Old school Swatch Watches
Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 46 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 7 - Bí ẩn Hoạt thi

↓↓

- Như vậy chỉ hơi đáng sợ.

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Không sai, nhưng đáng sợ hơn cả chính là yêu nữ. Nhất Hiền, Sonh Nhẫn và Tam Bí đều phải ẩn cư, hoàn toàn không phải vì võ công của họ không cao, mà chỉ là vì yêu nữ đã khiến họ không dám xuất đầu lộ diện. Khi một yêu nữ hiện thân, thoạt đầu sẽ có tiếng nhạc ai oán vọng tới, tiếp đó sẽ có bốn nữ tì khỏa thân xuất hiện. Song trước khi bốn nữ tì xuất hiện một chút, trong phạm vi một dặm sẽ ngập đầy một khí hương thơm kỳ dị mê hồn, sau đó, yêu nữ mới tới, thị vừa hiện thân, không đao không thương, chỉ khẽ liếc mắt thì không ai có thể không đi theo thị?


Đông Phương Thanh Vân lại hỏi :


- Như vậy cần phải có bao nhiêu phần định lực tương đương để có thể đề kháng?


Trần Ngọc Dinh khẽ nói :


- Bao nhiêu định lực cũng vô dụng? Thứ hương thơm kỳ dị mê hồn của thị có thể phá tan mọi định lực. Hơn nữa ngoài một dặm đã ngửi thấy mùi hương này, trừ phi bế khí chờ đợi, mà khi nào yêu nữ xuất hiện thì lại không thể biết trước. Như vậy chẳng lẽ cứ bế khí mũi hay sao. Dù có là Thiếu Lâm chưởng môn có phần định lực mà theo giang hồ đồn đại rằng dù có Thái sơn đổ trước mặt sắc không biến, sông Hoàng Hà đổ lên đầu, thần không kinh nhưng vừa ngửi thấy u hương kỳ dị, thì định lực tiêu tán, lại nghe tiếng nhạc ái oan thì toàn thân vô lực, đến khi tứ tì nữ hiện thân, người đã biến thành tượng đá, chợt khi yêu nữ xuất hiện, khẽ liếc mắt đưa tình thì dù có là tượng đá sẽ lập tức đi theo thị, bốn nữ tỳ lấp tức điểm huyệt, mang người đi như đã chết.


Đông Phương Thanh Vân tròn mắt kinh ngạc lắng nghe, hồi lâu sau mới nói :


- Ai có thể chứng thực điều này?


Trần Ngọc Đình nói :


- Gia phụ có thể chứng thực, song gia phụ cũng nói có thể đó chỉ là ảo mộng.


Mọi người lại trầm mặc hồi lâu. Đông Phương Thanh Vân chợt nhớ đến bảy vị Chưởng môn, bèn hỏi :


- Thụ Thi, chẳng phải ngươi bồi tiếp bảy vị Chưởng môn sao?


Thu Thi Chiêu Hồn vội cúi người đáp :


- Bẩm Thiếu chủ, đúng vậy. Song bảy vị Chưởng môn không hề bị người giám sát đã tới Thanh Chung vào chính ngọ rồi, và Thần Quân Tú Sĩ vào dọ xét hư thực trong Thanh Chung, cho nên thuộc hạ thay thế Thần Quân Tú Sĩ hộ giá Thiếu chủ.


Đông Phương Thanh Vân an tâm gật đầu, sau đó lại nói với Trần Ngọc Dinh :


- Như vậy mà nói chúng ta không thể ứng phó với Ma cung và Quỷ lâm sao?


Trần Ngọc Dinh đáp :


- Phải, cũng vì lẽ này, tiện thiếp muốn kiến nghị với tướng công tốt nhất nên kiếm một thâm sơn cô động ẩn cư vài năm, luyện tập võ công, rồi bôn tẩu giang hồ cũng chưa muộn.


Đông Phương Thanh Vân lắc đầu nói :


- Ý huynh muốn hỏi rằng có cách gì phá giải được không?


- Đương nhiên sẽ có, tiếc rằng hiện tại chưa ai biết được.


- Nói vậy là có ý gì?


- Vì theo đạo của trời đất, vạn vật tương khắc, có chính ắt có phản. Nhất Hiền đang tìm cách phá yêu nữ. Song Nhẫn, Tam Bí cũng đang vùi đầu suy nghĩ.


- Nói vậy là họ vì yêu nữ mà không dám xuất đầu lộ diện ư?


- Cũng không phải. Nhất Hiền, Song Nhẫn, Tam Bí quyết không phải hạng hữu dũng vô mưu. Yêu nữ chỉ là một trong những nguyên nhân. Ằt hẳn họ còn có nỗi khổ khó nói, gia phụ cũng không chịu nói rõ.


Đông Phương Thanh Vân nghe vậy, mặt lộ vẻ buồn bã. Trần Ngọc Dinh vội đứng lên đưa mắt nhìn chàng nói :


- Tướng công, tiện thiếp phải đi rồi, hẹn tái ngộ.


Đông Phương Thanh Vân hỏi :


- Muội đi đâu?


Trần Ngọc Dinh nói :


- Chẳng tiện nói ra, mong tướng công bảo trọng.


Đoạn nàng rời bước ra đi. Bỗng... một âm thanh âm trầm hùng vang lên :


- Hài tử, tiếp lấy...


Một vật gì đó lấp loáng bay về phía Đông Phương Thanh Vân.


Thụ Thi Chiêu Hồn vừa nghe vậy lập tức phi thân ra ngoài. Đông Phương Thanh Vân sau thoáng ngạc nhiên, hữu thủ bèn khóat lên, đón lấy vật kia, vội nhìn xuống, lại là một tờ giấy. Lặng thầm nghĩ lẽ nào đây lại là diệu kế của Quỷ Cốc Thần Toán tiên sinh.


Nghĩ vậy chàng lập tức mở ra coi, thấy có mấy chữ :


"Hài tử, địch đông ta ít, đường đi phía trước bước bước gian hiểm, nguy cơ trùng trùng, nếu còn xông lên chỉ là cái dũng của kẻ thất phu. Hãy tạm thoái bộ tìm thế lưỡng toàn."


Phía dưới có ghi "Vô Danh lão nhân" Đông Phương Thanh Vân sững người nhìn hồi lâu.


Thụ Thi Chiêu Hồn bỗng cất tiếng than van :


- Ò, ò, đói bụng rồi...


Sự tình quá đột ngột, Tích Thư Nhân vội phi thân ra ngoài trước, khi Đông Phương Thanh Vân ra tới nơi, đã thấy một lão nhân râu tóc bạc phơ, thân hình cao lớn, sắc mặt vô tình, thần quang sáng rực.


Đông Phương Thanh Vân thấy lão nhân vội cung tay thi lễ :


- Dám hỏi tiền bối nửa đêm giá lâm, hẳn có điều chi chỉ giáo?


Bạch Phát lão nhân ra vẻ ngạc nhiên :


- Gian khách điếm này phải chăng là của riêng huynh đài?


Đông Phương Thanh Vân khẽ ồ một tiếng :


- Đây là hiểu lầm, thỉnh tiền bối lượng thứ.


Nói đoạn chàng định quay người bỏ đi, Bạch Phát lão nhân lại nói :


- Hãy khoan, phải chăng huynh đài là Đông Phương Thanh Vân?


Đông Phương Thanh Vân kinh ngạc :


- Đúng vậy, không biết tiền bối muốn chỉ giáo điều gì?


Bạch Phát lão nhân trầm tư nói :


- Có một người nhờ lão phu nói cho huynh đài rằng không nên tới Thanh Chung.


Hãy kiếm một cô động luyện thêm vài năm rồi hãy bôn tẩu giang hồ. Nếu không thì sẽ bỏ mạng vô ích và sẽ tạo nên một hào kiếp trong giang hồ. Hãy khoan để lão nhớ tiếp.


Lão nhân nhíu mày trầm tư hồi lâu, rồi nói :


- Người đó còn nói thiên mệnh an bài, chân lực khó vãn hồi, đừng nên cố chấp.


Đông Phương Thanh Vân vội cung tay nói :


- Xin hỏi tiền bối, người đó như thế nào?


Bạch phát lão nhân nói :


- Người đó cũng là một lão nhân như lão phu vậy, lão phu cáo từ.


Nói đoạn Bạch phát lão nhân bỏ đi.


Lúc này Tích Thư Nhân hạ giọng nói :


- Thiếu chủ, xin hãy vào phòng rồi hãy nói.


Đông Phương Thanh Vân sau khi bước vào phòng nói :


- Nhị vị tùy tùng có thể biết đối phương là ai không?


Cả hai đồng thanh :


- Bẩm cáo Thiếu chủ, thuộc hạ không biết.


- Các vị nghe rõ lời lão nhân nói không?


- Bẩm Thiếu chủ, đã nghe, ý Thiếu chủ thế nào?


Đông Phương Thanh Vân lắc đầu, kiếm mi dựng ngược, nói :


- Chúng ta sẽ đi đến cùng.


Tích Thư Nhân lắc đầu :


- Thiếu chủ quả là thiếu niên anh hùng, song nếu chúng ta vẫn tới Thanh Chung có khác nào lấy trứng chọi đá, tự mình diệt vong. Bẩm Thiếu chủ, sư tôn đã từng gặp qua yêu nữ.


- Trong tình huống nào.


- Việc đã đến nước này, không thể không nói. Sư tôn chẳng những đã gặp mà còn bị bắt về Ma cung, sau đó mới đào thóat ra. Theo lời sư tôn, nếu chẳng phải gặp sư mẫu tại Ma cung, có thể sư tôn đã thành Hoạt thi rồi.


- Có thực vậy không?


- Quả thực như vậy. Do đó sư tôn mới qui ẩn, không xuất hiện trong võ lâm giang hồ nữa.


- Sau đó, các vị không biết rõ gia phụ ở đâu phải không?


- Đúng vậy, song quyết không phải ở Quỷ lâm.


- Vì sao?


- Hiện tại, thuộc hạ không thể chứng minh.


- Vậy thì đúng rồi, không thể chứng minh, nhưng bổn Thiếu chủ lại có thể chứng thực gia phụ đang ở Quỷ lâm. Hãy nhớ lại một năm trước các vị có gặp qua gia phụ phải không?


- Mười lăm năm rồi, chúng thuộc hạ chưa từng gặp lại sư tôn.


- Vậy thì đúng rồi, nếu gia phụ không bị giam cầm ở Quỷ lâm, làm sao có thể gặp được Lãnh Tuyết Quyên. Hơn nữa gia phụ đã từng một lần đào thoát khỏi Ma cung, Quỷ lâm há có lý gì lại không canh phòng nghiêm mật?


- Tuy là như vậy, thuộc hạ vẫn không tin sư tôn bị giam cầm ở Quỷ lâm. Nếu có cũng chỉ là trong một khoảng thời gian ngắn đến khi sư tôn phục hồi công lực, thì dù có tường đồng vách sắt cũng không ngăn nổi sư tôn.


Đông Phương Thanh Vân nói :


- Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi.


Tích Thư Nhân vội hỏi :


- Xin hỏi Thiếu chủ, chúng ta đi đâu?


- Thanh Chung.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Không phải là tình yêu

Không phải là tình yêu

Cô và anh gặp nhau là duyên, nhưng cuối con đường thì chỉ có thể là lựa chọn của

23-06-2016
Gửi con gái yêu

Gửi con gái yêu

Con gái yêu quý của Mẹ, Mẹ xin lỗi. Mẹ vô tâm và thiếu trách nhiệm với con lắm

24-06-2016
Mưa và Ban Công

Mưa và Ban Công

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Yêu thật sự

Yêu thật sự

"Không phải phép thử nào cũng là một kết quả đúng. Nhưng trong tình yêu nên có những

30-06-2016
Tha thứ

Tha thứ

Nếu tha thứ được thì hãy tha thứ đúng không bà.... *** Cái Thương đứng đó, chăm

25-06-2016