80s toys - Atari. I still have
Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 91 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 6 - Phong lưu ngân hồ (2)

↓↓

Đoạn ngồi xuống gọi rượu thịt tới. Đông Phương Thanh Vân nâng ly cười lớn :

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Cạn ly vì lần tương ngộ thứ hai.


Ngân Hồ cười :


- Phải, cạn ly vì bèo nước lại gặp nhau.


Nói rồi cả hai cùng cạn ly, Phong Lưu Ngân Hồ cười lớn :


- Huynh đài tài mạo song toàn, dám hỏi huynh đài có từng luyện qua võ công không?


Đông Phương Thanh Vân đáp :


- Tại hạ quả có luyện chút võ công, nhưng không được tinh lắm. Song đối với việc thơ phú, văn từ lại có qua một khoảng thời gian nghiên cứu, huynh đài thế nào?


- Về võ công cũng có vài thủ đoạn, còn về văn từ cũng hơi biết, tại hạ có một vị bằng hữu có thể nói là văn võ song toàn.


- Vậy vị bằng hữu ấy đâu?


- Lúc xế chiều có gặp qua, chắc lát nữa sẽ tới. Huynh đài có muốn kết giao thêm bằng hữu nữa không? Nếu có lát nữa tại hạ sẽ giới thiệu cho huynh đài.


- Ở nhà thì nhờ phụ mẫu, ra đường cậy vào bằng hữu, bằng hữu đương nhiên càng nhiều càng tốt. Tại hạ rất cao hứng.


- Đa tạ huynh đài có ý giao hảo cùng tại hạ.


- Huynh đài thực khách sáo, bằng hữu với nhau quí vì tri kỷ, thơ có câu tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiêu, không rõ huynh đài có coi tại hạ là tri kỷ không?


Phong Lưu Ngân Hồ vội nói :


- Tại hạ có được huynh đài là bằng hữu thì thực vô cùng may mắn, có thể nói huynh đài là thiên nhai tri kỷ... Song không rõ huynh đài đi đâu làm gì, huynh đài có thể nói cho hay được không?


Đông Phương Thanh Vân nói :


- Tại hạ nuôi chí sẽ làm được điều gì đó ích quốc lợi dân, những mong có bằng hữu tri kỷ để được mở rộng tầm mắt, luôn học hỏi, bất luận sang hèn...


- Huynh đài thực khiến tại hạ bái phục, chẳng trách...


- Chẳng trách điều gì, vì sao không nói?


Phong Lưu Ngân Hồ biết mình lỡ lời, bèn vội nói :


- Chẳng trách huynh đài có nói rằng có một khoảng thời gian dài học đạo thánh hiền, quả là tài mạo song toàn, nhưng đợi lát nữa vị bằng hữu của tại hạ tới, tại hạ đoán chắc người ấy kiến văng quảng bác không kém chi huynh đài.


Đông Phương Thanh Vân hỏi :


- Vị bằng hữu này là nam nhân hay nữ nhân?


- Là nữ nhân thì sao, chẳng lẽ không được ư?


Lúc này Đông Phương Thanh Vân đã rõ một điểm, đó là Nhất Chi Mai sẽ xuất hiện với thân phận nữ nhi, nghĩ vậy chàng vội nói :


- Không phải không được, chỉ là nam nữ thọ thọ bất thân...


- Huynh đài thực mất đi khí khái trượng phu rồi.


- Vì sao?


- Lẽ nào huynh đài quên mình nói gì rồi sao "luôn muốn học hỏi bất luận sang hèn, nam nữ". Tại hạ biết huynh đài sợ điều gì rồi.


- Tại hạ sợ cái gì?


- Huynh đài sợ rằng đường đường là một nam tử hán mà lại chẳng bằng hạng nữ lưu phải không?


- Điều này có gì đáng sợ, chỉ sợ là sẽ có điều sơ xuất khiến vị cô nương ấy phật ý.


- Các hạ khỏi lo. Có lẽ nàng sắp tới rồi. Ồ, kia rồi.


Đông Phương Thanh Vân vừa quay đầu lại nhìn bất giác sững người như tượng gỗ.


Nàng là nữ nhân thế nào mà Đông Phương Thanh Vân sững người nhìn không chớp mắt vậy?


Chỉ thấy một thiếu nữ đứng ngay trước cửa tửu điếm, sau khi đảo mắt quan sát tứ bề một lượt, bèn bước vào, nàng vừa tiến vào cả tòa tửu lầu tựa hồ sáng rực lên, nàng đẹp tựa thiên tiên, khuôn mặt thanh tú, mớ tóc mây xỏa ngang vai, mi thanh mục tú, mũi cao thẳng hợp với đôi bờ môi chín đỏ cùng làn da trắng hồng, thân hình mềm mại, uyển chuyển, bước đi thật yêu kiều, đoan trang thực là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.


Phong Lưu Ngân Hồ hạ giọng :


- Huynh đài, tại hạ tới tiếp nàng qua đây giới thiệu, song huynh đài không nên đứng ngẩn người như vậy.


Đông Phương Thanh Vân mặt bất giác đỏ bừng, cười thẹn :


- Nàng quả là xinh đẹp, thực có thể nói là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân.


Phong Lưu Ngân Hồ đã tới trước mặt Nhất Chi Mai hạ giọng :


- Chủ nhân, xin hãy theo tiểu tỳ.


Đông Phương Thanh Vân vì còn lúng túng chưa biết ăn nói thế nào, đã nghe một thanh âm dịu dàng vang lên :


- Huynh đài, tại hạ xin giới thiệu một chút.


Đông Phương Thanh Vân vội đứng lên, Phong Lưu Ngân Hồ nói :


- Huynh đài, đây là chủ nhân của tại hạ. Chủ nhân, vị này là vị bằng hữu thuộc hạ vừa quen.


Đông Phương Thanh Vân thi lễ :


- Cô nương, tại hạ rất hân hạnh.


Nhất Chi Mai cũng đáp lễ :


- Tướng công, hân hạnh.


Nói đoạn hai người cùng ngồi xuống, Phong Lưu Ngân Hồ vẫn đứng yên một bên tựa hồ không có ý ngồi xuống. Nhất Chi Mai dịu dàng nói :


- Hoa Mẫn, hãy ngồi xuống.


Đông Phương Thanh Vân vờ ngạc nhiên :


- Huynh...


Phong Lưu Ngân Hồ cười nói :


- Công tử lấy làm lạ khi thấy tiểu nữ cũng là nữ nhân à?


Đông Phương Thanh Vân lại giả trang ngạc nhiên như thật, Phong Lưu Ngân Hồ vội nâng ly nói :


- Hãy cạn ly vì cuộc hạnh ngộ hôm nay.


Đông Phương Thanh Vân vội đáp :


- Cạn ly.


Nói đoạn chàng nâng ly uống cạn, lúc này Nhất Chi Mai cũng nâng ly, miệng cười tươi như hoa, nói :


- Tướng công, tiểu nữ Trần Ngọc Dinh hân hạnh được quen biết tướng công, tiểu nữ xin kính một ly.


Nói rồi nàng khoan thai đưa chung rượu lên môi nhấp một chút.


Đông Phương Thanh Vân cười lớn nói :


- Tại hạ Đông Phương Thanh Vân, được biết cô nương đây thực là tam sinh hữu hạnh, cạn ly.


Nói đoạn chàng lại nâng ly uống cạn. Nhất Chi Mai Trần Ngọc Dinh nói :


- Tướng công tiểu nữ có việc muốn đàm luận cùng tướng công, tướng công thấy như thế nào?


- Có việc gì, xin cô nương cứ nói đừng ngại.


- Chúng ta hãy tới một địa phương khác đàm luận, được không?


- Được, theo ý cô nương thì nên đi đâu?


- Chúng ta hãy tới hậu viện tửu điếm này.


- Được, mời.


Nơi hậu viện tửu điếm, đêm đã đầu canh một.


Vì thời tiết là cuối đông sắp sang mùa xuân, là thời gian chuyển tiếp giữa hai mùa, trăm hoa bắt đầu cựa mình sau một thời gian dài ngủ đông, những mầm non nhú lên trên cành, hương thơm thoang thoảng khắp không gian. Hậu viện của tửu điếm tuy nhỏ song lại rất u nhã thanh tịnh.


Trước hoa dưới trăng, Đông Phương Thanh Vân và Trần Ngọc Dinh chậm rãi, ung dung thả bước, tuy chàng cũng thiếu nữ canh khuya đàm luận, lại cùng dạo bước dưới trăng thanh gió mát, song vì nữ chỉ là sơ giao, hơn nữa chàng chưa biết thiếu nữ này lai lịch thế nào, nên Đông Phương Thanh Vân cũng có vài phần bất an. Trầm tư hồi lâu, chàng cười nói :


- Cô nương có việc chi xin cứ nói thẳng.


Trần Ngọc Dinh e lệ nhìn chàng nói :


- Tiểu nữ có một việc cần phải nói cho tướng công hay, nhưng không biết bắt đầu thế nào...


Đông Phương Thanh Vân cười thầm, nghĩ :


"Lãnh Tuyết Quyên vô duyên vô cớ nói nàng là thê nhi của mình, hiện tại nếu cô nương lại nói thế nữa, há chẳng phải nực cười lắm sao?"


Lòng nghĩ vậy, song Đông Phương Thanh Vân vẫn cười nói :


- Đã là giang hồ nhi nữ, cô nương bất tất phải e ngại.


Trần Ngọc Dinh đỏ bừng hai má, ngập ngừng :


- Tướng công, hôm nay tương hội, tướng công cảm thấy thế nào?


Đông Phương Thanh Vân cười nói :


- Cô nương hoa dung nguyệt mạo, xinh đẹp hơn người.


Trần Ngọc Dinh e thẹn nói :


- Tướng công hiểu sai ý rồi, tiểu nữ muốn hỏi tướng công cảm thấy con người tiểu nữ thế nào?


- Cô nương thực xinh đẹp không lời nào tả xiết.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử là một truyện võng du được đăng tải miễn phí tại KhoTruyenHay.Gq

19-07-2016 105 chương
Cô gái khóc trong mưa

Cô gái khóc trong mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập: "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Cái bẫy chuột

Cái bẫy chuột

Một con chuột nhìn qua vết nứt ở vách tường và trông thấy bác nông dân cùng với

24-06-2016