọn một ngày không tỉnh lại, em đào cái huyệt để chôn anh và luôn cả em vào trong đó.


Hồ Sơn sững sờ:


− Doanh muội định chết theo anh?


Doanh Doanh thở nhẹ:


− Phải! Hồ ca chết đi, tiểu muội còn sống nữa để làm gì chứ.


Chuyện đã quá rõ ràng, Doanh Doanh đã yêu chàng tha thiết, không kể gì đến thân mình, không dằn nổi cơn xúc động, Hồ Sơn vùng ôm lấy Doanh Doanh hôn vào má:


− Doanh Doanh! Anh yêu em.


Doanh Doanh rơi giọt lệ:


− Hồ Sơn! Em cũng yêu anh.


− Em yêu anh từ bao giờ?


− Từ lúc anh bị chôn sống trên đỉnh núi Vọng Nguyệt. Nhưng còn ... Thảo Sương?


− Nàng là người yêu của Giang đệ ... Ồ, em đừng nhắc tới chuyện đó nữa, kể từ giờ anh chỉ biết có em thôi.


Doanh Doanh bá chặt vào cổ Hồ Sơn:


− Thật thế không anh? Em chỉ sợ em không xứng đáng.


− Em xinh đẹp như nàng tiên, thông minh tột đỉnh, chỉ sợ anh không xứng đáng với em.


Hai người ôm chặt lấy nhau. Hương tình yêu từ hai cơ thể đôi tình nhân toát ra ngập tràn hang động ...


Từ đó em thành đàn bà.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Chạm đến tinh khôi

Chạm đến tinh khôi

Trong cơn mơ, tôi thấy một bìa rừng chạy dài hun hút, xa xa thấp thoáng một ánh mắt

23-06-2016
Âm mưu của sư tử

Âm mưu của sư tử

Âm mưu của sư tử Một con Sư tử đã già, cảm thấy việc kiếm ăn ngày càng tốn

24-06-2016
Trên sông

Trên sông

Một cuộc điện khẩn gọi tôi về. Linh tính có chuyện chẳng lành, tôi tức tốc thu

29-06-2016
Đó có phải là...yêu?

Đó có phải là...yêu?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Tháng năm không trở lại") Đừng nói

27-06-2016
Bà mẹ quê

Bà mẹ quê

Nó trở về, vẫn qua con đường gạch dài lổng chổng, nhưng giờ rêu đã phủ đầy. Nó

01-07-2016
Tuổi 17

Tuổi 17

Nhưng Yến nào có yêu Khánh đâu, Khánh ơi là Khánh, Khánh cứ dồn hết tâm trí vào

23-06-2016
Con lừa và con la

Con lừa và con la

Lừa và La cùng đi đường. Hai con cùng chở hàng bằng nhau. Lừa càu nhàu là La cũng mang

24-06-2016
Gintama chap 03

Gintama chap 03

Đọc truyện tranh Gintama chap 03     Tiếp nối chap 2, một cuộc gặp gỡ không mấy tốt

05-10-2016