Thuộc hạ biết sau một năm mà nàng không trở lại Không Trung quỷ lâm thì tình hình càng thêm phần nghiêm trọng, nhưng khi đó thuộc hạ chưa thể có ngay kế sách lưỡng toàn. Thuộc hạ và sư tôn cứ ngồi như vậy rất lâu, bỗng tại hạ nảy ra một kế bèn nói :
bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Khải bẩm chủ nhân, chỉ còn một kế này khả thi, hãy cứ để nàng trở lại Không Trung quỷ lâm, sau đó nàng hãy tạ tội cùng Không Trung quỷ lâm chủ nhân. Phải nói thế nào cho thực uyển chuyển bùi tai, lý do đầy đủ, chẳng hạn như đối phương là võ lâm chí tôn, đứng đầu Tam Bí, hoàn toàn không phải hạng tầm thường, cần phải nói làm sao để Quỷ lâm chủ nhân truyền cho nàng thêm vài môn tuyệt học nữa, nếu trong kỳ hạn một năm vẫn không thể xử chết võ lâm chí tôn Sinh Tử Sinh thì nàng sẽ trở về Quỷ lâm chịu chết, lời lẽ phải thực uyển chuyển, kiên quyết, không để cho Quỷ lâm chủ nhân có điều gì nghi hoặc, nàng là nữ nhân, ắt sẽ làm được điều này, chỉ có làm vậy mới thoát khỏi hiểm nạn này.
Sư tôn nghe xong, trầm mặc hồi lâu mới rầu rĩ nói :
- Đúng là chỉ còn một kế này khả thi, nếu không để nàng trở lại, xem ra hài nhi của ta sẽ phải chịu thảm tử trước khi ra đời. Ôi, chỉ còn kế này mà thôi. Kế sách của ngươi những mong khả dụng.
Sau đó sư tôn trở về nhà ngồi ủ rũ chừng nửa tháng sau lại bỏ đi, lần đi này tròn một tháng thì trở về, vừa về nhà lập tức kêu thuộc hạ tới, thuộc hạ tâm tình vạn phần âu lo, đến ngồi trước mặt sư tôn, hồi lâu, rất lâu sư tôn bỗng nắm chặt lấy tay thuộc hạ mà nói :
- Ngươi... ngươi cứu... cứu mạng nhi tử của ta, nàng... nàng đã trở lại.
Thuộc hạ quá đỗi vui mừng, rưng rưng lệ.
Tích Thư Nhân nói đến đây mắt bỗng nhòa lệ, giọng run run tiếp :
- Lần đó thuộc hạ bỗng nảy ra thêm một kế nữa bèn nói rằng : Khải bẩm chủ nhân, nô tài còn một kế nữa, có thể bảo toàn tánh mạng sư tôn, sư mẫu cùng Thiếu chủ.
Sư tôn hãy đóng kịch thêm một lần nữa, làm sao để võ lâm giang hồ đồn đại rằng : võ lâm chí tôn Sinh Tử Sinh cùng cao thủ Không Trung quỷ lâm đã đấu đến lưỡng bại câu thương, thây phơi chiến địa, sau đó hai người sẽ ẩn cư tính kế khác.
Sư tôn gật đầu mà đi, sau đó trở lại nói với thuộc hạ rằng :
- Kế này quả là thượng sách, nếu trước đây ta vì ái tình mà có thể làm những sự kinh thiên động địa, nhưng nay ta sắp làm phụ thân, ta không để nhi tử của ta sau này lớn lên phải vì phụ thân của nó mà hổ thẹn.
Nói xong sư tôn bỏ đi, sau đó nửa tháng người trong võ lâm giang hồ đồn rằng võ lâm chí tôn Sinh Tử Sinh Đông Phương Thần Nghiêu đã ác chiến năm ngày đêm với cao thủ của Không Trung quỷ lâm, cuối cùng đều lâm vào thế lưỡng bại câu thương.
Tiếp theo sư mẫu sinh hạ ra Thiếu chủ chưa đầy ba tháng thì bỏ đi mất tích, toàn bộ sự tình là như vậy, Thiếu chủ đã minh bạch cả rồi chứ?
Đông Phương Thanh Vân ngồi lặng mà nghe, mắt rưng rưng lệ. Đến lúc này chàng mới biết sự tình có nhiều uẩn khúc, thực khiến người ta khó mà tiên liệu, chẳng trách song thân của chàng đều không thể nuôi dưỡng chàng, hơn nữa tình hình lại nghiêm trọng như vậy.
Tích Thư Nhân kể xong bèn quay về phía chàng, cất giọng an ủi :
- Thiếu chủ đừng quá bi thương, sư tôn chỉ vì Thiếu chủ mà tốn bao nhiêu tâm huyết, Thiếu chủ cần phải làm sao để trở thành một nam nhi đại trượng phu, đầu đội trời, chân đạp đất làm nên những sự kinh thiên động địa, đúng như sở nguyện của song thân.
Đông Phương Thanh Vân ngậm ngùi hồi lâu mới hỏi :
- Nhưng làm sao ngươi có thể chứng minh rằng Lãnh bang chủ chính là mẫu thân sinh ra ta?
Tích Thư Nhân vội nói :
- Tuy không thể xác thực chắc chắn, nhưng có một điều cần phải hiểu là trong số môn hạ của Không Trung quỷ lâm chỉ có một người dám phản lại Quỷ lâm, người đó chính là lệnh đường, mà Âm Dương bang chủ Lãnh Tuyết Quyên lại có một nốt ruồi son giữa hai lông mày, đó chẳng phải là ám ký của Không Trung quỷ lâm hay sao?
- Nếu nói như vậy, Lãnh bang chủ quả thật là mẫu thân ta sao?
- Có thể?
- Có thể chứ không phải là xác thực, ta làm sao dám nhận?
- Vậy thì vì sao Thiếu chủ không tới Âm Dương bang lần nữa? Cách đây nửa tháng khi thuộc hạ gặp nàng, nàng dặn đi dặn lại rằng thuộc hạ phải để Thiếu chủ tới Âm Dương bang chơi, ý của Thiếu chủ thế nào?
- Ta vẫn còn một nghi vấn nữa.
- Nghi vấn gì?
- Nếu nói Lãnh Tuyết Quyên là mẫu thân của ta thì năm nay đã ngoài tứ tuần, mà nay trông như thiếu nữ mười sáu tuổi vậy?
- Thì ra Thiếu chủ hoài nghi điều này sao? Kỳ thực những người luyện võ công đạt tới cảnh giới tối cao như lệnh đường đều có hiểu biết về trụ nhan thuật, đặc biệt lệnh đường là môn hạ của Quỷ lâm thì càng không thể nghi ngờ, dù là có đến năm mươi tuổi thì vẫn giống như thiếu nữ đôi tám vậy.
- Trụ nhan thuật ư? Có chuyện này thực sao?
- Thuộc hạ há có khi nào dám lừa gạt Thiếu chủ.
- Vậy hiện tại ta phải đi gấp mới được.
- Thiếu chủ cứ đi trước, chúng thuộc hạ sẽ ngấm ngầm bảo vệ Thiếu chủ.
- Đi, ta gấp muốn biết người có thực là mẫu thân của ta không.
Chương trước | Chương sau